Hồn Thuật
Chương 83 : Hương “sát thủ”
Hồn Thuật
Tác giả: Vosonglinh
Chương 83: Hương “sát thủ”
Nguồn: Tàng Thư Viện
Văn Lục không ngờ tới được rằng câu đoán vu vơ của hắn thực sự lại trúng trọng tâm vấn đề. Cô nàng áo đen bó sát tên cực kỳ “nữ tính” ấy quả đúng là sát thủ.
Cô bé Hương trong một lần tham gia nhiệm vụ hồn ngọc thứ sáu cùng nhóm người của gia tộc. Sau khi lần theo manh mối được một quãng thời gian thì bất ngờ bị tập kích. Kẻ mà tập kích đội ngũ của cô nàng không ai khác chính là đối thủ mà Văn Lục phải đối mặt hơn một năm qua… tinh anh tộc Klake. Nếu luận bàn về ám sát, không có bất cứ tinh anh bằng tuổi ngang cấp nào của tộc Klake có thể đấu lại một mình cô bé kiều mị đó chứ đừng nói kết hợp cả tổ đội.
Bất quá trong tình huống cả đội đang toàn tâm toàn ý làm nhiệm vụ... nhất là vừa từ thế giới khảo nghiệm trở về, mọi người còn đang mỏi mệt thì tổ đội hoàn toàn không có lực phản kháng trước cuộc tập kích của nhóm tinh anh tộc Klake đã được chuẩn bị từ trước.
Kết quả là hầu hết các thành viên trong tộc bị tiêu diệt nhanh chóng. Chỉ duy nhất cô bé Hương vừa tiến cấp nhờ phần thưởng của nhiệm vụ lên cấp bảy mới miễn cưỡng đả thương một hai Klake thoát khỏi vòng vây. Nhưng là tộc Klake cũng có phương pháp truy tung kỳ bí, bọn họ cũng đeo bám rất sát làm cô bé không có thời gian trị thương.
Ở giữa vùng núi non trùng điệp của dãy Trường Sơn, lại mang trong mình "Mầm Thế Giới" hệ hắc ám, thiện nghệ về ám sát, ẩn mình thì làm sao có phương pháp trữa thương hiệu quả và nhanh chóng được. Trong khi đó sức lực cạn kiệt, lại không giám phi hành trên không kẻo nhóm tinh anh Klake phát hiện ra.
Sau vài ngày bị truy sát, thương tính trên người cô bé Hương ngày càng trầm trọng. Sức lực cũng cạn kiệt, hoàn toàn bị nhóm Klake gần hai chục người bao vây. Hương lúc này cũng đâm ra tuyệt vọng, là trưởng nhóm tổ đội sáu, trứng kiến từng tinh anh tu thuật trong gia tộc ngã xuống quả là không còn gì đau khổ hơn. Hương đang muốn thiêu đốt linh hồn, bạo phá mầm thế giới để kéo nhóm kẻ thù không đội trời chung này đi cùng xuống âm phủ.
Bất quá không ai ngờ được rằng đúng lúc này hai thiếu nữ với khuôn mặt khả ái đang đằng đằng sát khí kéo theo gần một trăm tinh anh tu thuật trẻ tuổi Đại Việt bay ngang qua. Vừa thấy tình hình bên dưới, gần một trăm tu thuật trẻ tuổi kể cả nam lẫn nữ đều bạo nộ, dưới trùng trùng công kích muôn hình vạn trạng, nhóm Klake thậm chí không có cơ hội xoay người bỏ chạy đã hóa thành bụi tan trong không khí.
Sau khi Na Na dụng mộc thuật chữa thương cho cô bé “sát thủ” này, Hương khăng khăng một mực đòi đi theo , kết quả là tổ đội hai có một sát thủ hắc ám thuật tầng bảy sơ cấp.
Văn Lục nghe xong cũng liếc qua cô bé tên dễ thương ấy một vài lần. Thấy cô bé vẫn giữ cái vẻ mặt chán ghét nhìn mình Văn Lục cũng không thèm để ý. “Chắc là hiểu nhầm gì đó đây mà!” Văn Lục tự nhủ. Điều hắn quan tâm là việc kết hợp hay kết nạp vào đội ngũ không biết cái Hồn Ngọc này dựa trên tiêu trí nào mà bố trí vậy? Chẳng lẽ là do sự tình nguyện ra nhập của đội trưởng và đối phương?
Càng nghĩ Văn Lục càng thấy khả năng này có phần chính xác. Tại sao lúc Na Na cầm đầu hơn một trăm tinh anh tu thuật trẻ tuổi Đại Việt lại không kết nạp vào ai. Văn Lục hoàn toàn tin tưởng rằng trong một trăm người đó chắc chắc có tới hơn ba mươi phần trăm là tự nguyện ra nhập nhóm cùng với Na Na. Ít nhất cũng vì ngưỡng mộ cô bé. Nhưng tại sao lại không có ai ra nhập có lẽ chỉ có thể giải thích rằng, tâm tình của Na Na lúc đó không ổn định. Hoàn toàn không thể suy xét tới việc kết nạp thêm thành viên. Cho nên điều kiện ra nhập tổ đội thiếu đi một yếu tố là sự đồng ý của … đội trưởng.
Lúc cô bé Hương khăng khăng đòi đi theo Na Na thì lại sang tình huống khác. Đó có lẽ là Na Na mang lòng dạ nữ nhi, có phần thông cảm cho Hương nên đồng ý cho cô bé ra nhập. Dĩ nhiên “ sự tình nguyện” của Hương không thành vấn đề cho nên Hương ra nhập tổ đội hai thuận lợi cấu thành.
Vậy còn trong tình huống hiện tại? Rõ ràng Văn Lục có không có ý kéo đám người Vân Nhi và Na Na vào phiền phức cùng mình. Nhưng thật ra trong thâm tâm hắn lại hoàn toàn mong mỏng một tổ đội như vậy. Những người còn lại thì đúng như Văn Lục dự đoán, đều là những người “cuồng chiến đấu”, nhất là được chiến đấu bên cạnh Văn Lục thì cả đám đều hưng phấn không thôi. Điều kiện thành lập tổ đội đầy đủ… tổ đội mười hai hình thành…
Văn Lục liếc sơ qua tình hình của mọi người, cũng nhịn không được cảm khái. Khảo nghiệm Hồn Ngọc mặc dù trùng trùng nguy hiểm nhưng quả là cơ may đi kèm nguy hiểm a. Không ngờ người tu vi thấp nhất trong tổ đội hiện nay lại là Na Na. Điều đáng nói là tu vi của cô bé đã đạt tới tầng sáu trung cấp. Người tiếp theo là công tử Lung Quang của Yên Vân phái đạt tới cấp sáu viên mãn hỏa thuật….
Những người còn lại trừ Kiệt Hào tầng bảy trung cấp, còn lại đều là tầng bảy sơ cấp. Nếu xét cụ thể ra, những người này trở về môn phái hay gia tộc, hoàn toàn có tư cách đứng trong hàng ngũ trưởng lão. Bất khả tư nghị…
- Toàn bộ đều mạnh mẽ hơn nhiều… haha… tổ đội ta quả là mạnh mẽ…
Văn Lục nhịn không được cười không khép nổi miệng. Với đội hình này, Văn Lục tự tin có thể quét ngang khảo nghiệm, thậm trí hắn mơ hồ có thể nhìn thấy những “phần thưởng phụ” đi kèm trong những khảo nghiệm ấy….
Lần này tổ đội hai hoàn thành nhiệm vụ mà không có mặt Văn Lục. Lẽ dĩ nhiên công lao hầu như là do sự tinh minh của cô bé sát thủ áo đen này. Cô bé luôn suy luận những tu duy cực kỳ logic và chặt chẽ để tìm ra con đường dễ dàng nhất để hoàn thành nhiệm vụ. Chính vì thế mà sau nhiệm vụ kéo dài tới hơn một năm lận. Điều đáng mừng là không ai bị thương, duy chỉ có tên Vân Trọng là bị “chột” một con mắt trong khảo nghiệm của linh thú rắn trong mười hai con giáp. Với mộc thuật hiện nay của Na Na hoàn toàn có thể chữa khỏi mắt cho hắn. Dù mất chút thời gian nhưng điều này không thành vấn đề. Tuy nhiên không ngờ tên cuồng chiến đấu hệ thổ này lại khư khư giữ lại con mắt “chột”. Hắn không biết kiếm đâu ra tấm da màu đen tròn đeo lên y chang Jack Sparrow trong cướp biển vùng Caribbean.
Điều làm Văn Lục mém té xỉu là khi hắn quan tâm tới Vân Trọng thì không ngờ tên này phun ra một câu “kinh điển”:
- Cá tính chưa? Để thế này mới nam tính…haha…
Văn Lục quả thật muốn chọc nốt con mắt kia xem hắn còn “cá tính” được không? Dù sao thì tới cấp bậc này, mọi người hầu hết là dùng linh thức để quan sát, tầm quan trọng của ánh mắt cũng hạ xuống so với linh thức cho nên Văn Lục cũng mặc kệ hắn. Sau này về môn phái có hàng ngàn phương pháp làm cho hắn có một con mắt mới. Vậy cứ để cho hắn “tự sướng” một hồi đi.
Văn Lục đang làu bàu thì Hương “sát thủ” nãy giờ đứng ở xa xa mon men lại gần, thần tình khinh bỉ nhìn hắn:
- Ngươi là Văn Lục? Người được coi là tinh anh đệ nhất trong tu thuật Đại Việt?
Văn Lục nghe xong thoáng sửng sốt… từ khi nào hắn bị chụp cái mũ “đệ nhất nhân” trẻ tuổi của tu thuật Đại Việt vậy? Cái danh tự vớ vẩn này sắp tới có lẽ mang đến ình không ít phiền phức a. Văn Lục không biết trả lời làm sao thì Hương lại nói tiếp:
- Sao ta trông ngươi kiểu gì cũng giống một tên vô lại, háo sắc vậy?
- Đây là khen hay chê vậy?
Văn Lục chẳng còn gì để nói. Cô gái này có lẽ chỉ có cảm tình với hai cô bé bên cạnh chứ với mấy cu cậu nam giới đứng ở đây, chắc “sát thủ” không thèm liếc mắt… coi là không khí hết.
“Không lẽ là les”
Văn Lục không tự chủ lại nghĩ tới điều này, ánh mắt lại thêm vài phần kỳ quái chiếu tới “sát thủ”. Cô bé Hương nhìn thấy ánh mắt kì dị của hắn lại càng thêm chán ghét, “hừ” một tiếng, nói:
- Nhìn gì háo sắc? Thấy bản cô nương xinh đẹp lại quay chủ ý sang bản cô nương sao? Nằm mơ đi…
Văn Lục nghe xong muốn hộc máu, nãy giờ cô gái sát thủ này tự biên tự diễn quả là kinh khủng nha. Tốt nhất ít chêu trọc cô ta một chút…
Thầm nghĩ vậy, Văn Lục ho khan một tiếng rồi quay lại vấn đề chính:
- Khụ… ta xem chúng ta nên bàn về nhiệm vụ. Trong nhiệm vụ có nói rõ phá giải phong ấn trận ở các linh mạch trên khắp đất nước Đại Việt. Địa điểm đầu tiên được nói đến… uhm… là Cửu Long giang…
Khi ba chữ Cửu Long Giang phát ra khỏi miệng Văn Lục. Mọi người trong tổ đội bất tri bất giác cả người trùng xuống. Một luồng uy áp khổng lồ từ phía nam đổ dồn lên bảy con người làm cả tổ đội với tu vi cao thâm vậy cũng nhịn không được hô hấp khó khăn.
Văn Lục biến sắc, cố gắng lục lọi trong ký ức của mình tin tức về con sông mang đầy bí hiểm này.
Lịch sử xa xưa, sông Mê Kông là một trong những con sông lớn chảy qua nhiều lãnh thổ như Trung Quốc, Lào, Myanma, Thái Lan, Campuchia và Việt Nam. Sông Mê Kông đổ ra biển bằng chín cửa cho nên cả đoạn sông dài trong địa phận Đại Việt được gọi là sông Cửu Long. Nhưng liệu sự việc có đơn giản như vậy? Còn cái phong ấn linh mạch ấy nắm chỗ nào?
xem tại
Cả nhóm bảy người tổ đội mười hai bay đi vun vút trên bầu trời Đại Việt, hướng đi dĩ nhiên là hạ nguồn dòng sông mang đầy màu sắc truyền thuyết này.
Truyện khác cùng thể loại
305 chương
692 chương
40 chương
1040 chương
333 chương
832 chương
184 chương
90 chương