“Trong lòng tớ vẫn còn có chuyện” Trì Ngữ Mặc thấp thoáng nói, không muốn nói bí mật nằm sâu trong lòng ra, chỉ là đại khái nói: “tớ muốn tìm được một người, tớ biết anh ấy là luật sư, tớ bắt buộc phải làm đến đỉnh cao của luật sư, mới có thể tiến vào trong phạm vi của bọn họ” “Vậy thì cậu càng phải hiến thân rồi, Lôi Đình Lệ một khi tức giận, tuyệt đối là phong tỏa, cậu nhìn tớ thì biết đó, anh ta muốn phong tỏa cậu, cậu sẽ vĩnh viễn không có khả năng tiến vào trong phạm vi luật sư, cậu phải làm sao tìm được người đó?” Lâm Miễu một lời phá vỡ, Trì Ngữ Mặc bừng tình không nói, đúng à, cô không thể bị phong tỏa. Chỉ là, nghĩ đến phải cùng Lôi Đình Lệ phát sinh quan hệ, trong đầu lóe qua hình ảnh anh ta nhẹ nhàng hôn cô, cô liền cảm thấy lạ lạ. “Tớ không thích anh ta, tớ có chút sợ anh ta, vả lại tính cách của anh ta, u ám không định, rất khó gọt giũa, là người đầu tiên từ trước tới giờ tớ một chút cũng không nhìn thấu” Trì Ngữ Mặc xoắn xuýt vò đầu bứt tóc. “Ôi giời, Trì Ngữ Mặc, cặp mắt titan đó của cậu là mù rồi sao? Lại không thích anh ta, anh ta đẹp trai như vậy, 360 độ không góc chết, năng lức mạnh, thông minh, chín chắn, còn cấm dục, đến cả thân hình đều là hoàn hảo được không hả?” Lâm Miễu biểu hiện tức giận “Đó là cậu chưa có nói chuyện với anh ta, tính khí của anh ta đơn giản là bãi mìn, đến giờ vẫn còn trinh, đều là kìm nén xuống, tớ hàng ngày đều là hoảng hốt lo sợ, nhẹ nhàng cẩn thận, chỉ sợ một câu nói khiến anh ta không vui, sẽ bị phong tỏa” “Vậy thì cậu muốn hay không bị phong tỏa à?” Lâm Miễu một lần nữa một lời vạch trần Trì Ngữ Mặc không giận nữa, hít một hơi thật sâu, “tớ vẫn nên đi mua ít rượu, uống say rồi dễ làm chuyện” “Cậu cũng đừng uống quá say à, cậu uống say quá, đó là điên rồi, tớ cảm thấy lôi Đình Lệ sẽ bị cậy dọa chạy mất” Lâm Miễu nhắc nhở. “Ồ, tớ cố gắng” Trì Ngữ Mặc vẫn như cũ ngán ngẩm chán nản dập điện thoại. Cô đứng trước quầy rượu thẫn thờ 10 phút Cô là uống hết một chai rượu ngon của Lôi Đình Lệ, hay là đi mua chút rượu kém chất lượng đây. Uống rồi, chính là kiếm được mấy mươi vạn, nếu như bị phong tỏa rồi, cũng có thể tâm trạng cân bằng một chút. Không quản nữa. Cô mở quầy rượu ra, bên trong đúng thật là...đều là rượu rất rất ngon. Cô chọn lấy một chai niên đại lâu rồi, rượu nổi tiếng có nồng độ rượu cao Lấy từ trong tủ lạnh thức ăn ra làm nóng. Rót cho bản thân một ly, một ngụm uống hết, sướng Thức ăn cũng ngon, vô tư tự nhiên, uống hết nửa bình rồi Suy nghĩ của cô có chút mơ hồ rồi, nhìn đồ vật đều nhìn không rõ lắm Chết rồi, uống quá rồi, bỗng chốc bất chợt nhớ ra một ý, nếu như Lôi Đình Lệ tối nay không quay lại thì sao? Cô tỉnh rượu một chút xíu, đúng thật là càng hấp tấp gấp gáp, cnagf lo lắng, trong đầu quay tròn không đường ra Cô nghiêng nghiêng ngả ngả đi đến trước so-pha, lấy túi xách lên, từ trong túi lục lọi ra điện thoại, tìm thấy số điện thoại của Lý Hạo, nhấn nút gọi đi. Nghe thấy tiếng chuông điện thoại reo, cô đều sắp ngủ gật rồi, Lý Hạo nhắc máy lên nghe, hỏi: “làm sao thế, có chuyện gì muốn dặn dò?” “Cái này, anh...có thể...liên lạc được...Lôi Đình Lệ không?” Trì Ngữ Mặc nói chuyện đều trở nên ngắt quãng rồi, khẩu ngữ không rõ nữa “Cô uống say rồi” Lý Hạo ngạc nhiên “Kêu anh ta...quay về nhà, tôi...có chuyện...muốn nói...với anh ta” Trì Ngữ Mặc ngắt ngứ từng đoạn nói, đỡ trán, không lời, rõ ràng trong đầu xoay rất nhanh, nhưng miệng nói, cơ thể, chân, giống như đều không biết bản thân vậy, khống chế không nổi, ngồi tê liệt trên ghế so-pha. “Ồ” Lý Hạo đáp lại, nhưng vẫn hỏi kỹ càng: “cô không tiện gọi điện thoại cho anh ta sao? Tôi cảm thấy, anh ra nhận được điện thoại của cô chắc sẽ càng vui mừng hơn” “Không vui mừng...anh ta, kéo tôi...vào dánh sach đen rồi” không biết tại làm sao, khi cô nói câu này có chút đau lòng “Cô nói Lôi tổng kéo cô vào danh sách đen rồi?!” Lý Hạo kinh ngạc, trầm mặc mấy giây, “Trì Ngữ Mặc, cô đúng thật là không sợ chết, tính khí của Lôi tổng không quá tốt, người đắc tội với anh ta trên cơ bản, đều không có kết quả tốt đẹp gì, cô có phải là điên rồi không hả, bình thường thấy cô khá tinh ranh, cũng rất biết nịnh hót, làm sao lại, chọc anh ta tức giận vậy” “Tôi không, biết” cô cảm thấy không thể suy nghĩ, khát nước, ném điện thoại xuống, đi đến trước bàn, uống hết rượu trong cốc, phát hiện, càng thêm khát hơn. Nghiêng nghiêng ngả ngả đi vào trong bếp, ừng ực uống một cốc nước lớn, nghĩ ra, hình như còn có chuyện gì chưa làm. Chết, điện thoại, điện thoại đâu, cô còn đang nói chuyện điện thoại mà Cô khập khiễng quay trở lại bàn ăn, không có điện thoại, nhìn về phía so-pha, điện thoại đang ở trên ghế, nghiêng ngả đi qua đó, nhặt điện thoại lên, phát hiện Lý Hạo tắt máy rồi Lấy điện thoại đặt lên bên tai, “alô” một tiếng, không có âm thanh gì, lắc lắc điện thoại, lại để lại vào bên tai, vẫn không có tiếng gì. Khi cô đang nghĩ phải làm sao, chuông điện thoại đột nhiên reo lên, cô giật mình, nhìn thấy là Lâm Miễu, nhấc máy. “Thế nào rồi, cậu đã ngủ Lôi Đình Lệ chưa?” Lâm Miễu gấp gáp hỏi “Ừm...” Trì Ngữ Mặc suy nghĩ “Ngủ rồi à” Lâm Miễu hứng khởi đoán “Tớ...vẫn chưa, gặp, gặp, gặp được...anh ta” Trì Ngữ Mặc lắp bắp nói “Ôi trời, không có gặp được anh ta, cậu đã uống nhiều rồi à, cậu con quỷ rượu này, nhanh chóng đi móc rượu ra, đầu óc cậu sẽ tỉnh táo hơn chút” Lâm Miễu thật sự không lời để nói nữa “Không đâu, đắt, tớ muốn trước tiên...ngủ chút, đầu nặng” Lâm Miễu: “...” Để cô ấy uống say rượu rồi đi quyến rũ Lôi Đình Lệ, cô ấy chỉ làm nửa bước trước uống say rượu thôi, “Trì Ngữ Mặc, cậu hết cứu chữa rồi, Lôi Đình Lệ tức giận, cậu chết chắc rồi, cậu phải khiến anh ta ngủ thoải mái rồi, nghe thấy không hả, lấy lại tinh thần đi” “Ồ” cô ứng một tiếng, dập tắt điện thoại, nằm trên ghế so-pha, nhắm đôi mắt lại, đầu óc nặng nề, lúc mà sắp ngủ gật tiếng chuông reo lên, cô giật mình, nhấc máy lên “Lợn, cậu ngủ rồi phải không?” Lâm Miễu rất hiểu rõ nói Trì Ngữ Mặc khuôn mặt ngốc nghếch, đầu óc tê liệt, đều đã từ bỏ suy nghĩ rồi, bản năng nói: “tớ muốn, ngủ” “Ngủ cái gì à, muốn ngủ, muốn chết, cậu nghĩ kỹ đi” Lâm Miễu sốt ruột “Tớ muốn, ngủ chết” Trì Ngữ Mặc đáng thương nói “Phụt, cậu, bậy giờ, đi tắm qua trước, tắm nước lạnh, để bản thân tỉnh táo một chút, sau đó, tớ gửi cho một đoạn phim cấp 3 cho cậu xem, cậu xem xem những người phụ nữ đó làm như thế nào” “Ồ” Trì Ngữ Mặc gõ gõ lên trán, cố gắng không để bản thân bị giấc ngủ quyến rũ, đi vào trong phòng tắm trong phòng mình, mở vòi hoa sen. Nhiệt độ trên người cao, lúc vừa mới chạm phải nước lạnh, run rẩy lên, trong đầu tỉnh táo một chút, lại có thể...không có cởi quần áo. Chân tay của cô trở nên mềm nhũn, không dễ dàng gì cởi bỏ quần áo, tùy tiện tắm rửa qua loa, quên mất bản thân mình đang làm cái gì nữa Chuông điện thoại reo lên, cô nhìn là Lâm Miễu gửi clip đến cho. Mơ mơ hồ hồ nhận lấy. “Tớ tan làm rồi, tình hình ở đó của cậu thế nào rồi?” Lâm Miễu hỏi.