Học thần giới giải trí

Chương 110 : Học thần giới giải trí

Đài S là giải trí đầu tiên, cũng là một trong những đài địa phương đầu tiên. Sau hàng loạt việc điều chỉnh về nhân sự, màu sắc của hệ thống đã bị nhạt đi rất nhiều. Thay vào đó là một tập đoàn vận hành thương mại làm cơ sở là đài truyền hình, đưa vào hoạt động rất nhiều dự án trong giới giải trí. Trong những năm gần đây, đặc biệt thành công trong các chương trình thực tế, chương trình lễ hội và các hoạt động khác. Vì vậy nó được xem là kênh giải trí số một trong giới giải trí.   Lễ trao giải "Siêu tân binh" của đài S đã diễn ra trong rất nhiều năm nay, được coi là sự kiện hàng đầu trong nước. Với danh tiếng của đài S, lễ trao giải lần này là nơi quy tụ dàn sao, bao trùm khắp đại lục, điện ảnh, âm nhạc, thời trang. Và có thể coi đây là năm mới sắp đến, là sự khởi động của nhiều bữa tiệc. Có thể nói đây là một dịp giao tiếp quan trọng trong dịp năm mới.   Nhưng tất nhiên, minh tinh rất nhiều, chuyện trong giới giải trí cũng vậy. Gì mà liều mạng tranh giành địa vị, ai không hợp nhau... Trên thực tế, nó là một thách thức khá lớn đối với người tổ chức sự kiện. Chương trình diễn ra hằng năm phải đảm bảo sự đổi mới, đặc sắc, để có thể không ngừng thu hút nhiều khán giả trẻ. Điều này cho thấy năng lực của đài S không tầm thường.   Và lần này đài S tiên phong hợp tác với MiaoFeng để thực hiện phát sóng trực tiếp trên Internet. Khán giả cũng có thể xem buổi lễ trao giải trên MiaoFeng. Nghe đồn, chương trình phát sóng trực tiếp lần này trên Internet của đài S là sự lựa chọn giữa MiaoFeng, Keya và MengXiang. Ai ra giá cao thì được. Lần này Miaofeng giành được quyền phát sóng trực tiếp trên internet với mức giá rất cao, hiếm có trong lịch sử. Với mức giá lớn như vậy, MiaoFeng đương nhiên đã sớm bắt đầu hoạt động tuyên truyền. Nhiều thế hệ Internet cổ vũ. Cuối cùng thì họ cũng có thể xem trực tiếp giải thưởng mà không cần phải đi đến phòng khách tranh giành TV với bố mẹ họ!   Được sự phù hộ của Internet, lễ trao giải "Siêu tân binh" đương nhiên rất hot và rất được chú ý.   Các giải thưởng trong giới giải trí đều có quy tắc ngầm. Những minh tinh tai to mặt lớn đều có lịch trình bận rộn, muốn tham gia xuyên suốt cả quá trình trao giải là điều không dễ. Vì vậy rất nhiều minh tinh sẽ sớm hỏi bên phía tổ chức giải là mình có giải hay không. Nếu như không có thì không tham dự. Mà bên phía tổ chức, muốn tăng lưu lượng người xem thì tận lực đảm bảo những minh tinh có địa vị lớn sẽ được nhận giải, để mời bọn họ đến tham dự lễ trao giải. Theo vòng luẩn quẩn này, kết quả cuối cùng là nhiều giải thưởng đã thật sự sớm được "Chia trước". Còn về "Sự kinh ngạc vui mừng" được thể hiện khi nghe thấy tên của chính mình trong buổi trao giải... Thì thật sự đều là kỹ thuật diễn của bọn họ.   Có điều cho đến bây giờ, đài S là điều hiếm thấy trong giới giải trí kiên trì tuân thủ nguyên tắc. Nhưng với danh tiếng của đài S, phía sau có sự chứng thực của chính phủ, phía trước thì có một lượng lớn người hâm mộ, cho nên không dùng giải thưởng để đổi lấy sự tham dự của minh tinh. Vì vậy nhiều minh tinh đến tham dự chỉ biết bản thân lọt vào danh sách giải thưởng nào đó chứ không biết mình có nhận được giải thưởng hay không.   Nhưng mặc kệ có đoạt giải hay không, lúc đến tham dự sự kiện, ít nhất không thể để mất mặt được. Dù thế nào đi chăng nữa thì không thể thua cuộc chiến thảm đỏ. Xét theo sự quan tâm của khán giả đối với giới giải trí trong nước hiện tại, có thể cuối cùng bạn nhận được giải thưởng gì hay không nhận được giải thưởng nào, nếu như không kéo được X điểm, thì phỏng chừng ngoại trừ người hâm mộ, có thể sẽ không có mấy người quan tâm. Nếu mặc một bộ lễ phục xinh đẹp, ngược lại có thể lên được trang đầu hoặc có thể lên được hot search.   Đặc biệt là nữ minh tinh. Thảm đỏ chẳng khác gì bãi chiến trường. Tạo hình thế nào, lễ phục của nhà thiết kế nào, đồ trang sức của hãng nào. Trạng thái bước trên thảm đỏ cũng trở thành một cuộc chiến không thuốc súng. Thậm chí vì để không muốn thua đối thủ  mà phải dốc sức toàn lực ứng phó.   Đây cũng là lý do mà Hoắc Lãng gọi Nhan Tô Tô về ký túc xá để chuẩn bị từ sớm. Cho dù Nhan Tô Tô có cơ thể tốt, không cần phải ăn kiêng như nhiều nữ nghệ sĩ trong giới giải trí, thậm chí là dùng dao kéo, nhưng cũng phải chuẩn bị sớm. Dù sao Nhan Tô Tô cũng được coi là người may mắn. Siêu tân binh là một trong số rất ít giải thưởng mà khán giả tham gia bình chọn. Cô sớm biết rằng mình không chỉ lọt vào danh sách, mà còn nhận được giải thưởng. Là người mới, sẽ được nhận giải thưởng, đi thảm đỏ không thể để cho người hâm mộ và quần chúng ăn dưa thất vọng được. Ít nhất cũng không được để người khác nghĩ rằng siêu tân binh được bình chọn không khớp với sự thật.   Dù lần này Hoắc Lãng không mời Jessica đến như lúc đi trên thảm đỏ , nhưng anh cũng mời một nhà tạo mẫu chuyên nghiệp đến chọn trang phục.   Lúc Phùng Mạn Lâm biết tin này thì đã bất lực nói: "Vậy là khi nào? Cuối tuần sau là lễ trao giải. Hiện tại mấy người mới bắt đầu mượn lễ phục thôi. Có thể mượn được cái nào đẹp không, nếu không thì đi mua..."   Thời điểm này, có quá nhiều hoạt động trong giới giải trí. Nghệ sĩ tuyệt không được trùng lặp tạo hình. Mà tiền của mọi người cũng không phải từ trên trời rơi xuống, không thể mua được mọi thứ. Cách tốt nhất là đi mượn những bộ váy của các thương hiệu nổi tiếng. Đối với những dịp "Minh tinh khoe sắc" như thế  này, các nữ minh tinh sẽ nhìn chằm chằm vào mấy bộ lễ phục của các thương hiệu nổi nổi tiếng ít nhất là trước mấy tháng. Vậy mà Nhan Tô Tô bây giờ mới đi mượn, có thể mượn được ở đâu? Cho dù có đi mua, thì cũng phải xem độ may mắn nữa. Về phần bản thân Phùng Mạn Lâm, cũng là do người đại diện nói trước một tháng với thương hiệu làm đại ngôn mới được.   Nhan Tô Tô khó hiểu nói: "Nhưng mà ông chủ nói có mấy cái nhãn hiệu, tôi có thể chọn..."   Phùng Mạn Lâm: ???   Còn có thể chọn?! Con mẹ nó, rốt cuộc người đại diện của Nhan Tô Tô có lai lịch gì?!   Phùng Mạn Lâm hỏi nhanh: "Những nhãn hiệu nào?"   Cô ấy muốn thăm dò một chút về lai lịch của ông chủ Hoắc. Có thể nghe thấy manh mối từ những thương hiệu này.   Nhan Tô Tô đưa ngón tay đếm: "FL ** X, CHI ** A..." Nhan Tô Tô có trí nhớ rất tốt. Cho dù Hoắc Lãng chỉ nói một lần nhưng cô vẫn có thể nhớ hết.   Phùng Mạn Lâm ngây người. Ngay sau đó kịp phản ứng lại: "A! Tất cả đều thuộc sở hữu của JV!"   Nhan Tô Tô là đại ngôn của Sao Trung Tử của JV!   Cho dù Phùng Mạn Lâm có mối giao thiệp thâm sâu trong giới, thì lúc này cô cũng cực kỳ hâm mộ và ghen tị. A a a a. Cô mới làm đại diện cho một nhãn hiệu sản phẩm thanh xuân thôi! Không có may mắn như Nhan Tô Tô, có thể cầm được đại ngôn Sao Trung Tử!   Có điều nói đi cũng phải nói lại. Nội bộ tập đoàn hàng xa xỉ này phân chia khá rõ ràng. Nếu vẫn có thể lấy được những chiếc váy này vào thời điểm này, thì rõ ràng người đại diện của Nhan Tô Tô phải liên hệ đến tổng bộ JV. Chỉ dựa vào một cái đại ngôn mà có thể trực tiếp nối thẳng giao thiệp nước ngoài... Phùng Mạn Lâm thật sự không biết có bao nhiêu người đại diện trong nước làm được điều này. Nếu không thì làm sao mà mấy anh mấy chị trong giới đóng mấy bộ phim hợp tác giữa Trung Quốc - Nước ngoài rồi phao tin rằng đã tiến thẳng ra nước ngoài rồi, xông xáo ở Hollywood, mắt còn cao hơn đầu chứ? Chẳng phải là do không làm được sao?   Xem ra dựa vào điểm này mà nói, sự phát triển của Nhan Tô Tô trong tương lai thật sự không chỉ giới hạn trong nước... Con đường của cô ấy còn rất rộng mở.   Vị Hoắc tổng đã có năng lực như vậy, cho nên Phùng Mạn Lâm không cần lo lắng cho Nhan Tô Tô nữa. Cô quay đầu hỏi: "Đến lúc đó đi trên thảm đỏ cậu đi như thế nào? Có người phối hợp không? Hay là hai chúng ta đi cùng nhau."   Đây là lần đầu tiên Nhan Tô Tô tham gia một hoạt động lớn như vậy, Phùng Mạn Lâm đương nhiên sẽ hỏi kỹ càng hơn. Lúc buột miệng nói câu cuối cùng kia, Phùng Mạn Lâm cảm thấy mình đúng là lỗ mãng không có não. Haizz, trong giới giải trí chưa bao giờ thấy việc hai nữ minh tinh cùng nhau đi trên thảm đỏ. Đừng sinh chuyện mà ảnh hưởng đến cảm tình.   Nhan Tô Tô không lo lắng gì, gật đầu như con gà mổ thóc: "Được nha, được nha!"   Nghe thấy câu trả lời vui vẻ không chút do dự của Nhan Tô Tô, Phùng Mạn Lâm không khỏi bật cười: "Được rồi, để tớ nói với bên phía tổ chức một tiếng, hai chúng ta cùng nhau đi!"   Tổ hợp xinh đẹp tay trong tay bước trên thảm đỏ. Phùng Mạn Lâm cảm thấy thật tuyệt! Về phần trong giới có tiền lệ gì đó không, Phùng Mạn Lâm vẫy vẫy tay nhỏ, mặc kệ nó đi!   "Đến lúc đó, tớ sẽ đến sớm đón cậu. Ngày đó chắc chắn chị Vương sẽ không sắp xếp thông cáo cho tớ. Nếu không thì tớ mang đoàn đội tạo hình của tớ đến, tạo hình sớm chút, hai người chúng ta cùng nhau xem phim, chơi trò chơi hay gì đó."   "Được đó. Nhưng gần đây cậu có theo đuổi bộ phim truyền hình hay trò chơi nào không? Gần đây tớ không xem..."   Hai cô gái nhỏ thì thầm to nhỏ trong điện thoại chi tiết hẹn ước ngày hôm đó. Hoắc Lãng ngồi bên cạnh nghe vậy thì cười, tâm trạng cảm thấy tốt lên. Bởi vì môi trường trưởng thành, bản thân Hoắc Lãng cũng không đặc biệt muốn xuất hiện dưới ánh đèn sân khấu. Về phần Nhan Tô Tô, giao cho nam khách quý của hay .... Điều này anh  chưa từng cân nhắc qua.   Đến buổi chiều của buổi lễ, chiếc sedan có rèm che đã lái vào bãi đậu xe dưới tầng hầm của khu nhà ký túc xá của Nhan Tô Tô từ sớm. Nhan Tô Tô đã đứng đợi ở tầng dưới. Cửa chiếc sedan sang trọng mở ra. Nhan Tô Tô liền nhìn thấy một cục... Tròn  vo- Bạn nhỏ lông nhung Phùng Mạn Lâm. Nhan Tô Tô ngẩn ra, sau đó cười suýt nữa không đứng dậy được.   Phùng Mạn Lâm thật đáng yêu. Chiếc áo khoác lông vũ bên ngoài dày như quả bóng, bên trong là bộ lễ phục dài, khiến cô ấy muốn bò ra khỏi xe phải mất rất nhiều sức lực. Bộ dạng cũng thật là quá đáng yêu chết đi được.   Phùng Mạn Lâm bĩu môi: "Sao vậy? Cậu đây là không có kinh nghiệm. Để tớ nói cho cậu biết. Đài S thích làm kiểu thảm đỏ lộ thiên. Nói là chọn thời tiết sáng sủa, những ngày có trăng sao. Qủy sứ, đến lúc đó thì nước mũi đã đông lạnh rồi, cần gì hình tượng nữa...."   Cô nói với Nhan Tô Tô bằng nói của người từng trải: "Cậu phải giống như tớ mới được, biết không?"   Nhan Tô Tô cười nói: "Nhưng mà, tớ không lạnh nha~"   Nói xong, Nhan Tô Tô còn xoay một vòng. Cô cũng đã sớm mặc lễ phục rồi. Là nữ minh tinh, giai đoạn tạo hình tương đối dài, thay quần áo là bước cơ bản nhất. Nhưng Nhan Tô Tô chỉ mặc một chiếc áo gió mỏng bên ngoài, Phùng Mạn Lâm trợn to hai mắt: "Nói dối! Làm sao có thể không lạnh!"   Nhan Tô Tô duỗi tay về phía cô ấy: "Tớ đứng ở chỗ này đợi cậu đã lâu, thật sự không lạnh, cậu sờ đi."   Phùng Mạn Lam sờ một cái: "Wow, còn ấm hơn cả tớ! Tô Tô, cậu là cục cưng ấm áp* hình người đúng không!"   *Cục cưng ấm áp - 暖宝宝: Là một hãng miếng dán giữ nhiệt của Trung Quốc.   Nhan Tô Tô nghe vậy thì bật cười, cuối cùng cũng tiết lộ đáp án: "Không phải, chỉ là xử lý lễ phục một chút!"   Hai cô gái nhỏ nắm tay nhau bước lên lầu. Dọc đường đi, Phùng Mạn Lâm sờ tay Nhan Tô Tô. Phải biết rằng mùa đông ở thành phố B thật sự rất lạnh. Nhà để xe dưới tầng hầm ban ngày cũng dưới 0 độ, nhưng tay của Nhan Tô Tô thật sự siêu ấm, không có một chút dấu hiệu lạnh nào.   Phùng Mạn Lâm quả thật rất tò mò: "A a a a a. Làm sao làm được như vậy!"   Bước vào trong phòng, Nhan Tô Tô vén lên lớp váy màu xanh lam lên: "Này, chính là cái này, cậu sờ đi."   Đó là một lớp nhựa mỏng, nhưng sờ vào thì rất ấm, Phùng Mạn Lâm đã thừ người ra rồi, công nghệ đen!   Sau đó Phùng Mạn Lâm kêu to: "Tô Tô, tớ cũng muốn!!!"   Nếu như có thể làm một tiểu tiên nữ xinh đẹp, ai lại nguyện ý mang lớp lông nhung dày cộm này chứ!