Học thần giới giải trí

Chương 13 : Học thần giới giải trí

Miêu Khiết cùng với hai nhà tạo hình khác đều rất hưng phấn, ba đôi mắt đỏ rực đều hưng phấn khi thấy tạo hình của Nhan Tô Tô, khóe miệng của các cô ấy gần như đều không có hạ xuống, cho dù tạo hình của Nhan Tô Tô không hề phức tạp nhưng cũng phải mất một thời gian khá lâu để hoàn thành.   Một kiểu búi tóc tiên nữ đơn giản hơi nghiêng nghiêng, một món đồ trang sức có hoa văn tinh xảo lại phức tạp bắt đầu từ trên đỉnh uốn lượn quấn quanh búi tóc, ngoài cái đó ra trên người Nhan Tô Tô không có thêm bất cứ đồ trang sức nào, trên người cô vẫn là quần áo trên người cô vẫn là màu trắng ngà nhưng chất liệu vải rõ ràng là đã khác, lại như có ánh sáng phát ra.   Nhìn tạo hình cuối cùng, Miêu Khiết nhịn không được mà nhắm mắt một hồi lâu mới mở ra, Nhan Tô Tô nở một nụ cười trong trẻo thuần khiết với cô ấy, hạt ngọc trai như tôn lên nước da, vầng hào quang xoay chuyển, hạt ngọc trai trên trán phản chiếu đôi mắt đen nhánh trong suốt, quả thực giống như muốn nhìn thẳng vào trong đáy lòng người khác, khiến người ta không kìm lòng được mà phải nín thở.   Miêu Khiết không khỏi thở dài, trình độ của lão Bàng quá là cao, đối với một đại mỹ nhân như Nhan Tô Tô căn bản là không cần những món đồ phức tạp gì đó, khuôn mặt này của cô sẽ là tiêu điểm của mọi ánh mắt những thứ còn lại chỉ có thể làm đẹp làm nổi bật hơn.   Đột nhiên Miêu Khiết hỏi: "Có phải đạo diễn Khổng đã bắt đầu quay phim bên chỗ tổ A rồi phải không?" Cô ấy cười đầy gian trá: "Đi chúng ta đưa Tô Tô qua đó đi."   Tổ phim bắt đầu quay đều là tầm tám chín giờ sáng, tạo hình của Nhan Tô Tô là lần đầu tiên chuẩn bị cho nên thời gian khá là lâu; tổ phim đang vội quay chụp cho nên chia đều thành hai tổ AB, cả hai quay cùng một lúc.   Miêu Khiết đưa Nhan Tô Tô đến studio, vốn dĩ công việc chung quanh bộ phim, thư ký trường quay, nam thứ Khưu Nhạc đứng ở một bên xem kịch bản, mọi người không tự chủ được mà ngừng lại toàn bộ, tiếp đó là đoạn đối thoại giữa nam chính Khiêm Hòa và nữ chính Đàm Tư Huyên, tuy miệng vẫn duy trì công việc nói xong lời thoại nhưng không biết ánh mắt vì cái gì đó mà bay bổng, Khổng Kiến Trung nhìn chằm chằm máy giám sát đầy bất mãn hói: "Này này này, hai người đang làm cái gì vậy!"   Nam nữ chính ngoài miệng thì chàng chàng thiếp thiếp nói chuyện nhưng không biết ánh mắt đã bay đến chỗ nào rồi, cảnh này là sao!   Phó đạo diễn đứng ở bên cạnh nhìn theo ánh mắt của bọn họ, cũng không nén được kinh ngạc: "Đạo diễn Khổng?"   Khổng Kiến Trung quay đầu thì mới giật mình phát hiện, thật sự không thể trách bọn họ quay phim không chuyên nghiệp được, Nhan Tô Tô đang đi đến chỗ này thật sự làm người khác quá kinh ngạc rồi, thanh cao thoát tục mắt sáng long lanh, bộ váy áo màu ánh trăng kia không biết làm từ chất liệu gì mà khi đi ống tay áo lại bay bay phát ra ánh sáng óng ánh, cả người cô giống như được bao phủ bởi một lớp ánh sáng mờ mờ êm dịu. . . Trời sinh như là Tiểu Tiên Nữ huyễn lưu ly Hận thiên đang đi tới vậy.   Nhan Tô Tô đi tới chào hỏi: "Đạo diễn Khổng, hướng dẫn Bàng."   Thời điểm cô đứng yên, tà váy kia liền tự nhiên rủ xuống thật sự rất thần kỳ.   Khổng Kiến Trung hồi phục lại tinh thần, hung hăng nắm lấy bộ râu ria xồm xoàm của Bàng Hồng Nguyên đang ở bên cạnh: "Lão Bàng có ông thật là tốt!"   Sau đó hắn chỉ Trương Khiêm cùng Khưu Nhạc: "Hai người đừng có thất thần, nhanh chóng quay cho xong cảnh này đi rồi cho mấy người nhìn đủ."   Miêu Khiết nhịn không được mà hé miệng cười: "Lão đại, lần sửa chữa này của tôi có được không?"   Bàng Hồng Nguyên gật đầu, hắn vô cùng hài lòng với tạo hình của Nhan Tô Tô, người mắc chứng ám ảnh cưỡng chễ như hắn cuối cùng cũng không nói cái gì nữa. Thật sự giá trị nhan sắc trạng thái của Nhan Tô Tô cực kỳ có khả năng, vốn cho rằng sẽ có một chút khuyết điểm, thật giống như ánh trăng bên cạnh ngôi sao, dù có khuyết điểm nhưng cũng đều bị ánh sáng che đi, bản thân Nhan Tô Tô đã là trung tâm của mọi ánh nhìn, căn bản không cần quá để ý đến việc nhỏ nhặt không đáng nhắc tới.   Nhan Tô Tô chính thức nhập tổ, dựa theo sự sắp xếp  của Khổng Kiến Trung thì sẽ bắt đầu quay phim, hắn hỏi trước: "Đã đọc qua kịch bản chưa?"   Nhan Tô Tô gật đầu.   Bên trong tổ của Khổng Kiến Trung, các diễn viên đều phải xem trước một lần, sau đó đến phim trường quay phim đạo diễn sẽ tóm tắt lại cảnh quay trong phim lại một lần rồi tiến hành quay chụp.   Trong kịch bản Huyễn lưu ly Hận Thiên sau khi nam thứ bắt đầu cuộc hành trình thì có một chỗ cực kỳ quan trọng, phần diễn của Tiểu Tiên Nữ không nhiều lắm nhưng lại vô cùng quan trọng có quan hệ tới tình tiết nam thứ chuyển ngoặt trong bộ phim. Một tháng là do Khổng Kiến Trung suy xét đến việc Nhan Tô Tô là người mới, có khả năng cần phải có thời gian học tập cùng thích ứng, hắn mượn người ở chỗ Phương Chí Quốc, nói là hướng dẫn cho người mới bước vào nghề thì khẳng định sẽ dốc lòng chỉ dạy; huống chi chỉ nói đến việc sự chấn động khi Nhan Tô Tô đã trang điểm thì đừng nói một tháng, cho dù cần  bỏ thêm chút thời gian thì Khổng Kiến Trung cũng thấy đáng!   Khổng Kiến Trung tự mình giới thiệu đại khái bối cảnh cho Nhan Tô Tô một phen, sau đó chỉ vào tờ danh sách trên tay Nhan Tô Tô: "Đây là thông báo quay phim mà cô nhận được sao? Bên trong viết rõ ràng số lượng cảnh quay cùng thời gian mà cô phải quay trong một ngày."   Thân là tổng đạo diễn, khó có khi hắn kiên nhẫn nói đến cảnh quay ngày hôm nay: "Hôm nay chúng ta quay cảnh đầu chính là cảnh lần đầu tiên Tiểu Tiên Nữ xuất hiện cùng lần gặp đầu tiên với nam thứ. Người này là chủ nhân của bí cảnh, ngàn vạn năm nay chưa từng có người đặt chân vào chỗ này, nam thứ đánh bậy đánh bạ xông vào chỗ này, cô có chút tò mò cùng sợ hãi cho nên cô chỉ đứng ở xa xa nhìn  nam thứ, không có xuất hiện, lặng lẽ nhìn nam thứ gặp đủ loại xui xẻo ở trong bí cảnh mãi cho đến khi bị nam thứ phát hiện. Trước cảnh nam thứ gặp xui xẻo có nhiều đoạn ngắn nói về chuyện với Tiểu Tiên Nữ nhưng không có quay được cảnh phản ứng của Tiểu Tiên Nữ nên mấy ngày hôm nay phải quay cho kịp tiến độ."   Nói xong, Khổng Kiễn Trung gọi nam thứ "Xui xẻo" một tiếng: "Khưu Nhạc, đi đến tổ B đi. Bọn họ chuẩn bị cũng không kém nhiều lắm, hai người tự mình làm quen một chút đi, chờ một lúc nữa quay cận cảnh của Tô Tô trước, cậu đứng một bên xem đi."   Khưu Nhạc từ từ đi tới, Khổng Kiến Trung cảm thấy hắn có chút là lạ, tuy bình thường đứa nhỏ này không nói nhiều lắm nhưng cũng không đến mức khác thường như vậy?   Trong đầu Khưu Nhạc đang điên cuồng đối thoại, cuối cùng là muốn chào hỏi như thế nào chứ, này? Không được, quá tùy tiện; xin chào? Không được, quá bình thường; chào? Không được, quá nghiêm túc. . .   Nhan Tô Tô cười gật đầu nói: "Xin chào."   Sau đó cô xoay người đi theo Khổng Kiến Trung đi đến studio của tổ B, ở bên cạnh lều của tổ B là cảnh cung điện, cùng với lều của bên này không giống nhau, Khưu Nhạc sửng sốt một hồi lâu sau đó mới có chút cứng ngắc đi theo ở phía sau.   Ba ngày trước Nhan Tô Tô không thích ứng được với ống kính, Khổng Kiến Trung có thể nhìn thấy được, cho nên nhịp điệu quay chụp ngày hôm nay cũng không có sắp xếp chặt chẽ mà trước tiên cho cô thời gian được làm quen: "Tô Tô, cảnh thứ nhất, chúng ta sẽ quay cảnh cô phát hiện có người xông vào, cô đứng ở cây cột ở trên hành lang, camera sẽ từ bên cạnh để quay một số đoạn cận cảnh, đừng khẩn trương, không được thì quay lại mấy lần, hôm nay có rất nhiều thời gian."   Đạo diễn quay phim của tổ B ngày đó cũng đã quay qua Nhan Tô Tô, nhìn thấy tạo hình ngày hôm nay của Nhan Tô Tô cũng đột ngột chửi thề một câu "Mẹ kiếp".   Sau đó hắn nhìn thoáng qua Khổng Kiến Trung, chỉ cần là vẻ đẹp thời hoàng kim này đừng nói là mấy đoạn, cho dù là quay mấy chục đoạn thì toàn bộ trên dưới cũng đều đồng ý! Lúc trước nhân vật này thay đổi đầy bất ngờ, thật không ngờ muốn làm việc tốt nhưng thật sự rất khó khăn, người phù hợp nhất lại là người cuối cùng. Vì diễn viên như vậy thì trong tổ đều có thể hoàn toàn chậm trễ cũng được!   Khưu Nhạc cũng ở bên cạnh liều mạng gật đầu, trong đầu lại mơ mộng điên cuồng đối thoại, nếu như chờ một lúc nữa chị gái nhỏ không thích ứng được thì phải an ủi như thế nào, cần phải truyền đạt cho cô ấy một chút bí quyết, Khưu Nhạc là xuất thân chính quy vẫn chưa có tốt nghiệp nhưng đã từng đóng qua hai bộ phim, quả thật là ngựa quen đường cũ.   Nhan Tô Tô gật đầu, dựa theo yêu cầu của đạo diễn, chuẩn bị xong tư thế đứng phía sau cây cột trên hành lang, thư ký trường quay cầm bảng clapper board trước ống kính hô: "3, 2, 1. . ." Nhan Tô Tô nhắm mắt hít một hơi thật sâu, dần dần quên đi hoàn cảnh chung quanh, tiến vào trạng thái chuyên tâm hôm huấn luyện bắt chước động vật: ". . . Action!"   Sau đó Khổng Kiến Trung đứng phía sau máy giám sát cùng với đạo diễn tổ B đều sửng sốt, Khưu Nhạc lại càng khoa trương "Oa" một tiếng, chỉ thấy Nhan Tô Tô trong ống kính cô lặng lẽ nhô đầu từ ở phía sau cây cột trên hành lang ra nhưng lại sợ nếu như bị nhìn thấy nên đã trốn tránh lại phía sau cây cột, hơi thè lưỡi, bộ quần áo màu xanh nhạt hơi bay bay, đồ trang sức bằng ngọc cũng lay động một cách bướng bỉnh, một đôi mắt ngấn nước tràn đầy tò mò cùng hồn nhiên, giống như một động vật nhỏ khờ dại ngây thơ mà cũng rất đơn thuần, đẹp đến mức làm cho người ta sinh lòng yêu thương.   Đúng là quá hoàn mỹ không có điều gì có thể vượt qua được!   Khổng Kiến Trung khó nén được hưng phấn: "Nhanh! Cảnh tiếp theo! Cận cảnh gương mặt đi!"   Cận cảnh là một cảnh có yêu cầu rất cao đối với biểu cảm trên gương mặt của diễn viên, vậy mà Khổng Kiến Trung để trực tiếp quay cận cảnh, có thể thấy được có bao nhiêu là thỏa mãn đối với biểu hiện của Nhan Tô Tô.   Đạo diễn tổ B không nói hai lời ngay lập tức đi sắp xếp, không chỉ phù hợp với nhân vật mà có thể ở trước ống kính linh hoạt như vậy, đây tuyệt đối là đoàn làm phim đã đào được bảo bối!   Nhan Tô Tô không phụ sự kỳ vọng của Khổng Kiến Trung, trạng thái chuyên tâm của cô kéo dài rất lâu, cảnh quay cận cảnh không có vấn đề gì, dù sao ba ngày qua ở trước đủ mọi loại ống kính đều đã luyện tập rất nhiều việc huấn luyện bắt chước động vật, mà các phản ứng trong cảnh quay của Tiểu Tiên Nữ đều cực kỳ giống với phản ứng của mèo con đến bất ngờ, đều là tò mò ngây thơ, đáng yêu mà lại khờ dại, dùng cảnh giác của Nhan Tô Tô mà nói thì giống như đều là một đề tài mà đã lặp lại rất nhiều lần, không thể nào thất bại được.   Khưu Nhạc nhìn Nhan Tô Tô biểu diễn hết lần này đến lần khác, trên mặt từ kinh ngạc từ từ biến thành không thể tin được, rõ ràng ba ngày trước chị gái nhỏ này vẫn không biết cách diễn xuất mà! Từ từ nếu mà chị gái nhỏ đã qua. . . Thì các phương pháp mà hắn đã chuẩn bị mới vừa rồi đều đã thất bại rồi hả ? Trong giây phút này, đoạn đối thoại trong đầu của hắn đều đã hạ màn rồi.   Tiến triển của sáng sớm hôm này bởi vì diễn xuất của Nhan Tô Tô mà tiến hành cực kỳ nhanh, vốn đã chuẩn bị nguyên một ngày để cho Nhan Tô Tô làm quen với tiết tấu nội dung thì rất nhanh liền qua, nhanh chóng tiến vào phân đoạn đối thoại của cô cùng Khưu Nhạc.   Cảnh thứ nhất quay việc cuối cùng Tiểu Tiên Nữ cũng đã xuất hiện trước mặt nam thứ, hắn hoàn toàn bị cảnh tượng này làm cho kinh diễm.   Tuy cảnh này nói tới lần đầu tiên nam thứ nhìn thấy Tiểu Tiên Nữ nhưng thật ra chỉ hoàn toàn quay gương mặt của Khưu Nhạc cho nên Tiểu Tiên Nữ không cần xuất hiện trước ống kính, trước vì nhân vật này chưa được xác định, đoàn làm phim không dám chậm trễ cho nên kỳ thật cảnh này đã để cho Khưu Nhạc quay trước rồi.   Nhưng hôm nay Khổng Kiến Trung thấy được tiến độ của Nhan Tô Tô, cảm thấy vẫn có thời gian lại thêm giá trị nhan sắc của Nhan Tô Tô cho nên thế nào cũng vẫn muốn để cho cô đứng trước mặt Khưu Nhạc để quay lại một lần nữa. Dù sao đối diện với không khí cùng với đối diện với Nhan Tô Tô rất giống với dáng vẻ của Tiểu Tiên Nữ thì phản ứng của diễn viên không có giống nhau.   Khổng Kiến Trung làm trong nghề này cũng khá là lâu, nghe nói hiện tại có một số đoàn làm phim khá hỗn loạn, cho dù có diễn viên ở đó nếu chỉ cần không muốn thì đều sẽ chữ để thay thế. Quy củ diễn xuất của hắn là của thế hệ trước, không thể có cái này, nếu ngày hôm nay chỉ bởi vì Nhan Tô Tô nhập tổ thì hắn cũng không bảo Khưu Nhạc xuất hiện, bởi vì có khả năng hắn muốn hai người đối diễn, cả hai diễn viên đều cùng phối hợp, nếu như không cọ xát thì làm sao có thể đạt được hiện quả như mong muốn trước ống kính được?   Những cảnh quay chụp với không khí kia Khưu Nhạc cũng không biết phải làm sao, dù sao mỗi ngày đều đốt một mớ tiền lớn, nhà đầu tư của đoàn làm phim cũng phụ trách được, bây giờ có điều kiện thì đương nhiên phải quay bổ sung rồi.   Tuy Nhan Tô Tô không xuất hiện trước ống kính nhưng Khổng Kiến Trung vẫn yêu cầu biểu cảm trên gương mặt của cô phải đạt tới yêu cầu, làm ra những hành động lần xuất hiện đầu tiên của Tiểu Tiên Nữ, giúp đỡ Khưu Nhạc xây  dựng phản ứng, cũng là cọ sát độ ăn ý ngầm của hai người.   Thư ký trường quay lại một lần nữa hô bắt đầu, Nhan Tô Tô liền nghiêng đầu, tò mò nhưng lại phiền muộn nhìn về phía Khưu Nhạc, cô lặng lẽ quan sát người này đã một thời gian, mới vừa rồi người này lại như nổi cơn điên muốn đập bể phế tích, dưới tình thế nguy cấp nên cô phải hiện thân để ngăn cản, ai nha muốn giải thích với người này như thế nào đây?   Khưu Nhạc quay đầu, sau đó liền ngơ ngác đứng ở chỗ đó trong lúc này đừng nói là những đối thoại nhỏ ở trong đầu, tất cả đại não đều như trống rỗng, trái tim đập bịch bịch, trong mắt giống như chỉ để ý đến đôi mắt như ngôi sao từ trên trời rơi xuống kia cũng không thể tưởng tượng được cái gì khác. Không trực tiếp đối diễn với người đối diện thì rất khó có thể lĩnh hội được việc trong nháy mắt bị giá trị nhan sắc cao nhất đập thẳng vào trước mắt.   Nhan Tô Tô: ?   Trong đôi mắt thần của cô xuất hiện sự nghi hoặc.   Đạo diễn tổ B hô "Cắt" thì Khưu Nhạc lấy lại tinh thần, trong phút chốc màn đối thoại nhỏ ở trong đầu lại điên cuồng xuất hiện, a a a a a a mới vừa rồi khẳng định là nhìn ngu muốn chết ! ! ! Vậy mà lại bị chị gái nhỏ nhìn thấy a a a a a a!   Khổng Kiến Trung không nói cái gì, hai diễn viên xa lạ mà cọ sát nhau thì luôn luôn xuất hiện đủ loại vấn đề, điều này là bình thường, hắn chỉ dặn dò: "Khưu Nhạc cậu xuống xem kịch bản một chút rồi chút nữa quay lại."   Nhà trang điểm đứng một bên tiến đến phía trước để trang điểm lại, điều chỉnh lại tạo hình, trợ lý Khưu Nhạc cũng cầm kịch bản đi đến để cho hắn ôn lại một chút.   Sau đó Nhan Tô Tô vào chỗ, Khưu Nhạc nhập vai, toàn bộ camera đều tiến đến, thư ký trường quay hô "3, 2, 1, action!" bảng clapper board theo đó mà đập xuống "Bốp" một cái, Nhan Tô Tô càng ngày càng thuần thục nhanh chóng tiến vào trạng thái, hơi hơi nghiêng đầu nhìn Khưu Nhạc, bây giờ cuối cùng Khưu Nhạc cũng nhỏ rõ phải mở miệng: "Nhẹ như là. . ."   "Cắt! Khưu Nhạc, cậu xuống xem kịch bản lại một chút đi!"   Nhìn Khưu Nhạc khẩn trương như vậy, Nhan Tô Tô nghĩ đến bản thân mình học biểu diễn cũng vô cùng vất vả liền nhẹ giọng nhắc nhở: "Dường như ánh trăng bị mây che phủ, như bông tuyết bay bay theo chiều gió. . . Tào thực học Tống Ngọc miêu tả nữ thần Vu Sơn, viết về chuyện cũ khi mình bị lạc ngẫu nhiên gặp Lạc thần, trong này có một câu viết rằng dáng người Lạc thần phiêu dật tư thái như tiên nhân, giống như mây bạc che phủ ánh trăng, bông tuyết bay bay theo chiều gió.   Trong kịch bản nam thứ khi gặp Tiểu Tiên Nữ đã ngâm bài thơ này, một mặt là khen ngợi gương mặt xinh đẹp của tiên nữ; về phương diện khác Lạc thần phú có kết thúc BE, người và thần không thể ở chung một chỗ, trong kịch bản cũng ám chỉ cuối cùng nam thứ và Tiểu Tiên Nữ cũng không có ở cùng một chỗ. . . Trong câu thơ này cảm xúc tương đối nhiều, bên trong Hán Phú cũng thích dùng những trợ từ như Này, Chi để cho dễ ghi nhớ."   Khưu Nhạc: !   Đúng vậy, vốn trong kịch bản nam phụ nói một câu khen ngợi Tiểu Tiên Nữ. . . Nhìn Nhan Tô Tô trước mặt, dường như ánh trăng bị mây che phủ, như bông tuyết bay bay theo làn gió. . . Suy nghĩ như vậy nên bỗng nhiên cảm thấy được bài thơ này viết thật là chuẩn xác. . . Không biết vì cái gì trong giây phút này hắn cảm thấy gương mặt kia của Nhan Tô Tô càng thêm sáng rực đến hoa mắt vì ánh sáng mờ ảo của ánh sáng, đó không phải là những màn đối thoại của hắn đang nhấp nháy điên cuồng làm cho tim đập rộn ràng mà là một loại khác không thể nói rõ được, trong lòng lại càng hướng về ánh sáng rực rỡ.   Khưu Nhạc nhỏ giọng nói: "Cảm ơn chị gái nhỏ."   Nhan Tô Tô cười rất chân thành: "Không có gì, không cần khách khí."   Ở trong lòng Nhan Tô Tô châm chọc một cách im lặng, dù sao thì sinh viên đại học khoa học tự nhiên đã không có chạm qua ngữ văn rồi. . . Cũng chỉ có thể giúp cậu đến trình độ trung học nên thật sự không cần cảm ơn.   Khưu Nhạc: A ~ xong rồi, thành fan rồi ! Thật sự là fan rồi !   Quả nhiên bây giờ Khưu Nhạc biểu hiện cực kỳ phù hợp, ngay cả khi Khổng Kiến Trung nhìn hắn ở trong ống kính cũng không biết vì sao ở trong vô cùng kinh diễm lại có thêm một chút ngưỡng mộ. . . ? Vậy cũng được, không có ảnh hưởng tới hiệu quả cuối cùng.   Khổng Kiến Trung thấy tiến độ rất thuận lợi nên từ từ giao đến tay cho đạo diễn tổ B, tổng giám tuyên truyền hướng đến studio trong sự thất vọng cho tới khi đến thẳng chỗ Khổng Kiến Trung: "Quả thực ông đây sống lâu mới gặp được! Đạo diễn Khổng ông mau nhìn trang web chính thức của đoàn làm phim đi, nó muốn bùng nổ rồi ! CMN thật sự là có rất nhiều kẻ xấu xa đang tác quái!"   Bản thân Khổng Kiến Trung là tổng đạo diễn lại hết sức giữ sự bình thản: "Làm sao vậy?"   Sau đó hắn mở trang web chính thức của đoàn làm phim ra, ở dưới thông báo mới nhất chỉ không tới hai mươi tư tiếng mà đã chừng hơn một vạn tin nhắn mà lại vẫn không ngừng gia tăng làm cho thấy đủ sức chiến đấu, nhìn kỹ nội dung, Khổng Kiến Trung thiếu chút nữa muốn đập điện thoại di động: "Tôi lau, khẳng định là tiện nhân kia làm ra rồi!"   Chỉ thấy ở bên dưới trang web chính thức, bình luận được tán thưởng nhất rõ ràng là fan lưu lượng của cô ta:   "Rõ ràng lúc trước là đoàn làm phim của mấy người năm lần bảy lượt mời, Mỹ Mỹ nhà tôi bởi vì thành ý của mấy người làm xúc động nên mới đồng ý hủy lịch trình để đi giúp đỡ mấy người những kết quả hiện tại a! Bởi vì không biết đào đâu ra được cá nhân liên quan vậy mà mấy người lại gạt Mỹ Mỹ qua một bên! Chỉ gạt fan thì thôi đi! Vậy mà lại dám gạt Mỹ Mỹ nhà chúng tôi! Mấy người có tôn trọng người khác một ít nào không vậy! #Đoàn làm phim cặn bã cút đi#   Bên dưới là tất cả lòng căm phẫn của fan:   "Mấy ngày hôm nay Mỹ Mỹ đều không có đi quay phim, trợ lý nói mấy ngày hôm nay cô ấy vô cùng khổ sở khóc nhiều đến mức mắt đã sưng lên!"   "Cái đoàn làm phim này thật sự là đồ cặn bã ! Lấy giá trị nhan sắc, diễn xuất của Mỹ Mỹ chẳng qua chỉ là một vai diễn nhỏ mà thôi, nếu không phải lúc trước bọn họ nói nhân vật này có nhân khí đặc biệt cao, lại nói này nói kia với người đại diện thì Mỹ Mỹ tuyệt đối sẽ không đồng ý, vậy mà bây giờ lại như thế này!"   "Diễn xuất thối nát bỏ đi như vậy mà cũng dám ra ngoài đường, mượn Mỹ Mỹ nhà chúng tôi để tuyên truyền! Vậy mà lại còn kiêu ngạo như vậy."   "A a a a nghĩ đến Mỹ Mỹ nhà tôi vậy mà lại bị một người mới giẫm lên thì cảm thấy lòng cực kỳ đau khổ!"   Fan cảm thấy thần tượng bị tủi thân thật là lớn nên trực tiếp đưa đoàn làm phim lên hot search luôn, vốn một số fan nguyên tác vẫn luôn chú ý tới Tiểu Tiên Nữ lại càng như ong vỡ tổ:   "Chết tiệt! Không phải lúc trước tuyên truyền phong phanh quyết định là Hoàng Tân Mỹ sao? Đoàn làm phim lại làm ra chuyện thiêu thân gì vậy? !"   "Hoàng Tân Mỹ cũng rất xuất sắc a, vì sao lại đổi?!"   "Liên quan đến người có lai lịch không rõ ràng? Lại còn là người mới? Chết tiệt, không phải là người xấu xí của thế hệ thứ hai chứ! Ta a a a a a! Dám đụng chạm tới tiên nữ vợ con cả tôi! Tôi muốn treo cổ tại cổng của đoàn làm phim!"   Trong nháy mắt #Mang Tiểu Tiên Nữ của tôi đi # cũng bị đưa lên hot search.   Hoàng Tân Mỹ bị từ chối cũng đã là chuyện của mấy ngày trước, tại sao lúc này lại lên men chứ, các fan như được hẹn trước, lại dày đặc như vậy, muốn nói sau lưng không có quỷ thì thật uổng phí việc Khổng Kiến Trung ở vòng này nhiều năm như vậy.   Tổng giám tuyên truyền nhìn Nhan Tô Tô đang ở bên cạnh thì có phần đờ đẫn: "Mẹ kiếp?! Đây là người thay nhân vật kia của Hoàng Tân Mỹ sao. . . ?"   Đạo diễn tổ B bất thình lình nói một câu: "Đạo diễn Khổng, có phải nên mời Tô Tô ăn một bữa cơm hay không? Cô ấy giảm cho ông biết bao nhiêu là phí tổn hậu kỳ, nếu muốn dùng Hoàng Tân Mỹ. . ."   Tổng giám tuyên truyền cười ha ha, sau đó chỉ Nhan Tô Tô nói với Khổng Kiến Trung: "Cho tôi mượn Tô Tô một lúc, tôi muốn đi chụp ảnh tĩnh, chết tiệt nếu ngày hôm nay không chà Hoàng Tân Mỹ xuống đất thì ông đây sẽ cùng họ với cô ta! Ông đây nhất định phải làm cho mắt chó của mấy người này sáng ra!"