Hôn thê đáng yêu, hôn phu lưu manh!
Chương 2 : Nhà họ tống.
Tại 1 căn biệt thự ở ngoại ô thành phố.
"Cốc cốc!" Mỹ phụ trung niên lo lắng gõ cừa liên tục "Dạ ơi, ra ăn cơm con, trưa con đã ko ăn rồi."
Giọng nói chán nản của thiếu niên truyền ra "Con ko đói, cả nhà cứ ăn đi."
"Em kêu vậy nó cũng chả thèm ra đâu." Quý ông trung niên vỗ vai vợ, bảo lùi lại. Ông búng tay một cái, dàn con cháu trang bị đầy đủ vũ khí xuất hiện, cầm đầu là con trai cả của ông, đại ca nhà họ Tống-Tống Nam Phong.
Phong ca nhe răng cười nham nhở, giơ ngón cái với ba mẹ "2 người yên tâm. Rồi con sẽ lôi cổ thằng Hai ra."
Rón rén lại gần, anh chìa tay ra, 1 cô em họ rút lấy lái kẹp tăm trên đầu đưa cho. Anh loay hoay đút vào lỗ khóa, xoay qua xoay lại một hồi "Rắc." Một tiếng kêu nhỏ bật lên. Phong đưa ngón tay 1, 2, 3 ĐỘT KÍCH!!! Cửa nhanh chóng bị đạp ra, hội đồng con cháu Tống gia lao vào như chiến sĩ được lệnh tấn công doanh trại quân địch.
"Cả! Cả làm cái quái.....mấy đứa bỏ anh ra!!! GYAAAAAA!!!!" Rầm rầm tiếng đồ vật rơi xuống đất cùng với tiếng kêu thảm thiết của Dạ. Xem ra vẫn chiêu này là hiệu quả nhất.
15ph sau, bàn cơm.
"Hử? Thằng Hai bị sao đấy?" Ông lão ngồi ở vị trí chủ vị giương mắt tò mò nhìn đứa cháu đang lăn trứng gà trên gò má sưng đỏ của mình.
Nhật Dạ liếc nhìn tên chủ soái vụ đột kích "Nhờ phước của Cả hết đó ông. Con té suýt dập mặt rồi nè."
Nam Phong nhún vai bất đắc dĩ, tỏ vẻ vô tội "Sơ suất thôi mà. Con làm theo lệnh bố thôi, ai bảo Hai nó ko chịu ăn cơm."
Ông lão nhìn thật sâu đứa cháu thứ 2, khuyên "Nhà ta ko quan trọng điểm số. Miễn cháu ngoan ngoãn học tập thì kém một tí cũng là bao đâu."
"Không phải đâu nội." Ngồi trước mặt Phong là cô em họ mới đưa kẹp hồi nãy, Tam muội nhà họ Tống-Tống Diệu Linh, cô bé bắt đầu nhiều chuyện kể lể "Do Hai bị chuyển tới A1, ko có bạn nên Hai buồn đó nội."
"Bậy!" Ngồi bên cạnh cô là Tứ đệ-Tống Lục Hà phản bác "Do Hai bị cô giáo la mờ! Hai yên tâm đi! Em tuần nào cũng đều đều 3 bản kiểm điểm còn lạc quan đây mà!" Nói rồi cậu bé còn giơ ngón cái cổ vũ nữa chứ. Nói thật thì ko ai muốn đâu Hà ơi.
Nhân vật chính từ nãy giờ vẫn ko nói chuyện bây giờ mới mở lời "Sai bét! Mọi người ko biết A1 đâu, tụi nó ăn chơi là nhứt trường, ở đó thì làm sao con học được? Tới A1 đồng nghĩa với ko được dậy chương trình nâng cao như Chuyên, nên sau 1 học kì trở lại thì con ko đuổi kịp." Chính xác như các bạn thấy đó. Nhật Dạ là 1 con mọt sách chính hiệu, không hơn không kém!
Ông nội thở dài "Hà cớ gì con phải cố gắng vậy? Nhà mình cũng ko thiếu thốn gì, sau này cứ theo gia đình là được rồi."
Nói tới đây Nhật Dạ càng thêm ko kiên nhẫn, cậu bỏ đũa xuống rời khỏi bàn "Con no rồi ạ. Mọi người dùng ngon miệng. Và có một điều con muốn đính chính! Con sẽ không theo sắp đặt của gia đình đâu! Tương lai của con sẽ do con tự định đoạt!" Nói rồi cậu chạy nhanh lên lầu để lại cả nhà trầm ngâm suy tư vào câu nói của mình.
Nhà họ Tống có thế lực rất khủng khiếp, Ông nội Tống Long khi xưa trong quân đội là Thượng Tướng, nhưng ông sớm giải ngũ trở về thành lập xây dựng sự nghiệp nuôi gia đình. Và cơ ngơi sau cố gắng của ông chính là Tập Đoàn Family lũng đoạn toàn bộ giới thương nghiệp Châu Á. Sau 3 con trai của ông 2 người tham gia quân đội, mới trung niên mà giờ đã là Thiếu Tướng, 1 người còn lại chính là bố của Nam Phong và Nhật Dạ tiếp quản Tập Đoàn. Tuy Family hiện giờ đã lui bớt ko còn nổi trội như mặt trời ban trưa giống khi xưa nữa, nhưng ảnh hưởng đến Châu Á và toàn thế giới vẫn rất lớn.
Sinh ra trong gia đình như vậy, Nhật Dạ có thể vô tư vô lự trôi qua cả đời nhưng KHÔNG! Bản tính cậu vốn phản nghịch, ước mơ từ nhỏ của cậu là trở thành Công Tố Viên. Cậu ko muốn theo sự nghiệp kinh thương hay quân ngũ của gia đình. Tương lai của Nhật Dạ, cậu muốn tự mình quyết định. Thực ra thì cái tính này giống hệt ông nội Long, bởi năm xưa ông cũng từ bỏ hào quang trong quân đội mà về tự tay dựng nên cơ ngơi như bây giờ. Nhưng ông vẫn ko mong con cháu mình giống vậy, giờ thì có 1 đứa rồi, đủ làm đau đầu cả nhà. Thôi thì tới đâu thì tới vậy!
Truyện khác cùng thể loại
14 chương
16 chương
12 chương
10 chương