Hôn Nhân Bạc Tỉ
Chương 72
Dinh thự Cát Thiên.
Lục Dạ Thần bế thóc Lạc Tư Nhiên lên, đi thẳng vào phòng.
Những người giúp việc không ngừng trố mắt trầm trồ, nữ chủ nhân cuối cùng cũng quay về đây rồi
"Rầm" cánh cửa đóng mạnh lại, hắn ném cô lên giường rồi đè lên ám mị nói.
"Tư Nhiên..anh thật sự rất nhớ em"
"Lục Dạ Thần..chúng ta không thể.."
Hắn đặt tay cô lên lòng ngực trái của hắn, ánh mắt thành khẩn nhìn cô.
"Không sao nữa..chúng ta có thể, Lục Gia không ai phải đối em nữa"
"Thần.." Lạc Tư Nhiên nước mắt như muốn rơi xuống thật sự, cô sờ mặt hắn đau lòng rồi lại chủ động ôm hắn.
Hắn đã gầy đi rất nhiều, khuôn mặt xanh xao phiền muộn.
Bao nhiêu năm rồi, cuối cùng cũng gặp lại nhau thế này.
Giờ cả hai không có gì vướng bận cũng chẳng có gì để tranh giành nữa, đây là lúc nên sống thật và nói rõ tình cảm của mình.
Lục Dạ Thần hôn nhẹ lên bờ môi mong manh ngọt ngào đó, bàn tay linh hoạt vén vạt áo thăm dò bên trong cơ thể cô, bàn tay chạm nơi nào thì nơi đó lại nóng rang lên khó chịu vô cùng.
Cả hai cởi bỏ lớp áo quần cuối cùng, đắm chìm vào hương vị ái dục, mùi hương quen thuộc mê mẫn không buông ra được.
Dinh thự Lạc Gia, Lạc Đức Quan trở về tiện miệng hỏi Lạc Tư Nhiên đâu.
Tiểu Hàn đang chơi đồ chơi thì vui vẻ trả lời.
"Baba đưa mama đi chơi rồi ạ"
"Hả.." Lạc Đức Quan bất ngờ rồi lại mỉm cười vui vẻ ngồi xuống chơi cùng cháu ngoại.
Từ hôm đó, Lạc Tư Nhiên và Lục Dạ Thần sống một cuộc sống bình yên vui vẻ.
Lục Gia không những không phản đối mà ngược lại còn rất yêu thương cô.
Đổng Trác và Ôn Mẫn cùng nhau sang nước ngoài để định cư, họ cũng rất hạnh phúc vì tìm được tình yêu của chính mình.
HAI NĂM SAU.
Tại phòng sinh, Lục Dạ Thần nóng nảy đi đến đi lui đứng lên rồi lại ngồi xuống khiến Lục phu nhân chống cả mặt.
Nữ bác sĩ đi ra, khuôn mặt vui cười lên tiếng.
"Chúc mừng cả nhà..là một bé gái khoẻ mạnh và rất đáng yêu"
Lục Dạ Thần thở phào cười rạng rỡ đi lại hỏi ngay.
"Vợ tôi sao rồi bác sĩ..cô ấy đã khoẻ chưa.."
"Không sao, mọi người có thể vào thăm ạ"
"Cảm ơn bác sĩ".
Lạc Tư Nhiên nằm trong phòng khuôn mặt hạnh phúc nhìn con gái thứ hai của mình đang khóc oe oe khoẻ mạnh.
Lục Dạ Thần đẩy cửa đi vào ôm lấy người cô, tay hắn vừa run vừa lạnh trên mặt không giấu nỗi cảm xúc lo lắng đến ngột thở.
"Tạ ơn trời.."
Tiểu Hàn nhìn em gái mình cười không ngớt, thật sự rất đáng yêu.
Tiểu công chúa này cứ khóc oe oe suốt khi Tiểu Hàn vừa bế lên thì lại nín khóc ngay.
Cả gia đình đều cười rộ lên, chưa bao giờ họ cảm thấy vui vẻ và hạnh phúc như bây giờ.
Truyện khác cùng thể loại
26 chương
164 chương
14 chương
158 chương
62 chương
80 chương