Hòa Thân Tân Truyện

Chương 174 : Đại sự tuyệt mật

Thân vương Ngung cười cười, nói với Đa Luân: “Không phải quân lương sao? Đã nhâm mệnh Hòa Thân Hòa đại nhân làm quân cơ đại thần, sau này vẫn là Đại Thanh hoàng đế ngự trước tài chính đại thần, hơn nữa chủ quản hộ bộ và công bộ, ngươi ở đây rốt cuộc thiếu bao nhiêu bạc, không ngại bây giờ nói với Hòa đại nhân!” Nói xong cười với Hòa Thân. Đa Luân vừa thấy quan to nhất phẩm tuổi còn trẻ trước mắt này chính là đại danh lừng lẫy Hòa Thân Hòa đại nhân, nhất thời cao hứng mặt đầy hồng quang, đi lên cao giọng nói: “Hạ quan Đa Luân tham kiến Hòa Trung Đường!” Lời của Ngung vừa ra khỏi miệng, Hòa Thân đã ở trong lòng mắng mỏ: “Thật là con mẹ ngươi không phải đồ vật này nọ! Mấy ngày hôm trước lão tử Càn Long một phen mời lão tử đến Kim Loan điện khiến cho hộ bộ thượng thư Đổng Cáo tìm ta đòi tiền, hiện tại tiểu tử ngươi lại muốn lấy ta làm lá chắn, việc tốt trong thiên hạ này sao lại để hai người các ngươi chiếm hết!” Nghĩ là nghĩ như vậy, nhưng Đa Luân trước mắt mình cũng phải đẩy đi, vì thế ha hả cười, nói: “Ai ya, đề đốc đại nhân sao lại khách khí như thế! – chúng ta đều là cống hiến cho triều đình, thay Hoàng Thượng ban sai, sau này có chuyện gì, chúng ta đều còn phải cậy vào Gia thân vương!” Ngung vừa nghe đây không phải phải là nói vớ vẩn sao, trong lòng rúng động: “Rõ ràng ta hôm nay mấy củ khoai lang phỏng tay đều ném cho Hòa Thân ngươi được rồi!” Vì thế hướng về phía Đa Luân cười nói: “Hôm nay sau khi uỷ lạo quân đội xong, ngươi thông báo cho Tây Sơn duệ kiện doanh đề đốc Quảng Anh, Mật Vân trú quân thống lĩnh Tô Nhĩ Cáp, Mã Lăng đại doanh tổng binh Nghĩa Luật Kha Nhĩ, sau đó bốn người các ngươi cùng đi bái kiến Hòa đại nhân, xem xem Hòa đại nhân giải quyết quân lương các ngươi như thế nào!” Ngung vào năm Càn Long bốn mươi sáu liền vào làm ở quân cơ, không chỉ có thân vương và quân cơ đại thần, bây giờ còn kiêm quản bộ binh, lời nói ra chính là mệnh lệnh! Đa Luân vừa nghe thấy liền biết cũng không thể phát cáu với tiểu vương gia này, vì thế nghiêm một cái, lớn tiếng nói: “Tuân Vương gia quân lệnh!” Đa Luân vừa rồi vừa thấy Hòa Trung Đường tuổi còn trẻ này cũng không khó có thể tiếp xúc như trong tưởng tượng của hắn, mói ra lời hòa ái dễ gần, tuy rằng hai người không có nói tới chính sự, nhưng trong lòng hắn ltự nhiên cảm thấy thân cận với Hòa Thân, hiện tại vừa nghe Ngung nói, sau này chuyện ăn uống của các huynh dưới tay mình phải toàn bộ trông cậy vào Hòa đại nhân này!” Vì thế cười nói với Hòa Thân: “Hai ngày nữa mấy người chúng ta sẽ đi bái kiến Hòa đại nhân! Đến lúc đó mong rằng Hòa Trung Đường chiếu cố nhiều hơn!” Hòa Thân vốn chán ghét Ngung bố trí như vậy, cộng thêm một vạn cái không muốn. Nhưng nghĩ lại, trong phút chốc liền một trận mừng như điên! -- Đây là một cơ hội tốt làm lung lạc lòng người! Ở trong năm Ung Chính, Mã Lăng đại doanh, Phong Đài đại doanh và Mật Vân đại doanh được gọi là tam đại Ngự lâm quân, đó là ba lực lượng chính yếu phòng vệ kinh sư, chẳng những trang bị đầy đủ quân lương, mã bộ quân nguyên bộ, lại được trang bị súng đạn tiên tiến nhất thời bấy giờ. Hiện giờ tới năm Càn Long, triều đình tuy rằng trang bị thêm Tây Sơn duệ kiện doanh là hỏa khí doanh, cũng bổ sung đến bên trong lực lượng phòng vệ kinh sư, nhưng địa vị Mã Lăng đại doanh vẫn đang vô cùng trọng yếu. Nó chẳng những thuộc về hoàng lăng thanh đông lăng, lại là phối hợp tác chiến ba chỗ yếu địa căn bản là Bắc Kinh, Nhiệt Hà và Phụng Thiên! Hiện giờ trọng địa phòng ngự mấu chốt nhất của triều đình là đề đốc và tổng binh, sau này cơm ăn áo mặc đều phải dựa vào chính mình, đó không phải là cơ hội trời ban sao! Một khi những người này lung lạc dưới trướng của mình, sau này mạng nhỏ của Càn Long hoàng đế coi như nắm trong lòng bàn tay mình, sau này mình còn sợ cái gì chứ? Khi đã suy nghĩ cẩn thận điểm này, Hòa Thân không còn vẻ tức giận và uể oải vừa rồi, cười nói với Ngung: “Tuân Vương gia quân lệnh! -- Hòa Thân đi xuống liền lập tức nghĩ cách giải quyết vấn đề quân lương của mấy vị quân môn!” Thao luyện xong, kế tiếp chính là muốn khao thưởng ba quân, Ngung sai người mang đến ngự rượu và thịt bò dê thưởng cho toàn thể quan binh Phong Đài đại doanh. Đám binh lính này đã nửa năm không ngửi thấy mùi rượu thịt. Cho nên vừa nhận được mệnh lệnh “Tức khắc hưởng dụng”, mà bắt đầu hò hét nhau ăn uống! Ngung hiện tại nào có tâm tư cùng đám binh lính ăn uống, vì thế chỉ giơ chén rượu tượng trưng một chút rồi mang đội quay trở về. Bởi vì Ngung, Phúc Khang An, Lưu Dong và Vương Kiệt còn muốn vào cung chước chỉ. Cho nên đến Vĩnh Định môn Hòa Thân liền chia tay với bọn họ. -- Lúc này Phúc Khang An cũng biết Hòa Thân hiện tại đang tức giận với Hoàng Thượng, cho nên cũng không khuyên hắn cùng vào cung chước chỉ, chỉ củng với Lưu Dong hẹn hắn qua vài ngày sẽ đến phủ đệ gặp hắn, đến lúc đó các huynh đệ sẽ ôn chuyện nhiều hơn, sau đó xoay người lên ngựa, nghênh ngang mà đi. Hòa Thân và Nhất Thanh vừa đến cửa phủ thì thấy Tạ Phi Kiếm và Lương Kiện hai người ở cửa chờ hắn, vì thế liền biết khẳng định là có chuyện gì xảy ra. “Đại nhân. Đỗ Tử Kiệt chờ đại nhân đã lâu, nói là có chuyện quan trọng. “ Muốn tự mình tới gặp đại nhân!” Lương Kiện tiến lên tiếp nhận dây cương của Hòa Thân nói. “Hắn đến đây?” Hòa Thân sửng sốt, rốt cuộc đã xảy ra chuyện lớn gì, còn phải Đỗ Tử Kiệt tự mình đến bẩm báo, vừa nghĩ, vừa cùng bọn họ đi vào. Đỗ Tử Kiệt ở ngoài thư phòng Hòa Thân chờ, vừa thấy Hòa Thân đi vào đại viện, vội vàng chạy đến trước mặt Hòa Thân, bùm một tiếng liền quỳ rạp xuống đất, nghẹn ngào nói: “Hòa đại nhân mấy tháng nay vẫn tốt, tại hạ Đỗ Tử Kiệt thỉnh an đại nhân!” Nói xong trên mặt đất dập đầu mấy cái. Mấy tháng không gặp mặt, Hòa Thân lúc này vừa thấy bộ dáng trung thành và tận tâm của Đỗ Tử Kiệt với mình, trong lòng nóng lên, vội vàng nén lại ánh mắt cảm động, tiến lên nâng Đỗ Tử Kiệt đứng lên, có chút cảm động nói: “ Huynh đệ tốt, mau đứng lên... mau đứng lên! Ngươi xem, ta không phải vẫn tốt sao! -- Đi, chúng ta vào nhà nói chuyện đi!” Từ khi Đỗ Tử Kiệt phụng mệnh dẫn dắt người của “Thính phong phòng “ rời khỏi Nam Kinh, tất cả mọi người cũng không gặp mặt, chờ Đỗ Tử Kiệt diện kiến Hòa Thân xong, Lương Kiện và Tạ Phi Kiếm hai người ôm lấy Đỗ Tử Kiệt hoan hô một trận, ngẫm lại mưa gió ngày xưa ở Nam Kinh, trong nháy mắt bắt đầu nghẹn ngào nức nở! Sau khi tâm sự tình cảm huynh đệ xong, Hòa Thân thấy thời gian đã tới giữa trưa, vì thế phân phó gia nhân chuẩn bị rượu và thức ăn, để hắn cùng với mấy người thủ hạ đồng hội đồng thuyền với mình uống vài chén. Ba người vừa thấy Hòa đại nhân của bọn họ trọng tình trọng nghĩa như thế, căn bản không đối đãi với bọn họ như người dưới, mỗi tiếng nói cử động đều coi bọn họ như huynh đệ, không khỏi cảm động nước mắt lưng tròng. Khi nói chuyện rượu và thức ăn đã chuẩn bị xong, vì thanh tĩnh, buổi tiệc liền bố trí ở trong gian thư phòng của Hòa Thân, Nhất Thanh cũng được mọi người lần nữa mời ngồi xuống. Hòa Thân vốn là người hiện đại không câu nệ tiểu tiết, trong đầu lại không có tôn ti quy củ, tuy rằng bị xã hội Mãn Thanh này đầu độc nhiều năm như vậy, nhưng vừa có thời cơ thích hợp, vẻ hào sảng, bản tính tùy ý liền hiển lộ ra. Vốn là lãnh đạo tuyệt đối của cấp trên dưới, hiện giờ ngồi trên bàn rượu bắt đầu xưng huynh gọi đệ, vừa mới bắt đầu Lương Kiện bọn họ còn có một chút câu thúc, nhưng vừa thấy Hòa Thân bưng lên bát rượu thật sự biểu hiện không lớn không nhỏ với bọn họ, vì thế sau khi rượu quá ba tuần đồ ăn quá năm vị liền mở tửu lượng uống hết mình. - Trong khoảng thời gian này, Đỗ Tử Kiệt mấy lần định hội báo cho Hòa Thân tình báo trọng yếu của “Thính phong phòng “ bọn họ thăm dò được, nhưng đều bị Hòa Thân ngăn lại, Hòa Thân cười nói: “Bây giờ là thời gian các huynh đệ chúng ta ăn uống, tuyệt đối không thể để cho những chuyện phiền lòng làm mất hứng, hiện tại chúng ta uống rượu vui vẻ thoải mái, chờ mấy huynh đệ chúng ta ăn no uống say, sau đó mới có công phu đi xử lý mấy việc nhỏ lông gà vỏ tỏi này, mọi người nói đúng không?” Lời này vừa nói ra, mấy người cảm động rối tinh rối mù, từ khi bọn họ xuất đạo tới nay, cũng đi theo một số người có uy tín danh dự trên giang hồ, với cấp dưới tốt, thì có khối người, nhưng giống Hòa Thân coi vàng bạc như cặn bã, tình cảm anh em kết nghĩa còn nặng hơn núi Thái Sơn, thì bọn họ cho tới bây giờ vẫn chưa từng gặp qua, vì thế mấy người ở trong tâm đều âm thầm thề: sau này vô luận lên núi đao hay là xuống biển lửa, đều khăng khăng một mực trung thành với Hòa đại nhân, Hòa đại ca! Sau khi ăn uống no đủ, gia nhân tiến vào dọn dẹp, lại dângg trà, Hòa Thân mới hỏi nói: “Đỗ Tử Kiệt, lần này các ngươi rốt cuộc có được tin tức gì, còn phải làm phiền vị phó trưởng phòng tự mình đến?” “Đại nhân!” Đỗ Tử Kiệt vội vàng từ trên ghế đứng lên, đi đến trước mặt Hòa Thân nói, “Căn cứ tin tức của Nam Kinh, Lưỡng Giang Tổng đốc Doãn Kế Thiện đã rời khỏi Nam Kinh, theo tình báo tin cậy, hắn lần này bề ngoài là vào kinh báo cáo công tác, nhưng thực tế là Bát gia của kinh thành, Nghi thân vương Ngung Tuyền mời hắn vào kinh!” Tin tức này với Hòa Thân mà nói có chút ngạc nhiên, hiện tại Càn Long bệnh tình nguy kịch, Thập ngũ gia Gia thân vương Ngung với ngôi vị hoàng đế là tình thế bắt buộc; Bát gia Nghi thân vương Ngung Tuyền và Thập thất gia Ngung Lân cũng ham muốn đã lâu với long ỷ kia, cuối cùng lộc rơi vào tay ai, còn phải xem bổn sự của bọn họ! Hiện tại Doãn Kế Thiện vào kinh, không thể nghi ngờ cũng là nhằm vào chuyện hoàng tử đoạt đích. Hơn nữa triều đình với thái độ của mình còn đang nghi ngờ ám muội, triều cục hiện tại không chỉ có dùng một câu “Rắc rối phức tạp” là có thể hình dung ra, triều đình đủ loại quan lại đều đang ngẩng đầu quan vọng, -- Liên quan đến tiền đồ hoạn lộ, tánh mạng thân gia, có thể nào không làm cho bọn họ giậm chân! Đỗ Tử Kiệt nói tiếp: “-- Vấn đề mấu chốt không phải là chuyện Doãn Kế Thiện vào kinh, mà là chuyến đi của hắn đầy nguy hiểm, có người ở trên đường muốn tánh mạng của hắn!” Hòa Thân chấn động: Trong triều Đại Thanh này, ngoài mình ra ai còn có lá gan lớn như vậy, -- Đây chính là một chuyện đại sự tuyệt mật! conem_bendoianh Hòa Thân Tân Truyện Tác giả: Độc Cô Hắc Mã -----oo0oo-----