Hoàng thượng thứ tội
Chương 23
Edit: Chưa đủ 18
Nam nhân vươn tay, xoa xoa đôi vú nhỏ của nàng không chút kiêng kỵ, nhìn bọn chúng biến đổi thất thường thành đủ loại hình dạng trong tay mình.
“A~” Cho dù cắn thật chặt môi, Tạ Thanh Anh vẫn không tự chủ được bật ra một tiếng rên rỉ vui sướng.
“Tiểu mỹ nhân, dễ chịu không?” Nam nhân cưỡi khẽ.
Mặt Tạ Thanh Anh dồn nén đến mức đỏ bừng, tức giận nói: “Bỏ ra~ Không được chạm vào ta~”
“A~”
Nam nhân nhíu mày, nghe vậy không lùi mà còn tiến tới, thân thể hắn bỗng dưng khom người xuống, hé miệng ngậm một cái nhũ hoa của nàng vào miệng.
“A!” Tạ Thanh Anh run rẩy dữ dội một trận.
Bây giờ nàng bị dược tính giày vò đến mức khó nhịn nổi, sao có thể chịu đựng sự cố ý trêu chọc này của hắn?
Rõ ràng trong lòng đủ điều không muốn nhưng mà giữa hai chân lại không ngừng tuôn mật dịch, làm ướt đẫm quần lót của nàng.
Một bên nam nhân dùng đầu lưỡi liếm nhẹ vú nàng, một tay khác chậm rãi thăm dò đến giữa chân nàng.
Sờ nhẹ một cái, ý cười khóe môi hắn càng sâu.
“Đã ướt thành dạng này còn mạnh miệng.”
“Hèn hạ!” Tạ Thanh Anh trừng mắt trách mắng, nhưng mà vì nàng đang chịu giày vò trong tình dục mãnh liệt, lời trách mắng này không chỉ không có chút lực đe dọa ngược lại âm điệu mềm nhũn giống như đang làm nũng.
“Được, vậy ta không ngại hèn hạ thêm chút nữa.”
Nam nhân vừa dứt lời cũng không cố ý trêu đùa nàng nữa, trực tiếp nâng hai chân trắng nõn nà của nàng lên, móc côn thịt mình ra cắm vào luôn.
“A~”
Côn thịt chọc phá luôn vào trong nháy mắt, cảm giác ngứa ngáy sâu trong cơ thể được xoa dịu cực điểm, Tạ Thanh Anh thoải mái cuộn cả ngón chân.
Chưa từng có một khắc nào nàng mâu thuẫn như bây giờ.
Vừa hi vọng hắn không đụng vào nàng, vừa hi vọng hắn hung hăng làm nàng.
Tư thế nàng khuất nhục bị trói trên ghế, toàn thân trên dưới chỉ còn lại mấy mảnh vải rách, búi tóc nam nhân chải chuốt cẩn thận tỉ mỉ, trên người vẫn mặc trường bào như cũ, mặc dù động tác hắn lớn nhưng biểu cảm trên mặt lại thanh thản tự đắc, so sánh với nhau Tạ Thanh Anh cảm thấy càng khó chịu hơn.
Nhưng mà cố ý là thân thể nàng lại không hăng hái.
Côn thịt hắn cắm xuống huyệt nhỏ của nàng, tầng tầng lớp lớp vách trong giống như phát hiện ra món ăn ngon bao chặt lấy, hút lấy từng ngụm.
Tiếng xác thịt va chạm, tiếng cắm vào “phốc phốc” bên tai không dứt trong đêm tối.
“Quả thực là một nữ nhân dâm đãng, có thể động tình với cả nam nhân xa lạ!”
Nam nhân giữ chặt lấy hai đùi nàng, một bên thẳng lưng ra vào, một bên dùng lời nói kích thích nàng.
“A~ a ~ Ưm~”
Tạ Thanh Anh bị hắn cắm vào sợi tóc bay tán loạn, nhũ hoa trập trùng, thở dốc dồn dập.
Sau khi trải qua lần trước, nam nhân đã rất quen thuộc với thân thể nàng.
Sau khi hắn đút vào mấy lần liền chuyên tâm đâm vào nơi mẫn cảm nhất của Tạ Thanh Anh.
Lúc nhẹ lúc nặng, lúc nặng lúc nhẹ.
“A~a~ Không được đụng nơi đó~a~”
Tạ Thanh Anh bị hắn đâm đến hét lên, hai chân đang run rẩy không ngừng, hoa huyệt nhanh chóng phun ra một lượng lớn dâm dịch, làm ướt đẫm côn thịt hắn.
“Thật mẫn cảm~”
Nam nhân nắm lấy chân nàng kéo ngược nàng lên, để đầu Tạ Thanh Anh kề vào ghế, toàn bộ âm bộ hướng về phía hắn.
Ngọn nến to như tay em bé chiếu sáng rõ ràng rành mạch hoa huyệt của nàng, nhìn thấy ở giữa hai mảnh thịt trai phấn nộn, cây gậy dữ tợn của hắn đang đút vào không ngừng, cuốn thịt mềm trong cơ thể nàng ra, lại cắm vào, lại mang ra.
“A~a~ưm~a”
Tạ Thanh Anh hét lên không ngừng, cuối cùng côn thịt của hắn cũng làm dịu bớt sự ngứa ngáy của nàng.
Dù cho không thừa nhận thế nào đi nữa, tại thời khắc này nàng thật sự thoải mái, hưởng thụ.
Điểm mẫn cảm bị quy đầu côn thịt hắn đâm vào không ngừng, nàng đã phun một lần nhưng nam nhân vẫn sinh lực dồi dào, vật lớn cắm trong cơ thể nàng vẫn không thấy thu nhỏ chút nào, vẫn ra sức đi đến đâm vào như cũ.
“Tiểu đãng phụ, cảm thấy sao? Dâm huyệt của ngươi một mực hút chặt lấy côn thịt của ta, ăn rất vui vẻ đấy!”
“A~Im ngay~ a~”
Tạ Thanh Anh là tiểu thư khuê các, hai chữ “côn thịt” thô tục vô cùng, quả thực kích thích nàng.
“Im ngay? Vừa rồi rõ ràng ngươi lại hút chặt hơn! Thích gia nói như vậy đúng không? Được, vậy ta tiếp tục!”
Nam nhân nói xong, đưa tay xé nát hết tất cả mảnh vải rách rưới trên thân nàng, thấy mình không cần khống chế chân nàng, nàng đã tự giác tách chân ra, vểnh lên cao, thế là hắn tách hai mảnh thịt trai ra, nhéo lấy hạt đậu nhỏ của nàng.
“Tiểu đãng phụ, nói, gia so với Hoàng đế ai chơi ngươi thoải mái hơn?”
“A ~a ~a ~”
Hai điểm mẫn cảm đồng thời hắn đùa bỡn, Tạ Thanh Anh thét lên kịch liệt, lại cao trào một lần nữa.
Lúc trước dâm huyệt của nàng sẽ còn cảm thấy đau nhức, nhưng mà đêm này có lẽ là do mị dược, nàng chỉ cảm thấy ngứa, chỉ cần côn thịt không ngừng cắm vào là có thể thoáng bớt ngứa.
Nàng hi vọng hắn đừng có ngừng nhưng mà lại vì sự nhục nhã thấp hèn của mình mà cảm thấy xấu hổ.
“Tiểu đãng phụ, ngươi thật mẫn cảm.” Nam nhân sờ cái ghế một cái, lúc giơ tay lên tay ướt đẫm, sáng lấp lánh, “Xem đi, dâm thủy của ngươi làm ướt hết ghế, sau này cái ghế này sẽ luôn có mùi vị lẳng lơ của ngươi ~”
Trên ghế gỗ lim tơ vàng bản thân mang theo mùi thuốc nhàn nhạt, bây giờ vì bị dâm thủy của nàng làm ướt đẫm, dường như dòng nước kia thật sự thấm vào trong theo hoa văn, trong hơi thở phảng phất toàn là mùi chỗ kia của nàng.
“A ~ Đừng nói nữa ~Xin ngươi ~”
Tạ Thanh Anh bị lời nói của hắn kích thích khóc lên, vì khóc thút thít mà hoa huyệt ướt đẫm của nàng lại thắt chặt lần nữa.
“Ưm~” Nam nhân bị nàng xoắn đến mức kêu đau một tiếng.
“Tiểu đãng phụ.” Hắn nhéo đậu đỏ của nàng một cái, nói: “Nhẹ chút, bẻ gãy của quý của gia ngươi không thể nào sung sướng đâu.”
Nói xong hắn cũng không trêu chọc nàng nữa, đè cái đùi trắng nõn của nàng đâm ra rút vào một trận mãnh liệt.
“A~a~Chậm một chút~a~a~”
Cũng không biết đã đâm bao nhiêu lần, cuối cùng nam nhân bắn ra trong cơ thể nàng.
Mà Tạ Thanh Anh đã sớm xụi lơ cả người vì cao trào liên tục.
Hai người thở dốc một hồi, nam nhân nhặt mấy tấm vải rách rưới từ quần áo nàng lau cây gậy của mình, tháo dây trói nàng ra, ôm nàng đi lên giường đặt xuống, cười nói: “Hôm nay tha cho ngươi trước, lần sau gia lại đến làm ngươi vui sướng.”
Dứt lời, hắn nhấc chăn lên đắp kín cẩn thận cho Tạ Thanh Anh, lúc này mới nhảy ra ngoài từ cửa sổ.
Cửa sổ mở ra theo bước chân hắn, một trận gió lạnh thổi vào, thổi bớt đi mùi nồng nặc trong phòng.
Cũng đưa vào mùi thơm đặc biệt nào đó.
Truyện khác cùng thể loại
37 chương
151 chương
5 chương
94 chương
42 chương
134 chương
163 chương
137 chương
97 chương