Hôn Ước Quý Tộc
Chương 7 : TÂM CƠ CỦA AI ĐEN TỐI HƠN???
- WHAT??? Tom à, ông đang đùa gì vậy?
Mới sáng sớm, cả khu biệt thự dưới sức công phá của “volume khủng” của Hải Nghi mà rung rinh.
Phạch…phạch… phạch..
Bên ngoài vô số con chim từ trên cây ào ào vỗ cánh bay ra.
Trên ghế sô pha cao cấp, con Miu vô tội bị dọa cho giật mình, lông tơ dựng đứng cả lên. Nguyễn Hà lão gia thương tiếc vuốt ve bộ lông mềm mại của nó, đem ánh mắt trách cứ bắn về phía đứa cháu nghịch ngợm.
- Jerry à, con bình tĩnh đi, làm gì mà la to thế, dọa cho ta sợ, con cũng biết ta bị yếu tim mà… Oa..oa..oa
Nguyễn Hà lão gia khoa trương ôm ngực khóc lớn cứ như bị oan khuất lắm vậy.
Hải Nghi hừ một tiếng khinh bỉ. Cho xin đi trò này ông đã diễn đi diễn lại 17 năm qua rồi đó, thử hỏi sao cháu gái là cô không miễn dịch được chứ. Cô còn biết tiếp đó thể nào chẳng là…
- Jerry thương yêu à, con không quan tâm ta sao?
- Có ạ!
- Vậy con tha thứ cho ta chứ.
Hải Nghi nhà mình trợn mắt ngạc nhiên, nếu theo đúng kịch bản 17 năm qua chẳng phải “Tom gian xảo” sẽ bảo rằng “Yehhh, ta biết con thương ta nhất” sau đó không có sĩ diện mà nhào lại ôm cô và kéo cô đi xem phim… Tom and Jerry- bộ phim hoạt hình kinh điển mà trẻ em thế giới đều biết, từ lúc 3 tuổi cô đã xem chán, nhưng sao gia gia xem mãi không chán nhỉ.
- Ta… ta có việc giấu con.
Hải Nghi hoàn toàn ngạc nhiên, thái độ của ông hôm nay rất lạ, sáng sớm gia gia đã lôi kéo cho bằng được cô bước ra khỏi chăn, rồi hùng hồn bảo rằng cô… sắp phải đính hôn, mà đó chính là hai ngày sau đó, cũng vào ngày sinh nhật thứ 17 của cô.
Theo như thông tin vừa được thốt ra từ gia gia, Hải Nghi không khỏi tỉnh cả ngủ, nay gia gia nói ông còn có chuyện giấu mình, thật ra là chuyện động trời gì đây.
- Thật ra, chúng ta có gia đình ở Việt Nam, con cũng không phải là trẻ mồ côi cha mẹ. Mười bảy năm trước tại ta ích kỉ nên đã bắt con phải xa cha mẹ của mình.
- Ta xin lỗi con, Trần Vũ gia là ân nhân cứu mạng của ta, hai gia đình đã có hôn ước trước đó nhưng không thành, từ khi con được sinh ra, con đã mang xứ mệnh là người thực hiện hôn ước đó với thiếu gia nhà họ Trần.
Nguyễn Hà lão gia hôm nay thần thái không bình thường, khác xa với bộ dáng trẻ con thường ngày, bây giờ nhìn ông nghiêm túc đến lạ, ở ông toát lên sự từng trải mà trước nay Hải Nghi chưa từng thấy, cô im lặng lắng nghe ông nói tiếp.
- Từ khi nhận được ân huệ của Trần Vũ lão gia, ta thề sau này sẽ bảo vệ cả nhà họ. Cho nên 17 năm trước ta đã chọn con và đem con bỏ đi, suốt 17 năm nay ta đã huấn luyện con trở thành người thừa kế duy nhất của Dark.
Nguyễn Hà lão gia thấy cháu gái ngạc nhiên mà há hốc mồm, bộ dạng thật đáng yêu nếu như ngày thường ông sẽ chạy lại và ôm nó mất, nhưng lúc này ông phải kiềm chế.
- Dark là tổ chức mafia lớn mạnh do ta thành lập, lúc trước do bị kẻ thù *** hại nên suýt chết, cũng may sau đó ta được Trần Vũ Dương và phu nhân cứu giúp, mới thoát nạn. Từ sau khi hôn ước được thành lập, ta muốn người thừa kế Dark phải bào vệ thật tốt người nhà họ Trần.
- Và thế nên gia gia muốn con phải bảo vệ cái tên công tử bột nhà họ Trần đó?
Sau một hồi lắng nghe ông nội nói, Hải Nghi thật sự choáng váng, nhưng túm lại một nội dung mà cô cho là quan trọng nhất, thật giống như một câu hỏi mà cũng như khẳng định.
Nguyễn Hà lão gia vô lực gật đầu, đối với đứa cháu này ông thấy vô cùng có lỗi.
- Con biết rồi.
Nhìn thấy gia gia như vậy Hải Nghi không nỡ trách ông, từ nhỏ đến lớn ông đều che chở cho cô, luôn làm cô vui vẻ.
- Ông à, hay chúng ta xem phim đi… à… Tom and Jerry nhé.
Trong phút chốc Hải Nghi liền thay đổi sắc mặt hướng gia gia cười đùa như thường ngày, người cô không muốn là tổn thương nhất là ông. Để xem cô nhất định trừng trị tên hôn phu chết tiệt kia thế nào! Hừ.
Nguyễn Hà lão gia cũng hết sức ngạc nhiên với thái độ này của cô, trong lòng thầm nghĩ có phải mình diễn xuất quá đạt rồi không. Haha… với tính cách của cô ông quá hiểu rõ mà, kẻ nào dám chọc giận cô sẽ không sống an ổn, huống chi… càng nghĩ ông càng cao hứng. Lão già thúi kia, để xem Hải Nghi nhà ta thu phục cháu ông thế nào. Hahaha
Bên trong cười thật sảng khoái nhưng bên ngoài vẻ mặt của ông tràn đầy cảm giác tội lỗi. Hải Nghi đáng thương có phải bị lừa rồi không?
Mèo Miu đang nằm trên sô pha cũng ngẩng cao đầu, giương hai mắt tròn xoe nhìn cô đồng tình.
Tối hôm ấy, cảnh lúc sáng được lặp lại nhưng có vẻ khác một chút.
- Jerry, tại sao con không ra mắt Black Rose hả?
Nguyễn Hà lão gia nổi giận đùng đùng đứng trên cao nhìn đứa cháu nghịch như quỷ sứ này vẫn còn tâm trạng ngồi xem… Tom and Jerry. Thật tức chết ông!!!
- Ông à, Black Rose cũng là một phần của Dark mà, sau này ra mắt người thừa kế một lần có phải đỡ phiền không.
Black Rose thật ra là địa bàn hoạt động của Hải Nghi trong trường thôi, cũng chỉ để cho cô có thể va chạm sớm với thế giới hắc đạo, cho nên Nguyễn Hà lão gia mới cố ý cho cô thành lập một tổ chức hoạt động dưới sự giám sát của Dark cũng như của ông.
Lời nói của Hải Nghi thành công làm ông tức nghẹn lời.
Đúng là Tom vẫn thua Jerry.
Suốt mấy năm nay ông luôn muốn khoe với mọi người cháu gái đáng yêu của ông, nhưng hết lần này đến lần khác đứa cháu này luôn giả thành con trai chọc ông phát điên. Tối qua ông muốn cho con bé ra mắt tổ chức nhưng lại không thành công, không biết trong hồ lô của nó có chứa gì.
Rốt cuộc tâm cơ của ai đen tối hơn a!!!
Truyện khác cùng thể loại
15 chương
105 chương
12 chương
23 chương
92 chương