Hoàng tử điện hạ đích ngạo phi
Chương 3 : Nụ hôn ngoài ý muốn
Editor: Ying
Nàng khẽ nhếch môi toát ra một cố khí, bước đi thật nhanh, thật nhanh chạy như điên về phía trước.
“Mau….. mau bắt lấy nàng…..Bắt lấy nàng….Quyết không thể làm cho nàng chạy…..” Một đám trong tay cầm vũ khí kêu gào chạy theo sau.
Nàng liếc mắt một cái thấy con sông ba nhánh nước chảy mãnh liệt, phải ngừng lại, nàng quay đầu đối mặt với nhóm người hung ác kia, trong mắt không hề sợ hãi.
Nửa giờ sau, nàng hoàn toàn nghĩ đến phương thức tự sát đây cũng gọi là một loại chấp hành nhiệm vụ đi, chính là hiểu biết một chút về thân phận, mục tiêu của người đứng đầu tổ chức sát thủ này. Nhìn tình huống bốn phía nàng chính là đơn giản tìm hiểu một phen sau đó liều mạng xông lên.
Kết quả có thể nghĩ, nàng trong tay vũ khí chính là đánh trúng đầu đối phương nhưng không tạo thành một đòn chí mạng, nhất thời đưa tới từng đám từng đám một thay phiên nhau lên đuổi giết.
Nàng cười khổ một tiếng, Thư Á à, cưới được một cô dâu dịu hiền, anh hiện tại nhất định thực hạnh phúc đi! Thật xin lỗi, chung quy không thể giúp đỡ được anh. Vĩnh biệt, nếu có kiếp sau em không nghĩ sẽ lại làm em gái của anh, làm một đôi yêu nhau thắm thiết được chứ?
“Để xem ngươi trốn được chỗ nào….” Nhóm sát thủ thấy nàng đã không còn đường lui, không khỏi nhe răng ra cười, dần dần tới gần. Nàng liếc mắt nhìn phía sau hồ nước, không chút do dự, thả người nhảy xuống, sóng to dòng nước cuồn cuộn không chút lưu tình đem nàng nuốt hết vào.
Không bao lâu sau, nàng hoảng hốt mở to mắt ra, ngoài ý muốn phát hiện ra hai tay hai chân mình đang bám vào những dây hoa động, là xuất phát từ một loại bản năng cầu sinh đi.
Thư Á ca luôn nghiêm khắc buộc nàng luyện tập kỹ năng bơi, vì muốn hắn vui nàng đã thực ngoan ngoãn nghe lời liều mạng luyện tập. Rốt cục khi nàng mười tám tuổi, Thư Á ca vuốt tóc nàng nói tốc độ cùng sự chịu đựng của nàng vượt quá người bình thường, đã vượt qua mức của một người trưởng thành.
Mới trước đây, nàng theo cha nuôi từ cô nhi viện trở về, mỗi ngày luyện tập những nhiệm vũ cha nuôi bố trí, buồn tẻ mà chán nản, nhịn không được mà thầm trách oán, nhưng Thư Á ca luôn ôn nhu chiều chuộng nàng, bảo vệ nàng, nàng chưa bao giờ được hưởng thụ loại cảm giác ấm áp đó, vô hình đã tạo thành một điểm tựa duy nhất để nàng bám trụ vào.
Nhưng hôm nay, ánh mắt ôn nhu của anh, cái ôm ấm áp của anh lại hoàn toàn thuộc về một người phụ nữ khác….
Nàng hít hít cái mũi chua xót, quên đi, nếu việc đã đến nước này làm cho nàng đi tới một địa phương không ai nhận biết, một lần nữa bắt đầu một cuộc sống mới.
Nàng trồi lên mặt nước, phun nước trong miệng ra, hít thở một hơi, thân thế thả lỏng bắt đầu bơi khỏi đám dây hoa động trước mặt. Không biết tìm bao lâu, nàng dần dần cảm nhận được nước nổi lên trên có chút nóng, lóe lên khuôn mặt quỷ dị màu xanh sang bóng.
Đáy lòng xẹt qua một tia khủng hoảng, ngẩng đầu lên hướng bốn phía nhìn lại, xung quanh xuất hiện một rừng cây um tùm tươi tốt.
Cứ ngâm mình trong nước không phải là một biện pháp, huống hồ nơi này nước nóng lên làm người ta có cảm giác tóc gáy dựng thẳng hết lên. Được rồi, trước hết đi lên nơi đó nghỉ ngơi một chút để tâm tình tốt hơn.
Nàng dần dần hướng bên bờ mà bơi không hề phát hiện dưới nước có một bóng ma mạnh mẽ hướng nàng cấp tốc tới gần. Bỗng dưng trên lưng cảm giác căng thẳng, nàng sợ tới mức hét lên một tiếng.
Chẳng lẽ trong nước có thủy quái? Nước hồ vẩn đục nhiễm sắc xanh u ám, nàng không thể nhìn rõ dưới nước có gì, chỉ có thể liều mạng giãy dụa, ở trên lưng bị kiềm chế cũng không có được buông lỏng ngược lại càng thít chặt hơn.
Nàng nghĩ đến muốn lấy hai tay túm vào vật đó nhưng lại chần chờ một chút, vạn nhất nó cắn người thì làm sao bây giờ? Nếu hai tay không thể, cũng không phải là cứ đứng như vậy.
Phút chốc mặt nước khơi dậy một tầng cánh hoa thật lớn, toát ra bóng đen cao lớn của một người, nàng sợ tới mức gắt gao nhắm lại hai mắt. Xong rồi, thủy quái đã hiện rõ nguyên hình. Thủy quái cùng UFO (Ying: cái này là người ngoài hành tinh mọi người chắc ai cũng biết rồi) giống nhau, trên thế giới rốt cuộc là có hay không có thủy quái như trong lời nói, mọi người vẫn còn là xôn xao bàn luận. Trên thế giới này không biết có bao nhiều người muốn được chiêm ngưỡng phong thái của thủy quái, không nghĩ tới chính mình lại có được vinh dự này.
Thân thể nàng run rẩy, cảm giác như đến chân răng cũng run lên.
Xong rồi, nghe nói nó thoại loại ăn thịt người? Ở đây không có người sinh sống ngay cả động vật cũng không có sinh sống ở những vùng xung quanh, nói không chừng sinh vật này đã đói bụng từ lâu, đối với nàng tự động dâng lên món mỹ vị tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tha.
Một thân thể ấm áp, đôi môi phía trên mềm mại mang theo cái gì đó cũng ấm áp, nhẹ nhàng dọc theo cơ thể hoàn mỹ bạc môi khẽ cắn hôn nhẹ nàng “Ân? Vì muốn được bổn vương tử sủng hạnh, lại nghĩ đến ở trong nước câu dẫn, thật sự là hao tổn tâm cơ….”
Thủy quái như thế nào lại có thể nói, không thích hợp, nàng nhanh mắt mở to hé ra một khuôn mặt anh tuấn tà khí đôi mắt mở lim dim, một đôi mắt màu tím lộ ra thần khí khinh thường, thẳng tắp chăm chú nhìn vào nàng.
Nàng đột nhiên cả knh, ở một cái địa phương hoang vắng hẻo lánh như thế nào lại có người? Hơn nữa hắn vừa mới vụng trộm cướp đi nụ hộn đầu tiên của nàng rồi, đó là nụ hôn mà nàng nghĩ muốn dành cho Thư Á ca.
Nàng cố sức đẩy hắn ra, nhưng đối phương lực đạo dọa người, nàng cố gắng như thế nào đi nữa cũng không thoát ra khỏi sự kiềm chế của hắn được.
“Như thế nào? Lại muốn lạt mềm buộc chặt sao?” Đối phương cười khẽ một tiếng, thân thể to lớn cướng tráng nhích lại gần, nhìn đôi môi căng mọng lo dủ của nàng ý đồ lại muốn hôn lên “ Đừng giả bộ nữa, tiếp tục chuyện mới vừa vẫn chưa xong…..”
Đáng giận đồ hái hoa tặc, đi tìm chết đi! Nàng chuyển động một bên thân thừa lúc đối phương không phòng bị một quyền đánh vào bụng hắn, tuy rằng đã bị lực của nước cản nhưng cũng là toàn bộ khí lực nàng toàn thân phóng thích.
Đối phương đương nhiên không dự đoán được một thiếu nữ tử lại có khí lực lớn như vậy, bị ăn một đòn đau tay liền buông phần eo của nàng ra.
Nàng nhận được tự do vội vàng khua hai tay bám vào dây hoa động bơi đi, đối phương vươn tay ra muốn bắt lấy nàng lại chỉ túm được vài sợi tóc. Nàng vì bị người nắm tóc mà đau đớn quay thân mình lại phát giác đối phương vẫn như cũ chưa từ bỏ ý định, khuỷu tay thật mạnh đập vào cái ót của hắn.
Nhất thời trước mắt hắn là một trận hoa mắt, màu đen dần dần che khuất mắt của hắn, bàn tay to nắm chặt lại, vài sợi tóc theo sự nhộn nhạo của nước gợn sóng lòe ra một thứ ánh sáng thần bí màu thủy ngân bồng bềnh trên mặt nước.
Truyện khác cùng thể loại
6 chương
17 chương
183 chương
67 chương