Hoa rơi
Chương 2 : Chân thật
Tom đột nhiên cảm thấy có chút không chân thật.
Hôm nay vợ chồng Cotillard tới cô nhi viện, đây là một ngày lành, điều này có nghĩa là hắn có thể được ăn thức ăn thơm ngon và được mọi người cố ý quên đi.
Không có khiêu khích, không có cười nhạo, không có ánh mắt kì dị. Ngồi dưới tán cây, chỗ này thật im lặng, rất thích hợp đọc sách, quan trọng nhất là, ở đây hắn có thể quan sát toàn bộ hoạt động ở sân chơi. Hắn ở dưới tán cây xem sách, ngẫu nhiên sẽ quan sát tình hình của những người khác.
Đây là việc rất đơn giản hạnh phúc.
Sau đó thì sao?
Sau đó hắn gặp Nicole Cotillard, con gái của vợ chồng Cotillard.
Vợ chồng Cotillard chưa bao giờ dẫn con gái mình tới nơi này, tuy rằng, bọn họ tới đây rất nhiều lần. Tom đột nhiên phát hiện điều này rất có thể là tin tức cực kì quan trọng: vợ chồng Cotillard quyết định nhận nuôi một đứa bé ở viện cô nhi này. Đây là một cơ hội rất tốt, Tom cầm tay Nicole vươn ra, hắn không nghĩ sẽ buông tha cho bất kì khả năng nào.
Tiếp theo? Tom có chút không nhớ rõ, hắn cố gắng đi chơi với Nicole, hắn nghe theo sự sai bảo của Nicole, sau đó vẻ mặt ngốc nghếch của hắn làm cho Nicole cười to.
Khi Nicole muốn đi, hắn ảo não vò đầu bứt tóc, hắn thấy chính mình đã làm hư hỏng tất cả. Hắn luôn nghĩ, bất luận đứa trẻ nào so với hắn càng tốt hơn, hắn hoàn toàn mất hết cơ hội.
Hắn trở lại gian phòng của mình, sau đó yên lặng lật sách, điều này có thể làm cho hắn bình tĩnh trở lại.
Tom cảm giác đầu óc mình hỗn loạn.
Sau đó lại xảy ra chuyện gì?
Hắn nhớ rõ bị người gọi vào văn phòng của bà Cole, sau đó, tiên sinh Cotillard từ ái hỏi hắn: “Con có muốn đến nhà của chúng ta không? “
Tom cảm thấy hôm nay là ngày may mắn của hắn, hắn thật may mắn mình ở trong tình huống đó còn có thể bảo trì lễ nghi cơ bản, hắn nhớ rõ chính mình thật bình tĩnh trả lời: “Đây là vinh hạnh của con, thưa tiên sinh.”
Hắn vì biểu hiện của chính mình tự hào, thật hoàn mỹ, đúng không?
Tom không nhớ rõ sau đó xảy ra chuyện gì, dù sao kết quả cuối cùng là hắn trở lại gian phòng của mình thu dọn đồ đạc, chuẩn bị lúc này rời đi, đến nhà của Cotillard tiên sinh.
Ba bộ quần áo mùa hè và hai bộ quần áo mùa đông, một quyển sách cùng với một tảng đá hình trứng chính là toàn bộ đồ đạc của hắn. Hắn cầm lấy mấy thứ này, thay đổi vận mệnh của mình đến nhà Cotillard.
"Vô cùng cảm tạ bà, phu nhân Cole. Hôm nay chúng tôi rất cao hứng." Gavin rất lịch sự chào tạm biệt phu nhân Cole.
"Không cần khách khí đâu, tiên sinh Cotillard, tôi thật vui mừng thay khi các người có thể ở đây vui vẻ." Bà Cole cười có chút miễn cưỡng. "Các người thật sự muốn nhận nuôi Tom sao? Các người thật sự không lo lắng cho những người khác sao?" Phu nhân Cole cố gắng vớt cú chót.
"Chúng tôi đều rất thích đứa bé này." Gavin mỉm cười trả lời, Kamille nắm tay Nicole đồng ý gật đầu.
Lúc này, Nicole nhìn Tom đến gần bọn họ, cô bé cao hứng vẫy vẫy tay kêu Tom, sau đó ý bảo cậu đến bên cạnh cô bé.
"Tom, chào tạm biệt phu nhân Cole đi nào." Gavin ôn hòa nhìn Tom. Tom hướng phu nhân Cole hành lễ: "Xin cảm tạ bà đã chiếu cố, xin Chúa phù hộ cho bà." Tom nói.
Phu nhân Cole thở dài, cuối cùng nói: "Xin Chúa phù hộ cho con."
Tom đi theo một nhà Cotillard lên xe, sau đó rời khỏi viện cô nhi này. Cậu bé có chút hưng phấn, lại có chút không yên. Kamille kéo dắt tay bé Tom, hòa ái xoa đầu đầu của bé: "Thân ái, con chớ khẩn trương, từ hôm nay trở đi chúng ta chính là người một nhà."
Tom gật gật đầu, lễ phép nói: "Con đã biết, thưa phu nhân." Kamille mỉm cười nhìn Tom, vừa lòng nở nụ cười. Xe ngừng ở địa phương không phải trang viên nhà Cotillard, mà là một cửa hàng bán quần áo. Một nhà Cotillard cùng Tom đi vào cửa hàng, chủ tiệm đón chào rất nhiệt tình.
"Phu nhân Cotillard, nhìn thấy bà thật là làm cho người ta rất cao hứng, nga, tiểu thư Cotillard cũng tới? Quần áo mà mẹ con đặt may đã xong rồi, muốn thử một chút hay không? Ta rất chờ mong dáng vẻ xinh đẹp của con sau khi mặc quần áo này đó."
"Đương nhiên là muốn, con đã mong đợi lâu lắm rồi." Nicole hưng phấn nhìn phu nhân Lysa.
Kamille nhìn bộ dạng hưng phấn của Nicole, khóe miệng mỉm cười. Nicole là bảo bối quý nhất của bà và Gavin, nghe người khác khen ngợi Nicole bà càng vui vẻ hơn cả khi chính mình được khen. Đây là hạnh phúc mà bà luôn hằng mơ ước, tuy rằng này hạnh phúc đến hơi trễ.
Kamille cùng Gavin là một đôi vợ chồng cảm tình rất tốt, nhưng mà bọn họ kết hôn hơn hai mươi năm, nhưng Kamille lại không có thai, đây là bóng ma trong cuộc đời bọn họ. Sự thật này làm cả hai uể oải, nhưng nghĩ đến cuộc sống hạnh phúc của bọn họ ở hiện tại cũng là trộm được, bọn họ phải biết đủ. Bọn họ cho rằng đây làThượng Đế trừng phạt, trừng phạt bọn họ làm trái mệnh lệnh của cha mẹ, trừng phạt bọn họ từ bỏ gia tộc vinh quang. Cho nên, tuy rằng tiếc nuối nhưng cũng cảm thấy đủ, bọn họ vẫn tôn kính Thượng Đế như trước. Có lẽ Thượng Đế đối tín đồ trung thành kiên trì như hắn, Kamille Diya cùng Gavin Diya dùng gần ba mươi năm thành kính đổi lấy sự tha thứ của Thượng Đế .
Khi Kamille ở tuổi 43 ấy, bà kinh ngạc phát hiện, mình thế nhưng mang thai! Trải qua một loạt gà bay chó sủa, ấp ủ đầy tình yêu và hi vọng của Gavin cùng Kamille, Nicole Cotillard được sinh ra . Gavin cùng Kamille toàn tâm toàn ý bảo vệ trân bảo mà Thượng Đế ban cho này, mọi cử động của Nicole đều tác động trực tiếp tới bọn họ. Nicole mỉm cười, bọn họ cao hứng, đem tất cả đồ chơi đặt trước mặt con bé; Nicole khóc, bọn họ càng đau lòng, đem tất cả những thứ làm bé con không vui cất đi.
Theo bước chân trưởng thành mỗi ngày của Nicolle, vợ chồng Cotillard lại có phiền não. Bảo bối Nicole kế thừa ưu điểm của cha mẹ, cô bé có một đôi mắt thật to, lông mi vừa đen vừa dài, cong cong rất đáng yêu, làm cho ánh mắt càng thêm hữu thần. Bé có một mái tóc dài màu vàng kim, mượt mà như tơ lụa; da của bé trắng nõn tinh tế, giống như làm từ gốm sứ thượng hạng. Một Nicole như vậy, bất luận là ai nhìn thấy, đều sẽ cảm giác mình gặp được một thiên sứ tốt đẹp nhất, hơn nữa Nicole dù có được sự cưng chiều của cha mẹ, cô bé vẫn như cũ là một tiểu thục nữ hoàn mỹ . Điều này làm cho vợ chồng Diya càng thêm kiêu ngạo, Thượng Đế tha thứ sai lầm của bọn họ, ban cho hai người báu vật quý nhất thế gian – Nicole đáng yêu thiện lương.
Nhưng mà, tiểu thiên sứ này quá trân quý, bọn họ không dám nghĩ nếu không có bọn họ bảo hộ, tương lai tiểu thiên sứ này sẽ như thế nào. Theo thời gian bọn họ ngày càng già đi, nhưng Nicole vẫn còn rất nhỏ. Hơn hai mươi năm cố ý quên đi họ đã không còn liên hệ với ai do chiến tranh chia cắt, khiến bọn họ tìm không thấy bất kì bóng dáng người nhà năm xưa, bọn họ cực kì hy vọng có thể tìm kiếm được một người đàn ông sẽ giống như bọn họ yêu nhau, yêu thương Nicole tiếp nối phần của bọn họ. Tom là do bọn họ lựa chọn.
*********************************
Phu nhân Diya rất thích nghe người khác tán dương Nicole, đều này khiến tâm tình của bà vui vẻ nói không nên lời.
"Phu nhân Lysa, mời bà mang quần áo cho Nicole thử xem, nếu có chỗ không hợp cũng dễ sửa chữa."
"Được thôi, phu nhân Diya, tôi có chút vội vàng. Đúng rồi, quý ông nhỏ tuổi đáng yêu đây là?" Lysa phu nhân hỏi, bà tò mò nhìn cậu bé trước mắt.
Tom cùng vợ chồng Cotillard đi vào cửa hiệu bán quần áo, cửa hàng này nhìn qua có chút quý giá, quần áo xinh đẹp mà tinh xảo làm cho cậu không kịp nhìn, đây là thế giới cậu chưa bao giờ tiếp xúc tới. Nhưng cái này cũng chỉ làm cho cậu bị mê hoặc một lúc thôi, Tom rất nhanh sẽ thu hồi sự chú ý của mình, bình tĩnh nhìn phu nhân Cotillard với bà chủ nói chuyện với nhau.
Biểu hiện vừa rồi của Tom hoàn toàn rơi vào trong mắt tiên sinh Cotillard, ông đối Tom lại thêm vừa lòng.
"Đây là con nuôi của chúng tôi, Tom." Phu nhân Cotillard giới thiệu với phu nhân Lysa.
Tom tức thời tiến lên, mặt mỉm cười nói: "Xin chào phu nhân Lysa, con gọi là Tom Marvolo Riddle."
Phu nhân Lysa cẩn thận đánh giá đứa nhỏ trước mắt, cậu bé có một mái tóc đen tuyền, quần áo trên người có chút đơn bạc và cũ nát, điều duy nhất đáng mừng là chúng thực sạch sẽ. Tom đứng ở chỗ này mặc dù có chút bất an, nhưng không ngượng ngùng, đôi mắt màu đen chăm chú nhìn bà, khiến bà không thể tin được tiểu thân sĩ lễ phép mà thật đáng yêu này đến từ cô nhi viện.
"Xin chào, Riddle tiên sinh." Phu nhân Lysa mỉm cười trả lời: "Cậu là một tiểu thân sĩ đáng yêu, nhưng mà quần áo trên người cậu bé không thích hợp cho lắm."
Phu nhân Diya cười nói: "Nga, đây chính là nguyên nhân tôi tới đây tìm bà. Lysa thân ái, bà có thể giúp tôi, đúng không?"
"Đương nhiên, phu nhân Cotillard, ở đây tôi có mấy bộ quần áo đã may sẵn, rất thích hợp với Riddle tiên sinh. Riddle tiên sinh, mời cậu đi theo Mary, anh ta sẽ chọn cho cậu bộ quần áo thích hợp nhất." Phu nhân Lysa ra hiệu cho Tom.
Sau đó bà nói với Mary đang ở bên cạnh nói: "Cậu hãy ghi số đo cho tiểu thân sĩ đây, sau đó mang quần áo thích hợp cho cậu ấy mặc thử."
Mary nhu thuận mang theo Tom rời khỏi. “ Tiểu thư Cotillard, mời con đi theo ta, ta dẫn con đến phòng thay quần áo." Phu nhân Lysa ôn nhu nói với Nicole. Tom cùng Nicole đều rời khỏi, Gavin cùng Kamille cùng ngồi ở trên sô pha chờ bọn nhỏ đi ra.
"Tom là một đứa trẻ tốt, biểu hiện của nó so với anh đoán còn tốt hơn." Gavin nói, hai đầu lông mày của ông không giấu nổi sự kiêu ngạo.
"Gavin à, tuy rằng Tom là một đứa trẻ tốt, nhưng em càng thích Span hơn." Bà cũng thích Tom, nhưng mà bà cảm thấy vẫn là Span thích hợp với Nicole hơn.
"Span là một đứa trẻ tốt, nhưng em không biết nó so với Nicole của chúng ta lớn hơn nhiều lắm sao? Hơn nữa đứa trẻ đó sống ở cô nhi viện cũng tốt lắm, nếu chúng ta nhận nuôi thằng bé sẽ chẳng thể nào khiến nó sinh ra nhiều cảm kích. Có lẽ nó sẽ chăm sóc tốt cho Nicole, nhưng sẽ không giống chúng ta quan tâm và dành tình yêu thương vô bờ bến cho bé cưng." Tiên sinh Cotillard phân tích nói, đối với hạnh phúc cả đời của con gái bảo bối, ông sẽ không qua loa, cho dù ông có thích thằng bé đi chăng nữa, ông cũng phải quan sát gần một năm rồi mới lựa chọn.
Sau khi nghe chồng mình phân tích, Kamille có chút bận tâm hỏi: "Tom có thể làm được sao?"
"Ít nhất tỉ lệ Tom làm được lớn hơn Span. Chúng ta có thể làm cho Nicole trở thành ân nhân của Tom, trở thành ánh sáng duy nhất cứu rỗi nó, trở thành một sự tồn tại đặc biệt duy nhất trong lòng thằng bé. Em có biết, Tom là đứa nhỏ rất kì lạ, hơn nữa trái tim của nó đã bị tổn thương rất nhiều, nếu Nicole có thể trị lành vết thương trong lòng nó, như vậy, chúng ta là có thể yên tâm giao Nicole cho thằng bé bảo hộ, chúng ta chỉ cần bồi dưỡng Tom sống chung với Nicole là tốt rồi." Gavin rất bình tĩnh nói.
"Được rồi, lúc nào anh cũng đúng hết." Kamille đồng ý suy nghĩ của chồng mình.
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ --------
Mèo: Khúc đầu giống như độc thoại của Tom vậy đó ~~ cho nên hồi hắn hồi cậu thỉnh đừng để ý làm chiiiii. Còn tên Span kia là 1 sản phẩm của chị Gồ, tiếng Trung dịch ra là phía Tây – The West T.T Ráp vô thật kì cục!! Thôi thì cho ảnh tên “nhịp cầu’’ ha hả =w= Nói chứ cái QT hiện cái cụm đồng nghĩa có tên Span đóaa..
Truyện khác cùng thể loại
43 chương
13 chương
59 chương
108 chương
25 chương