Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 1377

Chờ một chút! Bản thân trí nhớ của mình hình như có chuyện gì đó liên quan thì phải. Lúc đó Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ và Tiên Chi Tử đối thoại cũng nói tới Ma Chi Văn Minh Chi Chủ, Pháp Bảo Văn Minh mà. Chẳng lẽ lại là thế! Lục Nguyên bỗng nhiên nghĩ tới một loại khả năng, cái gọi là Ma Chi Văn Minh Chi Chủ đánh chết Pháp Bảo Văn Minh kia thật ra là do người Hoang Cổ, Tiên Cổ đứng sau lưng gây ra. Cũng tức là nói Hoang Cổ, Tiên Cổ Văn Minh đã tạo liên minh, càng nghĩ càng thấy chuyện này có khả năng. Pháp Bảo Văn Minh vẫn là văn minh trung lập, mà đại quyết chiến của Trung Ương Thiên Triều đã sắp tới rồi. Văn minh cường đại như Phượng Cổ Văn Minh còn có thể bảo trì trung lập. Chẳng qua những thế lực khác cũng muốn nhúng tay vào, ví dụ như tranh vị trí Thanh nữ kia kia. Nếu như là lúc khác thì nhúng tay vào việc tranh giành vị trị Thanh nữ chẳng khác gì tát vào mặt Phượng Cổ Văn Minh. Phượng Cổ Văn Minh cũng hiểu rõ đây là đại thế, cho nên cũng chấp nhận để văn minh khác nhúng tay vào. Mà Pháp Bảo Văn Minh có thực lực không cường đại như Phượng Cổ Văn Minh, rất không có khả năng tiếp tục giữ trung lập. Đại quyết chiến tại Trung Ương Thiên Triều là một đại thế. Trong đại thế này, tất nhiên sẽ phải chia thành hai phái. Muốn trung lập rõ là đi ngược dòng chảy rồi. Cho nên Ma Chi Văn Minh Chi Chủ đánh chết Pháp Bảo Văn Minh Phó Chủ chỉ sợ là do Hoang Cổ Văn Minh ra tay muốn chiếm đoạt Pháp Bảo Văn Minh thôi. Ngẫm lại một chút, Pháp Bảo Văn Minh Phó Chủ mạnh nhất của Pháp Bảo Văn Minh chết rồi, Hoang Cổ Văn Minh hiện giờ phái ra một nhân vật cường đại đi chiêu an, dùng chút ít thủ đoạn mềm lẫn cứng thì rất có khả năng thu được Pháp Bảo Văn Minh. Lục Nguyên càng nghĩ càng cảm thấy có đạo lý. Chẳng qua Hoang Cổ Văn Minh sẽ phái ai đi đây? Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ là người có khả năng nhất. Lục Nguyên sau khi nghe thấy tin tức này liền bay thẳng về hướng Pháp Bảo Văn Minh. Rốt cục đã bay tới Pháp Bảo Văn Minh. Trên cửa Pháp Bảo Văn Minh có khắc hình vô số Pháp bảo. Lục Nguyên cũng không khỏi giật mình. Mình và Pháp Bảo Văn Minh xưa này không có giao tình gì, hiện tại tiến vào đó thế nào cũng là một vấn đề. Vào lúc hắn đang do dự thì lại thấy một thiếu nữ mặc bạch y bay tới. Thiếu nữ này bay từ xa xa tới, khuôn mặt vốn đáng yêu như trẻ con hiện giờ lại khóc tới sưng cả mắt, hiển nhiên là đã khóc rất nhiều. Lục Nguyên biết người này, chẳng phải là Bảo Bối Đế Cơ, bạn tốt của Vân Tụ Tuyết thì còn ai vào đây nữa? Trong nháy mắt hắn liền rơi xuống cạnh Bảo Bối Đế Cơ. Bảo Bối Đế Cơ lúc đầu giật mình, nhưng sau khi thấy Lục Nguyên liền yên lòng hẳn: - Là ngươi à? - Đúng, là ta đây. Ta có chuyện muốn vào Pháp Bảo Văn Minh một lần, đi cùng ngươi có được không? Lục Nguyên nói. - Tốt lắm. Bảo Bối Đế Cơ nói chuyện rất vui vẻ, nhưng tới chữ cuối thì giọng điệu lại ỉu xìu lại. Bảo Bối Đế Cơ vốn du đảng bên ngoài, đột nhiên nghe tin dữ kinh thiên là phụ thân bị Ma Chi Văn Minh Chi Chủ giết chết, cho nên mới không quan tâm tất cả, trở về Pháp Bảo Văn Minh. Bảo Bối Đế Cơ nói: - Lục Nguyên, ta biết rất rõ thực lực của ngươi, hiện tại cũng biết ngươi nếu không mất mạng thì sẽ là thiên tài tuyệt thế đạt tới Văn Minh Cảnh. Cho nên ta xin ngươi một chuyện. Nàng lại thút thít khóc. Lục Nguyên hỏi: - Chuyện gì vậy? Bảo Bối Đế Cơ nói: - Ma Chi Văn Minh Chi Chủ giết cha ta. Với bản lĩnh của ta thì bao lâu sau cũng không thể báo thù được. Pháp Bảo Văn Minh tuy còn ba vị thúc thúc là Thiên Kích Văn Minh Phó Chủ năm kỷ nguyên và Thiên Phòng Văn Minh Phó chủ hai kỷ nguyên, Thiên Quỷ Văn Minh Phó Chủ ba kỷ nguyên, cũng rất lợi hại nhưng có chênh lệch cực lớn với Ma Chi Văn Minh Chi Chủ. Trong những người ta quen biết thì chỉ có ngươi là tương lai có khả năng đánh chết Ma Chi Văn Minh Chi Chủ. Cho nên ta muốn xin ngươi một việc, nếu thực lực ngươi về sau mạnh rồi thì xin ngươi thay ta đánh chết Ma Chi Văn Minh Chi Chủ, thay ta báo thù có được không? Bảo Bối Đế Cơ nói. Lục Nguyên không khỏi giật mình. Bản thân hắn cũng không dám chắc là tương lai có thể nhất định chém giết Ma Chi Văn Minh Chi Chủ, đang định mở miệng nói thì Bảo Bối Đế Cơ lại nói. - Nếu như có thể như vậy thì ta nguyện làm tiểu thiếp của ngươi. Ta nghe nói nam nhân đều rất háo sắc mà. Chẳng qua như vậy cũng tốt, sau khi Tụ Tuyết tỷ tỷ lập gia đình với ngươi thì ta cũng có thể ở chung với tỷ ấy cả ngày. Lục Nguyên lập tức hết nói nổi, không khỏi bất đắc dĩ nói. - Ngươi nghe ở đâu ra vậy? Ma Chi Văn Minh Chi Chủ, nếu như ta đủ khả năng thì sẽ chém giết hắn giúp ngươi. Đương nhiên bản thân hắn cũng đáng chết. Ma Chi Văn Minh Chi Chủ tu hành chữ ma của hắn mà giết không ít người. Lục Nguyên cũng không phải vì Bảo Bối Đế Cơ nhờ vả mới làm chuyện này mà bởi chính khí trong lòng hắn. - Hiện tại ngươi dẫn ta tiến vào Pháp Bảo Văn Minh đi, tạm thời đừng bộc lộ thân phận của ta. Lục Nguyên nói xong liền đội nón cỏ lên đầu. Bảo Bối Đế Cơ rốt cục tìm thấy một tia cơ hội báo thù cho cha, không khỏi cảm thấy thoải mái hơn một chút. Vốn nàng không hề có chút hy vọng nào bởi đối thủ này quá cường đại. Thời điểm tiến vào Pháp Bảo Văn Minh, hỏi tham một tiếng mới biết Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ giờ còn chưa tới. Lúc đó Lục Nguyên liền truyền âm bảo Bảo Bối Đế Cơ. Bảo Bối Đế Cơ cũng gật đầu khẽ, dặn dò môn vệ ở đại môn Pháp Bảo Văn Minh. - Nếu như người của Hoang Cổ Văn Minh tới, đặc biệt là Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ thì các ngươi phải báo với ta một tiếng. - Vâng, Đế Cơ. Đám môn vệ kia tất nhiên là đồng ý. Bảo Bối Đế Cơ và Lục Nguyên tiến vào giữa Pháp Bảo Văn Minh. Pháp Bảo Văn Minh chỉ là một khối đại lục Pháp bảo, phía trên không có trăng sao, ngược lại có đủ loại Pháp bảo nhiều kiểu dáng lơ lửng trên không trung. Những Pháp bảo này có lớn có nhỏ, có hình tháp, cầu, có hình đao, thẳng, hình vòng cung, có cái tỏa ánh sáng tím, có cái lại tỏa ánh sáng hồng. Bảy loại hào quang không ngừng đan xen nhau. Lục Nguyên chắp tay nhìn phong cảnh đặc biệt của Pháp Bảo Văn Minh. Pháp Bảo Văn Minh và Phượng Cổ Văn Minh có sự bất đồng thật lớn. Lúc này một người nhanh chóng bay tới gần. - Đế Cơ, Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ vừa mới tới Pháp Bảo Văn Minh. Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ đến đây sau mình một chút. Trong nội tâm Lục Nguyên thầm nghĩ. Mà Bảo Bối Đế Cơ lập tức nhìn về phía Lục Nguyên. Nàng không rõ Lục Nguyên sao lại biết người tới là Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ. Pháp Bảo Văn Minh có một đại lục Pháp bảo cự đại, mà trung tâm của đại lục này là Pháp Bảo Thành. Chính giữa Pháp Bảo Thành này cơ bản thứ gì cũng là Pháp bảo. Nếu như Lục Nguyên tới đây chỉ sợ sẽ càng hoảng sợ. Ở đây ngươi thoạt nhìn một thanh đao là binh khí nhưng sai rồi. Đây cũng không phải binh khí bình thường mà phía trên sẽ tự động phóng ra ánh sáng hàn băng làm đông cứng người khác. Đây hoàn toàn là Pháp bảo. Thế cũng chưa có gì. Ở giữa ngã tư đường có một quả cầu cự đại, cũng là một Pháp bảo cự đại. Vân vân. Ngay cả một gian phòng ốc cũng có thể bay lên trời, còn có tay có chân, cũng là Pháp bảo, lúc nào cũng có thể sắp xếp, lúc nào cũng có thể dừng lại.