Hôn ước hạnh phúc
Chương 35 : “…..thử trốn xem, hậu quả, em không gánh được đâu!!”
“Bộp”
Giật mình…..cơ thể Ma Kết đột ngột cứng đờ. Thân nhiệt gia tăng nhanh chóng….
Một cảm giác ấm nóng vô thức truyền lên cánh tay mềm mịn trắng nõn của Kết nhi, đôi mắt giây phút sững sờ, hướng xuống phía cánh tay trái thon thả…..
Là một cánh tay khác.
Là một cánh tay cứng cáp…
Một hơi ấm quen thuộc…..
Rất nhanh, hơi ấm đó đã chạm đến với da thịt mềm mại, da thịt trắng trẻo của Kết nhi……tức khắc, trong khoảng khắc ngắn ngủi…..Ma Kết chỉ biết đứng lặng bên giường mà mở to cặp mắt phượng sắc xảo nhìn vào cánh tay ấm nóng đó….
Cánh tay đang siết chặt lấy cổ tay trắng ngần của cô…..của Kết nhi…..
Và lúc này…..Ma Kết đã đủ tỉnh táo, đã đủ nhạy bén để nhìn ra chủ nhân của cánh tay ấm áp đang truyền đến cô……..Bảo Bình!!!!!!
Bất giác….khoảng không vô định, khóe môi Ma Kết khẽ giật giật, tê dại run run……
Ôi…….Chết tiệt!!!!
Nếu…..Nếu còn như vậy rất có thể Kết nhi sẽ không còn đủ tỉnh táo nữa mà lập tức sẽ òa khóc mà lao đến đánh cho Bảo Bình một trận mất……
Chết tiệt.
– “Á”
Bất ngờ……….
Cả cơ thể nhỏ bé xinh đẹp của Ma Kết cư nhiên vô thức lại bị kéo mạnh nghiêng về một phía, quá đột ngột khiến nhất thời Kết nhi còn ngỡ ngàng mà chưa kịp định thần, cả cơ thể chỉ biết vô thức mà ngã nhào sang một phía….
Tức khắc, cơ thể Kết nhi liền bị cả một vòng tay rộng lớn bao trọn lấy, cả thân ảnh xinh đẹp trong khoảng khắc đã bị lọt thỏm trong vòng tay đầy vẻ mê hoặc, đầy nét nâng niu….
Mùi hương nước hoa quen thuộc của nhãn hiệu nước hoa Polo Double Black khoảng không vô định xộc thẳng vào chóp mũi của Ma Kết, mùi hương quen thuộc….mùi hương nam tính của Bảo Bình.
Sững sờ…..cơ thể mềm mại của Ma kết vô thức cứng đờ lại…..
Lặng yên……
Thời gian trôi…..thêm nữa……thời gian càng trôi, Mục Đình Ma Kết vô thức lại càng thêm đâm vào quẫn bách, không biế làm sao để nhìn mặt nam tử sát cạnh bên. Hơn nữa, hiện giờ, Kết nhi lại còn đang lép vào trong lồng ngực ấm nóng, lồng ngực to lớn của Bảo Bình, tư thế vô cùng mập mờ, thật sự có chút không ổn.
Nhưng cơ hồ, phản xạ của chính con tim Ma Kết, cô lại không muốn lập tức đẩy Bảo Bình ra……tay hắn không buông, Ma Kết quả thực cũng không muốn buông.
Một giây.
Hay…..
Một phút.
Kết nhi cũng không muốn buông.
Đã lâm vào tình cảnh này….đã ở trong khoảng khắc này…..Ma Kết không muốn suy nghĩ thêm về tương lai nữa…không muốn suy nghĩ thêm về hậu quả…..không muốn suy nghĩ thêm về những gì sau khi hắn tỉnh lại….Không cần biết hiện giờ Bảo bình chính là đang mê….hay đang tỉnh….
Hiện giờ, Ma Kết vẫn chỉ là muốn hưởng thụ. Hưởng thụ một chút cảm giác xa vời….
Có lẽ vậy.
Kết nhi cố hít ngửi lấy mùi hương của riêng Bảo Bình, cố gắng hít vào sự ấm áp, sự dịu dàng mà hiện giờ Ma Kết đang được cảm nhận từ Bảo Bình, vĩnh viễn ghi khắc giờ phút này vào lòng. Vì sau khi giờ phút này qua đi, tất cả đều sẽ trở thành quá khứ…..trở thành hư vô…..
Vô tình….. không rõ có phải là ảo giác hay không…..
Ma Kết vô tình lại cảm nhận thấy một tiếng thở dài nặng nề từ khuôn mặt của nam tử sát bên…..
Nhàn nhạt…..một cảm nhận ấm nóng…..
Bảo bình từ lúc nào đã khẽ cúi đầu ấn môi lên tóc của Ma Kết, vòng tay vẫn không chút di chuyển khỏi cơ thể xinh đẹp của cô……
Thật lâu sau…..Bảo bình mới thật dịu dàng buông lỏng cơ thể Ma Kết ra, khóe miệng ấm áp mang theo nụ cười, thân mật kề mặt sát mặt Kết nhi. Hơi thở mùi bạc hà mát lạnh, hơi thở thật khẽ phun lên mặt Ma Kết, ngứa ngáy, hơi thở vừa nóng….lại vừa mát lạnh.
Chốc lát, Mục Đình Ma Kết lại cả kinh sững sờ, không dám ngước lên nhìn mắt Trương Bảo Bình, chỉ dám nhìn chằm chằm vào cổ áo của hắn….lặng lẽ cảm nhận hương nước hoa quyến rũ và hơi mùi rượu Tây lôi cuốn từ cơ thể cường tráng của Bảo Bảo.
– “Yêu tinh, ai nói cho em rời khỏi tôi!!”.
Mơ màng….bàng hoàng.
Giọng nói ấm áp của Bảo bình vang lên.
Trong khoảng không vô định….Tron căn phòng tĩnh lặng bình yên…..
Cơ hồ một lời nói ngọt ngào và ấm áp….cư nhiên lại khiến cho Bảo Bình và Ma kết vô tình bị cuốn chặt lấy nhau….càng ngày càng trở lên nồng nàn…….tựa như hai thỏi nam châm khác cực hút nhau chứ không phải là một phản ứng hóa học có tình yêu làm chất xúc tác.
Bất chợt, lại một lần nữa, khóe môi Bảo Bình lại khẽ khàng nhếch lên một đường ôn nhu, một tay ôm siết lấy vòng eo con kiến quyến rũ của Ma Kết, một tay lại đưa lên nâng cằm Ma Kết lên, để Kết nhi đối diện với mình, không để cô có cơ hội cự tuyệt. Bảo bình thấy mặt cô đỏ hồng, sóng mắt xinh đẹp, nhè nhẹ cắn môi dưới, hồi hộp làm hàng mi rung lên vài nét miên man, ánh mắt mơ màng ngại ngùng khiến cho trái tim Bảo Bảo cơ hồ có trệch mất đi vài nhịp.
Lặng lẽ, Bảo bình theo giõi từng cử chỉ, từng cử chỉ nhã nhặn của Kết nhi……
Phút chốc, trái tim hắn đập lên từng nhịp mạnh bạo, nhìn qua biểu cảm dễ thương trên khuôn mặt thanh tú của Mục Đình Ma Kết, Bảo Bình lại giây phút không nhịn được, liều lĩnh khóa chặt lấy đôi môi đỏ mọng quyến rũ của Kết nhi.
Đôi môi của Ma Kết rất mềm, rất quyến rũ nhu mì, ngoài ra lại còn có thêm một mùi hương dâu tây vô cùng ngọt ngào và hơi rượu vang đỏ vô cùng quyễn rũ, có lẽ, Kết nhi đã uống qua một chút rượu vang. Một mùi vị tràn đầy mê hoặc.
Một chút tò mò, một chút hứng thú thám hiểm, lại thêm cơ thể từ lúc nào đã nóng lên khiến Bảo Bình vô thức muốn tiến thêm vào khoang miệng của Ma Kết để thăm dò, nghĩ là làm, nhanh chóng, Bảo Bình đã dùng lưỡi cạy mở hàm răng của cô, cùng lưỡi cô uốn lượn ngọt ngào.
Cuối cùng, đến khi hơi thở Ma Kết trở lên khó khăn….từng cơn hô hấp mệt nhọc, Bảo bình mới thật chậm rãi, thật dịu dàng buông thả Kết nhi.
Bất giác, hơi thở của Kết nhi đã trở lên vô cùng gấp gáp, khó khăn, Ma Kết liền túm lấy cổ áo Bảo Bình, dùng ánh mắt mê hoặc nhìn vào Bảo Bảo, giọng nói ngọt lịm thật khó khăn vang lên từng tiếng ôn nhu :
– “A….nh….anh giả….giả say?”.
– “Yêu tinh, em cũng không nên trách tôi nha!! Chỉ do tôi biết chắc Bạch Dương sẽ gọi em, mà em thì sẽ không nỡ bỏ tôi say xỉn không người trợ giúp như vậy đó chứ? Chà chà….Thì ra trong tim của tiểu thư Mục Đình vẫn còn có tôi đó chứ!!”. Lập tức, vòng tay cứng cáp của Bảo bình đang ôm sát eo Ma Kết có phần dùng lực, siết chặt vào lồng ngực mình, từng lời thủ thỉ của Bảo Bình cứ như thế mà vang lên, đều đặn, ôn nhu mà hết sức nam tính.
Đáp lại sức lôi cuốn ngọt ngào của Bảo Bình, gò má Ma Kết trong vô thức đã sửng sốt đến đỏ ửng, tựa hồ hệt như hai quả cà chua chín tươi vô cùng dễ cưng….
Hình ảnh này của Ma Kết, nếu như để đập vào mắt các nam tử khác, ây chà….thực không nghĩ đến bao nhiêu nam tử sẽ sẵn sàng nhảy cầu gì cô!!
– “Anh….Anh…..đúng là đồ xấu xa!!” Giọng nói cơ hồ đã vô cùng xấu hổ, đôi mắt đã rưng rưng lên lại tựa như cảm xúc đã lâng lâng sắp sắp vỡ òa….Bàn tay đang vô định để trước ngực Bảo Bình cũng bất giác bực bội mà đánh nhẹ vào lồng ngực rắn chắc của Bảo Bảo vài cái yêu thương.
Chợt………
Cả hai bàn tay trắng ngần nhỏ nhắn của Ma Kết cư nhiên đã bị một bàn tay của Bảo Bình mạnh bạo nắm chặt, nụ cười Bảo Bảo lại đột ngột thay đổi khác thường, từ một vẻ mặt dịu dàng cư nhiên lại thay đổi sang vẻ mặt gian manh, mạnh mẽ đè lên thân ảnh xinh đẹp của Ma Kết, nam tính giữ chặt lấy hai bên cổ tay nhỏ nhắn của cô, giọng nói phảng phất chút quỷ mị :
– “Xấu xa?? Em có biết em đang nói gì không yêu tinh?? Để anh thử xấu xa cho em thấy nhé!!”
Nghe giứt qua giọng nói phảng phất mùi vị quỷ mị của Bảo Bình, lại thêm cái khuôn mặt tà ác của hắn, phút chốc dọc sống lưng Ma Kết đã ớn lạnh cả lên, khuôn mặt xinh đẹp của Kết nhi vô thức tái lại, giãy nảy để thoát ra khỏi vòng vây Bảo Bình, hàng lông mày chau chuốt thong thả cũng khẽ cau lại giận dỗi :
– “Nè….Nè!!! >.< Anh muốn gì đây….buông ra!!”.
– “Phì……ha…ha…..!!”.
Bất ngờ, Bảo Bình lại cư nhiên bật cười thành tiếng, một nụ cười vô cùng thoải mái, hạ người nằm xuống bên cạnh thiếu nữ xinh đẹp, vòng tay cứng cáp, cường tráng của Bảo Bình đã trở lại vẻ dịu dàng giành cho người hắn yêu, thật yên bình mà siết lấy vòng eo nhỏ nhắn của Ma Kết, ôm sát vào lòng….
Từng cử chỉ. Vô cùng dịu dàng.
Hôn nhẹ lên trán của Ma Kết, Bảo Bình lại một lần nữa thủ thỉ nhẹ nhàng vào bên tai Kết nhi, khẽ khàng áp sát cô lại vào lòng….thật dịu dàng….thật ấm áp….
Vô thức khiến trái tim của Mục Đình Ma Kết đập lên từng hồi nhanh chóng….
Từng nhịp ngọt ngào….
Từng nhịp hạnh phúc…..
Đối với Ma Kết, đó là điều trước nay có lẽ cô cũng chỉ nghĩ…..chỉ có trong mộng….chỉ là hư vô!!
Nhưng hiện tại, bao nhiêu suy nghĩ, bao nhiêu thứ đã nghĩ đến, bao nhiêu thứ cần nghĩ đến, bao nhiêu thứ sắp nghĩ đến….Ma Kết đều đã gạt bỏ hết.
Chỉ thời khắc hạnh phúc đến tận đáy trái tim này thôi…..Ma Kết hạnh phúc….thực hạnh phúc lắm rồi!!
– “Tôi yêu em!!”.
Ngắn gọn. Là 3 từ, trước nay Ma Kết chưa nghĩ đến sẽ được nghe từ Bảo Bảo….chưa nghĩ đến.
Thời gian ngừng trôi, Ma Kết chỉ biết nằm im hít lấy từng hương vị của Bảo Bình…..khắc ghi lại…..khắc ghi lại từng thời khắc quý giá…..
– “Đêm nay, ở lại, được không?”. Bất ngờ, giọng nói trầm ấm của Bảo Bình lại một lần nữa vang lên, trìu mến, dịu dàng.
Sững sờ, lập tức, Ma Kết hướng mắt lên nam tử bên cạnh, trừng lên một tia yếu ớt….giọng nói đôi phần bực bội, dỗi hờn :
– “Anh đùa đấy à?”.
– “Ngủ lại, tôi không làm gì em đâu!!” Vòng tay Bảo Bình ấm áp ôm siết lấy Kết nhi, lim dim nhắm nghiền đôi mắt ôn nhu lại, thật dịu dàng truyền hơi ấm nam tính sưởi ấm lấy cơ thể của Ma Kết, trước khi chìm vào giấc ngủ, lại tiếp tục buông thõng lấy một câu nhỏ bé bên tai Kết nhi, nhưng vô tình khiến cô sởn cả da gà….”Thử trốn xem, hậu quả, em không gánh được đâu!”.
Chết tiệt….lại là cái hơi thở ấm nóng lôi cuốn đấy…..
Tựa như một liều thuốc khiến Ma Kết đê mê không thể tỉnh….
Kiên nhẫn lại một khoảng khắc, Kết nhi khó khăn nhìn lên khuôn mặt điển trai của Bảo Bình, và bất ngờ….Ma Kết sững lại và nhận ra…….
……..Tên soái ca chết bầm đó….ngủ mất rồi!! Đồ Heo ngủ >.
Truyện khác cùng thể loại
15 chương
145 chương
13 chương
38 chương
35 chương
22 chương
18 chương