Khi thành thân cùng Nguyên Thiện, Hoa Ly còn chưa tới tuổi cập kê. Thế nên vào đêm tân hôn, Nguyên Thiện ôn nhu như thế không muốn động vào nàng quá sớm, hứa rằng khi nàng mười sáu tuổi thì mới viên phòng. Máu trên chăn chẳng qua chỉ là hắn cắt tay bôi lên mà thôi.   Hắn vì nàng mà suy nghĩ tất cả mọi thứ, bây giờ lại bị Nguyên Đình tàn nhẫn hủy đi tất cả.   “Aaaaaaa!”   Nàng ngồi trong lòng hắn bị đâm đến cả người nhấp nhô, cánh môi đỏ thẫm bật ra những tiếng rên rỉ vừa đau khổ vừa như được an ủi. Phồn hoa trong mắt đã bị nước mắt làm mờ đi tất cả.  Nước mắt chảy dài trên khuôn mặt trắng bệch đau khổ. Nguyên Đình lại không cho nàng bất kì cơ hội trốn tránh nào, vừa thẳng lưng đâm vào vừa giữ chặt lấy cằm nàng.   Nụ hôn của hắn không hề dịu dàng, mạnh mẽ mút cắn giống như cuộc đua tranh đoạt vậy. Cánh môi mềm mại rất nhanh chóng bị hắn cắn chặt, mùi vị của máu tươi giống như càng tăng thêm sự kích thích cho nam nhân điên cuồng này.   Bàn tay to nhấc lên vòng eo mềm mại trắng như tuyết của nàng, mạnh mẽ xỏ xuyên vào trong không ngừng nghỉ. Thịt nộn kiều mị sưng đỏ không ngừng bị ma sát, hoa kính chặt chẽ chật hẹp được lấp đầy, Hoa Ly bị sự xâm nhập căng trướng khác thường đến mức không thở nổi, hơi thở gấp gáp, nước mắt trên gò má chảy xuống cằm rồi rơi xuống trước ngực.   Tóc đen phía sau nàng rối loạn như những sợi tơ mảnh, nụ hôn của hắn trực tiếp tiến tới giữa hai bên ngực đang không ngừng lắc lư, cắn lấy thịt nộn đang nở rộ, hắn cố ý phát ra thanh âm hưởng thụ tà mị.   “Ư ư ư” Hoa Ly cắn chặt răng cũng không giữ được tiếng khóc bật ra, hai chân quỳ xuống giữa hai chân hắn, khi ngồi thẳng lên thế này, thịt trụ xâm nhập vào trong mật nguyệt khiến nàng hoa mắt chóng mặt.   Nàng vô cùng hận hắn.   Hắn lại vô cùng yêu nàng.   “A Ly thật là biết ăn nó, tất cả đều nuốt vào trong rồi. Có phải đâm quá sâu không? Nên nhẹ một chút hay là mạnh một chút đây? Hm? Nói Trẫm biết, nàng thích Trẫm đâm nàng thế nào?” Long bào trên người hắn vẫn còn, dưới thân lại vô cùng lộn xộn. Dương cụ hung hăng đỉnh vào trong cơ thể nàng, nơi giao hợp chặt chẽ ấy tiết ra càng nhiều bọt dâm thủy màu trắng.   Nơi tư mật giữa hai chân bị hắn bị hắn tùy ý lộng hành. Hoa Ly muốn giãy dụa, hai tay lại bị trói chặt ở phía sau, nàng vừa khóc nức nở vừa căm hận nhìn ra xung quanh, ý đồ muốn rời đi sự chú ý.   “Không nhìn xem Trẫm xâm nhập cơ thể nàng như thế nào sao? Ăn vật đó của Trẫm còn kêu lãng đến như thế mà.”   Thịt bích mềm mại nóng rực đang co rút mạnh mẽ, theo sự luận động của hắn trở nên càng mẫn cảm. Nguyên Đình trước nay là người có sở trường về tìm hiểu nghiên cứu, giữ thân hơn hai mươi năm vừa mới được khai trai trên người Hoa Ly, theo bản năng mà luận động, bây giờ đã có kinh nghiệm đầy mình rồi.   Truyện được dịch bởi Rye và đăng tại lustaveland.com   Quấy phá hoa tâm mềm mại đang không ngừng run rẩy, đại quy đầu to lớn đỏ thẫm trương lớn lên trong tận nơi sâu nhất. Khi rút ra khỏi nơi tư mật ấm áp, cơ thể Hoa Ly chốc lát liền co rút mạnh mẽ, sự tê dại như thủy chiều dâng lên, giống như có một dòng nước chảy xiết muốn tuôn trào ra ngoài.   “Đừng, đừng mà, aa…”   Cuối cùng nhịn không được mở miệng cầu xin, trên khuôn mặt trắng bệch lại đỏ lên lạ thường, nước mắt đã thấm ướt hàng mi dài yêu kiều. Trong đôi mắt xinh đẹp là sự tuyệt vọng âm u chẳng thể che giấu được. Nguyên Đình giữ chặt phía sau cổ nàng, ép nàng cúi đầu nhìn xuống dưới.   “Đừng sao? Rõ ràng là rất muốn, bọn họ nói nàng một ngày không ăn gì rồi, Trẫm rất tức giận. A Ly lại không ngoan rồi.” Rút ra dương cụ đang đỏ thẫm đến đáng sợ, gân xanh nổi lên rõ ràng ngoằn ngoèo, còn chưa rút ra toàn bộ lại hung hăng cắm vào trong huyệt thịt, lấp đầy nàng.   Nàng ngồi trong lòng hắn không ngừng lắc đầu nguầy nguậy, tiếng khóc ngắt quãng: “Aaaaaa.”   “Nếu như đã không muốn dùng bữa, thì ăn thịt bổng của Trẫm đi. Như thế thì A Ly chắc chắn sẽ không đói nữa, đúng không?” Hắn như thể ôn nhu nhưng lại cười tàn nhẫn, hôn lên bờ vai như tuyết của nàng, ép nàng tận mắt nhìn xem hắn xâm nhập vào trong cơ thể nàng như thế nào.   Âm thanh thịt trụ ma sát vách huyệt dâm loạn mê li không dứt bên tai, dù cho Hoa Ly sống chết nhắm chặt mắt lại cũng không thể dừng lại được âm thanh thẹn thùng đó vang lên. Thân thể kết hợp chặt chẽ, dâm dịch không ngừng chảy ra.   Nguyên Đình vô cùng mãn nguyện, hắn phấn khởi dùng sức đâm nàng. Người yêu kiều mềm mại như thế này bây giờ đang ở trong lòng hắn, thao lộng khiến nàng khóc nấc lên, mạnh mẽ đâm vào khiến nàng kêu lên, nàng sẽ không thể rời khỏi hắn được nữa.   Hắn vui sướng thở ra, quyến luyến cơ thể nàng: “Nhìn cho rõ, đây mới là chuyện mà phu thê nên làm. Nàng và hoàng huynh làm sao coi là phu thê được. Cả đời này của nàng chỉ có thể là vợ của ta.”   Không phải, không phải, không phải là hắn.   Trong lòng Hoa Ly điên cuồng hét lên, nàng muốn tự mình nói ra, Nguyên Đình lại không cho nàng cơ hội đó. Hắn dùng thịt bổng đâm đầy huyệt động bên dưới nàng, lại dùng ngón tay nhét vào cái miệng nhỏ bên trên của nàng.   “Huhuhu”   “Trẫm không thích lời nàng muốn nói, vẫn là kêu như thế tốt hơn. Trẫm nghe được cũng sẽ càng thêm hưng phấn. Cảm nhận được không, lại cứng thêm nhiều rồi này.”