Hoa Sơn Tiên Môn
Chương 1385
Hoa Sơn Tiên Môn
Chương 1385: Đối phó sơ thủy văn tự (thượng)
Chỉ thấy Lục Nguyên cầm tròng mắt lên, ngăn cản dòng nước đen kịt này, dòng nước đen kịt không ngừng đụng vào trong tròng mắt, tròng mắt này chỉ bảo vệ quanh ba trượng của Lục Nguyên, những địa phương khác không bảo hộ được, dòng nước này bắt đầu hủy diệt xung quanh, uy lực thật đáng sợ.
Hoang Ôn Văn Minh phó chủ không khỏi kinh dị:
- Chà hóa ra ngươi gặp vận may, được tròng mắt của Nhãn Chi Văn Minh phó chủ, tuy nhiên hôm nay vẫn phải chết ở đây.
Hắn được truyền thừa của Ôn Chi Văn Minh, cũng biết rằng ôn Chi Văn Minh có một tử địch là Nhãn Chi Văn Minh, nghe nói Nhãn Chi Văn Minh có thể bắn ra thần quang, giải trừ ôn dịch không ngờ Lục Nguyên trong tay cũng có mộ con mắt của Nhãn Chi Văn Minh, nhưng muốn ngăn cản tiến công của hắn thì thật là buồn cười, công kích của hắn phát ra ngày càng trở nên mãnh liệt, phạm vi bảo vệ ba trượng của Lục Nguyên cũng ngày càng thu hẹp lại, ngày càng nhỏ bé.
Hiện tại Hoang Ôn Văn Minh phó chủ đã chiếm thượng phong.
Lục Nguyên thầm thở ra một hơi, văn minh cảnh đúng là không dễ trêu chọc, hiện tại mình ở thế hạ phong phải nghĩ ra một biện pháp thay đổi chiến cuộc.
Mà ở xung quanh những người xem cuộc chiến thấy Lục Nguyên ở thế hạ phong thì chỉ có thể hô to.
Không sai chính là hô.
Tiếng hò hét phát ra từ nội tâm.
- Hoang tiệm vu lục Lục Nguyên phải thắng.
- Hoang tiệm vu lục Lục Nguyên phải thắng.
Đây là tiếng hò thét trong tuyệt vọng tuy nhiên bọn họ không muốn bị hủy diệt bị tử vong, không chỉ là hò hét thậm chí còn mấy người xông ra ngoài, đối thủ là cường giả Văn Minh ảnh, không sai, nhưng bọn họ bảo vệ gia viên của mình nên cũng phải xông ra, Pháp Bảo văn minh không ít người xông tới cuối cùng cũng chỉ có chung một kết cục là trong nháy mắt bị giết.
Mặc dù là vậy vẫn có không ít người không hề do dự lao lên.
Lục Nguyên đang liều mạng mà mọi người cũng liều mạng.
Vì pháp bảo văn minh không bị hủy diệt mà liều mạng.
Tử vong tuy đáng sợ nhưng vì bảo vệ gia viên của mình nó cũng không phải là đại sự.
Trong ba người phó chủ văn minh của Pháp Bảo văn minh, Thên Phòng Văn Minh phó chủ bị thương nhẹ nhất.
Thứ nhất pháp lực của hắn thấp nhất căn bản không phải mục tiêu công kích của Hoang Ôn Văn Minh phó chủ thứ hai hắn tự ý thủ không tự ý công, phòng thủ vẫn còn chút lực đạo cho nên bị thư nhẹ nhất, đương nhiên cái nhẹ này cũng chỉ là tương đối mà thôi, so với hai người Thiên Công và Thiên Quỷ hắn vẫn còn chút sức chiến đấu.
Gia quốc của mình mình nhất định phải bảo vệ.
Cho dù chết cũng phải bảo vệ.
Thiên Phòng văn minh phó chủ tế lên Chư Tà Thối Tị Giáp của mình, đây là một pháp bảo phòng ngự, y xông vào trong làn nước đen kịt, nhưng lập tức y bị đẩy ngã xuống, Chư Tà Thối Thị Giáp tuy là pháp bảo mạnh mẽ nhưng cũng bị xuyên thủng.
Hơn nữa không chỉ như vậy, toàn thân Thiên Phòng phó chủ văn minh cũng bị ôn dịch xâm lấn, hắn là phó chủ văn minh cũng không đến mức tử vong lập tức nhưng cũng không chống đỡ được bao lâu, trong nháy mắt hắn nút vào đại lượng đan dược, đều là dùng pháp bảo đổi lấy với dược chi văn minh, nhưng đan dược này chỉ kéo dài được chút thời gian mà thôi.
Thiên Phòng văn minh phó chủ cũng phải thở ra một hơi thật sâu, mình còn như vậy Lục Nguyên phải chịu bao nhiêu áp lực đây?
Khó có thể tưởng tượng.
Lục Nguyên hiện tại quả thật đã rơi vào thế hạ phong, trong nhất thời hắn không nghĩ ra biện pháp đối phó, đây không biết là lần thứ mấy Lục Nguyên tự nói với mình, không được xem nhẹ từng văn minh cảnh, từng văn minh cảnh đều không đơn giản, tuy nhiên cho dù rơi vào thế hạ phong Lục Nguyên vẫn tự tin rằng mình có thể chạy trốn, nhưng nếu hắn chạy trốn Pháp Bảo văn minh sẽ lập tức bị hủy diệt.
Đúng lúc Lục Nguyên đang trầm tư thì công kích của Hoang Ôn Văn Minh phó chủ càng thêm sắc bắn, y phát hiện ra mình đang chiếm thượng phong, giết không được Lục Nguyên, y càng kiêng kỵ bốn chữ hoang tiệm vu lục hơn.
Bốn chữ này đai biểu cho điều xấu, chỉ cần tính mạng của hắn chấm dứt, điều xấu cũng mất.
Một thủy tự ôn chữ vừa xuất hiện, cột nước đen kịt ở trên không trung sắc bén hơn ba phần.
Trời!
Lại có một sơ thủy văn tự ôn tự xuất hiện.
Vốn Hoang Ôn Văn Minh phó chủ chiếm hết thượng phong mà bây giờ lại tế ra ôn tự, như vậy Lục Nguyên càng không hề có một chút cơ hội thắng, chắc chắn phải chết ở trong Hoang Ôn Văn Minh phó chủ, pháp bảo văn minh cũng bị hủy diệt ở trong tay Hoang Ôn Văn Minh phó chủ, tất cả đều xong rồi.
Ôn tự!
Đây là một từ rất khó định hình.
Lục Nguyên trước hết xem thủy long có thể hấp thu sơ thủy văn tự này hay không chỉ thấy thủy long hướng về phía ôn tự cắn lấy nhưng không làm gì được.
Hoang Ôn Văn Minh phó chủ cũng nói:
- Ngươi muốn đối phó với sơ thủy văn tự của ta? Thật là buofn cười.
Lục Nguyên giận giữ hắn lại tế lên vô tướng thôn phệ quyết đem chữ thôn vận dụng tới cực hạn, bảy thôn phệ chi long tề động, trong nháy mắt nuốt chữ ôn vào trong long khẩu đồng thời tiêu hóa thành một luồng ôn hệ nguyên khí, ôn hệ nguyên khí dựa vào đạo tự phân thân càng tăng lên đẳng cấp của chữ đạo.
Lúc này con mắt của Nhãn Chi Văn Minh chuyển động Lục Nguyên lập tức vận chuyển Nhân Quả Thiết tắc trong nháy mắt đem tinh hoa của chữ ôn này đưa vào chính giữa con mắt.
Hóa ra con mắt của Nhãn chi văn minh có thể dùng chữ ôn làm dinh dưỡng phát triển.
Nhãn Chi Văn Minh, vốn có thể khắc chế Ôn tự văn minh.
Đương nhiên Nhãn Chi Văn Minh cũng chỉ hơn một chút mà thôi, vừa rồi nếu như không có kỳ công vô tướng thôn phệ quyết thì nó không có khả năng hấp thu ôn tự, kết quả sau rất nhiều kỷ nguyên ôn tự trong tay của Hoang Ôn Văn Minh phó chủ đã bị Lục Nguyên dùng vô tướng thôn phệ quyết lấy đi.
Con mắt này có được ôn tự trong nháy mắt liền tăng lên, biến thành lớn gấp hai.
Lục Nguyên tế lên con mắt hiện taij trong nháy mắt một đạo hắc sắc hào quang bắn ảa, một đạo hắc sắc hào quang này xuất hiện hắc sắc thông thiên ôn dịch cột nước lập tức biến mất sạch sẽ, Lục Nguyên phát hiện sau khi thăng cấp con mắt này thật là thần kỳ lợi hại, trong nháy mắt phát ra hắc quang hàng trăm trượng, đem cột nước thông thiên ôn dịch phá sạch sẽ.
Làm xong những chuyện này Lục Nguyên vác kiếm trên vai lười biếng nở ra nụ cười:
- Hoang Ôn Văn Minh phó chủ tuyệt chiêu cuối cùng của ngươi đã bị phá, hiện tại ngươi còn có gì nữa không?
Hoang Ôn Văn Minh phó chủ trừng mắt nhìn Lục Nguyên:
- Không thể không thể.
Hắn vừa rồi đã bị Lục Nguyên làm cho chấn kinh triệt để sơ thủy văn tự chữ ôn của hắn đã bị phá, chữ ôn này có lực sát thương vô cùng lớn nhưng cứ như vậy bị Lục Nguyên phá đi, hắn như muốn lập tức gửi thư cho hoang cổ văn minh nói là Lục Nguyên có thể phá hủy sơ thủy văn tự, nhưng lúc này pháp bảo văn minh bị phong bế triệt để hắn cũng không thể truyền tin tức cần thiết ra ngoài.
Mà hắn càng thêm khiếp sợ, Lục Nguyên hấp thu chữ ôn xong tròng mắt đã tăng lên gấp đôi, lực sát thương bạo tăng, rõ ràng trong thời gian ngắn đã phá hủy hắc sắc cột nước.
.
Truyện khác cùng thể loại
466 chương
32 chương
227 chương
37 chương
177 chương
14 chương
25 chương
131 chương