Hôn nhân đỉnh cấp
Chương 273 : Anh ta vẫn luôn mềm lòng
“Bà Lý, nhìn anh.” Bàn tay không bị thương của Lý Thế Nhiên để lên mặt cô.
Hứa Như cụp mắt, sắc mặt tái nhợt.
“Không cần để ý đến những người khác, biết không.”
“Nhưng cô ấy là em gái của anh, Lý Thế Nhiên, cô ấy là em gái của anh.” Hứa Như nỉ non.
Cô biết Lý Thế Nhiên lo lắng cho cô em gái này biết nhường nào.
Cô không muốn phá hoại quan hệ của hai người.
Nhất là, Lý Tú Tú bị bệnh tâm thần, cô ấy không thể bị kích thích.
Nhưng hết lần này đến lần khác, cô lại là một trong những người kích thích cô ấy.
“Có anh ở đây.” Lý Thế Nhiên nặng nề nhìn cô.
Hứa Như mím môi không nói gì.
Chỉ cần một ngày cô vẫn còn quan hệ với Kỳ Chiến thì Lý Tú Tú vẫn sẽ hận cô.
…
Nhà tổ nhà họ Lý.
Tống Dự dẫn Lý Tú Tú trở về, cô ấy vẫn đang náo loạn, quấy rối khiến cho trong nhà không được yên ổn.
Lý Thành đi đến phòng Lý Tú Tú , suýt nữa bị cô ấy quăng gối vào người.
Nhìn thấy ông nội, cảm xúc của Lý Tú Tú mới bình tĩnh hơn chút.
“Làm loạn gì chứ?”
“Ông nội, anh trai không thể lấy người phụ nữ kia!”
“Xằng bậy, cháu nói bừa gì thế!” Lý Thành sầm mặt.
“Cháu không nói lung tung, Hứa Như với anh ta… là anh em, ông bảo cháu ở chung với cô ta thế nào!” Lý Tú Tú thất thần nói.
Cô ấy vốn không có ấn tượng tốt gì với Hứa Như, bây giờ biết thân phận của cô thì càng không thể nào chịu đựng được.
Chỉ cần là người có liên quan đến nhà họ Kỳ, cô ấy đều không thể nào chịu đựng được.
Lý Thành cau mặt, ông ta cũng thấy bất ngờ với thân phận thật sự của Hứa Như.
“Bình thường cháu không ở Nam Thành, không cần ở chung với cô ấy.”
“Vì thế, ông nội định để cho cả đời không gặp mặt anh trai cháu sao?” Lý Tú Tú cười lạnh.
“Tú Tú , anh trai cháu cưới là Hứa Như, không liên quan đến nhà họ Kỳ.” Lý Thành an ủi.
Nhưng rõ ràng không có tác dụng gì, Lý Tú Tú nói rất cực đoan: “Không… cô ta có liên quan đến nhà họ Kỳ, cô ta là chị gái của Kỳ Chiến, cô ta là kẻ thù của cháu…”
“Ông nội, cháu đưa Tú Tú đi nghỉ ngơi trước.” Tống Dự nhíu mày, chỉ có thể cưỡng ép kéo Lý Tú Tú rời đi.
“Tống Dự , em không nói sai, em muốn để cho ông nội hiểu rõ sự thật này.” Lý Tú Tú lạnh lùng nói.
“Nếu đã là người mà anh trai em lựa chọn, em hẳn nên tôn trọng anh ấy.”
Lý Tú Tú lạnh lùng nhếch môi: “Nếu trong lòng anh ấy còn có người em gái này, nhất định phải… ly hôn với Hứa Như!”
Tống Dự truyền lại lời Lý Tú Tú nói cho Lý Thế Nhiên.
Lý Thế Nhiên cau mày, lạnh lẽo lan tràn nơi đáy mắt.
“Anh trông kỹ nó, đừng cho nó xuất hiện vào hôn lễ ngày mai.”
Tống Dự nặng nề thở dài: “Người phụ nữ kia là người của nhà họ Kỳ thật sao?”
“Cô ấy và Kỳ Chiến không có bất kỳ quan hệ gì.”
“Nhưng Tú Tú nói việc này do chính miệng Hứa Như nói, là quan hệ cùng cha khác mẹ.”
“Tống Dự , cô ấy là người của nhà họ Lý tôi, nhớ kỹ điều này.”
Uy nghiêm trong giọng nói của Lý Thế Nhiên khiến người ta không dám phản bác.
…
Buổi tối trước lễ cưới, dựa theo phong tục, Lý Thế Nhiên và Hứa Như không thể gặp mặt.
Hứa Như ở tại nhà cổ nhà họ Lâm, Lưu Thanh ở bên cạnh cô.
Lưu Thanh đã nghe nói đến chuyện của Lý Tú Tú rồi, nhưng mà rốt cuộc giữa Lý Tú Tú và Kỳ Chiến xảy ra chuyện gì, cô ấy không điều tra được.
“Bây giờ Lý Tú Tú rất ghét cậu, chắc hẳn ngày mai cô ấy sẽ không xuất hiện đâu nhỉ.” Lưu Thanh lo lắng nói.
Nếu như cô ấy xuất hiện, chắc chắn hôn lễ này không thể yên ổn.
“Ừ, Lý Thế Nhiên nói sẽ mau chóng đưa cô ấy về nước C, cô ấy sẽ không có mặt tại hôn lễ.”
“Vậy là tốt rồi, nhưng thân phận giữa cậu và Kỳ Chiến cũng thật lúng túng.”
Hứa Như cụp mắt, cô cũng không để ý nhiều.
Bởi vậy cũng chưa từng nghĩ đến, bản thân lại vì thân phận này mà bị ghét bỏ.
Đau nhức trên cổ thỉnh thoảng truyền đến nhắc nhở cô rằng Lý Tú Tú hận cô biết nhường nào.
“Nhưng mà cậu đừng nghĩ nhiều nữa, cậu là bà Lý, chắc chắn Lý Thế Nhiên sẽ bảo vệ cậu.” Lưu Thanh an ủi.
Hứa Như mỉm cười, cô tin tưởng Lý Thế Nhiên.
Chỉ là mới một ngày không gặp đã rất nhớ anh rồi.
“Thanh, hình như tớ hơi căng thẳng.” Hứa Như xoay qua xoay lại, vẫn không ngủ được.
Chưa từng nghĩ đến, cô và Lý Thế Nhiên sẽ đi đến ngày hôm nay.
Cô cho rằng hôn nhân của hai người có lẽ sẽ không qua được một năm, lại không ngờ bây giờ đã sớm qua một năm rồi.
“Tớ cũng vậy, Như, lúc trước tớ còn hơi lo lắng bác sĩ Lý sẽ đối xử không tốt với cậu, nhưng bây giờ nhìn thấy tình cảm giữa hai người càng ngày càng tốt, tớ rất yên tâm.”
“Thanh, vậy còn cậu, Trần Trung đối xử với cậu tốt không?”
Lưu Thanh rất ít khi nói đến chuyện giữa mình và Trần Trung, đến mức Hứa Như còn có ảo giác, Lưu Thanh vẫn chưa lập gia đình.
Nghe vậy, sắc mặt Lưu Thanh bình tĩnh lại.
“Tớ rất ít gặp anh ta, ngẫm lại, cũng sắp ba tháng không gặp rồi.”
Thấy vẻ mặt lo lắng của Hứa Như, Lưu Thanh cười nói: “Tớ với anh ta vốn là quan hệ lợi ích hai nhà, anh ta không cần phải đối xử tốt với tớ, mà tớ cũng sẽ không yêu anh ta.”
“Đáng không?” Hứa Như thấp giọng hỏi.
Hôn nhân như vậy, chỉ là trên danh nghĩa.
Nhưng Lưu Thanh cũng không để ý.
“Nào có nhiều đáng hay không đáng như vậy, nếu tớ đã không thích anh ta, bây giờ anh ta không ở bên cạnh tớ, đó mới là hình thức ở chung thoải mái nhất.”
“Thanh, cậu sẽ gặp được người yêu cậu.” Hứa Như ôm cô ấy.
Lưu Thanh cụp mắt, đáy mắt chợt lóe lên vẻ mất mát.
Cô ấy khẽ run rẩy: “Sẽ không yêu nữa.”
…
Hôm sau, mới sáng sớm Hứa Như đã dậy rồi.
Trong nhà cổ vô cùng náo nhiệt, bên trong phòng trang điểm đầy ắp người.
Lâm Vy vô cùng bắt bẻ việc trang điểm cho Hứa Như, mặc dù trước đó đã định trước rồi, nhưng tối qua Hứa Như ngủ không ngon, quầng thâm ở mắt rất đậm, khiến cho phải trang điểm lại mấy lần mới hài lòng.
“Tiểu Như, thế nào, đẹp không?” Thậm chí là Lâm Vy tự mình trang điểm, vô cùng để ý.
Hứa Như mỉm cười gật đầu.
Nụ cười rực rỡ của cô lan đến khóe mắt chân mày.
Đi ra ban công, Hứa Như nhận điện thoại của Lý Thế Nhiên.
“Tối qua mất ngủ?” Anh nghe thấy giọng mũi khản đặc của cô.
Hứa Như lúng túng: “Ừm…”
“Không có anh ở bên cạnh, mất ngủ cũng là chuyện bình thường.”
“Không phải đâu, vẫn luôn nói chuyện với Thanh.” Hứa Như lẩm bẩm.
Cô không muốn thừa nhận trước mặt Lý Thế Nhiên đâu.
“Đừng căng thẳng.” Lý Thế Nhiên an ủi.
“Không căng thẳng.”
Chỉ là… rất chờ mong.
Dưới cái nhìn của cô, ngày hôm nay, chính mình mới xem như là thật sự cưới Lý Thế Nhiên.
“Ừm, cho nên tâm trạng rất bình tĩnh sao?” Giọng nói của Lý Thế Nhiên hơi không vui.
“Đúng nha.” Hứa Như cắn môi
“Tâm trạng của anh rất không bình tĩnh, bà Lý, đối với anh mà nói, ngày hôm nay rất quan trọng.”
Lời nói của Lý Thế Nhiên khiến đáy lòng cô run rẩy, không ngờ anh cũng tình cảm như vậy.
Cô còn tưởng rằng, anh chỉ là tổ chức nghi thức cùng cô mà thôi.
Cúp điện thoại, điện thoại di động của Lý Thế Nhiên liên tục vang lên, là tin nhắn của Tống Dự .
“Thế Nhiên, Tú Tú mất tích rồi.”
Nghe vậy, sắc mặt Lý Thế Nhiên lạnh xuống: “Không phải bảo anh trông coi nó sao!”
“Tôi đã phái vệ sĩ trông coi nghiêm ngặt, nhưng hôm nay Tú Tú náo loạn muốn ra ngoài ăn sáng, tôi đi cùng cô ấy, sau đó cô ấy đi vào nhà vệ sinh rồi mất tích.” Tống Dự buồn phiền nói.
Đối với Lý Tú Tú , anh ta vẫn luôn mềm lòng.
Hơn nữa Lý Tú Tú bị nhốt hai ngày, anh ta cũng cảm thấy dẫn cô ra ngoài đi dạo sẽ tốt hơn một chút.
Thật không ngờ, mới thế mà đã không thấy cô ấy đâu rồi.
Chỉ là, trên người cô ấy không mang theo cái gì, còn có thể đi đâu được chứ?
Chuyện này anh ta chỉ dám nói cho Lý Thế Nhiên, những người khác của nhà họ Lý cũng không biết.
Truyện khác cùng thể loại
47 chương
17 chương
18 chương
34 chương
266 chương
54 chương
27 chương