Hôn Hậu Nhật Thường
Chương 4
Hạ Ngư nhận thấy được tâm tình của hắn, đẩy ghế đi vòng qua sau lưng hắn, hai tay quấn trên cổ hẵn, nhỏ giọng ôn nhu: ” Là em không hỏi rõ ràng, anh đừng giận. Nếu không chúng ta thuê cho cậu ấy một phòng ở khách sạn?”
Lâm Thành vừa nãy cũng nghĩ đến biện pháp này, chỉ là hắn kết hôn cùng Hạ Ngư, không muốn để cho mẹ vợ nghĩ Hạ Ngư tới nhà hắn liền thành vợ nhỏ quyền quyết định cũng không có.
Lâm Thành vẫn còn giận, ôm anh vào trong ngực, cắn răng hỏi: ” Em có phải đã sớm biết cậu ta là một alpha?”
” Không có, em thật sự không biết.” Hạ Ngư gấp đến trình tự đều sai.
Lâm Thành rất tức giận, hắn bình thường phải đi làm, làm sao yên lòng để một alpha ở nhà hàng ngày cùng vợ nhỏ nhà mình, tức đến nói chuyện đều không cần suy nghĩ: ” Có phải là tôi không đủ thỏa mãn em? Lão công làm em còn chưa đủ, muốn đem thêm nam nhân về nhà?”
Như là tiểu hài từ bị cướp mất kẹo bông, nhất thời cái gì cũng đều nói ra hết.
Hạ Ngư ngẩn người, kéo tay hắn đang xuyên trong quần áo mình ra, không nói một lời rời khỏi lồng ngực hắn.
Đây là lần đầu tiên Hạ Ngư phản kháng, Lâm Thành giật mình, ngớ người, tâm lý lại hốt hoảng, có phải hắn nói trúng rồi?
Hạ Ngư đi vào phòng ngủ, hắn chờ một chút cũng theo vào.
Hạ Ngư ôm gối ngồi trên giường, nhìn thấy hắn tiến vào vành mắt liền hồng hồng theo dõi hắn, như một thú nhỏ bị bắt nạt phải trốn vào trong hang.
Lâm Thành vội vã nói xin lỗi, ”Là lão công không tốt, sau này sẽ không nói như vậy nữa.”
Hạ Ngư nhào vào lồng ngực hắn, nghe hắn nói xin lỗi nước mắt lại không ngừng được mà chảy xuống, ” Anh sao có thể nói như vậy a, thật quá đáng.”
Lâm Thành nhẹ nhàng vỗ lưng anh, an ủi anh, ” Cục cưng ngoan, tôi quá yêu em,không khống chế được, sau này sẽ không như vậy nữa đừng khóc, khóc sưng mắt chút nữa không thể chơi cùng lão công.”
Hạ Ngư lườm hắn một cái, ” Em đối với anh chỉ dùng để chơi đùa?”
Tay Lâm Thành tiến vào trong quần áo anh, ám muội mà vuốt ve, đắc ý nói: ” Dĩ nhiên không phải, lúc đó tôi suy nghĩ em lớn lên đẹp mắt như vậy, câu nhân như vậy chắc chắn là omega của tôi. Tôi cũng biết trước kia vì sao nhìn ai cũng không thuận mắt.” Lâm Thành cầm lấy tay anh đặt trên ngực mình, ” Là vì chờ em.”
Hạ Ngư nín khóc mỉm cười, đánh nhẹ hắn một cái, ” Anh sao lại đáng ghét như vậy.”
Lâm Thành vuốt ve anh mà tự khơi mào dục hỏa của mình, Hạ Ngư nhìn hạ thân đang dựng lều của hắn mà có chút thẹn thùng.
Lâm Thành có chút không nhịn được, kề tai anh nói nhỏ: ” Trong phòng tắm có quần áo lão công mới mua, mặc cho tôi xem có được hay không?”
Hạ Ngư ôm hắn một lúc, ngầm đồng ý mà đi mặc quần áo.
Thời điểm Hạ Ngư từ trong phòng tắm đi ra không thấy Lâm Thành, anh cảm thấy có chút kỳ quái, phòng khách cũng không có ai, anh gọi một tiếng: ” Lâm Thành?”
Lâm Thành ở trong phòng nhỏ đáp anh, ” Ở đây, cục cưng may tới đây.”
Hạ Ngư bất đắc dĩ đi vào, đây là gian phòng nhỏ nhất trong nhà bọn họ, để mấy cái hộp giấy không quan trọng, anh vừa mới mở cửa liền bị nam nhân kéo vào, đè lên tường.
Quấn áo Lâm Thành mua chính là đồng phục nam sinh thời dân quốc, áo trắng kết hợp với quần đen, nhưng bộ này lại bị cắt ngắn lại, Hạ Ngư vóc người tinh tế mặc lên lại lộ ra một đoạn eo.
Lâm Thành vùi đầu tại hõm cổ anh, hôn hôn cà cà, Hạ Ngư cười rộ lên, Lâm Thành thấp giọng hỏi, ” Cười cái gì?”
” Hôn thật thoải mái.”
Lâm Thành nhất thời hô hấp bất ổn, hôn một đường đi xuống dưới, cách lớp quần áo hôn hôn đầu v*, hai bên đều được tàn nhẫn yêu thương, lớp vải đều dính nước ướt nhẹp, Hạ Ngư thấy núm vú rất ngứa, tự mình cởi áo, rên rỉ mà nói: ” Lão công, lại hôn một chút, dùng sức cắn.”
” Đây là chính em nói.” Lâm Thành muốn chính là điều này, hắn chụt chụt hôn hai vú, núm vú cương cứng dựng thẳng, mấy ngày nay bị Lâm Thành mút đã lớn hơn rất nhiều, vừa liếm vừa nghiền, thật giống như muốn nhai đứt luôn rồi nuốt vào bụng.
Hạ Ngư quần đã bị cởi đến cẳng chân, Lâm Thanh cảm thấy phía dưới đã đủ ướt, đè anh xuống đất, dùng dây đeo trói chặt hai tay anh, trực tiếp đút vào.
Sàn nhà rất trơn, Hạ Ngư bị đỉnh hướng lên trên mấy cm, dương v*t trong cơ thể anh càng ngày càng lớn, mỗi lần ra vào đều phát ra tiếng bạch bạch.
Lâm Thành một bên làm anh, một bên nhìn chằm chằm vẻ mặt anh, ” Lão công rất yêu em, em có biết không?” Nói xong lại đỉnh sâu một cái, ” A, ân, a, nhẹ một chút, em, em biết.”
Lâm Thành không đáp lại, liều mạng thao anh, thật sự giống như muốn chết trên người anh. Ánh sáng hoàng hôn xuyên qua cửa sổ chiếu trên người Hạ Ngư, anh bị đỉnh đến không ngừng lay động, tin tức tốt mùi rượu mơ tràn đầy phòng nơi bọn họ đang yêu đương.
Lâm Thành bắn trong người anh ba lần, lần cuối cùng đem tinh dịch bôi trên mặt anh. Hạ Ngư bị chơi đến ngất đi.
Lúc tỉnh dậy đã trở lại phòng ngủ, dưới thân không có cảm giác dính nhớp, hắn là Lâm Thành đã giúp anh tắm. Nhìn thấy anh tỉnh, Lâm Thành cầm đến một ly nước: ” Miệng có khô không, uống một ngụm nước.”
Hạ Ngư dựa gần vào uống nước, cả người mệt mỏi hỏi: ” Mấy giờ rồi?”
Lâm Thành ôm anh đặt trên người mình: ” Mười hai giờ.”
Hạ Ngư ngáp một cái, Lâm Thành tiến vào trong áo anh, cầm lấy hai bên núm vú, Hạ Ngư liền làm nũng: ” Đừng tới, ngày mai lại chơi, lão công, em mệt.”
” Lão công sờ một chút, không làm.” Lâm Thành tại hai đầu v* nhẹ nhàng xoa, nắn nắn lại thả ra lặp đi lặp lại, Hạ Ngư đành tùy hắn đùa.
Hai người quấn quýt ôm nhau, Lâm Thành động tác trên tay không dừng lại, hỏi: ” Có phải là bị lão công làm mệt?”
” Ừ.” Hạ Ngư gật đầu.
Lâm Thành yêu chết bộ dáng này của anh, có thể làm cho hắn cảm nhận được Hạ Ngư hoàn toàn thuộc về hắn, chỉ có thể bị hắn thao.
Lâm Thành cắn nhẹ cổ tay anh, lại hôn vai anh một cái: ” Tại sao hai ngày nay không gọi điện cho tôi?”
Hạ Ngư vò vò áo ngủ hắn: ” Sợ quấy rầy anh.”
Lâm Thành suy nghĩ một chút: ” Buổi trưa lúc nghỉ ngơi gọi, lão công muốn nghe giọng cục cưng.”
Hạ Ngư đáp được, Lâm Thành lại được voi đòi tiên, ” Lão công ngày mai lắp camera ở phòng khách được không?” Hạ Ngư không đáp, Lâm Thành tay lại ấn mạnh núm vú, ” Có được hay không? Lão công đi làm muốn nhìn em.”
” Biết rồi.” Hạ Ngư mềm mại mà đồng ý.
” Ngủ.” Lâm Thành đặt anh trên giường, vén áo anh lên, ngậm đầu v* anh đào vào miệng, hôm nay ngậm bên trái.
Hắn còn muốn hỏi Hạ Ngư có yêu hắn không? Có từng có bạn trai không? Vì sao lại nghe lời hắn như thế? Thế nhưng hắn không dám, Hạ Ngư cho dù giả bộ cũng được, đừng rời bỏ hắn là được.
Bởi vì quá yêu em nên tôi mới lo được lo mất.
Truyện khác cùng thể loại
11 chương
501 chương
59 chương
53 chương
10 chương
29 chương
127 chương
126 chương