Hôm Nay Vai Phản Diện Rất Ngoan
Chương 3 : Thanh mai nhỏ bé có chút mạnh (3)
Editor: Mai Tuyết Vân
Thích Hà, cũng được coi là người có cùng cảnh ngộ với Vân Phồn Tinh.
Khi hắn chín tuổi mẹ mất sớm, chưa đến nửa năm cha hắn lại rước mẹ kế qua cửa, còn mang theo một đứa em trai nhỏ hơn hắn chỉ hai tháng tuổi.
Thích Hà gây chuyện khắp nơi phản đối, muốn đuổi mẹ kế và em trai ra khỏi nhà.
Mãi cho đến khi hắn bị cha lấy lý do dưỡng bệnh tống về nông thôn, hắn mới hiểu được.
Đây không còn là nhà của hắn.
Cuối cùng hắn vẫn bị vứt bỏ.
Sau khi bị đưa về quê, Thích Hà bắt đầu cam chịu đi theo một đám lưu manh sống tạm bợ phóng túng! Tất cả mọi người đều thấy hắn vô dụng, cảm thấy hắn là một kẻ bỏ đi, vậy thì hắn sẽ lêu lỏng cho mọi người xem!
Hắn bỏ bê bài vở không học hành, tính tình kỳ lạ u ám, hắn luôn làm việc một mình đi ngược lại với mọi người.
Cuối cùng không thi lên đại học, bị người nhà họ Thích đón về.
Trong giới thượng lưu ở Hải Thành, nhận rất nhiều ánh mắt lạnh lẽo cười nhạo, vì thế từng bước sa vào vũng bùn dưới chân.
Không thể làm người ngay thẳng vậy hắn phóng túng thì thế nào?
Cuối cùng dựa vào việc làm ăn ngầm trở thành lão đại một phương, sau đó tính cách càng lúc càng tàn nhẫn ác độc...
[Cô phải bảo vệ Thích Hà, không được để anh ta đi sai đường, trở thành kẻ khiến người ta sợ hãi, là nhân vật trùm phản diện bị mọi người ghét bỏ. ]
Thật ra nó đã không nhẫn nhịn nổi.
Nhưng vì không muốn đùa chết Chiến thần đại nhân, nó đành phải phân tích mọi thứ rồi giải thích cho vị tiểu thư Ngân Phồn Tinh có IQ thấp này.
Phồn Tinh suy nghĩ hồi lâu, chậm rãi hỏi: "Có nghĩa là tôi phải trở thành nhân vật trùm phản diện, đoạt lấy vị trí của anh ta rồi bảo bọc che chở anh, để anh không có cơ hội trở thành nhân vật trùm phản diện đúng không?"
[... ] Hình như có chỗ nào đó không đúng?
Phồn Tinh lẩm bẩm: "Bảo vệ anh ta, thay anh ta làm mọi việc xấu xa, coi anh giống như một đóa hoa mới nở. Tôi hiểu rồi.""
[... ] Vẫn cảm thấy có chỗ không đúng, nhưng lại không giải thích được.
Sưu Thần Hào suy nghĩ hồi lâu, theo góc độ logic mà nói cảm thấy Phồn Tinh nói rất đúng.
Vì thế mặc kệ mọi thứ, chỉ cần Chiến Thần đại nhân được bảo vệ tốt là được.
Nó rất trung thành và tận tâm với Chiến thần đại nhân, nhưng lại chưa bao giờ nghĩ đến việc khi Chiến thần đại nhân thức tỉnh chỉ muốn nói với nó ba chữ: "CMN.""
Người thông minh ngàn vạn năm, trên trời dưới đất không ai địch được Chiến Thần đại nhân, kết quả lại bị người ta kèm cặp bảo bọc, quả thực không thể bực mình hơn!
[Đồng thời, vì cô chiếm được cơ thể của nguyên chủ phải bồi thường cho họ, cần hoàn thành tâm nguyện trong lòng đối phương. ]
Phồn Tinh nghiêm túc suy nghĩ đến tâm nguyện của Vân Phồn Tinh.
Cô chỉ muốn sống thật tốt, không để bất kỳ ai ăn hiếp mình.
Chỉ thế thôi.
Vì thế Phồn Tinh đếm trên đầu ngón tay, sắp xếp nhiệm vụ của mình: Một là bảo vệ Thích Hà thật tốt, hai là sống thật tốt không để ai bắt nạt.
*
Thích Hà là một thiếu niên bất thường.
Mặc đồng phục màu xanh còn có thể toát lên vẻ lạnh lùng tàn nhẫn, lúc đi trên đường người đi bên cạnh hắn đều là đám bạn lêu lỏng mà hắn giao du.
Sau khi tan học, Phồn Tinh đầu đầy kẹp tóc bảy sắc yên lặng đi theo Thích Hà.
Không xa không gần, không quá thân cận cũng không quá xa cách.
Nhìn phần tóc mái rũ xuống trán, khi đi trên đường giống như ngôi sao lấp lánh, bộ dạng lại vô cùng đẹp trai lạnh lùng, nữ sinh đều thầm mến Thích Hà.
Suy nghĩ duy nhất của Phồn Tinh chính là: "Bảo vệ hắn thật tốt, sau đó IQ sẽ tăng từ 1 lên 2.""
Khoảng ba bốn ngày sau, bên ngoài trường tiểu học nông thôn có quầy bán quà vặt, Phồn Tinh hầu như đã mua hết rồi. Hôm nay mua lạt điều, ngày mai mua nước nước ngọt, ngày kế lại mua chân gà lăn bột.
Ăn ăn, Phồn Tinh thậm chí còn hỏi Sưu Thần Hào: "Nhị Cẩu, tôi có thể ở lại thế giới này không?"
Sưu Thần Hào run rẩy: [Cô không muốn tăng chỉ sổ thông minh sao? ] Giọng nói của nó sắc bén, giống như bùng nổ.
"Tôi muốn..."" Phồn Tinh dừng lại một chút, vì IQ không cao nên nói chuyện thường xuyên ngắt quãng, Sưu Thần Hào thở phào nhẹ nhõm: [Muốn là được rồi, cô ngoan ngoãn bảo vệ thật tốt... ]
"Tôi muốn ăn quà vặt ở quầy bán mỗi ngày, không cần tăng IQ nữa...""
Sưu Thần Hào tức giận bùng nổ: [Không được! Nghĩ cũng đừng hòng! Cô không có khả năng ở lại thế giới này đâu! ]
Chiến thần đại nhân còn thấp hơn quầy bán quà vặt sao?
Mẹ nó, thiểu năng!
Truyện khác cùng thể loại
24 chương
46 chương
207 chương
32 chương
81 chương
47 chương
348 chương
55 chương