Miku đối mặt với những ánh mắt tò mò chĩa vào mình một cách thản nhiên và lạnh nhạt, tựa như đó không phải là chuyện của cô. Cô đáp lại lớp bằng cặp mắt màu ngọc chứa ẩn ý sâu xa. Ý của cô ở đây chính là: có lý do, cứ thế nghe theo. Cho dù tính của cô không phải là thích đi bức ép người ta làm gì, thế nhưng ai cũng phải công nhận một điều rằng ở Miku có khí chất của một vị đế vương bẩm sinh, có thể khiến bất cứ ai hạ kiếm quy hàng dưới chân chỉ bằng một cái liếc mắt. Cả lớp như hiểu ra được ý định của Miku, liền im lặng nghe theo. Lớp trưởng vỗ tay một cái, cất cao giọng tuyên bố: - Vậy được! Hai người tham gia Royal Election chính là Gumi và Gumiya! Mong rằng hai cậu sẽ chuẩn bị thật tốt. Nếu cần gì cứ bảo bọn tớ, lớp sẽ giúp đỡ hết mình. Gumiya không đáp, chỉ trầm mặc suy nghĩ cái gì đó, còn Gumi thì nhìn ngoài mặt như mỉm cười bất đắc dĩ thuận theo, nhưng thực chất bên trong đã hồ nháo đến loạn. Có nhiều thứ ta muốn trốn tránh, nghĩ rằng đó là lựa chọn sáng suốt nhất. Tuy nhiên cách đó chỉ làm cho người đau thương, lãng phí đi quãng thời gian ít ỏi còn sót lại. Để rồi sau này chợt nhớ về liền thấy hối hận khôn nguôi. Đã vậy thì tại sao lại không hết mình, tựa như đom đóm. Chúng mang lại ánh sáng tuyệt đẹp như tiên cảnh, sau đó vòng đời của chúng sẽ kết thúc sau khi bừng sáng. Trước khi ra đi chí ít cũng đã để lại một thứ gì đó đẹp đẽ đến động lòng, như vậy không phải tốt hơn so với chia li tuyệt tình sao? Miku nhìn ra ngoài cửa sổ, dõi theo bầu trời xanh trong vắt êm đềm. Cô nay đã học được một điều. Tình yêu vừa là hạnh phúc vô bờ, cũng vừa là nỗi bi thương day dứt. Một loại cảm xúc tưởng như đơn giản nhưng lại phức tạp đến đáng sợ. *** Một tuần được dành ra để chuẩn bị đã kết thúc. Hôm nay, chính là lễ hội văn hoá lần thứ xx của Học viện Vocaloid. Từ sáng sớm, bên ngoài cổng học viện đã tấp nập biết bao nhiêu người là người, rôm rả vô cùng. - Nè, cái poster đó...không lẽ chính là của lớp A huyền thoại sao?! - Royal Cafe? Ở đây có ghi là "cùng thưởng trà, hàn thuyên trò chuyện với top class"?! Chúng ta có thể nói chuyện với bọn họ?! - Ôi...! Tớ thần tượng top class từ rất lâu rồi...! Nhất định tớ phải ghé qua mới được! Bên ngoài cổng có dán mấy tấm poster quảng bá các lớp, trong đó thì poster của lớp A năm ba thu hút được nhiều sự chú ý nhất với 6 mĩ nam mĩ nữ ngồi ăn bánh uống trà khung cảnh sang trọng quý phái tựa như sống trong hoàng cung. Họ chưa bao giờ gặp qua một loại quán cafe như thế này, tất nhiên là sẽ vô cùng tò mò, vả lại còn được bắt chuyện với thần tượng trong mộng nữa. Dự đoán lớp A năm ba sẽ giật giải doanh thu cao nhất đi. Đến 7h30, lễ hội chính thức bắt đầu, các hàng quán bày ngoài sân, trong lớp đều đồng loạt mở cửa đón khách. Lượng khách tham quan phải nói là vô cùng nhiều, nhưng do diện tích học viện quá rộng nên đã tạo cảm giác vẫn còn thông thoáng lắm. Trước cửa lớp A năm ba bây giờ là một hàng người xếp dài dường như vô tận. Bên ngoài lớp được trang trí tỉ mỉ tạo cảm giác xa hoa. Ngay ngoài cửa là hai người hầu, nam mặc vest, nữ mặc váy maid đứng tiếp khách, luôn miệng nói:"Xin chào tiểu thư/thiếu gia." mỗi khi có ai đó bước vào quán. Khi đã vào quán rồi, mọi người đều sẽ phải thất kinh vì sự rộng rãi cứ như một nhà hàng cao cấp thứ thiệt. Quán có tông màu chủ đạo là trắng vàng, vừa thanh nhã vừa quý phái. Trong quán có 6 bộ ghế sofa và bàn trà, mỗi nơi đều có một thành viên trong top class đảm nhiệm tiếp khách. Dưới những bộ bàn ghế có trải thảm lông vũ cực mềm mịn, nếu bước bằng chân trần thì cảm giác phải gọi là như đang đi dạo trên mây. Trên trần nhà có treo mấy cái đèn chùm lấp lánh do những hạt pha lê phản chiếu lại ánh sáng. Ở góc phòng còn có hai nghệ sĩ piano và violin phối hợp với nhau chơi lên những bản nhạc du dương như muốn dẫn dắt tâm hồn đi vào cõi mộng. Một khi đã vào quán thì người đó sẽ nghiễm nhiên trở thành "khách quý" được mời đến tham dự tiệc trà sang trọng. Khách sẽ lựa chọn ngồi vào bàn của thành viên top class mà bản thân thích nhất, và có thể tự do nói chuyện với top class trong bất cứ chủ đề gì. Đây cũng là một cơ hội để hoà nhập với những người lạ ngồi cùng bàn nữa, vì một cuộc nói chuyện nhóm phải hoà thuận với nhau mới vui vẻ được. Đồ ăn thức uống ở đây cũng toàn là hàng cực phẩm, tuy nhiên quán phục vụ các món tráng miệng là chủ yếu, vì đây là một buổi tiệc trà, không thích hợp để dùng món chính cho lắm. Miku, Mikuo, Rin, Len, Gumi và Gumiya mỗi người đều khoác lên mình một bộ dạ phục thanh lịch, trông như là những công chúa hoàng tử bước ra từ thế giới thần tiên vậy, toả sáng khắp nơi bằng vẻ đẹp chói lọi của mình, khiến chúng fan chứng kiến liền ngất lên ngất xuống không thôi. Miku và Mikuo tao nhã như trích tiên trên thiên cung không nhiễm bụi trần. Rin và Len nhiệt tình vui tươi như mặt trời toả nắng ấm áp chiếu sáng vạn vật. Gumi và Gumiya thì có khiếu hài hước, ăn nói ngọt ngào đường mật khiến bao con tim đập thình thịch như tiếng trống. Mỗi người mỗi vẻ khác nhau, song sức thu hút vẫn không hề thua kém nhau chút nào. Bàn về trải nghiệm của các khách hàng sau khi ghé qua quán cafe của lớp A sao? - A...quả thực là thiên đường...!!! - Tại sao năm nay lại là năm cuối của họ chứ...? - Vào đó rồi thật là không muốn ra nữa! Cứ như là một giấc mơ đẹp đẽ, đem mình thoát khỏi thực tại nghiệt ngã vậy...! Sau hai ngày bán buôn, lớp A năm ba giành thắng lợi trong hạng mục doanh thu cao nhất cũng như có phản hồi tích cực nhất. Quả không hổ danh là lớp mang con chữ A, luôn luôn đứng đầu tất thảy. Toàn bộ ngày thứ 3 của lễ hội đều dùng để tổ chức cuộc thi Royal Election truyền thống đã được kéo dài qua bao thế hệ của Học viện Vocaloid. 3 vòng thi sẽ được diễn ra cách biệt. Vòng 1 buổi sáng, vòng 2 buổi trưa và buổi chiều là vòng 3. Đến tối sẽ là tiệc nướng quanh lửa trại đế kết thúc lễ hội. Sau khi hoàn thành xong một vòng thi thì đều sẽ có thời gian để mọi người giải lao tự do và dành cho các thí sinh chuẩn bị cho vòng thi kế tiếp. Học sinh từ các trường khác đều có thể tham gia cổ vũ và bình chọn. Sáng ngày thứ 3, lớp A đã trở về là một phòng học bình thường nhưng không có bàn ghế, bởi vì hôm nay phòng học sẽ trở thành khu vực nội vụ dùng để chuẩn bị cho cặp thí sinh tham gia cuộc thi. Trong phòng dựng lên 2 khu thay đồ, một khu may mặc và một khu để đồ dùng thiết bị cần thiết. Gumi ngồi một chỗ ở góc phòng, trên tay phải cầm một quyển tài liệu liên quan đến vòng thi thứ nhất, hai con mắt màu xanh lá mạ liếc sang trái rồi đưa sang phải, tay trái thì cầm hộp nước ép cà rốt đưa lên miệng nhâm nhi từng ngụm, lâu lâu lại lấy răng cắn ống hút. Trông bộ dạng của cô thật chú tâm tựa như các sĩ tử đang ôn tập chuẩn bị cho mùa thi vậy. Đang tập trung tinh thần đến không biết trời đất có sụp đổ hay không thì tập tài liệu trong chớp nhoáng liền biến mất. Gumi giật mình, cô ngẩng đầu lên thì thấy một tên con trai cao kều đang dựa lưng vào tường, cầm cuốn tài liệu của cô đọc lướt qua, vài sợi tóc xanh màu lá mạ rũ xuống trước trán vô tình làm tim Gumi đập nhanh hơn bình thường. Ngơ ngơ ngẩn ngẩn một hồi, Gumi chợt bừng tỉnh. Cô đứng phắt dậy, tay với lên định giật lại cuốn tài liệu. - Gumiyan, mau trả cho tớ! Gumiya không để cho Gumi giật lấy, lập tức giơ tài liệu lên cao trước khi tay cô với tới kịp, tay còn lại đáp vào mặt cô, không cho cô đến gần. Gumi nổi gân xanh gân đỏ la oai oái, hai tay vơ loạn trong không khí cùng với bước chân hỗn độn hòng tiến lên phía trước nhưng bị chặn lại nên cứ dậm tại chỗ như thế. Gumi tức thầm trong lòng. Mới cách đây mấy năm cô và cậu còn đứng ngang bằng nhau, thế mà chưa chi bây giờ thằng còn lại nó nhổ giò, còn cô thì lại trở thành nhỏ nấm lùn so với cậu, thế là Gumiya lại được cơ hội thêm trò chọc tức cô đến lộn ruột. Ông trời có còn chiêu nào bất công hơn vậy nữa không?! - Im lặng nào, đừng có nháo nữa._Gumiya bỗng dưng đẩy vai cô ngồi lại xuống ghế. Cậu chống tay trước ngực, vẻ mặt ngạo mạn tự tin: - Tớ khảo cậu. Trả lời không được thì ăn cốc nhá? Gumi trợn trừng mắt nhìn cậu với vẻ mặt uất ức. Cái đờ cờ mờ thằng cờ hó mờ lờ này, bà đây mà không phát uy thì tưởng là mèo hello kitty à? - Được! Chơi thì chơi, sợ gì?! Gumi hùng hùng hổ hổ bẻ tay, hất mặt thách thức Gumiya. Còn Gumiya thì cười gian như đã khích tướng đối phương thành công.