(hồi kí) cấp 3, anh và em
Chương 14
Nằm lướt face đến 8h, cửa phòng rộng mở, a2 bước vào, công nhận ổng đi đúng giờ vồn @@ thấy a2 mặt lạnh nên tôi cũng chẵng hứng thú trêu đùa như mọi ngày nữa.
_Thằng nào úp m đến như vầy - ổng hỏi, tay thì ném bịch trái cây lên bàn, vãi thật ném thế nó dập hết sao ăn được đây trời.
_1 thằng trường e, hiểu lầm tí.
_ Hiểu lầm mà m như thế này à, lại gái nữa phải không - ổng quát
_Vâng!!!
_Rồi m tính sao?
_Thì khỏe ra lên trường úp lại chớ sao trăng gì
_ Cần kêu hội ra không?
_Thôi khỏi đi, khi nào cần thì e dt.
_Ừ có gì dt t! - ổng nói. Mà m sao rồi, vết thương thế nào- vãi ông a, thăm bệnh mà tới giờ mới hỏi thăm sức khỏe.
_Chưa chết được
_Ờ m chết thì nảy giờ t nói chuyện với ai - ổng đểu, định mệnh đến bệnh nhân cũng xiên xỏ được.
_Vl a, a lên trường xin e nghĩ vài hôm nhé.
_Rồi ok, giờ m nghĩ đi, t về quán nữa.
_Ờ bye thằng a =]]
Nói xong ổng quay lưng đi luôn, lại bỏ tôi với căn phòng trống. Đành nằm ngủ cho hết ngày vậy.
Đến chiều tỉnh giấc, bỗng thấy nhức cánh tay với cái đùi kinh khủng. Quái chả lẻ bị đánh giờ nó mới đau hay sao ta @@. Cố gắng mở to mắt, thì tôi đứng cmn hình lun. Ơ đệt mình là bệnh nhân mà, lấy quái đâu ra 2 con quái vật đang nằm trên tay với chân thế kia. Không lẻ thằng A kêu rau vào phục vụ tôi hay sao ta =]] cơ mà rau cỏ gì nằm ngủ lại lợi dụng tôi thế kia trời. Nhúc nhích cựa quậy 1 hồi, thì 2 con kia cũng tỉnh dậy, lại đứng cmn hình lần hai. Cái quái gì mà e Q với cả e O đang ở nơi đây thế kia. Thấy tôi tỉnh, hai ẻm luống cuống hỏi thăm tới tấp
_N thấy trong người sao rồi - Q hỏi tôi, mắt hoe hoe đỏ
_N còn đau không - tới lượt O hỏi
_Ai đánh N ra nông nổi này thế - O hỏi tiếp, còn Q thì im lặng.
_Tui không sao đâu, hai người đừng lo mà - tôi trả lời, miệng nhoẻn nụ cười cho 2 ẻm an tâm.
_Không sao mà ra nông nổi này à, N biết O lo lắm không - O hét lớn, mắt đỏ hoe lên lun rồi
_Hì chưa chết được mà - vừa nói tôi vừa nắm lấy tay cả O lẫn Q, do 2 ẻm mổi người ngồi 1 bên giường nhé, nên tôi mỗi tay mỗi nắm tay 1 e hehe
_N ác lắm!!! - cả hai cùng nói, nước mắt chảy dài trên khuôn mặt.
Bối rối thật, cả hai người con gái cùng khóc vì tôi, liệu tôi có xứng đáng để được nhận sự quan tâm từ 2 cô gái xinh đẹp này không. Tôi chưa làm được gì để 2 cô nàng này vui, mà giờ lại khiến cả hai cùng rơi lệ vì tôi, liệu tôi có xứng đáng hay sao??? Tâm trạng ngỗn ngang, tình cảm thì khó nói quá. Hiện tại tôi vẫn chưa thể mở lòng ra với ai cả. Nhìn dòng nước mắt đang lăn dài trên 2 khuôn mặt xinh đẹp ấy, tôi đau lắm, lòng nhói lên từng cơn. Đưa đôi tay lên lau đi dòng nước mắt đang tuôn chảy kia, tôi chỉ biết làm vậy thôi, lau đi dòng nước mắt trên cả hai khuôn mặt đó... Chẳng hiểu động lực nào thôi thúc sự dũng cảm trong tôi, tôi dang tay ôm trọn 2 người con gái mảnh may yếu đuối đó vào lòng... không một sự chống cự nào xảy ra, cả hai tựa vào lòng tôi, vẫn còn tiếng nức nở vang lên... Hôm nay quả là 1 ngày dài...
Truyện khác cùng thể loại
25 chương
32 chương
42 chương
18 chương
57 chương