Editor: Xám Vào bốn năm sau Bạch Yên Nhiên lại xuất hiện một lần nữa. Hơn nữa còn dùng cách thức như thế. Nghi ngờ trong lòng anh, bắt đầu trở thành thật. Vì thế anh cố ý gọi một cuộc điện thoại cho bác sĩ Thượng, lại mời người đặc biệt đi điều tra. Đáp án nhận được là bác sĩ Thượng hoàn toàn không chữa trị cho Bạch Yên Nhiên. Sau khi rời khỏi Bắc Đô hai người đã cắt đứt liên hệ. Nhưng Bạch Yên Nhiên lại thật sự đi học đại học, thậm chí vào Thân Nguyên, đều là thật. Lúc đó anh vẫn chỉ là nghi ngờ, không chắc chắn. Mãi đến khi anh nhìn thấy chiếc khuyên tai đó. Cuối cùng anh đã khăng định đáp án trong lòng mình. , Một người bốn năm không xuất hiện, đột nhiên xuất hiện, lại mang theo món quà của năm năm trước? Nếu nói Bạch Yên Nhiên không có mục đích gì, anh thật sự không tìm được lý do gì để giải thích cho cô ta. Bạch Yên Nhiên. Đã thay đổi. Cô ta đã sớm không còn là cô gái nhỏ trả nợ cá cược thay cha, luôn không ngừng nỗ lực tiến lên phía trước năm xưa nữa. “Yên Nhiên, còn muốn anh nói tiếp không?” Cố Thừa Diệu nhạy bén giống như đã hóa thân thành Sherlock Holmes, ánh mắt của anh quét lên người cô ta giống như tia X. Đang chờ chính cô ta nói thật. , Bạch Yên Nhiên nhắm mắt lại. Lúc này tất cả mọi ngôn ngữ đều trở nên cực kỳ bất lực. Cô ta có thể phủ nhận, có thể phản bác, nhưng cô ta lại không nói ra được một chữ nào. Cho dù là bốn năm trước, hay là năm năm trước. Mục tiêu của cô ta, quả thực chưa bao giờ là ở bên cạnh Cố Thừa Diệu. Cô ta không cho phép, thù hận cô ta gánh trên lưng càng không cho phép. “Vì sao?” , “Anh thì sao? Vì sao anh làm vậy?” Bạch Yên Nhiên không hiểu: “Nếu như anh đã biết hết, vì sao anh phải gặp tôi? Vì sao anh phải đến? Vì sao? Anh không trả thù tôi?” “Bởi vì, anh không muốn nợ em.” Giọng nói của Cố Thừa Diệu rất lạnh, cũng rất bình tĩnh: “Năm năm trước, anh đã hứa sẽ cưới em, nhưng lại thất tín. Đó là lỗi củ anh. Em muốn trả thù anh, khiến anh đau khổ. Anh hiểu được. Vậy nên, nếu như bốn năm trước em ra tay với Diêu Hữu Thiên, thậm chí khiến anh hiểu lầm cô ấy. Đó xem như là anh trả nợ cho em.” “Lần này, vì sao anh phải giúp em, cũng là vì, chuyện ba mẹ anh làm với em. Anh không muốn. Cũng không mong nợ em cho dù chỉ là một chút.” Vẻ mặt của Cố Thừa Diệu rất chân thành, điều anh nói chính là suy nghĩ chân thực nhất trong lòng anh lúc này: “Nợ tình, trả tình.” “Thế nhưng, anh không thể mang hôn nhân của mình ra để bồi thường.” , Vậy nên, anh sẽ dốc hết khả năng, trả lại tất cả cho Bạch Yên Nhiên. Thanh toán hết với cô ta. Bạch Yên Nhiên đứng đờ tại đó không thể cử động. Không gian không lớn, lại không có máy điều hòa, hai người ở đây, thật ra có chút nóng bức. Trên trán cô ta đã sớm rỉ ra một lớp mồ hôi. , Trong lòng hiện ra rất nhiều suy nghĩ, bắt đầu từ ngày cô ta quyết định báo thù, bắt đầu từ ngày cô ta quyết định tiếp cận Cố Thừa Diệu. Cô ta chỉ có một suy nghĩ, chính là báo thù. Cô ta tự nhận không yêu Cố Thừa Diệu, nếu không sẽ không máu lạnh như thế. Rõ ràng cô ta có thể thay đổi thành một khởi điểm cao hơn, cũng có thể dùng thân phận tương xứng hơn để ở bên Cố Thừa Diệu, nhưng cô ta không muốn. Cô ta cố tình muốn dùng hình tượng gái rót rượu ở quán bar để ở bên cạnh anh. , Không chỉ vì muốn làm nhục Cố Thừa Diệu, mà còn muốn làm nhục người nhà họ Cố. Cô ta không yêu Cố Thừa Diệu, cho nên mới cố ý tiêu xài hoang phí tiền bạc của anh, cũng chưa bao giờ tiếp xúc với ba mẹ của anh. Chính là muốn khiến Cố Thừa Diệu trở mặt với ba mẹ. Cô ta mới chưa bao giờ làm chuyện lấy lòng người nhà họ Cố. Cô ta đã thành công. Kiều Tâm Uyển gần như là chán ghét cô ta, mà Cố Thừa Diệu cũng có một dạo vì cô ta mà mà có rạn nứt với ba mẹ. , Thậm chí cô ta cho rằng, mình và Cố Thừa Diệu nhất định sẽ kế hôn. Đến lúc đó ngày ngày cô ta xuất hiện trước mặt hai vợ chồng nhà họ Cố, không phải bọn họ chán ghét mình sao? Vậy ngày nào cô ta cũng phải xuất hiện, khiến cho bọn họ chán ghét muốn chết. Kế hoạch cô ta hoàn toàn không thể <img alt="" src="https://diendanlequydon.com/downloads/posts/3479983.png" data-pagespeed-url-hash=3567393491 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);">