Học Viện Blue Sun

Chương 12 : Lưu Hoàng Lam, anh chính thức theo đuổi em

Một hồi sau , Thiên cảm ơn nó:- Cảm ơn em rất nhiều Lam - Không có gì đâu ạk- Nó mỉm cười nhẹ Nụ cười đo của nó làm Thiên cảm thấy nhớ 1 cô gái ,Thiên thở ra rồi tiếp tục ngắm những ánh sao đang nhấp nháy trên bầu trời đêm , gió nhè nhẹ thổi làm cho những ngọn cỏ cũng đung đưa theo , khung cảnh bây giờ vô cùng đẹp và lãng mạn chỉ có thể tả bằng một từ " Wonderful" , bỗng Thiên cất tiếng phá tan bầu không khí yên tĩnh : - Em thực sự rất giống cô ấy -Thiên điềm tĩnh nói -Cô ấy là ai vậy ? - Nó tròn mắt nhìn Thiên với một ngàn dấu chấm hỏi - À cô ấy là người anh yêu thầm từ 4 năm trước thôi , em không cần bận tâm lắm đâu! Nó không biết nói gì hơn , một hồi im lặng , Thiên lại một lần nữa phá tan bầu không khí im lặng - Em có thể hát cho anh nghe không - Nhưng mà em hát không được hay lắm ... - Nó ngại ngùng nói - Không sao đâu , chỉ cần em hát anh nghe là được thôi - Dạ , nhưng .... giờ em biết hát bài gì đâu anh - Nó gãi đầu -Em thích bài gì nhất nói anh nghe nào nhóc - Em ák , em thích bài Yêu Một Người Có Lẽ ạk - Vậy thì em hát bài đó đi - Vậy không đó - Được hết mà - Thiên cười và xoa đầu nó Nó bắt đầu cất tiếng hát lên Bài Hát: Yêu Một Người Có Lẽ Ca sĩ: Miu Lê ft. Lou Hoàng Giả vờ như tất cả mọi thứ Chưa xảy ra với anh Lập lờ những thứ Ngay trước mắt Anh chẳng cần so sánh Nụ cười khi ấy Giờ đã khác Trôi về nơi rất xa Ánh mắt cũng thật lạ Nhìn thật khác Với những ngày qua Tiếng nói yêu anh Yêu anh buông lơi Không tồn tại nơi đây Ký ức bên em bên em Chơi vơi trôi dần xa nơi đây Điều gì đến Rồi sẽ đến Rồi sẽ đến Trái tim em giờ đây đang quan tâm về một ai khác Nước mắt còn rơi mãi Chẳng nhòa đi vết son Giá như một cơn gió Cuốn trôi đi bóng hình đó Và có khi chẳng thể Biết rằng là Nơi phía sau vẫn luôn có anh Vẫn luôn có anh âm thầm đứng gượng cười Yêu một người có lẽ Chỉ cần cho hết đi Ngắm nụ cười hạnh phúc Vô tư không sầu bi Trái tim chẳng thể Giữ lý trí Kết thúc đi những giấc mơ Người cố chấp Luôn là anh Luôn là anh Vẫn luôn là anh Khoảng cách giờ đây đang lớn dần thêm Từ nay chẳng có ngày mai Chẳng trách giờ đây Em đã vội quên Say đắm nơi ấy cùng ai Cố nuối tiếc Cũng chẳng được gì Cố níu kéo Cũng chẳng được gì Anh là anh Em vẫn là em Nhưng không là của nhau nữa rồi Vậy đi từ nay Chẳng có hồi âm Chẳng còn lời nào cho nhau Thôi bận tâm Anh không cần đâu Giọt lệ này tự mình anh lau Đừng nên cố níu giữ Nhớ nhung mệt nhoài Đã quá trễ để quay trở lại Trái tim em Giờ đang nhớ ai Nước mắt còn rơi mãi Chẳng nhòa đi vết son Giá như một cơn gió Cuốn trôi đi bóng hình đó Và có khi chẳng thể Biết rằng là Nơi phía sau vẫn luôn có anh Vẫn luôn có anh âm thầm đứng gượng cười Yêu một người có lẽ Chỉ cần cho hết đi Ngắm nụ cười hạnh phúc Vô tư không sầu bi Trái tim chẳng thể Giữ lý trí Kết thúc đi những giấc mơ Người cố chấp Luôn là anh Luôn là anh Vẫn luôn là anh Giờ mai Trôi nhoà đi vết son Yêu một người có lẽ Là cho hết đi Nước mắt còn rơi mãi Chẳng nhòa đi vết son Giá như một cơn gió Cuốn trôi đi bóng hình đó Và có khi chẳng thể Biết rằng là Nơi phía sau vẫn luôn có anh Vẫn luôn có anh âm thầm đứng gượng cười Yêu một người có lẽ Chỉ cần cho hết đi Ngắm nụ cười hạnh phúc Vô tư không sầu bi Trái tim chẳng thể Giữ lý trí Kết thúc đi những giấc mơ Người cố chấp Luôn là anh Luôn là anh Vẫn luôn là anh Nước mắt còn rơi mãi Chẳng nhòa đi vết son Giá như một cơn gió Cuốn trôi đi bóng hình đó Và có khi chẳng thể Biết rằng là Nơi phía sau vẫn luôn có anh Vẫn luôn có anh âm thầm đứng gượng cười Yêu một người có lẽ Chỉ cần cho hết đi Ngắm nụ cười hạnh phúc Vô tư không sầu bi Trái tim chẳng thể Giữ lý trí Kết thúc đi những giấc mơ Người cố chấp Luôn là anh Luôn là anh Vẫn luôn là anh Mưa rơi mãi Trôi nhẹ đi vết son Yêu một người có lẽ Là cho hết đi... Nó cất tiếng hát du dương làm Thiên như đang hòa vào dòng nhạc , khi nó hát xong thì Thiên nói - Em thật sự hát rất hay đó nhóc ạk - Thiên xoa đầu nó -Cảm ơn anh nha - Nó giả vờ khiêm tốn , nhưng thật ra nở cả lỗ mũi đấy - Thôi ta về thôi tối rồi - Thiên nhéo mũi nó - Aaaa... , anh làm hư cái mũi của em rồi bắt đền anh nhá -Muốn bắt đền thế nào đây hả nhóc- Thiên cười -Em không biết nhá bắt đền - Hay là ...- Thiên kề mặt sát nó - Hay là sao ...- Nó nói với giọng sợ hãi - Hay để anh nhéo cái nữa coi như bù ha - Thiên nhéo mũi nó lần nữa rồi xoa đầu nó Nó xoa mũi và dậm chân xuống đất một cách hậm hực - Không về sao , định đứng đó tới mai sao Nó chạy vào cùng Thiên vào xe ~~ Về đến nhà ~~ Nó mở cửa xe định đi vào thì Thiên nắm tay nó lại nói -Lưu Hoàng Lam , tôi Vũ Thiên sẽ chính thức theo đuổi em. Nó ngỡ ngàng với câu nói của Thiên , Thiên buông tay nó ra , rồi đóng cửa xe lại , để nó với nùi sự ngỡ ngàng đổ lên đầu nó , nó gãi gãi đầu chả hỉu gì , nó nhúng vai đành chịu và bước vào nhà ... HẾT CHƯƠNG 12 Xin lỗi vì dạo này tác giả ko đăng thường xuyên cho đọc giả đc , vì có 1 số lí do nên t/g ngưng , t/ g hứa sẽ cố gắng đăng thường xuyên cho các tác giả đọc . Một lần nữa tác giả chân thành xin lỗi