[Hồi Ký] Cấp 3, Anh Và Em
Chương 118 : Dính trap
Trên đường về, thằng A quay qua hỏi tôi
_Sao nay m ra tay nặng vậy?
_Đúng đó N, thường ngày m là thằng bình tĩnh nhất bọn mà? -thằng Đ cũng hỏi
_Tụi bây quên nguyên tắc của t rồi à? -tôi nói
_Nguyên tắc... à ờ t nhớ rồi -thằng A gật gù
_À quên mất -thằng Đ cũng nhớ ra.
_Nguyên tắc gì thế a3 -đến lúc này nhỏ Thy mới hết sợ mà hỏi tôi.
_Em hỏi thằng chồng của em kìa -tôi nói, tập trung lái xe lại.
_Là sao chồng? -nhỏ Thy kéo áo thằng A
_Là vầy, thường thì thằng a3 của vợ nó im im không đánh động gì tới đứa nào chọc ghẹo nó, nó chỉ điên lên mỗi khi ai đó vượt qua những nguyên tắc của nó thôi -thằng A giảng giải
_...
_Cũng đơn giản thôi, nó chỉ điên khi người khác đụng chạm tới 3 người, một là người thân trong gia đình, hai là bạn thân cỡ chồng với thằng Đ cờ hó kia, và ba là bạn gái. Vậy đó.
_Chà a3 vậy mà cũng tốt ghê ta, đưa bạn gái vào 1 trong 3 người quan trọng nhất luôn -nhỏ Thy trầm trồ
_Đâu dễ vậy em, nếu bạn gái nó làm sai thì nó sẽ đứng ra xin lỗi người ta luôn, còn ngược lại thì mới có thể đun sôi được máu điên trong người của nó -thằng A nói tiếp.
_Ra vậy, thế còn chồng thì sao?
_Vợ là số 1 -nó nịnh bợ
_Thôi dẹp hai đứa bây đi, vợ vợ chồng chồng sến súa quá -tôi quạo
_Đúng đó, im lặng mà lái xe đi đôi bạn trẻ -thằng Đ nói
_Haha hai thằng F.A đi gato với tụi mình kìa vợ -thằng A khích đểu
_Ế chỉ có con cờ hó kia cô đơn thôi nhá, t có gấu à nha -thằng Đ thanh minh
_Đù có gấu đéo nói ae m, cái này phải phạt mới được -tôi cười đểu
_Đúng đó, m tính sao đây con trai -thằng A cũng gài hàng
_Thôi được rồi để bữa nào t đãi, lạy hồn tụi bây -thằng Đ buồn rầu nói
_Hehe thế mới được chứ.
Vừa đi vừa tâm sự chẳng mấy chốc về đến nhà, đuổi cổ thằng Đ rồi tôi vào nhà luôn, còn thằng A thì đưa nhỏ Thy về nhà mẹ tôi luôn rồi. Nay noel chắc quán vẫn còn mở cửa, chắc nhỏ MNgọc vẫn chưa về được đâu, kiểu này chắc phải tăng lương cho nhỏ mới được:)))
Hôm sau vẫn đi học bình thường, thi xong rồi chủ yếu vào điểm danh cho có lệ thôi. Chủ yếu vào đây là để đánh bài mà thôi hehe.
Cơ mà nay Thư vẫn chưa đến lớp nữa, chắc vẫn còn ở quê thì phải. À phải nói có 1 điều khá là khó hiểu khi hôm nay lâu lâu nhỏ Linh lại nhìn về hướng tôi ngồi, rồi lẩm bẩm gì đó, xong lại lắc đầu nữa... Có chuyện gì lại khiến nhỏ xoay 180 độ đối với tôi như thế kia. Chẳng lẽ là do chuyện về người anh trai bị mất liên lạc của nhỏ. Ban đầu dựa vào mốc thời gian, dựa vào lời nhỏ nói, tôi chỉ nghĩ đến 1 chuyện... có lẽ nào nhỏ là em của thằng Minh Khôi mà lúc trước tôi đã cho nó vào tù? Cũng có thể vì thằng Minh Khôi đó làm bên lĩnh vực kinh doanh giải trí, lại ở tù đúng vào hồi đầu năm, mọi chuyện quá trùng hợp, không ngờ trên đời lại có chuyện trùng hợp đến vậy, chỉ có thể đúng như suy đoán -nhỏ là em thằng Minh Khôi mà thôi.
Còn 1 chuyện nữa, chỉ thấy thằng Hiếu chẳng hiểu sao hôm nay nó lại thích nhìn tôi rồi cười đểu, chẳng lẽ nó say nắng tôi hay sao trời @@
Một dấu chấm hỏi to đùng hiện ra trong đầu, là sao thế nhỉ, hay là nó lại có dự định gì đó để chơi tôi hay sao?
Đúng như dự đoán của tôi, chẳng có việc gì khiến nó có thể nhìn tôi rồi lại cười 1 cách khoái trá như vậy được.
Giờ ra chơi, thằng Hiếu đi ngang tôi rồi giả vờ té ngã vào tôi, tôi biết ý nên né nó, nhưng vẫn không kịp, bị nó đẩy tôi ngã vào nhỏ MNgọc (do lúc đó tôi đang đứng nói chuyện với MNgọc nhé)
_Ấy chết Ngọc có sao không, mình xin lỗi nhé -thằng Hiếu giả vờ hốt hoảng xin lỗi nhỏ lia lịa
_Không sao -nhỏ khó chịu
_À quên mình xin lỗi bạn N luôn nhé -nó cười nửa miệng
Tôi không nói gì, gạt nó ra 1 bên rồi bước ra ngoài, nhưng nó lại nói vọng theo
_Thái độ vậy là sao thế bồ?
_Đéo quan tâm -tôi nói lớn rồi đi ra ngoài cửa.
_Vậy sao, rồi m phải để tâm thôi.
Tôi hừ nhạt sao câu nói của nó, rảo bước xuống căn tin ngắm gái thôi. Xuống hội tụ với đám ae xóm nhà lá, cùng với thằng A và nhỏ Thy thành hội ăn vặt ngắm gái.
_Anh ơi anh là N phải không? -1 nhỏ nào đó khá xinh hỏi tôi, nhìn phù hiệu màu xanh lá biết ngay nhỏ này học lớp 10 (trường tôi 3 màu: xanh lá lớp 10,xanh dương 11,đỏ là 12)
_Đúng rồi, có gì không em?
_Có người nhờ em kêu anh qua hành lang lớp 11A5 có việc ạ -nhỏ đó nói
_Vậy à, là trai hay gái thế em?
_Là gái anh ạ.
_Được rồi, cảm ơn em nhé.
Nói xong nhỏ cũng rời đi. Là nữ muốn gặp tôi à! Nếu 11 thì chỉ có nhỏ Vy thôi chứ không ai, đoán thế nên tôi rảo bước đi tới đó luôn, không hề nói lại cho đám bạn.
Đi trên hành lang, có khá nhiều cặp mắt soi mói nhìn tôi từ cả nam và nữ, chắc tại tôi gây ấn tượng trong trường tốt quá luôn mà. Có điều tôi cảm thấy có gì đó bất ổn, qua chổ ngoặt tôi thấy những thằng con trai đang đứng chổ đó nhìn tôi khá là lạ, nhìn kĩ trước cửa lớp bọn chúng đang đứng có 1 đầu cây gỗ vuông. Vừa nhìn tôi nhận ra đây là thứ gì ngay, ai từng đi học chắc biết bàn học làm từ ván ép chứ, cái cây vuông đó là cây gỗ nguyên khối nằm gác dưới học tủ để nâng bàn lên ý. Cây này bọn tôi lúc trước có cạy ra cưa làm 2 khúc,lấy cây này gõ đau còn hơn ống tuýp nữa =]]]
Không quan tâm nữa, tôi bước qua chúng luôn để đi tới chổ hẹn. Đến hành lang 11A5, lúc này trên hành lang không có ai? Người hẹn tôi đâu nhỉ?
Đến lúc này tôi chợt nhớ đến 1 việc khá là quan trọng, nếu là nhỏ Vy kím tôi thì nhỏ chỉ cần nhắn tôi cho tôi là được, đâu nhất thiết phải nhờ người khác mà kêu tôi như vậy? Chẳng lẽ dính trap sao ta @@
Định quay đầu bỏ đi, bất chợt tiếng bước chân vang lên, không chỉ một, mà là khá nhiều là đằng khác.
_M kím t à -1 giọng nói quen thuộc vang lên, không ai khác chính là thằng Hiếu.
Quay đầu lại nhìn thì thấy thằng Hiếu đứng đó nhìn tôi cười nữa miệng, sau lưng là đám con trai lúc nãy tôi đi ngang qua.
_Kím m tế t chi -tôi nói, rồi quay lưng định bỏ đi, bất ngờ phía trước lại xuất hiện thêm vài thằng nữa.
Tôi quay lại nhìn thẳng mặt nó hỏi
_Tính chơi t à?
_Đúng đó, thì sao haha...
Nói rồi nó lui về sau cho đám kia dồn lên, 2 bên vây tôi lại ở giữa trên hành lang chật hẹp, tụi nó khá đông, tầm hơn 2 chục đứa, có vài đứa cầm cây mà tôi nói nữa. Làm sao thoát đây?
Thằng đầu tiên cầm cây lao tới, tôi đạp nó 1 đạp bay ngược về sau, hất ngả thêm vài đứa, tôi tiếp tục lao tới sút vào ngực thằng vừa ngả xuống đó, khiến nó đau mà buông cái cây ra. Nhân cơ hội đó, tôi đá liên tiếp hai thằng gần đó rồi ngồi thụp xuống vừa né đòn vừa chụp lấy cái cây tự vệ.
Đang đà dưới thấp, tôi quét cây ngang ống quyển tụi nó, xương chân thì làm sao mà cứng bằng gỗ cho được, nhờ vậy mà những đứa tiên phong đi đầu ngã quỵ xuống, cản bước tấn công của tụi còn lại.
Hăng máu tôi liền trả đòn lại, đánh lùi từng thằng mà tiến tới, cứ thấy thằng nào đứng trước mặt là tôi quơ cây đập vào người, vừa đánh ở trước, vừa đỡ ở sau.
Hành lang vốn chật hẹp nên quay đầu giữa vòng vây khó khăn, nhờ vậy mà đám trẩu đó chỉ biết lùi lại, đưa đầu đưa ngực ra cho tôi đánh.
Nói thì dễ vậy chứ chó đàn chơi 1 thì không chết cũng bị thương, tôi đánh nhau chiếm ưu thế vậy chứ cũng ăn hết mấy gậy, đau điếng cả người chứ chả đùa được.
Bất chợt đám đông giải tán, nhất là mấy thằng cầm cây nhanh chóng lũi mất, chỉ còn lại 2 3 đứa đang nằm trên sàn.
Thấy khả nghi, tôi vội vàng ném cái cây vào lại bọn kia, rồi thông thả bước từ từ đi.
Hoét! Anh kia đứng lại!
Một giọng nói uy quyền vang lên, là 1 nhỏ áo xanh, cán bộ đoàn trường, sau lưng là thằng Hiếu đang nhìn tôi cười hả hê
Nhỏ đó bước lại nhìn mấy đứa đang nằm, rồi nhìn tôi
_Tôi nghe nói ở đây có đánh nhau, mời anh lên văn phòng làm rõ sự việc -nhỏ đó nói
_Oan quá tôi bị tụi này chặn đánh mà -tôi cãi lại
_Tôi không biết, mời anh lên văn phòng làm việc, cả các anh nữa. -nhỏ đó nhìn cả đám ra lệnh.
Đành vậy, tôi phải lết thân xác tàn tạ lên văn phòng làm việc mà thôi. Số khổ thật.
Truyện khác cùng thể loại
11 chương
32 chương
11 chương
33 chương
55 chương
89 chương