Hoắc Tổng, Mời Tiếp Chiêu!
Chương 6 : Chúng ta chơi không nổi với Hoắc Tổng đâu
Niên Nhã Tuyền phun ra một câu làm kinh ngạc người khác, Hàn Huệ Minh khoa trương xụi lơ tay chân ngã vào trong lòng của Thư Trạch Nam ở đằng sau, "Lão Thư, Thư Da Trắng, Niên Ca.. Cậu ấy, cậu ấy, có phải bị quỷ nhập rồi không?"
Thư Trạch Nam cũng tê liệt từ đầu tới tới chân, hôm nay Niên Ca hoàn toàn không bình thường.
Ngược lại Trịnh Hiểu Kha lại rất bình tĩnh đá vào chân của Hàn Huệ Minh, "Nhã Tuyền cũng là con gái, con gái làm nũng là chuyện quá mức bình thường. Hơn nữa, Niên Ca tốt xấu gì cũng ngồi trên con xe giá bảy tám chữ số mỗi ngày, ăn ở lầu năm Ngọc Hành, Uhm! Cũng có khả năng mà."
Hàn Huệ Minh cảm thấy cũng có chút đạo lý, phốc một cái đứng thẳng người lại, sửa sang quần áo lại một chút, nhưng mà.. "Mời ăn cơm thì được, nhưng lầu năm ở Ngọc Hành không phải là nơi mà chúng ta muốn đến thì đến, cũng cần phải đặt hẹn trước mà, bây giờ cũng tới giờ ăn rồi, biết đâu không còn chỗ trống nữa thì sao."
Không phải cậu ta xem thường Niên Nhã Tuyền, nhưng những gì cậu ta nói đều là sự thật cả.
Bố của cậu ấy đến đây đặt chỗ chiêu đãi khách quý, đều phải đến đặt trước khoảng từ một tuần cho đến nửa tháng, thậm chí có lúc còn phải trước đến ba tháng cũng có!
Giờ phút này tâm trạng của Niên Nhã Tuyền thực sự rất nặng nề, trước đó không nhìn thấy Hoắc Lăng Trầm thì thôi không nói. Bây giờ lại gặp phải chồng của cô, còn ngang nhiên dẫn phụ nữ khác đi dạo phố, còn dùng tiền mua đồ cho tụi nó.
Bộ son môi vừa rồi chắc cũng có giá mười ba vạn, hơn nữa trong tay của Trọng Hải Trình còn xách thêm mấy cái túi, nếu như cô đoán không sai, toàn bộ đều phải trên tiền vạn! Thậm chí là mấy chục vạn!
Mỗi tháng Hoắc Lăng Trầm cho cô tiền sinh hoạt không ít, nhưng do cô nghĩ dù sao mình cũng chỉ là một đứa sinh viên, không dùng nhiều tiền như vậy, cho nên mỗi lần đều chỉ lấy số lẻ. Còn lại coi như Trác quản gia cất hộ cho cô, cô cũng không hỏi đi hỏi lại chuyện này.
Niên Nhã Tuyền cũng chưa từng mua cho bản thân mình đồ gì đắt đến vậy, mà người phụ nữ bên cạnh Hoắc Lăng Trầm kia, chỉ có một câu, Hoắc Lăng Trầm lập tức tính tiền cho cô ta, cô là Hoắc phu nhân chính quy, dựa vào cái gì phải thay hắn ta cân nhắc ăn dùng tiết kiệm nhiều như vậy? Còn trả lại cho hắn ta biết bao nhiêu tiền thừa đến vậy?
Dù sao cũng sắp ly hôn rồi, không bằng thừa dịp thời gian này, an nhàn hưởng thụ thử xem cuộc sống của Hoắc phu nhân?
Nhìn thoáng qua mấy đứa bạn tốt vì chuyện muốn đi lầu năm Ngọc Hành ăn cơm mà tranh luận nãy giờ, Niên Nhã Tuyền cảm thấy mời bọn họ ăn một bữa thịnh soạn, cũng đáng lắm ấy chứ.
Uhm! Được!
Lấy điện thoại di động ra, bấm vào số điện thoại của Trác quản gia.
Một phút sau, Niên Nhã Tuyền tắt điện thoại quay người lại, mấy người nãy giờ vẫn đang kịch liệt thảo luận, giờ phút này toàn bộ dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn cô.
Cô bình tĩnh mở miệng: Đi thôi. "
" Đi đâu cơ? "Lâm Uyển Oánh thận trọng hỏi.
Cô cười nhẹ nhàng," Mời mọi đi ăn cơm chứ đi đâu nữa! "
Mười mấy phút sau
Lầu năm của tòa Ngọc Hành
Trong lúc Niên Nhã Tuyền đứng đợi nhân viên phục vụ đi xác nhận phòng đặt, cửa thang máy lầu năm lần nữa được mở ra.
Người đàn ông dẫn đầu đang đi từ trên đi xuống, khí thế mạnh mẽ, khiến cho tất cả mọi người đều không dám xem nhẹ.
Niên Nhã Tuyền che ngực tấm tắc, trước đó lúc cô không hề có ý nghĩ sẽ đề cập tới vấn đề ly hôn, muốn gặp Hoắc Lăng Trầm một lần so với lên trời còn khó hơn. Từ khi cô đề nghị ly hôn, tính toán kỹ lưỡng lại xem, đây đã là lần thứ ba cô gặp hắn ta rồi!
Lần này, cô cũng bắt đầu hoài nghi một điều rất chi là tự tin, cái tên Hoắc Lăng Trầm có phải là đang cố ý xuất hiện trước mặt cô hay không đây, có ý đồ muốn gây sự chú ý của cô hả, cố níu kéo mối quan hệ hôn nhân của bọn họ chăng?
" Vứt ra ngoài. "
Chỉ có ba chữ đơn giản, kéo dòng suy nghĩ của Niên Nhã Tuyền từ cõi mộng quay về hiện thực.
Quản lý tầng lầu lau mồ hôi lạnh trên mặt, không biết nên mở miệng giải thích thế nào," Hoắc tổng, mấy vị này là khách do Trác quản gia thu xếp mời đến. "
Nghe thấy ba chữ Trác quản gia, Hoắc Lăng Trầm nhìn lướt qua mấy đứa học sinh ấy," Trợ lý Trọng, để mấy người này ở lại, còn cô ta thì quăng ra ngoài! "
Mễ Gia đứng bên cạnh một mực không dám nhiều lời, giờ phút này chỉ xém một chút nữa thôi thì bật cười ra tiếng, Hoắc Thiếu nhất định là vì cô ta, mới cứ nhằm vào cô gái kia như vậy!
Trọng Hải Trình tâm phiền ý muộn, Hoắc Thiếu rõ ràng là không biết mặt phu nhân, vì cái gì còn một mực nhằm vào cô như vậy chứ? Sao lại chán ghét phu nhân của chính mình như vậy chứ?
Kỳ lạ hết mức.
Trong vòng nữa phút cũng không thấy Trọng Hải Trình động đậy, Hoắc Lăng Trầm đã không còn kiên nhẫn nữa. Một ánh mắt sắc bén quét đến trước mắt của Trọng Hải Trình," Trợ lý Trọng, chút chuyện nhỏ này cũng không làm được hay sao? "
Trọng Hải Trình sợ hãi," Không phải, Hoắc tổng, bởi vì cô ấy là.. Cô ấy là.. "
Dường như biết cậu ta tiếp theo sẽ nói câu gì, Niên Nhã Tuyền liều mạng nháy mắt với cậu ta, tuyệt đối không được nói ra, đừng mà..
Thật tình không biết một màn này rơi vào trong mắt Hoắc Lăng Trầm, biến thành hình ảnh Niên Nhã Tuyền đang liều mạng phóng điện cho Trọng Hải Trình! Vốn dĩ cô đã quen biết Trọng Hải Trình rồi, hắn chỉ cười nhạo," Trợ lý Trọng, nhìn người không thể chỉ nhìn vẻ bề ngoài, có một số người ngoài mặt thì tinh khiết ngây ngô, thực chất bên trong thì thiếu điều dơ bẩn đến nỗi khiến người khác không thể nhìn thẳng. Tôi mà là loại người kiểu này, nhất định sẽ nhảy từ nơi này xuống. "
Trọng Hải Trình mơ hồ.
Không phải chứ, chuyện này, Hoắc tổng sao đứng trước mặt mọi người lại tự so sánh mình với một cô gái vậy chứ? Hoắc tổng bình thường vô cùng khinh thường việc giao tiếp với phụ nữ.
Niên Nhã Tuyền cắn chặt răng, trước mặt mọi người muốn làm nhục cô chứ gì?
Lúc trước mỗi khi gặp phải tình huống bị người khác bắt nạt, cho tới tận bây giờ cũng chưa bao giờ để cho bản thân phải ăn thiệt thòi, tính khí nóng nảy phút chốc bùng phát," Này, Hoắc Lăng Trầm, tôi không phải chỉ là do không cẩn thận hôn anh có một cái thôi sao? Anh đường đường là một người đàn ông lưng dài vai rộng, cần gì phải nhằm vào tôi mãi như vậy chứ? Đuổi tôi ra ngoài một lần coi như xong đi, còn muốn đuổi tôi ra ngoài lần hai, anh cho rằng anh lợi hại đến mức nào cơ chứ, cả cái Thượng Dương này đều là của anh chắc? "
Rõ ràng cô mới là người bị thua thiệt được không vậy? Đó là nụ hôn đầu của cô đấy! Mặc dù.. Mặc dù anh ta là chồng của cô, vậy thì thế nào? Cô vẫn chính là người bị thua thiệt!
Lâm Uyển Oánh và Hàn Huệ Minh dùng sức kéo ống tay áo của cô, Hàn Huệ Minh nhỏ giọng nhắc nhở cô," Niên Ca, đừng nói nữa, Niên Ca! Chúng ta chơi không lại với Hoắc tổng đâu! "
Không thể trêu vào thì cứ việc để hắn nhục nhã cô như vậy sao?" Còn nữa, tôi đúng là phụ nữ dơ bẩn như vậy đấy, cũng đã lây cho anh luôn rồi, có phải là anh muốn cùng tôi đi chết không? Hoắc Đại Tổng Tài? "
Thật ngại quá, trên cuốn sổ đỏ (giấy đăng kí kết hôn) của hai người họ, còn viết tên của cả hai trên cùng một cột!
Tiếng nói lảnh lót của cô gái vang lên, toàn bộ tầng năm lặng ngắt như tờ.
Có người còn nghi ngờ rằng có phải Niên Nhã Tuyền đã bị điên rồi hay không, lại còn dám nói rằng cô đã từng hôn Hoắc Thiếu, còn nói Hoắc Thiếu đi chết đi?
Quản lý tầng năm hận không thể ngay bây giờ ném Niên Nhã Tuyền ra bên ngoài, nhưng mà Trọng Hải Trình cứ đứng yên bất động ở đó, ông ta cũng không dám tùy tiện làm chủ.
Dù sao ông ta cũng không hiểu rõ tính tình của Hoắc Thiếu bằng Trọng Hải Trình được.
Mễ Gia khi nghe đến việc Niên Nhã Tuyền từng hôn Hoắc Thiếu, nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống người ta trừng trừng nhìn cô gái đang đứng đối diện ấy.
Giờ phút này cô ta hận không thể lột sạch nó rồi bảo vệ sĩ vứt ra ngoài biển mời mấy con cá mập một bữa ngon miệng. Hôm nay cô ta có thể đi theo bên cạnh Hoắc Lăng Trầm, còn không phải bởi vì dính chút tiếng thơm của ông nội cô sao.
Hôn? Đừng nói hôn nữa, cô ta có đụng hắn một cái, cũng cần phải lấy dũng khí rất lớn mới dám.
Trọng Hải Trình rốt cục vẫn nhịn không được sụp đổ che mặt, trên thế giới chỉ sợ không có mấy ai không biết sợ bì được với Niên Nhã Tuyền? Thượng Dương thật sự chính là của Hoắc tổng đấy, chẳng những là của Hoắc tổng, trước mắt bọn họ vẫn chưa ly hôn, cũng là của cô luôn đấy!
Trịnh hiểu kha vốn dĩ đang mê si chăm chú nhìn Hoắc Lăng Trầm, nghe được mấy câu nói của Niên Nhã Tuyền, vội vàng khép cái miệng của mình lại chỉ kém chút là nước bọt chảy ào ào, âm thanh run rẩy," Ấy ấy.. Niên Ca, Thượng Dương là của Hoắc Thiếu chứ gì nữa!
"..."
Niên Nhã Tuyền nghe vậy thì ngây ra như phỗng, sau một lúc lâu mới ngốc ngốc mà hỏi, "Cậu.. Cậu vừa mới nói gì cơ?"
Truyện khác cùng thể loại
313 chương
22 chương
71 chương
48 chương
14 chương