CHAP4:NGÀY GÌ ĐÂY TRỜI? Ánh mắt của tôi từ từ ngước nhìn lên ,nhẹ nhàng như giai điệu bài hát của chính tôi đang nghe.Nó chỉ dừng lại khi bắt gặp một ánh mắt của một cô bé.Đẹp,đó là một từ mà trong đầu tôi nghĩ được ngay lúc ấy.Nó trái ngược với vẻ đẹp của cô thánh nữ bàn đầu của tôi.Đó là nét đẹp hiền dịu,nó cho người ta cảm giác ấm lòng ngay từ những phút đầu tiên. Cô bé đó cũng không cho người ta cảm giác bay từ thiên đàng xuống địa ngục như thánh nữ bàn tôi.Cô bé khẽ nhìn và mỉm cười,chắc trong đôi mắt trong veo là hình ảnh một thằng con trai ngốc xít đang há hốc mồm,vẻ mặt ngẩn ngơ,dong dõng cao,đeo headphone lững thửng đi lang thang trong sân trường.10s tê tái đi qua. -Xin lỗi bạn,bạn có sao không? -Mình không sao,sợ cái xe mình nó đau thôi Người đâu mà dễ thương,người không lo đi lo cho chiếc xe -Mình về trước nhé -Ơ khoan đã...Có gì mình xin lỗi nhé Thực chất câu cuối cùng chỉ là một hình thức xã giao,pha lẫn chút hối lỗi.Đồng thời ánh mắt không quên tia qua cái phù hiệu lớp.Lớp XYZ,Phan Thị Ngữ Y...Hóa ra là hàng xóm của mình. -Thực chất lớp chọn con gái cũng dễ thương chứ bộ -Cái gì dễ thương? Thằng N đen xuất hiện như ma chui từ dưới đất lên ,cắt ngang cái sự mơ mộng của tôi.! -Ờ không,tao nói Mariah Carey -Nhanh lên ông tướng,lỡ bus giờ. Phủi thui cái mồm ăn mắm ăn muối thằng bạn,vừa dứt điểm lời nói là cái xe bus nó đã trờ tới.Vắt chân lên cổ cuống cuồng chạy đua ra tới trạm.Mấy ông anh bà chị khóa trên ngồi yên vị trên ghế đang nhe răng cười 2 thằng nhóc chạy bở hơi tai ra bến.Rủa thầm cái bọn không biết thương tiếc kẻ sa cơ,rồi cũng có lúc mình sẽ cười vào cái mặt chúng nó khi chúng nó thất thế sau. Yên vị trên xe,tranh thủ khi không có cái bọn ton hót trong lớp,tranh thủ điều tra thánh nữ đầu bàn từ thằng N đen.Thường người ta bảo những người da ngăm đen hay thật thà chất phác mà. -Ê,N.con bé đầu bàn tao tên gì vậy?-Tôi ba xạo chứ thực chất đã biết tỏng tên từ lâu -D.Bí thư lớp mình đó,mày không biết sao,Hot girl lớp mình đó-Thằng N chẳng may may hoài nghi đáp lời -Bí thư? -Mà con nhỏ đó nửa năm nay ít khi nào mở miệng nói chuyện lắm,lớp mình nhiều thằng cũng chết đứ đừ con nhỏ đó còn gì?hay là?N.đen mở miệng nghi ngờ -Hay là gì? -Mày cũng thích nó rồi-Nó cười nham hiểm,giờ tôi mới biết không thể cứ da ngăm đen là thật thà được -Nào có,tao chỉ hỏi để biết thôi,dù gì cũng ngồi cùng bàn mà -Ừ-Thằng N.đen đáp có vẻ uể oải sau 4 tiết học Tôi lặng im suy nghĩ,hôm nay cái miệng của tôi không biết vì sao nó biến đi đâu mất.Được D.mở lời bắt chuyện,tôi cũng chỉ biết ngoác miệng đến tận mang tai,rồi cũng rợn gáy khi nghe cách hạ âm điệu đột ngột của thánh nữ.Chưa hết,còn được bắt gặp nụ cười tỏa nắng của cô hàng xóm lớp tôi.Một ngày đáng lẽ tôi phải làm tốt hơn,có thể như bình thường thì đã có dăm ba câu chuyện phiếm,may mắn hơn là có thể có số điện thoại. Đằng này một người kêu tôi im im,chắc nghĩ tôi chảnh,một người thì bị tôi chọi đá vô xe,chắc cũng có chút ác cảm.Haizza..Ngày ra đường không biết bị chó cắn hay vận xui gì đây..