Hôn ước hạnh phúc

Chương 24 : Không khí nặng nề

– “Chúng ta công khai đi”. Thiên Bình chậm rãi nói lên từng chữ, dường như cố nhấn mạnh để có thể thấm nhuần vào trong tâm trí Nhân Mã, giọng nói thanh mảnh, lảnh lót và mềm mại như một cơn gió kỳ lạ, ở mãi chẳng chịu đi qua khỏi tâm trí của Mã ca. Bình nhi vừa giứt lời, lập tức, bất ngờ, thân thể nhỏ bé lại cảm thấy một cơ thể cường tráng, to lớn khẽ bao trọn lấy cô, giọng nói Mã ca chầm chậm, chầm chậm vang lên đến mà ngọt lịm, cưng chiều : – “Thiên Bình….là thật sao? em nói thật sao? chúng ta thực sự có thể công khai sao?”. – “Ai đùa với anh chứ, anh thật là….”. Gò má Thiên Bình bỗng chốc lại đỏ ửng lên như hai quả cà chua chín, đôi mắt xinh đẹp ngước lên nhìn Thiên bình, khẽ chớp chớp xấu hổ khiến nam tử đều rung động, mà thực ra đã là một thằng con trai đích thực thì đảm bảo trái tim không thể nào nằm yên khi nhìn thấy cái khuôn mặt kiều diễm ngại ngùng, e thẹn của Bình nhi. Nhìn thấy khuôn mặt xấu hổ của bình nhi, khóe môi Mã ca trong vô thức khẽ cong lên một đường vòng cung dịu dàng, trái tim Nhân Mã cũng đã đập từng cơn vô cùng loạn nhịp, trái tim hắn cứ mãi thổn thức không yên khiến đôi môi Mã cũng bất chợt thật khô khốc…. Bất ngờ……. Đôi môi mọng đào mềm mịn của Thiên bình bất ngờ cảm nhận có phần ướt át….Chính xác, Thiên bình hoàn toàn còn chưa kịp phản ứng thì đôi môi Nhân Mã đã ập tới cô, tựa hồ như một ngọn lửa bùng cháy nhưng lại vô cùng ấm áp, rất có lực nhưng lại dịu dàng, dần phá tan sự căng thẳng của Thiên bình khiến cô cảm nhận một nụ hôn vô cùng ngọt ngào, vô cùng dịu dàng giúp cô như trút bỏ đi mọi sự xấu hổ, từ từ, chậm rãi, ngọt ngào đón nhận lấy nụ hôn của Nhân Mã mà không màng đến mọi thứ xung quanh. “Tách” “Tách” “Tách” Tiếng động trong quán cafe đột ngột im lặng, thanh tĩnh đến lạ, chỉ vang lên nơi đây là những tiếng bấm máy liên tục, liên hồi. Nhưng Bình nhi đã không màng nữa, không màng đến nữa. Chụp thì cứ chụp, đăng thì cứ đăng, viết thì cứ viết, cô không cần biết. Thiên bình, lúc này, cô chỉ cần biết một điều rằng, Nhân mã quan trọng với cô hơn sự nghiệp. Vĩnh viễn là như vậy! Sẽ không thay đổi!! – “Này, cận vệ của em, em đã chấp nhận mọi thứ, vì anh, từ nay, không được rời xa em nữa!” – “Vâng, thưa công chúa!! Mãi mãi anh cũng sẽ trói chặt em trong tim