Học Sinh Chuyển Lớp
Chương 7
CHAP 7:THI ĐẤU
Sáng chủ nhật,trời trong xanh,đẹp ột buổi thư hùng.Xỏ cái giày Nike hàng giạt chợ,tối qua đã lau sạch những cái đinh.Y chang kiểu Samurai lau kiếm.hăm hăm hở hở,vớ cái áo AS Roma trên cây phơi đồ.Hùng dũng nhè trường thẳng tiến.Xe Bus tới trường,khói trắng ngời sáng tương lai.
Do đi lại bằng xe bus và nhà lại khá xa trường ,nên tôi luôn luôn là người có mặt gần như muộn so với lớp tôi.Hội chiến hữu hôm qua đã đi mua áo đá bóng,thằng nào cũng AS Roma đỏ rực.Bên cạnh cái sân banh,vài ông tướng điền kinh đang thử đường đua,và làm màu nhiều hơn.Tổ con gái thì nào là nồi niêu,xong chảo,dầu ăn(chắc lại chiên phồng tôm đây mà).Thỉnh thoảng mấy đứa con trai nhảy bao bố ngịch ngợm cầm cái bo bố đi trùm đầu mấy thằng khác rồi hè nhau ra giã gạo,nhìn hài không thể tả.
7h30 sáng,2 lớp đứng trước cột cờ nghe phổ biến nội dung,và tất nhiên cũng không thể thiếu cái màn tuyên thệ
-Tôi hứa sẽ thi đấu trung thực trong tinh thần đoàn kết và yêu thương-Thằng M.A lại được diễn
-Tôi hứa sẽ thi đấu trung thực,cố gắng hết mình với tinh thần fair play!
Ngon quá L khùng ơi,oách xà lách,nghe còn Tây Tây
Tuy nhiên việc làm lễ kết hợp thêm giao lưu và hát hò nên cũng mất tới 1h đồng hồ,tôi nóng ruột ngồi chờ đợi,không lẽ mấy ổng này chơi ác cho tụi tôi 12h trưa ra đá bóng
-Đi mày ?Thằng N.đen cốc đầu tôi
-Đi đâu?
-Đi xem thi chạy với bao bố,tiện thể cổ vũ nấu ăn cho em D mày-Nó đáp gọn lọn
Tôi cũng chẳng thèm cãi bay cái biến cái vụ D nữa.Dù sao đó cũng sẽ là mục tiêu của tôi trong lớp này.Lếch thếch đi theo thằng bạn,ra chỗ sân vận động,chọn bóng râm ngồi cho đỡ đen da.
Cố lên nha K cận-2 thằng cộng thêm mấy cái mồm xóm nhà lá oang oang
Dưới đường đua,thành viên danh dự của hội nhà lá đang miệt mài ngoáy chân và vào vị trí.
-Hoét-tiếng còi vang lên lanh lảnh.
Và đúng như thằng N.đen hùng hồn tuyên bố,riêng về tốc độ và sức bền khối lớp 10 chẳng ai qua được thằng K.cận.Sau pha bứt tốc kinh hoàng,nó yên vị dẫn đầu,rồi giảm tốc chạy trước một loạt thằng ở sau cỡ 5m.Hễ có cu cậu nào bứt lên là nó lại tăng tốc,y chang rượt bắt,lại giữ khoảng cách 5m.Và rồi khi còn 100m cuối K.cận bứt lên với tốc độ kinh hoàng.Ngon lành,đứng đầu nhé.
Và rồi,con nhỏ Tr ngồi cạnh tôi cầm nước đưa cho nó
-Ơ,ơ,cái gì thế-tôi ú ớ
-Ơ cái quả mơ có hột,chúng nó quen trước khi mày vào mà-Thằng L lớp trưởng thản nhiên nhìn tôi thương hại
-Vậy à,tụi mày có thằng nào nói gì tao đâu,sao tao biết,hê hê.
Và bắt đầu trong tôi nghĩ tới cái cảnh,lúc tôi mân mê chiến thắng,thằng M.A nức nở ngồi bệt trên sân và em D đang lau mồ hồi và dịu dàng đưa tôi chai nước,nghĩ đến thế thôi tôi đã muốn được ra sân ngay bây giờ rồi.
Hết chạy nam rồi đến chạy nữ,rồi thì đến nhảy bao bố.Chỉ tiếc cho lớp tôi,khi một thành viên tổ 3 đang hăng say nhảy về đích thì vấp té,để đội bạn vượt lên trong tiếc nuối.
Thằng N đen bình phẩm:
-Nghĩ đến em anh nhẹ nhàng tay lái,nghĩ đến mẹ anh vít nhẹ tay ga,an toàn là bạn,tai nạn vào hòm.
Anh em tôi hè nhau bóp mồm bóp mũi cái thằng mắm thúi giã gạo nó,bao nhiêu sự tiếc nuối dồn vào cả cái cây ngay sau lưng chúng tôi
Và phần thi hấp dẫn và đầy hương vị mà chúng tôi mong chờ sau mỗi đá banh được tiến hành,nào là tiếng xèo xèo,khói bay nghi ngút tràn ngập hương thơm bay lên bốn phía.Hồi manly bánh mì chúng tôi thì khỏi nói,nước miếng cứ gọi là toong toong.
Em D.vẫn luôn tay,nào thái thịt,nào băm ,nhìn em tôi đoán cũng thuộc hàng nữ công gia chánh chính hiệu,chẳng bù cho bà chị tôi,lười nấu ăn kinh dị.Họa hoằn nấu cho 2 thằng em ăn thì hôm đó trời không mưa cũng bão.
Ngắm ngía lớp tôi với anh mắt hài lòng,tôi đưa ánh mắt dò xét đối thủ.Và vô tình tôi dừng lại trước hình dáng quen thuộc.Ngữ Y,cô bạn bữa trước tôi chọi đá vào xe cũng đang có vẻ thành thục nấu món ăn cho lớp mình.Hết xoay trở bên này rồi lại bên kia.Có vẻ nét đẹp của Y lúc này làm tôi nhớ đến cảnh những người mẹ dịu hiền đang lo bếp núc..
Sau 1h nấu nướng,các món ăn được bày hết ra,và hội đồng giám khảo đang đi thưởng thức các món ăn do hai lớp làm.120 cặp mắt dõi theo từng vị từng vị một.Tôi cảm nhận có thể nghe rõ tiếng nuốt ừng ừng của mấy thằng chiến hữu của tôi và tất nhiên hẳn nó cũng nghe thấy tiếng ực của tôi.
Sau một hồi vòng vòng đảo đảo,cuối cùng hai lớp hòa nhau .Không hẹn mà 120 cái miệng cùng ồ lên nghe có vẻ tiếc nuối.11h30 trưa,dạt về phía hội trường,chúng tôi bắt đầu ăn trưa bằng chính những nữ công gia chánh gà nhà nấu,và tất nhiên sẽ có thêm các món do thầy cô đặt.Khỏi phải nói cái nhóm chúng tôi rồi.Thằng nào thằng nấy ăn như máy bào.
Nhưng có lẽ chuyện tôi khôn ngờ tới lại diễn ra đúng ngay thời khắc này.Trời đánh tránh miếng ăn,vậy mà thằng M.A này chẳng cần quan tâm tới miếng ăn của tôi.Mon men lại gần em D và bắt đầu hai người ngồi nói chuyện.Và rồi tim tôi cũng đau thắt khi nụ cười tỏa nắng ấy lại xuất hiện trên đôi môi tươi tắn của em D,nhưng người được hưởng nụ cười ấy,không phải là tôi mà lại là thằng M.A
Nhả dĩa gỏi tôm cho thằng H.đù,tôi lững thửng đứng dậy rồi vội vã đi về hướng vòi rửa mặt.Nước mát làm tôi tĩnh hẳn:bình tĩnh,....,bình tĩnh....còn nhiều cơ hội..Nhưng có lẽ cơn khó chịu nó không dễ buông tha tôi như vậy.Nó liên tục cào xé trong ruột gan.Vội vàng lấy chiếc Mp3 và trùm kín tai,phủ mình trong những giai điệu mà có lẽ lần này không phải là Mariah Carey nữa mà là nhạc Trịnh.Ru đời đi nhé,em cho ta từng giấc ngủ ngon.Tôi đưa mắt nhìn xa xăm,thả mình dưới gốc cây,nhìn về hướng vô định.
Và tất nhiên,chiến hữa của tôi N.đen cũng biết rõ vì sao tôi buồn..5 phút sau nó đi ra với tôi,chẳng nói gì ngoài thở dài.rồi cũng như tôi gác tay lên đầu nhìn về hướng vô định nào đó.Mong rằng nó đừng nhìn giống tôi,vì thường 2 người nhìn về một phía,không yêu nhau thì cũng là tình địch.
Hội chiến hữu của tôi sau một hồi đánh chén no say cũng lê cái thân ra chỗ tôi ngồi,không quên cầm theo bọc trái cây.Coi như chúng nó còn chút tình nghĩa.Quên hẳn nỗi buồn ban nãy,tôi lao vào cướp giật,cắn,cạp và màn cuối cùng như bao hôm lại là rượt chạy.
2h30 chiều,cuộc thi tài lại bắt đầu.Lớp tôi đang dẫn với tỉ số 4-2.Thắng 2 điền kinh và 1 nhảy bao bố nữ,hòa 1...Bên lớp bạn cũng chi ăn lớp tôi ở bao bố nam và hòa trong nấu ăn.Nên cuộc thi buổi chiều lớp tôi có vẻ thoải mái hơn.
-Kéo co lớp mình có ai đâu
- Uhm,lớp mình kéo co thì thua rồi,dù sao đang thắn thì thua chút cũng chẳng sao,hề hề-Thằng L lớp trưởng buông xuôi cầu tài
Chẳng là anh em chúng tôi nhất quyết muốn ăn thua bóng đá nên về khoản kéo co,chúng tôi không hề muốn phí sức thở mệt rồi lại vô sân đá banh,nên các tú tài trói gà không chặt còn lại phải ra sức.Lớp chúng tôi tức lắm,nhưng lại sợ thua bóng đá nên nhịn,cho chúng tôi làm trời làm đất gì thì làm
Tuy nhiên với mấy thằng chúng tôi thì thua cũng phải thua cho ngẩng cao đầu,theo kiểu ra đi để lại tang thương,nên chúng tôi bắt đầu xin tham gia kéo co.Khỏi phải nói mấy thằng trói gà nó mừng cỡ nào,chắc nó sợ đổ mồ hôi hoặc kéo co làm đau sợi dây
1....,2....3 bắt đầu! Tiếng thầy trọng tài vang lên
Ban đầu,tôi thằng N.đen,K.Cận,H.đù cứ làm ra vẻ kéo cật lực như muốn 5 ăn 5 thua.Bên kia không biết ăn cái gì mà đứa nào cũng to chà bá,riêng kéo được nó nhích 1,2 bước đã là ngon rồi chứ nói gì đến kéo nó sang bên tôi.Tôi quay qua nháy mắt các chiến hữu,thả sức lại.Lớp chúng tôi từ từ bị kéo về đích..Và rồi chỉ một cái nháy mắt nữa,bốn thằng tôi thả dây,chỉ giả vờ nắm .Đang hăng máu,lớp bên nào biết chúng tôi cố ý thua đâu.
-Ầm!
Một đống lớp bên đè lên nhau la oai oái,bốn ông tướng chúng tôi chỉ nhe răng cười trước cái nhìn hằn học từ lớp bên,nhưng cái miệng thì xuýt xoa,còn cái tay thì vẫn xoa đều cái mông.Chưa hẳn hứa fair play là làm theo đâu nhé.
-T nghịch quá nhen!Giọng D vang lên dập tắt nụ cười chế giễu của tôi
-Kệ,T-tôi đáp gọn khô,hẳn là vẫn chưa quên vụ lúc trưa,dù tôi,một thằng lính mới chưa hề có gì với nàng thì làm gì có quyền đòi hỏi,nhưng bực tức thì vẫn là bực tức.
Và rồi khuôn mặt lạnh băng nay càng lạnh hơn.Nàng chỉ lắc đầu rồi đi thẳng,để lại tôi tâm trạng vừa buồn vừa hối hận
Truyện khác cùng thể loại
86 chương
21 chương
46 chương
8 chương
194 chương
501 chương