Sau khi Miku được xuất viện thì cũng là lúc mà Mikuo và Len phải lên đường tham gia khoá huấn luyện đặc biệt của TCS kéo dài 2 tuần. Và ngạc nhiên thay là, hai huấn luyện viên chính lại là Gumi, đảm nhiệm phần lý thuyết và Rin phụ trách mảng thực hành và đấu trận giả.
Hôm đó, trước cổng khu biệt thự của top class trong Học viện Vocaloid có tụ tập một nhóm người và một chiếc xe CUV màu đen trông thật năng động gọn gàng đang đậu ngay đó.
Len khoác lên một bộ trang phục đơn giản nhưng cũng không kém phần cá tính, chính là một chiếc áo phông vàng chuối, quần sooc nâu ngắn tới đầu gối và một đôi adidas màu đen vàng, trên lưng đeo một chiếc balo du lịch khá to nhưng trông không gây nặng nề cho lắm.
Còn Mikuo vẫn chuộng phong cách nhẹ nhàng thanh nhã với chiếc áo sơ mi trắng phau không tì vết, cổ áo thắt cà vạt màu xanh ngọc được nới lỏng đôi chút tạo cảm giác thoải mái, tà áo phủ bên ngoài che đi lưng quần của chiếc quần tây màu đen hơi ôm lấy đôi chân cao gầy cùng với một đôi boat shoes trẻ trung. Không như Len vác balo, cậu chọn cho mình một con đường khác là kéo vali. Bên cạnh cậu là một chiếc vali vải cỡ nhỏ màu đen.
Rin thì khỏi phải nói, lúc nào cũng là một khí chất năng nổ nhiệt tình khá nghịch nghợm với chiếc áo oversized trắng in hình quả cam đã bóc một phần vỏ ngay trước bụng che đi gần hết chiếc quần jean ngắn lấp ló bên trong, kèm theo đôi Vans màu đen đơn giản.
Cô gái dịu dàng pha lẫn một chút ma mãnh và lắm lời là Gumi với style ăn mặc tươi trẻ của một thiếu nữ điển hình: chiếc áo blouse sát nách màu kem có đường ren dọc hai bên ngực kéo dài từ cổ áo xuống, chân váy xếp li màu xanh lá mạ và đôi bốt nâu ngắn.
Đôi diện với 4 người đang quay lưng về phía xe là 3 người khác, gồm có một chàng trai tóc xanh lá mạ, một người phụ nữ tầm tuổi đôi mươi mặc bộ váy công sở, và một thiếu nữ mảnh mai như thuỷ tinh có mái tóc ngọc ngà dài thướt tha.
- Đi cẩn thận đó, khoá huấn luyện khá khắc nghiệt, tuy nhiên các kĩ năng của hai cậu đã rất tốt nên tôi tin việc này sẽ không làm khó các cậu. Bây giờ, hai cậu chỉ là học sinh, nhưng khi quay về, hai cậu sẽ được xem như là một đặc vụ, một chiến binh đã được trang bị đầy đủ chiến lược cùng với cơ thể thuần thục với thực chiến. Và đó chính là lúc các cậu trở thành một thành viên chính thức của đội ngũ "đặc công" trong giới siêu năng lực gia TCS.
Luka đứng khoanh tay, phóng cặp mắt nghiêm nghị sắc lạnh nhìn Mikuo và Len dặn dò một lượt hệt như một sĩ quan đang dạy bảo binh lính dưới trướng.
- Đã rõ!_Hai chàng trai đồng thanh.
Mikuo nhìn vào đôi mắt ngọc lãnh mạc hờ hững của Miku, khoé môi nhếch lên trao cho cô một nụ cười ôn hoà mà cũng không kém phần chan chứa thương yêu. Miku cũng cười nhạt đáp lại, tựa như thay lời muốn nói: "Chúc may mắn" vậy.
Gumi cũng ném cho Gumiya một cái nháy mắt kèm theo một nụ cười tươi rói, rất cẩn thận trong việc che giấu tâm tình thật sự đằng sau vẻ mặt đó.
Rin với Len thì lại có cơ hội để mà bồi dưỡng tình cảm, đúng là em út thì sướng nhất nhà mà.
Ba người Luka, Miku với Gumiya dõi mắt theo đuôi xe đã gần khuất tầm nhìn.
- Bây giờ tớ phải trở về văn phòng thôi. Miku, nếu cậu mệt thì có thể nghỉ ở phòng. Còn Gumiya, cậu không nên quá sức, đừng quên tình trạng của cậu hiện giờ là không ổn đâu đấy.
Lúc này, Luka như biến thành một người chị cả trưởng thành quan tâm đến những đứa em của mình hết mực, cặp mắt màu xanh lam ánh lên vẻ lo lắng cùng với hàng chân mày hơi nhíu lại.
- Biết rồi mà, Luka-nee không cần lo!_Gumiya chỉ biết cười xuề xoà cho qua.
Sau đó thì Luka tức tốc chạy đi, chỉ chừa lại 2 người vẫn đứng đó.
- Không được rút ngắn tuổi thọ đã vốn ít ỏi của cậu đấy._Miku không nhìn vào Gumiya mà vẫn hướng mắt về một điểm vô định trước mặt.
- Cả cậu nữa sao...? Cơ mà, chẳng phải cậu mới là người dễ thăng nhất à?_Gumiya chán nản, xong lại bất mãn lên tiếng.
Miku không đáp, cô trực tiếp ngó lơ Gumiya rồi xoay gót trở về phòng mình. Gumiya thì thở hắt ra một hơi phiền muộn, rồi cũng nối gót theo sau
Miku nằm trên giường, đặt lên hai chân một cái laptop. Hai mắt cô nhìn thẳng vào màn hình, trông như là rất tập trung vào nó vậy.
Thế nhưng, trên thực tế thì ngược lại. Vào ngay lúc này, cô không tài nào mà chú tâm vào công việc được. Trong tâm trí cô tựa như có những giọng nói vặn vẹo khó nghe cứ vang lên liên tục, cảm giác như là lạc lõng giữa một biển người ồn ã ngoài phố xá.
Hỗn loạn, nhiễu phiền, đến mức chỉ muốn tự đập đầu ngất đi.
Hai bàn tay trắng nõn của cô đưa lên luồn vào tóc ôm lấy đầu mình, túm chặt lại. Cả gương mặt mĩ mạo kia cũng nhăn nhó khổ sở, tròng mắt màu ngọc giống như là nhiễm một tầng màu đỏ máu rùng mình.
Những giọng nói đó kêu gọi cô đi đến nơi ấy, đến nơi của sự huỷ diệt, nơi mà chết chóc là sự tồn tại duy nhất. Chúng lôi kéo cô phải nhuộm đỏ bàn tay mình với máu tươi. Chúng đòi hỏi cái chết. Chúng khao khát nhìn thấy những sinh mạng ngã xuống.
Chiếc laptop do ở trạng thái chờ đã lâu nên đã tự động tắt màn hình đi. Phản chiếu lại trên màn hình màu đen là cặp mắt ngọc lập loè tia đỏ máu, đâu đó thoáng qua sự điên cuồng, tàn sát.
Miku ngẩng đầu xuống nhìn phản chiếu của mình, chợt giật người kinh hoàng. Nỗi kinh ngạc khiến tiềm thức cô quay trở về.
Miku cố gắng điều chỉnh nhịp thở của mình, tự trấn an bản thân lại.
"Thời điểm" đó sắp đến. Cô phải làm gì đây?
Miku như tỉnh ngộ ra một thứ gì đó, liền nhanh chóng lướt trên màn hình, dường như là đang tìm kiếm một yêu cầu nào đó từ những người sống ẩn dật trong thế giới đêm bí ẩn kia.
Mà cái trang đó, lại là nơi để "thuê sát thủ"...
*********
Đã hơn 1 tuần trôi qua, chỉ còn một buổi tiệc chúc mừng cùng công bố kết quả nữa thôi và khoá huấn luyện của TCS sẽ kết thúc.
Những người khác ngoại trừ ban lãnh đạo cũng tham gia khoá huấn luyện với tư cách là huấn luyện viên kiêm ban giám khảo, ai nấy đều tỏ ra kinh ngạc trước khả năng vượt trội của Mikuo.
Quang hệ, nổi tiếng với kĩ năng chữa thương hồi phục siêu đẳng không gì sánh được, và người ta thường nghĩ Quang hệ gia đều là những người tuyệt vời khi hỗ trợ đồng đội. Quang hệ chỉ hữu dụng khi có người nào đó bị thương, thế nên Quang hệ thường sẽ bị lép vế trước những kẻ có công thủ mạnh. Cho dù mang danh là nguyên tố hiếm, nhưng rõ ràng Quang hệ luôn bị đánh giá thấp bởi đại đa số siêu năng lực gia.
Vậy mà, bọn họ nhận ra là họ đã lầm. Mikuo đã chứng minh cho họ thấy, Quang hệ là bá đạo đến nhường nào. Đòn tấn công của nó chắc chắn sẽ mang lại sự tàn phá tuyệt đối. Khiên chắn siêu bền gần như bất khả xâm phạm. Thuật chữa thương thì nổi tiếng khỏi phải bàn. Và ấn tượng nhất chính là ở tốc độ. Trên cõi đời này, thứ nhanh nhất là tốc độ ánh sáng. Và không có gì phải ngạc nhiên, khi Quang hệ cũng thuận theo tự nhiên đó. Tốc độ của Mikuo không thể nhìn thấy bằng mắt thường. Người ta tưởng cậu dùng dịch chuyển - Teleport, nhưng thực tế, cậu chỉ đơn giản là đang chạy mà thôi. Những cú tấn công cũng đến như tia chớp, khiến không ai có thể dự trước mà phản kháng.
Bên cạnh đó, Len cũng rất xuất sắc với những ngọn lửa cháy rực rỡ của mình.
Hoả hệ là nguyên tố gần như là hoàn toàn thiên về tấn công. Sức công phá khủng bố cùng với nhiệt độ có thể so sánh với dung nham trong núi lửa đã khiến bao người phải khóc thét khi đối mặt. Hoả hệ là một trong những nguyên tố có thể tạo ra linh thú. Bằng cách triệu hồi một lượng lửa lớn, rồi lệnh chúng ghép lại biến thành linh thú theo ý thích, thế là bên cạnh liền xuất hiện một trợ thủ có công lực riêng trong khi hai tay rảnh vẫn có thể tiếp tục thi triển các kĩ năng tuyệt chiêu khác mà không hề ảnh hưởng gì miễn là Hoả hệ gia phải nắm chắc cách điều khiển linh thú, đồng nghĩa với việc lên cấp master.
Đối thủ của Mikuo thì chỉ có khả năng là Miku. Cậu mạnh hơn bất cứ ai trong trại huấn luyện này. Mà Len thì lại may mắn gặp được kì phùng địch thủ của mình, không ai khác chính là Rin tiểu thư, cô bạn gái yêu dấu của cậu. Hoả và Lôi đều có đặc điểm chung là phóng ra nhiệt độ cao, vậy nên việc dễ dàng đánh bại đối phương cũng được xem là một việc khá khó nhằn, trừ phi một người phải mạnh hơn người còn lại thì mới may ra.
Chỉ với siêu năng lực thì không đủ để trở thành một "đặc công" thực thụ, thế nên những người mới bắt buộc phải học công thủ vật lí, đề phòng những trường hợp bất trắc không thể sử dụng siêu năng lực, cộng thêm phải có thân thủ dẻo dai kết hợp với siêu năng lực thì làm ăn mới ra ngô ra khoai được.
Mục đích của chuyến đi này chính là rèn luyện những kĩ năng đó, thứ mà rất ít siêu năng lực gia để tâm tới, cũng như là củng cố thêm cho siêu năng lực của mình.
Những người tham gia đều là những người nắm trong tay cơ hội trở thành một TCS member, nhưng chỉ những ai đạt yêu cầu thì mới có thể gia nhập, còn những người khác, trực tiếp loại thẳng tay.
Ngay trước khi bữa tiệc bắt đầu, Rin nhận được một bức thư có dấu niêm phong cổ điển.
Nơi gửi, chính là từ gia tộc của cô.
Yêu cầu của bức thư: lệnh cho mọi thiếu gia, tiểu thư trong gia tộc tập hợp tại nhà chính để cùng nhau dùng một bữa cơm gia đình, theo ý của gia chủ.
Siết chặt phong thư trong lòng bàn tay, Rin cười một tiếng đầy khinh bỉ cùng nét mặt tỏ rõ vẻ như chán ghét một thứ gì đó.
Cô nhắn một dòng tin cho Gumi để báo trước, rồi lặng lẽ nhanh chóng thu xếp trở về nhà chính.
Nơi đó, là nơi cô không bao giờ muốn đặt chăn tới, cho dù chỉ là nửa bước.
Rin ghê tởm nơi đó.
Truyện khác cùng thể loại
1509 chương
43 chương
49 chương
192 chương
56 chương