Hoàng tử mèo ngỗ nghịch

Chương 1 : Hoàng tử xuất hiện .

Trong một thế giới tươi đẹp ,khắp nơi tràn ngập sắc xanh mơn mởn ,hoa tươi đua sắc ,dòng nước xanh biếc êm đềm ,người dân có một cuộc sống hết sức ấm nó ,yên bình dưới sự cai trị anh minh của vị quốc vương anh tuấn và người hoàng hậu hiền dịu xinh đẹp .Quốc vương có tới sáu vị hoàng tử và ba cô con gái đều do hoàng hậu sinh ra .Hoàng tử ,công chúa nào cũng anh tuấn ,xinh đẹp và tài giỏi .Duy chỉ có một người ,đó là tứ hoàng tử Triệu Khắc Luân ,vị hoàng tử anh tuấn nhất trong tất cả các hoàng tử .Dáng người siêu chuẩn ,cao ráo ,mái tóc đen nhánh ,mềm mại ,tóc mái vuốt ngược khoe vầng trán cao ,làn da trắng mà khỏe mạnh ,mắt ưng màu hổ phách nhạy bén ,mày thanh lạnh lùng ,đấu tay đôi đến đấu kiếm đều không ai sánh bằng nhưng đó lại là người có tính tình tệ nhất . Chẳng hạn như ,trong một lần hoàng tử đi du ngoạn ,câu cá bên một dòng sông ,câu mãi không có cá tức giận cho người lắp sông .Người dân hết sức hoảng sợ vì đó là nguồn sống của họ ,hết sức van nài nhưng chàng ta không chịu ,phải đến khi tin đến tai quốc vương cậu ta mới thỏa hiệp nhưng lại sai người câu hết cá trên dòng sông đem giết hết .Và nghiêm cấm người dân nơi đó không được câu cá hay bán cá nữa .Không xa xôi đâu lắm ,tính tình tùy hứng ấy còn khiến quân thần hoảng sợ .Khi quốc vương đang cùng quân thần bàn việc nước ,Khắc Luân nhàm chán cầm dao nhỏ ném lung tung ,mấy vị bá tước ,công tước ,cận vệ đều xém bị cậu hạ sát .Khi quốc vương hỏi lí do ,Khắc Luân lại dùng vẻ mặt tỉnh bơ đáp : - Thích ! Khổ nỗi đó là đứa con mà hoàng hậu suýt mất mạng mới giữ được nên hết sức thương yêu ,nên quốc vương cũng vô pháp trách phạt .Nhưng chuyện gì cũng có giới hạn . Quốc vương và hoàng hậu đang tận hưởng thời khắc yên bình bên tách trà chiều ,trong một khu vườn chim muông đua hót ,hoa khoe sắc thắm tràn đầy sức sống thì một cận vệ hốt hoảng chạy vào : - Bệ hạ !Nguy ...nguy rồi ! - Nguy cái gì ? - Tứ hoàng tử cho người đập tượng thần ,hoàng tử nói ,ông thần đó không oai bằng ngài nên...bệ hạ ... - Tượng...thần !- Hồn bay phách tán .Thần trấn giữ của cả vương quốc ,thần của cả hành tinh...cậu lại... Ngay hôm sau ,khi quốc vương tỉnh lại ,ông đã tức giận quyết định trừng phạt vị hoàng tử ngỗ nghịch này .Nhưng lại bị nước mắt của hoàng hậu làm mềm lòng .Sau ,hoàng hậu lại chủ động để nghị ông tìm đến người bảo vệ hố đen để xin giúp đỡ . - Muốn cậu ta thay đổi cũng dễ thôi !Cho cậu ta trải nghiệm một cuộc sống khác là được !- Người đàn ông bí ẩn đó nói . Hai vợ chồng nhìn nhau và ra quyết định . Triệu Khắc Luân vốn có tính thích khám phá những điều bí ẩn khi nghe phụ vương và mẫu hậu mách nước liền không ngần ngại tìm đến .Cậu chỉ tìm thấy một vòng xoáy đen ngòm .Ngay lúc cậu còn bận nghiên cứu ,ngó nhìn thì một cánh tay đẩy cậu vào .Cả cơ thể bị hút lấy trôi dạt trong màu đen sâu thẳm và khi cậu tỉnh lại đã là một con mèo đen . ---------------------------------- Giới thiệu nhân vật : Triệu Khắc Luân : Tứ hoàng tử của vương quốc Au . - Tuổi : 17 . Điều cậu tự hào nhất là vẻ bề ngoài ,điều cậu tự hào thứ hai là tiền sài không bao giờ hết ,điều tự hào thứ ba là bản thân quá xuất sắc . - Câu nói ưa thích : Ta là hoàng tử ! Lạc Nhược Hy : nữ sinh năm hai trường Thục Vĩnh . - Tuổi : 17 . Điều nó tự hào thứ nhất là học ở trường toàn soái ca ,điều nó tự hào thứ hai là có thể luyện phim thấu đêm suốt sáng ,điều nó tự hào thứ ba là có thể ngủ sau khi cầm sách năm phút . - Câu nói ưa thích :" Không có gì vui sướng hơn là ngắm soái ca !" Lạc Tư : cha Lạc Nhược Hy ,một tiến sĩ quái đản . - Tuổi : 45 . Điều tự hào thứ nhất là có một gia đình hạnh phúc ,điều tự hào thứ hai là phát minh luôn có ích ,điều tự hào thứ ba là có thể làm phòng thí nghiệm nổ sau ba mươi phút . - Câu nói ưa thích :" Khoa học thật vĩ đại !" Kiều Hoa : mẹ của Nhược Hy ,một bà nội trợ yêu tiền ,làm chủ một cửa hàng nhỏ . - Tuổi : 43 . Điều tự hào thứ nhất là có thể làm ra tiền ,điều tụ hào thứ hai là tiền tháng nào cũng dư ,điều tự hào thứ ba là có thể thẩm định vật đáng đồng tiền . - Câu nói ưa thích :" Tiền không phải là tất cả nhưng nếu thiếu thì không thể sống được !" Và nhiều những vật khác sẽ được giới thiệu sau . Niềm hạnh phúc của một nữ sinh cao trung là gì ?Đơn giản là mỗi ngày cắp sách đến trường ,ngắm nhìn soái ca để thư giãn đầu óc sau đó là chắp cánh cho trí tưởng tượng bay cao và bay xa .Và càng may mắn hơn khi đâu đâu trong trường đều toàn những nam sinh có vẻ bề ngoài xuất sắc . Lạc Nhược Hy ,một nữ sinh năm hai yêu thích những chàng trai đẹp ,có vẻ bề ngoài không quá xuất sắc nhưng có thể nói nó khá đáng yêu với mái tóc nâu ngắn thành tích học tập cũng không nổi trội nhưng tính cách hòa đồng ,vui vẻ lại hay mơ mộng nên được bạn bè yêu thích .Và đương nhiên ,đối với sở thích của nó cũng chỉ biết lắc đầu mà thôi . " Trời ơi !Người gì đâu mà vừa nho nhã lại đẹp trai đến thế !" Nhược Hy trong cằm ,đăm đăm ngắm nhìn anh bạn lớp trưởng đang tuyên truyền về một vài nội dung của lớp trong tuần tới . - Nhược Hy !Cậu có ý kiến gì sao ?- Lớp trưởng hỏi .Nó cứ nhìn cậu tay lại phất qua phất lại...không vừa lòng những điều cậu nói sao ? - Làm gì có !Chỉ cần cậu nói thì gì cũng đúng !- Nhược Hy gãi đầu đầu cười lớn .Thất thần thất thần .Nãy giờ nó có nghe lọt chữ nào đâu . - À...ừm . Trường Nhược Hy học là cao trung Thục Vĩnh ,một ngôi trường cao trung tư thục nơi hội tụ không chỉ nhiều thiên tài mà còn nhiều nam thanh nữ tú .Đặc biệt nam sinh là ai cũng có ngoại hình cả ,là niềm ao ước của bao nữ sinh .Tỉ như hội trưởng hội học sinh ,mĩ nam hàng đầu của trường ,không chỉ có sắc còn có tài ,liên tiếp đoạt nhiều giải thưởng cho trường .Tiếp đến là hội phó ,anh nãy cũng chẳng thua kém gì mấy đâu ,người nhìn người thích đó .Rồi có còn cả thiên tài toán học năm ba ,cao thủ máy tính ,họa sĩ...còn rất nhiều nữa .Nói chung ,trường học toàn màu hồng . Nhược Hy mỗi ngày đến trường và đều về nhà với tâm trạng vui vẻ .Nhưng khi chân vừa bước vào nhà ,âm thành đầu tiến nghe được lại là một tiếng nổ làm rung chuyển trời đất .Nhược Hy vào phòng khách thì thấy mẹ cẩn thận ghi lại chi tiêu ,đếm tiền ,vẻ mặt hết sức nghiêm túc . - Mẹ !Ba lại chế tạo cái gì nữa thế ? - Sao mẹ biết được !Ông ấy lúc nào mà chẳng có mấy cái ý tưởng điên rồ !- Kiều Hoa nói với con .Khi đếm thấy còn dư ba tờ tiền ,bà sung sướng cất lên .- Hôm nay lại dư ,ôi chao mình đúng là bà nội trợ thiên tài . Nhược Hy nhìn mẹ mình .Một người phụ nữ trung niên những lại khá trẻ trung với mái tóc nâu uốn lượn phần đuôi .Nói sao thì gia đình ông bà ngoại cũng là khá giả không hiểu sao mẹ nó lại mắc bệnh mê tiền đến thế .Thật khó hiểu . - Ha...ha...ha...- Một bóng đen xuất hiện trong phòng khách ,bước chân loạng choạng như sắp ngã ,mái tóc xoăn hết lại ,mặt đen thui ,cả người bốc khói . - Ba trong kinh quá !- Nhược Hy lùi lại nói . - Sao con lại nói thế chứ !Ba con là đang hi sinh vì khoa học ,dùng cả tấm thân này để phát triển khoa học .Con phải biết tự hào chứ !- Lạc Tư không vui trách cứ . - Con hiểu con hiểu !Tháng này ba làm nổ phòng thí nghiệm ba lần ,tiền tiêu vặt coi như bị cắt nha !- Nhược Hy dùng ngón tay tạo hình cái kéo nói . - Không thể nào !Con bé nói giỡn đúng không em !- Lạc Tư dùng vẻ mặt đáng thương nhìn vợ . - Đương nhiên là không rồi .Phải cắt cả tháng sau nữa !- Kiều Hoa tươi cười dát muối lên tâm hồn tan vỡ của Lạc Tư . - Tàn...tàn nhẫn ...- Lạc Tư khóc ròng . - Nào ...tắm rửa chuẩn bị ăn cơm thôi !- Kiều Hoa ngân nga bước vào bếp .Vậy là tháng sau bớt một khoản tiền . Đây là gia đình của Nhược Hy ,một gia đình trung cấp hạnh phúc . Nhược Hy nằm dài trên bàn học .Bài tập làm mãi không hết ,mệt quá đi !Những lúc mệt thế này ...đương nhiên là xem phim rồi .Nhược Hy lập tức rời bàn học ,lựa đĩa để trong ngăn tủ đầu giường .Trong phòng nó có tivi và đầu máy riêng a .Đó là sáng chế của ba nó ,và là một trong số ít những phát minh có ích . Nhược Hy hí hửng lựa anime xem .Sáng ngắm người thực ,tối ngắm 2D ,cuộc sống quá viên mãn rồi .Tay cầm đĩa chưa kịp bỏ vào thì một âm thanh vang lớn ngoài vườn ,làm cả nhà rung chuyển như động đất ,đĩa trên tay rơi xuống ,Nhược Hy đè đầu gối lên .Rắc .Gãy làm đôi .Nhược Hy lập tức hóa đá .Gãy ...gãy mất rồi . Tiếng bước chân chạy bịch bịch trên cầu thang xuống .Tiếng Nhược Hy hét lớn : - Ba !Mau đền lại đĩa cho con ! Lạc Tư cùng Kiều Hoa đang trong tình trạng ngơ ngác chết dí trên ghế sopha . - Hả ?Ba ở đây vậy âm thanh lúc này...là sao ? - Ngoài ...ngoài vườn . Ba người cẩn trọng từng bước chân ra vườn ,màu xanh cỏ non tươi đẹp biến mất để lại một chỗ lõm màu đất .Ở giữa có một người ăn mặc kì lạ ,hai mắt xoay tròn .Trang phục màu trắng dát vàng ,đai lưng đeo kiếm giống như một người hiệp sĩ ,mái tóc đen ,làn da trắng ,dù đang trong tình trạng rất thê thảm nhưng người đó vẫn khiến Nhược Hy hai mắt sáng lên như nhìn thấy báu vật : - Kami sama !Một mĩ nam tuyệt trần ! - Ôi mèn ơi !Là vàng !- Hai mắt Kiều Hoa cũng sáng không kém . Lạc Tư đứng nhìn hai cặp đèn pha trước mắt ,có lẽ không cần lắp đèn ngoài vườn cũng đủ sáng . Chàng trai lạ mặt mơ màng tỉnh dậy .Một lúc sau ,cậu ta ngồi bật dậy : - Tên nào dám đẩy bổn hoàng tử !Hắn nhất định muốn chết rồi ! Tiếng hét của cậu làm những người đang ngủ phải tỉnh dậy . - Làm gì mới sáng sớm mà la hét ỉnh ỏi thế !- Lạc Tư luộm thuộm trong bộ đồ ngủ ,ngáp dài ngáp ngắn ,trừng mắt nói với cậu ta . - Ai đây ?- Hoàng tử Triệu Khắc Luân mở tròn mắt hỏi .Ngay lập tức ,liền bày ra tư thế kẻ bề trên nói .- Người là ai mà dám xông vào phòng ngủ của bổn hoàng tử !Ngươi...are ...đâu rồi ?- Triệu Khắc Luân sờ soạng đai lưng .Kiếm của cậu đâu ?- Có phải ngươi lấy kiếm của ta không ? - A .Ý cậu là thanh kiếm ấy đó hả ?Công nhận đúng là hàng tốt ,bán được rất nhiều nha !- Kiều Hoa phẩy tay cười nói . - Bán ???Ngươi bán rồi !!! - Nha .Mĩ nam tỉnh lại rồi sao ?- Nhược Hy nhảy chân sao từ trên phòng xuống . - Tiện dân chết tiệt !- Triệu Khắc Luân rống lên .- Ai cho phép lũ hạ đẳng các người chạm vào đồ của ta lại còn...còn ... Ba người nhà họ Lạc lập tức sầm mặt .Tên khốn này ,nếu không phải nhờ bọn họ đem vào nhà thì đã chết phơi thây mà còn dám nói . - Ba ,con rút lại lời mới nói .Người đẹp là phải đẹp từ trong ra ngoài !- Nhược Hy giơ tay nói . - Giờ con mới nhận ra có quá muộn không !- Lạc Tư liếc mắt nói . - Đáng lẽ nên lột đồ đem bán luôn mới phải !- Kiều Hoa tiếc nuối nói . - Các ngươi...- Triệu Khắc Luân giận run người . - Này !Tên kia !- Nhược Hy sắn tay áo lại gần cậu . - Cái gì ?Không cho phép người lấy quần áo của ta !- Triệu Khắc Luân theo bản năng ôm chặt người . - Ai thèm lấy quần áo của anh làm gì !Không có tiền đồ !- Nhược Hy hừ một tiếng khinh thường . - Con nhỏ thối tha !- Lần đầu tiên bị khinh thường ,Khắc Luân tức giận bổ về phía Nhược Hy ,không may bị trượt chân cả người nhào đến người nó .Vừa mới chạm vào thì... Bùm .Cả cơ thể bị thu nhỏ lại .Khi khói trắng biến mất ,hoàng tử tiêu soái hóa thân thành một ...chú mèo đen . - Chuyện...chuyện gì thế này ...- Ba người Lạc gia kinh ngạc . - Hơ ...- Hoàng tử mèo ngơ ngác như con nai tơ . ******************************