Hoàng Hậu Ngỗ Ngịch
Chương 10 : Tranh giành hậu cung
Bách Lệ Băng hôm nay tâm tình vô cùng tốt...nàng ở nơi này chán muốn chết
-" Hoàng phi người muốn đi dạo "- Tiểu Hằng bất ngờ hỏi
-" Ta muốn ra ngoài chơi một lát "- Bách Lệ Bằng nói xong đã đi tới cửa..
Đám cung nữ cũng nhanh chóng theo sau ..lâu lắm rồi hoàng phi của họ mới ra ngoài chơi ..
Hôm nay Bách Lệ Băng mặc một bộ hồng y trong vô cùng thoát tục tựa như tiên nữ, gương mặt không trang điểm mà tỏa sáng đẹp đến nghiêng nước nghiêng thành...Mái tóc được vấn lên bằng một châm cài đơn giản mà tinh tế nhẹ theo làn gió trong vô cùng thơ mộng...
Hôm nay nàng phải tham quan hoàng cung này mới được, sao mà rộng quá trời vậy !
Lần đầu tiên nàng đi ra ngoài qua các đại diện khiến cho nhiều người kinh ngạc ...
Đến chính điện quả nhiên nơi này quá rộng lớn và xa hoa hầu như toàn rồng bay phượng múa ...
Đi đến ngoài thì bất ngờ gặp một đám phi tần trên người mặc nhưng bị y phục vô cùng rực rỡ khác xa so với vẻ thanh thoát của nàng..
-" Bái kiến hoàng phi nương nương "- Tất cả đều hành lên đây kính cẩn nhưng nàng nhìn ra được những ánh mắt chẳng mấy thiện cảm nhìn mình
-" Miễn lễ "- Nàng khua tay nói
Đám phi tần đó gồm Thục phi, Tiêu phi, Linh phi..đều là các thiên kim của quan đại thần..
-" Hoàng phi nương nương hôm nay sao lại ngự giá đi đến nơi này "- Tiêu phi nói, Tiêu phi là thiên kim của Tiêu đại nhân, vẻ đẹp có phần hơi sắc sảo ...
-" Uk, hôm nay tiết trời đẹp nên ta có nhã hứng dạo cùng, các muội cũng vậy sao ?"- Nàng nói , đang dùng của nàng chẳng giống tí gì nữ nhân giống nam nhân thì hơn
-" Hoàng phi nương nương được hoàng thượng sủng ái chắc người hạnh phúc lắm !"- Thục phi nhìn thấy liền khinh thường ,đột nhiên chuyển đề tài khiến nàng hơi khó chịu
Thục phi tên nghe có vẻ hiền thục , mĩ lệ nhưng thực chất lại còn khôn khéo hơn các phi tần khác, nàng đã nhìn ra ..
-" Chuyện đó liên quan gì đến mấy người , ta đây thích gì được lấy , tên hoàng thượng chẳng qua rảnh thì sang chơi với ta cho đỡ buồn thôi, thích thì các ngươi đi mà tranh "- Bách Lệ Băng mạnh miệng nói, lời vừa phát ra xung quanh ai nghe thêy đều kinh sợ, hoàng phi này thật quá to gan
Các phi tần nghe xong thì còn kinh sợ hơn, ai dám đi giành vua , không biết trước kia đã xảy ra bao nhiêu chuyện, từng có rất nhiều nữ nhân bị phế mà chưa ai từng tới gần hoàng thượng
Ngay cả hoàng hậu cũng chỉ dám yên thân ở hậu cũng không dám mang đến bệ hạ ..
-" Ngươi nói bây giờ hoàng thượng đã có hứng với nữ nhân "- Linh phi hỏi , nếu là thật thì phải nhanh chóng lắm bắt cơ hội này
-" Ngươi nói bậy , hắn không thích nữ nhân chẳng lẽ thích nam nhân "- Nực cười hỏi thế mà cũng hỏi
-" Hoàng hậu nương nương giá lâm "- đột nhiên từ đâu vang đến tiếng nói của thái giám
Tiếp đó, hoàng hậu bước vào mặc trên người bộ y phục màu đỏ phải nói vô cùng rực rỡ trên đầu còn gài trâm phượng vô cùng cao quý..
-" Bái kiến hoàng hậu nương nương , hoàng hậu nương nương cát tường "- Tất cả mọi người đều quỳ xuống hành lễ ..
Duy chỉ một mình Bách Lê Băng là khí phách đứng yên , trên mặt không chút gì gọi là kính sợ...
-" To gan, dám không hành lễ trước hoàng hậu nương nương"- Tên thái giám hầu cận mạnh miệng nói
-" Cái gì ? ta tại sao phải quỳ xuống trước mặt nàng ta, còn không quỳ dưới chân ta thì thôi còn bảo ta quỳ , nằm mơ !ngay cả hoàng đế trên trời cũng chẳng bắt được , nói gì mấy tên nhãi các ngươi !"- Bách Lệ Băng nổi đóa nội to, tay còn chống nạng
Mọi người sợ hãi, lui xuống hết bây giờ chỉ còn nặng với đám nữ nhân này, quả thực khiến cho nàng bực mình mà, đang muốn đi dạo thì tự đứng cản đường, tức chết nàng
Diệp Mị Như cũng chính là hoàng hậu vừa nghe xong cơn thịnh nộ lại nổi lên, không ngờ nàng ta lại dám to gan đến như vậy
-" Ngươi dám lớn tiếng trước mặt bổn cung, bổn cung đã không trách lại còn dám nói bổn cung còn phải quỳ dưới chân người như thế càng quá đáng hơn "- Diệp Mị Như tức giận nói
-" Đúng thế , hoàng phi chẳng có phép tắc , không xứng với ân sủng của bệ hạ "- Linh phi thêm lời
-" Nghe nói hoàng thượng đã bắt đầu có hứng thú, đêm nay cho người gọi phi tần vào thị tẩm"- Hoàng hậu vẫn quan tâm đến việc nước nhiều hơn
-" Hoàng hậu , đêm nay có thể cho thần thiếp .."- Tiểu phi vừa nghe nói liền bắt đầu tranh giành
-" Không !hoàng hậu, để thần thiếp .."- Thục phi cũng chen vào
-" Ngậm miệng hết cho ta , lão tử đây bực lắm rồi nhá , các người nói xong chưa giờ đến lượt ta nói "- Bách Lệ Băng vô cùng tức giận bắt đầu tuôn ra một tràng , ai cũng câm như hến
-" Mấy người trên mặt bôi son trát phấn đến khinh khủng mà cũng đòi làm mỹ nhân , ta đây còn xinh đẹp hơn gấp vạn lần, hoàng thượng bị thần kinh mới đi thích các ngươi , nói gì đến sủng ái, ta đây được sủng ái đó thì sao, còn lâu mới để cho các người tranh giành, Mạc Phong Thần là nam nhân của ta , kẻ nào dám si tâm vọng tưởng ta sẽ chôn sống kẻ đó, cho dù hắn có là hoàng thượng đi chẳng lẽ cũng sẽ có ngày hắn sẽ phế cả hậu cung chỉ còn mình ta , các ngươi cứ chờ đấy dám khi dễ ta "- Bách Lệ Băng tràn đầy tự tin nói trong lời có phần hơi chua chua !
Chẳng lẽ là nàng đang "ghen" sao !
Ai nghe xong cũng có hơi sợ, thấy nàng nói tự tin như thế chẳng lẽ hoàng thượng bệ hạ thực sự sủng ái nàng ta sao ?
-" Băng nhi ! Lúc nào ta đã thành nam nhân của nàng vậy ?"- Bỗng nhiên từ đằng sau phát ra tiếng nói ,bên trong có vẻ hơi ôn nhu, tất cả quay lại , suýt nữa thì ngất sỉu
-" Hoàng ..thượng..vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế "
-"Bình thân "- Mạc Phong Thần nói trong giọng nói quả nhiên có tư vị hạnh phúc, điều đó khiến mọi người ngạc nhiên
Đúng vậy , hẳn là đang vui mừng vì Băng nhi của hắn cuối cùng cũng chấp nhận hắn, vừa rồi hắn gọi Băng nhi khiến nhiều người kinh ngạc đã vậy còn không sừng là " trẫm " mà là " ta" điều đó đã có thể ọi người biết hắn sủng ái nàng đến mức nào
Bách Lệ Băng nghe xong hai từ " Băng nhi" tí nữa thì rớt cằm xuống dưới đất, tên gọi như vậy quá thân mật !
Các phi tần nghe xong thì càng tức tối , đầy đố kị đặc biệt là hoàng hậu
Ngày tiếp đó điều mà mọi người trong mơ cũng không ngờ đó chính là bệ hạ lạnh lùng của họ lại ôm nữ nhân - hoàng phi bay đi trước mặt mọi người ..
Tất cả ai cũng ngơ ngác trước điều phải xảy ra ..
Truyện khác cùng thể loại
16 chương
12 chương
54 chương
36 chương
64 chương