Học sinh tôi là cớm

Chương 5 : Từ thầy giáo thành hàng xóm .

10:00 PM Cô đang say giấc nồng thì tiếng chuông cửa đánh thức cô . YY trong bộ dạng ngái ngủ ra mở cửa . - Là anh à? Muộn thế này rồi anh còn đến đây làm gì ? Người đứng trước mặt cô chính là CEO của tập đoàn Lâm thị và là người anh trai nhu mì của cô : Lâm Thiên Bảo . - YY , coi như anh cầu xin em về chơi nhà vào dịp tuần lễ vàng này , đi mà . Cái vấn đề về chơi nhà này cô đã bị anh giầy vò suốt một tuần qua . - Anh hai à , anh cx coi như em cầu xin anh làm ơn đừng xin em về nhà nữa mà . Em ko muốn nghe ba ca cẩm về vấn đề Lâm thị nx đâu. - Cô trưng ra vẻ mặt đầy đau khổ của mình . - Em không về thì anh sẽ bị giết đấy . - Anh bị giết thì kệ anh chứ! Bị dồn đến đường cùng anh đành bày ra mẹo cuối : - Vậy em ra giá đi , 15 triệu được ko? - Đừng dùng tiền để mua em . - 25 triệu . - Em là cảnh sát ! Liêm khiết có thừa. - Thế thì 50 triệu . - Ok , thanh toán bằng thẻ . Kèo thành công , em sẽ về . Cuối cùng thì Thiên Bảo vẫn về nhà với vẻ mặt hết sức đau khổ. Đag sung sướng thì YY nhận đc điện thoại . Số máy lạ ... - Alo , ai đấy ? - Cô tìm giúp tôi một căn hộ đc ko ?-giọng nói nam trầm thấp quen thuộc van lên trong điện thoại. - Anh biến đi đâu suốt hai ngày hôm nay vậy ? - Có chút chuyện cá nhân , mà cô tìm giúp tôi đc ko ? - ko thành vấn đề , mai anh đến chỗ tôi nhé . Ở đây vẫn còn nhiều căn hộ còn trống lắm . ------- Từ khi cô sống gần tên thầy giáo thì tôi mới biết thêm nhiều những mặt khác của hắn . VD : anh rất giỏi nấu ăn , thật ra anh có một nội tâm ấm áp và cô còn biết đc rằng anh có một tuổi thơ ko mấy vui vẻ . YY còn phát hiện anh rất ít kết bạn với người lạ nhưng đã quen biết thì anh lại rất tuỳ tiện . Một hôm cô đc nghỉ nên quyết định ngủ nướng . Lúc tỉnh dậy đã là 9:00 sáng . Khi đang phân vân nên ăn gì thì bỗng một mùi hương thơm bay vào mũi cô . YY bèn chạy nhanh ra bếp thì thấy đồ ăn đã chuẩn bị sẵn thì vui vet ngồi xuống . - Đồ ăn cho cô đấy , ăn ở như cô dễ sinh bệnh lắm ! - Cảm ơn anh . - YY hồn nhiên gục đầu xuống ăn , đến miếng thứ 3 cô mới phát hiện ra có vấn đề . " CÔ SỐNG MỘT MÌNH MÀ? " Cô liền quay ra bồn rửa , Từ Khải trong chiếc áo sơ mi được sắn cao bên ngoài mặc chiếc tạp dề của cô một cách vô tư . Anh đang rửa bát , dù không muốn cô cx phải khẳng định trông anh thật sự rất cuốn hút . - Sao anh lại vào đc đây ? - Cửa không khoá . YY vội nhớ ra rằng hôm qua sau khi tiễn Thiên Bảo ra về , vì quá mệt & buồn ngủ mà cô quên khoá cửa . Thoát ra khỏi dòng suy nghĩ mông lung thì YY phát hiện anh đang đứng cách mình chỉ một khoảng tầm gang bàn tay . Mặt cô đỏ bừng , liền đưa tay đẩy anh ra : - Nam nữ thụ thụ bất thân . Anh bỗng nở một nụ cười giễu cợt : - Cô nghĩ tôi định làm gì cô ? - .... -------- Cuối cùng tuần lễ vàng cũng đến , đánh dấu rằng cô quen anh đc bốn tuần . Đứng trước ngôi biệt thự của Lâm gia YY bỗng ngửi thấy mùi sát khí . Quản gia trông thấy cô liền nhanh chóng mở cửa : - Lâm tiểu thư , lâu rồi mới gặp . Tiểu thư chững chạc quá ! Lão gia và mọi người đang đợi tiểu thư trong phòng ăn. - Cảm ơn bác . Càng tiến lại gần phòng ăn mùi sát khí càng nặng , tay cô hơi run run mở cửa . Vẫn là chiếc bàn dài hình chữ nhật kết hợp với khăn trải bàn trắng tao nhã . Cha mẹ nhìn thấy cô thì nở nụ cười rạng rỡ , tiếp theo là Thiên Bảo và.....Lại là anh ta!!! Từ Khải nhìn cô với vẻ mặt hết sức tự nhiên , nhếch miệng cười một cái . Sao anh ta cứ như âm hồn ko tan của mình thế?