Nếu là Lạc Mộng Châu uy hiếp Hà Duyệt vậy tất là cô ta cũng liên quan không ít tới cái chết của mẹ cô ta. . Lạc Tư Nhiên thở dài một hơi rồi chậm rãi nói với Hà Duyệt, đôi mắt cô dịu dàng không một chút oán trách. "Em đứng dậy đi. . là chị liên luỵ đến em" Hà Duyệt nắm chặt tay cô, ánh mắt khẩn cầu. "Chị Tư Nhiên. . em xin lỗi". Lạc Tư Nhiên đặt nhẹ tay lên vai Hà Duyệt nhẹ nhàng nói với cô. "Em ra ngoài đi, chị không trách em đâu". Chỉ là sau này Lạc Tư Nhiên cô sẽ không thể tin tưởng cô gái này được nữa, không phải vì để tâm nhưng chỉ là cô bảo thủ nên như vậy thôi. Hà Duyệt gật gật đầu, cô cũng không muốn phiền Lạc Tư Nhiên nghĩ ngơi nên nhanh chóng rời đi ra ngoài. Tầm hơn mười phút sau, Lý Hàn Dư cùng thêm một nữ cảnh sát nữa gõ cửa đi vào. "Cô Lạc chúng tôi đến lấy lời khai. . " "Mời ngồi" Lạc Tư Nhiên bình tĩnh ngồi dậy nhã nhặn từ tốn mời hai người kia ngồi xuống. "Cho tôi hỏi tại sao cô lại ở trong căn biệt thự khi vụ cháy xảy ra như vậy ?" Lạc Tư Nhiên uống một ngụm nước rồi chậm rãi nói. "Tôi bị Lạc Gia Xuyên và Lạc Mộng Châu bắt tới đó bọn họ muốn giết tôi! để tế mẹ của họ". Lý Hàn Dư: "theo như điều tra. . Lạc Gia Xuyên và cả Lạc Mộng Châu đều bị mắc chứng hoang tưởng nặng theo báo cáo là vậy! chúng tôi sẽ hết sức truy nã hai người này". Sau khi tất cả rời đi, Lạc Tư Nhiên nằm nghĩ ngơi rồi tiếp tục suy nghĩ phương án tiếp theo nên làm gì. "Cạch" tiếng mở cửa khiến cô giật mình nhìn lại. Lần này không phải Lục lão gia gia mà là Lục phu nhân đến đích thân gặp cô, niềm tốt hay xấu cũng chưa biết. "Cô khoẻ chứ ?" Lạc Tư Nhiên mỉm cười: "tôi còn sống thưa phu nhân" Lục phu nhân thở dài rồi ngồi xuống nhìn xung quanh một hồi rồi lại nói tiếp. "Tôi rất mong cô sẽ rời xa Dạ Thần. . cô muốn thế nào mới đồng ý chia tay với nó đây ?" Lạc Tư Nhiên cười lạnh hai tay run lên. "Tôi nghĩ. . " "Tôi biết là hơi quá đáng với cô. . nhưng điều cô muốn tất cả cũng đạt được rồi. . rất mong cô sẽ suy nghĩ kĩ và quyết định đúng đắn" Lục phu nhân nghiêm nghị không cho cô cơ hội phản bát mà trực tiếp nói ra từng yêu cầu. Từ lúc cô tỉnh lại, Lục Dạ Thần một lần cũng không thấy hắn đâu. Có lẻ bọn họ nói đúng, Lục Dạ Thần ở một vị trí quá cao cô có lẻ cả đời cũng không với tới được! thôi thì cứ rời đi cho tốt cả đôi đường. "Phu nhân yên tâm. . tôi sẽ kí đơn ly hôn rồi gửi cho anh ấy. . tôi không cần tiền của nhà họ Lục đâu nên phu nhân yên tâm về đi". "Cảm ơn cô Lạc" Lục phu nhân hài lòng rồi rời đi ngay. Thật ra, Lục Dạ Thần đang gấp rút điều tra giúp Lạc Tư Nhiên sự thật năm đó là như thế nào. . nhưng hung thủ thật sự khéo léo và có quyền lực lớn đến nỗi một chút thông tin ít ỏi cũng không tìm ra được. Hắn ngồi trong phòng mà lòng như lửa đốt muốn lập tức rời đi gặp mặt Lạc Tư Nhiên ngay. Trong phòng làm việc, Lục Thanh Ly đi tới còn cầm theo trái cây đưa đến cho Lục Dạ Thần. "Con vất vả quá rồi. . nhìn con gầy đi quá". Lục Dạ Thần cười rồi nói. "Dì tốt với con quá con ngại đấy" "Thằng nhóc này. . " Ngồi một lát đột nhiên Lục Thanh Ly nhìn thấy tấm hình của Lạc Tư Nhiên trên bàn, bà lập tức hỏi ngay. "Dạ Thần. . đây là bạn gái con sao ?" "Không phải! cô ấy là vợ con" Lục Thanh Ly bất ngờ, không nghĩ một người kiêu ngạo như hắn lại thừa nhận một cách tự hào như vậy.