Hoàng kim triệu hoán sư
Chương 6 : Lựa chọn triệu hoán sư
Trong nhà, Hạ Lâm Thị lo lắng nhìn Hạ Bình An đang thưởng thức lệnh tiễn của tri phủ nha môn trên tay, đến tâm tư để ăn cơm đều không có, lo lắng không biết Hạ Bình An có phải đã gặp phải chuyện gì hay không.
Cho tới bây giờ, Hạ Lâm Thị chưa bao giờ gặp chuyện như vậy, nàng tuy đã có nghe qua lệnh tiễn của tri phủ nha môn nhưng đây cũng là lần thứ nàng thấy ở khoảng cách gần như vậy.
Hạ Bình An một mặt thưởng thức lệnh tiễn bạc của tri phủ nha môn trong tay, trong lòng cảm thấy có một chút choáng váng.
Hắn hôm nay gây chuyện chỉ là muốn lộ ra một chút thái độ bản thân trước mặt đại lão, mục đích chính xác là chỉ để biểu diễn cho đại lão nhớ kỹ chính mình để về sau hắn có thể dễ dàng tiếp cận đại lão hơn.Ở góc nhìn của những người không rõ sự tình, Hạ Bình An hôm nay chính xác tích góp vận may từ đời trước. Tuy nhiên, hắn hiểu rõ đạo lý rằng vận may chỉ rơi xuống khi sự việc đã được trù tính tỉ mỉ, dự đoán trước kết quả, chỉ có đứa ngốc mới tin tưởng sẽ có đĩa bánh từ trên trời rớt xuốngMà chỉ có người có chuẩn bị mới có thể bắt được cơ hội mà vận mệnh giao cho.
Chỉ là Hạ Bình An cũng không nghĩ đến hắn chỉ vừa về đến nhà không lâu thì lệnh tiễn từ tri phủ nha môn cũng đã truyền tới bên trong nhà hắn.
Lệnh tiễn của tri phủ nha môn Nhật Hiểu thành là mệnh lệnh chính thức đại biểu cho ý chí của quan phủ, chỉ có gặp những chuyện trọng đại mới có thể nhận được lệnh tiễn từ tri phủ nha môn phát ra. Đối với dân chúng bình thường thì nó mang ý nghĩa họ phải nghe theo sự sắp xếp của tri phủ nha môn trong thời chiến, bất kể là muốn trưng thu gia sản của ngươi hoặc là điều động ngươi đi lính, ra chiến trường, nhảy hố lửa, ngươi cũng phải đi, dám không làm theo sẽ bị trị tội lớn.
Đây là lần đầu tiên trong mấy đời người nhà Hạ Bình An nhận được lệnh tiễn chính thức từ quan phủ.
Nếu như Cao Thương Nguyên chỉ là muốn đề bạt chính mình để mình làm trong ở tri phủ nha môn hoặc tìm một công việc trong thành thì chắc chắn sẽ không phát sinh lệnh tiễn, điều này căn bản không đáng để Cao Thương Nguyên hành động như vậy.
Lệnh tiễn phát ra từ tri phủ nha môn liền đại biểu sự việc đằng sau mệnh lệnh này không hề nhỏ.
Một mặt, thưởng thức lệnh tiễn từ tri phủ nha môn, Hạ Bình An cũng đang suy tư, giống như làm phân tích. . .
Biểu hiện hôm nay của mình trước mặt Cao Thương Nguyên có thể dễ dàng thấy được là trung, dung, chân thành mà không phải là năng lực. Vì lẽ đó, Cao Thương Nguyên cảm giác sự tình mình có thể tham dự cùng với năng lực, bối cảnh hiện tại của bản thân không có nhiều liên hệ với nhau, chí ít sẽ không để mình tham gia biệt đội đánh thuê vì hắn vừa ý chính mình cũng là vì yếu tố trung, dung, chân thành này.
Đằng sau lệnh tiễn từ tri phủ nha môn khả năng là một loại khen thưởng nào đó hoặc là cơ hội. Dù gì đi nữa, đó hẳn là chuyện tốt, hơn nữa hôm nay lệnh tiễn chắc chắn sẽ không chỉ nhằm vào chính mình vì nếu chỉ phát xuống chỗ tốt cho một người thì Cao Thương Nguyên phái người tới truyền đạt là có thể, không có cần thiết phải tốn công, thu hút sự chú ý từ người khác như vậy, Cao Thương Nguyên làm quan nhiều năm sẽ không giống như trẻ con miệng còn hôi sữa, lỗ mãng không nắm chắc làm quyết định.
Hiện tại Nhật Hiểu thành thế cuộc căng thẳng như vậy, tri phủ nha môn phát sinh lệnh tiễn nhất định cùng với thế cuộc của Nhật Hiểu thành có quan hệ, mà chuyện tốt ở chỗ là là chính mình cũng có cơ hội để tham dự. . .
Chính mình cầm lệnh tiễn này đưa tin không phải đến đại doanh cùng tri phủ nha môn trong thành mà là đến tháp pháp sư đưa tin, như vậy thì có chút kỳ quái vì tháp pháp sư tháp là địa bàn triệu hoán sư trấn thủ.
Hạ Bình An nghĩ đến ở trong học đường trước đó nghe được một ít tin đồn liên quan đến bồi dưỡng triệu hoán sư, trong lòng đột nhiên hơi động, chẳng lẽ. . .
Tim Hạ Bình An lập tức đập thình thịch, một viên trái tim nhỏ nhảy lên kịch liệt, càng cân nhắc càng cảm thấy có đạo lý.
Bất tri bất giác, Hạ Bình An vẻn vẹn vuốt nhẹ lệnh tiễn trên tay trên cũng đã đoán được sự tình ẩn dấu đằng sau mũi tên."Ca ca, cho ta nhìn một chút, cho ta nhìn một chút. . ." Hạ Ninh nhìn thấy lệnh tiễn ánh bạc, đuôi tiễn được khắc họa dòng chữ phi thường sống động, tinh xảo "Nhật Hiểu phủ lệnh", Hạ Ninh trong lòng hiếu kỳ, không nhịn được đã đem bàn tay chộp tới lệnh tiễn trên tay Hạ Bình An.
Hạ Bình An cười cợt đem lệnh tiễn đưa cho Hạ Ninh."Thật là đẹp, đây là bạc sao. . ." Hạ Ninh nóiKhông nhịn được, lăn qua lộn lại, xem ra còn còn có thể thổi ra tiếng vang."Mau trả lại mũi tên này cho ca ngươi, ngàn vạn không thể làm mất. . .""Mẹ liền một cái tri lệnh tiễn mà thôi cho, Ninh Ninh vui đùa một chút cũng không có chuyện gì. . ." Hạ Bình An cười."Ngươi nói tới thật nhẹ nhàng, lệnh tiễn từ nha môn đâu phải là việc nhỏ "Hạ Ninh Thị ngoài miệng nói nhưng động tác cũng nhưng không chậm, vẫn là đoạt lại nha môn lệnh tiễn từ trên tay Hạ Ninh trả lại Hạ Bình An, căn dặn Hạ Bình An chớ có làm mất, làm mất nha môn lệnh tiễn không phải là tiểu tội.
Nhận được lệnh tiễn, Hạ Bình An đúng là tạm thời nhịn xuống, không đi ra ngoài, thời điểm như thế này cũng không thể bởi vì nhỏ mất lớn.. . .
Hạ Bình An ở nhà nghỉ ngơi dưỡng sức một ngày, đến hơn bảy giờ tối ngày tiếp theo hắn tinh thần phấn chấn, liền mang theo lệnh tiễn đi đến tháp pháp sư ở trung tâm thành.
Cùng Hạ Bình An suy đoán quả không sai. Hôm qua lệnh tiễn quả nhiên không chỉ phát ra cho chính hắn, đi qua cây cầu kia liền tới cửa tháp pháp sư, lấy ra lệnh tiễn chứng minh thân phận thì có người trực tiếp mang Hạ Bình An tiến vào trong tháp pháp sư.
Buổi tối tháp pháp sư đèn đuốc sáng choang, canh phòng dị thường nghiêm ngặt, không chút nào so với trên tường thành thả lỏng nửa điểm, hơn nữa nhân viên đóng giữ trong tháp đều là thân vệ của Vân Trung Nguyệt, những thân vệ này xem ra không dễ trêu, từng cái từng cái thần quang nội hàm, khí tức nội liễm, hầu như không người yếu.
Người có thể theo triệu hoán sư kiếm cơm ăn đều thật sự có tài.
Tiến vào pháo đài, xuyên qua cổng được bao bọc bởi tháp tên, đi đến con đường trung gian nhỏ liền đến diễn võ trường, xung quanh là một ít nhà xưởng cùng nhà kho trong pháo đài.
Xuyên qua diễn võ trường cùng cánh cổng thứ hai trong pháo đài, Hạ Bình An liền được đưa tới một cái cung điện được chiếu sáng bởi ánh đèn đuốc, bầu không khí nghiêm túc tràn ngập không gian.
Bên trong tòa đại điện kia đã tụ tập hơn 100 người, những người này tuyệt đại đa số giống như Hạ Bình An, đều ăn mặc quân trang, chính xác là quân nhân trong thành.
Người đại thúc thị vệ kia sau khi mang Hạ Bình An tiến vào liền rời đi, để Hạ Bình An chờ đợi bên trong cung điện."Hạ Bình An. . ." Một thanh âm đột nhiên vang lên, Hạ Bình An vừa quay đầu lại liền nhìn thấy một người trẻ tuổi có tuổi tác không chênh lệch so với hắn nhiều, đứng ở cách đó không xa, vô cùng ngạc nhiên nhìn Hạ Bình An, tựa hồ không nghĩ đến Hạ Bình An cũng sẽ xuất hiện ở đây."Triệu Thanh Sơn. . ." Ký ức trong đầu hiện lên, Hạ Bình An cười cợt, lên tiếng chào hỏi người kia.
Triệu Thanh Sơn là bạn học cùng lớp của Hạ Bình An, là một trong số người tài ba đã tốt nghiệp trường học sớm hơn so với mặt bằng chung trong lớp.
Trước đây, Triệu Thanh Sơn luôn ở lớp học tạo ra danh tiếng, thậm chí sau khi tòng quân nhập ngũ cũng biểu hiện không tầm thường, chỉ trong một năm đã lên được chức tiểu đội trưởng, quân hàm cao hơn của Hạ Bình An ba cấp.
Mà Hạ Bình An ở lớp học biểu hiện bình thường, đến khi nhập ngũ cũng chỉ là một trong những người qua đường. Sau khi nhập ngũ được một năm, quân hàm của Hạ Bình An vẫn chỉ là phổ thông Hạ sĩ, trong khi quân hàm của Triệu Thanh Sơn cũng đã lên tới Thượng sỹ, chỉ cần một bước nữa sẽ chính thức trở thành Thiếu úy."Tại sao ngươi lại ở chỗ này?" Triệu Thanh Sơn đi tới, dùng ánh mắt xoi mói từ đầu đến chân, đánh giá Hạ Bình An, nhíu mày thấp giọng hỏi "Người tới nơi này đều là thế hệ tuổi trẻ người tài ba trong thành, ngươi có phải là đi nhầm đường, nơi này không phải địa phương ngươi có thể đến!""Ta cũng không biết, hôm qua ở nhà nhận được lệnh tiễn với nội dung hôm nay đi đến tháp pháp sư đưa tin, sau đó thủ vệ liền đem ta mang tới nơi này. . ." Hạ Bình An một mặt hồ đồ, vô tội nói rằng."Ngươi cũng có thể nhận được lệnh tiễn, ngươi không thể biết tới nơi này làm gì à. . ." Triệu Thanh Sơn nhếch miệng, một mặt khó mà tin nổi."Ta cũng cảm thấy kỳ quái, ta đối với tháp pháp sư này cũng không quen, nếu không ngươi đi giúp ta hỏi một chút lệnh tiễn này có phải là phát sai rồi không, nếu như phát sai rồi vậy ta liền đi trả lại. . ." Hạ Bình An vẫn là người hiền lành, nụ cười trên mặt cho mọi người thấy một cái cảm xúc —— hồ đồ!
Triệu Thanh Sơn sắc mặt hơi biến ảo một hồi, sau đó lại lấy ngữ khí giáo huấn "Ngươi đến rồi liền ở ngay đây, ngoan ngoãn ở lại, đừng có chạy lung tung, nơi này là tháp pháp sư, trọng địa của Vân lão, người tới nơi này không một cái nào là đơn giản, gần như quân hàm của tất cả mọi người đều cao hơn ngươi. . ."Giời ạ! Xưng hô Vân lão như thể ngươi cùng Vân Trung Nguyệt có quen biết nhau vậy!
Hạ Bình An không nói lời nào, tùy ý để Triệu Thanh Sơn lải nhải, biểu diễn cảm giác ưu việt trước mặt hắn."Thanh Sơn, đây là bằng hữu ngươi sao" lại có một thanh niên có vóc người cao to, ăn mặc quân trang màu ám hồng sắc đi tới xem, quân hàm trên người thanh niên này mang theo một viên đồng tinh lóe sáng, cho thấy người thanh niên này đã chính xác là sỹ quan Thiếu úy."Học trưởng, đây là bạn học cùng lớp của ta. . ." Triệu Thanh Sơn quay đầu, trên mặt lộ ra nụ cười lấy lòng, nói rằng."Đã gặp học trưởng Phi Long!" Hạ Bình An cũng cùng thanh niên đi tới lên tiếng chào hỏi.
Người đi tới kia gọi là Vương Phi Long, cũng là học sinh tốt nghiệp từ lớp học tinh anh, cao hơn Hạ Bình An hai khóa."Ngươi cũng là đệ tử của lớp học, có thể nhận thức ta" thanh niên đi tới ngược lại có một điểm bất ngờ."Ân, thấp hơn hai khóa so với học trưởng, thời điểm Phi Long học trưởng ở trong luận võ học đường thắng lợi, ta ở phía dưới vỗ tay đây!""Thành tích xếp hạng của Hạ Bình An trước đây chưa bao giờ tiến vào trước 100, ở trong quân cũng không có một chút nào biểu hiện, nhập ngũ một năm mà trên vai trống trơn, vẫn là hạ sĩ cũng không biết hôm nay làm sao cũng sẽ ở đây!" Triệu Thanh Sơn ở bên cạnh cười đến rồi một câu.
Người thanh niên kia đi tới, cười cợt nhìn Hạ Bình An một chút, cũng không hỏi nhiều còn vỗ vỗ Hạ Bình An vai "Hôm nay cơ hội hiếm có, cố gắng lên, sau đó ở trong quân vẫn là xưng hô một tiếng Trưởng quan đi!" ."Chính xác trưởng quan!" Hạ Bình An không chút biến sắc.
Vương Phi Long đối với Hạ Bình An quan tâm không nhiều, sau khi nói xong liền nói với Triệu Thanh Sơn "Bên kia có mấy cái người quen, ta dẫn ngươi đi nhận thức một hồi. . ."Triệu Thanh Sơn liếc nhìn Hạ Bình An một chút, khóe miệng lộ ra vẻ kiêu ngạo, sau đó liền theo Vương Phi Long đi rồi.
Hạ Bình An cũng cười cợt, tìm một cái góc không đáng chú ý, ở lại nhìn những người thanh niên tuấn kiệt trong đại điện Nhật Hiểu thành. . .
Ngoại trừ Triệu Thanh Sơn cùng Vương Phi Long ra, Hạ Bình An còn nhìn thấy không ít những người hắn có thể gọi tên, chẳng qua những người này cũng không quen biết hắn.Ở trong đại điện, đại thể đều là những người đều có biểu hiện ưu tú trong suốt thời gian làm quân nhân, ngoài ra còn phải lập công to trong cuộc chiến thủ thành thời gian gần đây hoặc chí ít cũng là con cái của những quan nhà giàu, đều giữ quân hàm Thiếu úy, Trung úy trong Phòng giữ đoànBên trong cung điện, độ tuổi của những người này dao động từ 15 đến 20 tuổi, cơ bản không có người vượt quá 25 tuổi.
Hạ Bình An trong lòng suy đoán điều này có liên quan đến việc trở thành triệu hoán sư, tuổi tác tốt nhất để trở thành triệu hoán sư phải từ 15 tuổi đến 20 tuổi trong lúc đó có quan hệ ba so với ở độ tuổi này tiểu nhân hoặc đại muốn trở thành triệu hoán sư thật giống đều càng thêm khó khăn.
Giống Hạ Bình An phổ thông quân sĩ như vậy, chỉ có vẻn vẹn mấy người, số lượng phi thường ít ỏi, mấy quân sỹ đó ít nhất cũng là thượng sĩ, mà quân hàm của Hạ Bình An là cái thấp nhất trong số mọi người, cũng không có người quan tâm tại sao ở cái địa phương sáng chói này liền hiện lên một con vịt xấu xí như thế.
Trong đại điện, tất cả mọi người đều có chút hưng phấn, Hạ Bình An yên tĩnh nghe một lúc, quả nhiên ở trong miệng của những đệ tử đó, hắn nghe được nhiều nhất một số từ "Triệu hoán sư" "Giới Châu" "Chọn lựa" "Cơ hội" . . .
Suy đoán trong lòng Hạ Bình An được chứng thực.
Hôm nay tới đây quả nhiên cùng lựa chọn triệu hoán sư có quan hệ. . .. . .
Truyện khác cùng thể loại
160 chương
16 chương
109 chương