Hoàng Phu Trùng Trùng
Chương 40
.
.
Alphonse nhìn cả thùng đồ dùng tình thú, khóe miệng giật giật, “Em mua những thứ này làm gì?” Chẳng lẽ là do kỹ thuật của y không tốt nên Trùng Trùng đói khát sao? heobibi89.wordpress.com
Hay là, cậu ta thật sự có khuynh hướng chịu ngược?
Còn nữa, tại sao lại đi mua cùng Andy? Muốn mua cũng phải mua cùng y nha? Bằng không còn cần người chồng như y làm gì?
Thấy khuôn mặt đầy rối rắm của Alphonse, Trùng Trùng sợ Alphonse lấy mấy thứ đó dùng trên người mình, đây là đồ do cậu chuẩn bị dùng cho công cuộc phản công nha, tuyệt đối không thể rơi vào tay anh ta được.
“Em và Andy?” Alphonse nhíu mày, “Em thích Andy?”
Trùng Trùng sửng sốt, vội vàng lắc đầu, “Tôi không có thích anh ta, tôi thích anh!”
Bị Trùng Trùng thổ lộ trắng trợn như vậy, Alphonse đỏ mặt, quẳng hết những chuyện bực bội ra sau đầu. Cái gì mà Andy, cái gì mà cửa hàng dành cho người lớn, tất cả đều là mây bay, quan trọng nhất chính là, Trùng Trùng đã nói, thích y.
Trùng Trùng đương nhiên là không hề ý thức được rằng câu đó của cậu đã khiến Alphonse kích động, thấy Alphonse cởi áo ra, chỉ để lại chiếc quần dài, sau đó ôm Trùng Trùng, quẳng lên giường, thuận tiện bỏ Đoàn Đoàn vào trong nôi.
“Anh… Anh làm gì?” Trùng Trùng cảnh giác nhìn cái thùng to nọ, cậu sợ Alphonse sẽ lấy ra thứ đáng sợ gì đó, đây là do cậu đặc biệt bảo người làm theo số đo của Alphonse đó nha!
“Cho em ăn no!” Alphonse cười đến rạng rỡ.
“Tôi không đói!” Trùng Trùng thành thật đáp.
“Thật ra, là tôi đói!” Alphonse cười, ôm Trùng Trùng vào lòng, hôn cậu.
Nụ hôn này thật dịu dàng, nhưng trong dịu dàng lại chứa sự chiếm đoạt. Đầu lưỡi vói vào trong miệng cậu, hút hút, liếm quanh, mỗi một lần, đều giống như đang cắn nuốt linh hồn Trùng Trùng.
“Ưm…” Trùng Trùng rên ra tiếng. Bị Alphonse ôm hôn triền miên như vậy, tim cậu đập rộn lên.
Nước miếng chảy dọc từ cổ xuống ngực, Alphonse đổi hướng, ngậm một quả hồng vào trong miệng, cảm giác tê tê như bị điện giật, khiến cậu không khỏi cứng người, mong muốn y càng thêm chà đạp chính mình.
Bỗng nhiên, Trùng Trùng cảm giác được tay của cậu bị thứ gì đó còng lại, cậu mở mắt ra, phát hiện là chiếc còng tay lúc trước mua, hơn nữa còn là hàng tự động, phải rên rỉ một ngàn lần mới mở ra.
Trùng Trùng khóc không ra nước mắt, nhưng cậu còn chưa nặn được giọt nước mắt nào, đã thấy Alphonse lấy một lọ chứa chất lỏng màu hồng ra, y nghiên cứu một hồi, cười ha ha, để lộ hàm răng trắng đều.
Đó là chất bôi trơn vị ô mai, có tác dụng thôi tình. Theo lẽ thì Trùng Trùng định làm thế này, đầu tiên là cậu sẽ còng tay Alphonse lại, sau đó dùng trang bị điện giật làm Alphonse tạm thời mất đi ý thức, sau đó bôi thứ này vào, ha ha ha, Alphonse sẽ thuộc về cậu thôi. Zhou – Ngạo
Đương nhiên, người đơn thuần như Trùng Trùng tuyệt đối không nghĩ ra mấy chuyện như thế, đó là kiệt tác do Andy tưởng tượng ra, không ngờ là Trùng Trùng lại nghe thấy, sau đó nhớ kỹ tới giờ.
“Tôi thích thứ này!” Alphonse cười, cho một ít vào tay, chuẩn bị hành động.
“Đừng làm như vậy!” Trùng Trùng hoảng sợ, nếu bôi thứ đó lên người cậu, cậu thật sự sợ hãi.
“Không cần sao?” Alphonse nhíu mày, “Được rồi, giờ hôn trước, vừa hôn vừa bôi, không phải em rất thích thứ này sao? Nếu không thích sao lại mua chứ?”
Dứt lời, Alphonse đã cúi đầu xuống giữa hai chân Trùng Trùng, hôn khẽ. Trùng Trùng nghẹn đỏ mặt, Alphonse lại càng làm tới, nâng mông cậu lên, bắt đầu hôn lên lớp da non mềm ở đùi trong.
Chờ đến khi nơi nào đó bị thứ lạnh như băng bôi lên, Trùng Trùng mới hồi phục tinh thần lại, cựa quậy, nhưng Alphonse lại đẩy một ngón tay vào, cho chất bôi trơn vào trong nội bích của cậu.
Được rồi, chỉ là bôi một chút gì đó thôi, coi như kích thích tình thú vợ chồng vậy. Trùng Trùng nghĩ thế, nhưng khi thấy Alphonse cầm một cây gì đó lên, Trùng Trùng triệt để suy sụp, cậu cố khép hai chân lại.
Bởi vì, Alphonse đang nghiên cứu một cây mát xa.
Thứ này, lúc mua người hướng dẫn có nói là chuẩn bị cho những người không có kinh nghiệm, bởi vì là lần đầu tiên, cho nên cậu sợ cậu sẽ làm bị thương Alphonse, cậu định dùng thứ này khuếch trương cùng khiêu khích trước, đây là do cậu thương xót Alphonse, đặt biệt mua cho anh ta nha!
Nghe nói còn có thể tự động làm, Trùng Trùng cảm thấy một người kêu ngạo như Alphonse sẽ rất đau khổ khi nằm trên giường như vậy, cho nên cậu đã mua thứ này để anh ta thích ứng trước, sau đó mới dùng tới súng thật. Hoàng Phu Trùng Trùng
Nhìn bảng hướng dẫn xong, Alphonse nhìn Trùng Trùng bằng ánh mắt đầy thất vọng, “Thì ra tôi vẫn luôn không thỏa mãn được em, cho nên em mới mua thứ này!” heobibi89.wordpress.com
Trùng Trùng cảm thấy mất mặt vô cùng, cậu quay đầu đi, không muốn nhìn cảnh này nữa.
“Được rồi, nếu em đã mua, vậy không nên bỏ phí!” Alphonse đen mặt, bôi một ít chất bôi trơn lên cây mát xa, cẩn thận nhét vào cơ thể Trùng Trùng, lại còn quan tâm, hỏi: “Có bị thương không, tôi thấy thứ này có hơi cứng chút!”
“Ô ô!” Trùng Trùng triệt để chết tâm rồi.
Dụng cụ mát xa bắt đầu làm việc, Alphonse lại lấy ra mấy thứ, càng xem mặt càng đen, cuối cùng y quẳng trở vào thùng, rầu rĩ, “Để từ từ hãy dùng, hôm nay cứ tới đây đi!”
Dứt lời, y rút cây mát xa ra. Mà hiện tại, do có chất thôi tình trong cơ thể, Trùng Trùng lăn lộn trên giường, rên rỉ. Alphonse cảm thấy mình không nhịn được nữa, vội vàng cởi quần lót ra, định tiến nhanh vào.
“Chờ chút! Phải mang BCS!” Dù đang mê loạn, nhưng Trùng Trùng vẫn không quên công tác phòng hộ, lỡ như một lần không cẩn thận, trúng chiêu thì tính sao đây?
Alphonse nghe vậy, nhìn thùng đồ. Vừa nhìn, đã thấy cả đống BCS, y cầm lên, ném sang một bên, đâm mạnh vào cơ thể Trùng Trùng.
“Ưm…” Cực lạc khoái cảm khiến Trùng Trùng rên rỉ thành tiếng, hai chân run rẩy.
“Để sau hãy dùng!” Alphonse nói ngắn gọn một câu, bắt đầu công kích mãnh liệt.
Trùng Trùng đáng thương là vì mua BCS mới đi tới cửa hàng dành cho người lớn. Kết quả, thứ gì cũng dùng, duy chỉ có BCS là không dùng!
Từ đó về sau, mấy thứ đó chủ yếu đều dùng trên người Trùng Trùng. Trùng Trùng hô thảm, tuy nói là Alphonse rất tận tâm, nhưng bị mấy thứ đó tiến vào cơ thể, đúng là cực kỳ khó chịu.
Cuối cùng, thấy cậu khóc dữ quá, Alphonse bỏ hết mấy thứ đó, cười nói: “Xem đi, giờ biết của tôi tốt lắm phải không? Sau này, mỗi ngày chúng ta sẽ làm, như vậy em sẽ càng thêm yêu tôi!”
Trùng Trùng: = =
Mỗi ngày đều mây mưa, nhưng dưới yêu cầu mãnh liệt của Trùng Trùng, Alphonse dùng BCS. Thứ này cũng hơi khó chịu một chút, cả đêm năm cái, như vậy một ngàn cái, cũng phải dùng trong hai năm!
Ngày ngày trôi qua, Đoàn Đoàn cũng sắp tròn một trăm ngày. Hôm đó bé sẽ phải đi nhận lễ rửa tội, vì thế, hai vợ chồng lại bắt đầu phiền não.
Bình thường nếu muốn ôm Đoàn Đoàn ra ngoài, nhất định phải để Alphonse dùng ma pháp thu cánh bé lại, sau đó mặc quần áo vào. Sẽ không ai trông thấy sau lưng Đoàn Đoàn có một đôi cánh trắng như tuyết.
Nhưng mà, lúc nhận lễ rửa tội, phải do đại tế ti ôm tiểu vương tử xích lõa, cho bé tắm nước Thánh, sau đó tiếp nhận nghi lễ chúc phúc. Đây chính là truyền thống của hành tinh Lala, cho dù là trẻ con ở xóm nghèo, thì khi tới một trăm ngày, đều phải dùng nước sạch tắm rửa sạch sẽ, sau đó đi tới giáo đường, nhận lời chúc phúc của mục sư, vẩy nước Thánh lên người bé.
Lễ rửa tội của tiểu vương tử nhất định phải đầy đủ các nghi thức, không thể thiếu gì. Đến lúc đó, nếu như phát hiện cánh của bé, có thể sẽ xảy ra chuyện, đến cả Alphonse cũng bị liên lụy vào. Zhou – Ngạo
Nhìn Đoàn Đoàn ngày càng lớn, ngày càng nghịch ngợm, hai người thấy đau đầu vô cùng.
Bởi vì, có những lúc ra ngoài. Tuy là Alphonse đã dùng ma pháp thu hồi cánh bé lại rồi, nào ngờ bé lại mở ra, thiếu chút nữa đã để người ta nhìn thấy.
Chỉ còn ba ngày nữa là đến lễ rửa tội, thế nên hai người họ tới phủ bá tước, hy vọng ba ba có thể nghĩ ra cách giải quyết chuyện này.
“Đúng rồi, tới lúc đó bảo là Đoàn Đoàn bị bệnh, như vậy không phải là tránh thoát một kiếp rồi sao?” Lý Thần nói.
Alphonse lắc đầu, “Không thể được, nếu như bị bệnh, lại càng có lý do phải đi tiếp nhận lễ rửa tội, cách này là không thể thực hiện được!”
“Hay là cắt cánh nó đi!” Đề nghị của Wright quả là đầy máu me, khiến mọi người phải trừng mắt, liếc ông.
Đoàn Đoàn đang nằm trong lòng Wright lăn lăn, miệng kêu ô ô, để lại rất nhiều nước miếng, giống như bé không hề nhận thấy tính mạng mình sắp nguy hiểm tới nơi. heobibi89.wordpress.com
“Cắt, cắt đầu ông á!” Lý Thần nổi giận, vội vàng ôm Đoàn Đoàn bảo bối vào lòng mình, “Có thể để Alphonse thay đại tế ti không? Để vua một nước làm lễ rửa tội, như vậy nhất định đứa nhỏ này sẽ càng được Thần yêu quý, luôn luôn bảo vệ nó!”
Mọi người nhìn nhau một hồi, cảm thấy đề nghị này cũng không tệ lắm. Tuy là hiện tại ở hành tinh Lala không có người cha nào làm lễ rửa tội cho con mình, nhưng nếu là nhà vua thì hẳn là không có vấn đề gì.
“Lễ rửa tội nhất định phải hoàn thành trong sự chứng kiến của mọi người sao?” Lý Thần lại hỏi.
Alphonse nhíu mày, “Đúng vậy, cho nên không thể xảy ra bất cứ sai lầm gì!”
“Alphonse, ngài có loại ma pháp gì mà biến người này thành người khác không?” Lý Thần mong chờ.
“Có thể!” Dứt lời, y vỗ tay một tiếng, bùm một cái, Lý Thần biến thành một người khác, tóc ngắn màu vàng biến thành tóc dài màu bạc, đôi mắt màu hổ phách trong suốt, trên mặt còn có hoa văn yêu dị, cười một cái, phong tình vạn chủng.
“Ngân… Ngân Hồ!” Wright lắp bắp, nhìn vợ mình biến thành cha mình, trong mắt đầy vẻ khó tin.
“Sao lại biến tôi thành ông ta chứ!” Khóe miệng Lý Thần giật giật, mặt đen xì, tuy là ông rất bất mãn, nhưng do ông đang có một vẻ ngoài mỹ nhân siêu cấp, nên lại sinh ra cảm giác hờn dỗi.
“Ba ba, ý của ba là, để Alphonse biến Đoàn Đoàn thành một đứa nhỏ không có cánh, sau đó để tự anh ấy làm lễ rửa tội cho Đoàn Đoàn, điều quan trọng là phải cam đoan Đoàn Đoàn không gây rối, đúng không?” Cuối cùng thì Trùng Trùng cũng hiểu.
Alphonse lại vỗ tay một tiếng, bùm một cái, Lý Thần biến trở về hình dạng của mình, trên gương mặt tuấn tú chứa đầy vẻ bực dọc, “Ba thấy, ma pháp của Alphonse chỉ là tạm thời che mắt bọn họ thôi, cánh của Đoàn Đoàn cũng không phải thật sự biến mất! Với lại, con cũng đã nói là Đoàn Đoàn biết ma pháp, e là lúc đó Đoàn Đoàn lại nghịch ngợm, không chịu nghe lời!”
Alphonse, “Không sao, có tôi ở đó, nó sẽ không dám sử dụng ma pháp đâu!”
Nhìn Đoàn Đoàn ngậm ngón tay, mọi người cùng thở dài. Khi nào thì đứa nhỏ mày mới lớn, biết tự thu cánh của mình lại, bằng không bọn họ sẽ mệt mỏi lắm nha.
Mới đó, đã tới ngày nhận lễ rửa tội. Mọi người tập trung trong lễ đường, còn có máy quay, quay lại toàn bộ quá trình diễn ra buổi lễ.
Trong lễ đường nghiêm trang, Alphonse mặc trường bào trắng, đứng bên bức tượng Thánh, trong nháy mắt, vị Thánh xinh đẹp ấy cũng vì y mà ảm đạm.
Trong đôi ngươi màu tím nhạt chứa đầy sủng nịch, y ôm một đứa nhỏ trắng nõn, đứa nhỏ ấy cũng có một đôi mắt màu tím nhạt, nhưng của Alphonse là tà mị, còn của bé là hồn nhiên. heobibi89.wordpress.com
Đứa nhỏ a a ô ô gì đó, sau đó cười, ngậm ngón tay mình, hút hút.
Lúc này, mấy thầy tư tế đưa chiếc bồn thủy tinh tới, bên trong là chất lỏng trong suốt màu vàng kim, sáng ngời, phiêu lượng, chói mắt như bảo thạch.
Khẽ đặt đứa nhỏ vào bồn, sau đó dùng nước Thánh, tắm rửa cho bé.
Vuốt ve da thịt non nớt của con, tay Alphonse lại càng thêm nhẹ nhàng, miệng đọc lời cầu phúc.
Nhà vua tự làm lễ rửa tội cho con mình, khiến đám đông nhìn không rời mắt vào giây phút tràn ngập tình yêu thương ấy.
Tắm rửa xong, dưới tầm mắt của mọi người, Alphonse dùng khăn lông trắng bao Đoàn Đoàn lại, sau đó giao cho đại tế ti.
“Cậu ấy, là vương giả của hành tinh Lala, cậu ấy là vị thần tuyệt vời…” Đại tế ti giơ Đoàn Đoàn lên, để bé nhận sự cúi lạy của con dân.
Mọi người quỳ xuống, tay trái ôm ngực, vì bé cầu nguyện…
Giờ này, khóe miệng Alphonse cong lên nụ cười kiêu ngạo. Lại có thêm mấy thầy tư tế mang một chiếc khay tới, trong khay là một hộp quà, phía trên buộc một chiếc nơ bướm màu vàng, làm bằng tơ thượng hạng.
Mở hộp quà ra, bên trong là chiếc vòng cổ kim cương hình giọt nước. Vòng kim cương ấy chắc là tốn rất nhiều đồng vàng, vô giá, mọi người đều ngây ra, cùng cảm thán, đức vua đúng là rộng rãi quá nha!
Dưới con mắt nhìn chăm chăm vào chiếc vòng kim cương ấy của mọi người, bỗng nhiên, vù một tiếng, mọi người phục hồi tinh thần lại, thấy tiểu vương tử điện hạ của bọn họ đang vỗ cánh, bay tới bay lui trong lễ đường.
Tiểu vương tử nhìn những người trong lễ đường bằng ánh mắt trong veo, chớp chớp hai cái, sau đó cười khanh khách. Tiếng cười ấy giống như tiếng nhạc, vang vọng bốn phía. Hoàng Phu Trùng Trùng
Trong lúc mọi người còn đang kinh ngạc, thì họ cảm thấy trước mặt mình xuất hiện một luồng sáng, sau lưng đức vua của họ thế những cũng toát ra một đôi cánh trắng như tuyết, bay lên không trung, ôm lấy tiểu vương tử…
Sau đó, bay thẳng lên cao, bay ra khỏi cửa sổ phía trên lễ đường…
Truyện khác cùng thể loại
48 chương
8 chương
51 chương
93 chương
13 chương
103 chương
138 chương