Hóa ra đã bảy năm

Chương 13 : Thể xác hòa nhập

Khiết Tâm lúc này đâu suy nghĩ được gì cũng không hiểu những gì anh nói ,cô lấy tay đẩy anh ra ,thấy anh vẫn không nhúch nhích ,cô dùng bàn tay nhỏ đấm mạnh sau lưng anh. \-" Chấn Vũ ...anh không được đụng vào em ..buông em ra.. .chúng ta không thể " Phương Chấn Vũ lúc này ngước mặt lên, tay vẫn ôm chặt cô . \-" Tại sao không thể ...em là của anh, tại sao anh là không có quyền đụng vào em" Lời nói bá đạo kèm théo đó là hành động làm Khiết Tâm hét lớn.Không màn đến sự phản kháng của cô ,anh bế thốc cô lên ,chân dài đi nhanh đến giường ,để cô xuống giường ,anh cởi sạch những gì còn sót trên người cô. \-" Phương Chấn Vũ anh điên rồi.." Mặc cho Khiết Tâm chống trả quyết liệt ,nhưng sức cô chẳng là gì với anh,thấy anh đang cởi quần áo của anh ,cô nhảy xuống giường định chạy vọt vào phòng tắm mặc thân đang trần truồng ,vừa cởi xong quần lót ,chỉ một tay anh đã bắt cô lại dễ dàng ,hai người cùng ngã xuống giường , chân cô vung đạp bị chân anh kẹp chặt ,tay anh bắt lấy hai tay cô đưa lên đầu ,tư thế này làm thân hình cô áp sát vào anh không một khe hở,cô cảm nhận rõ ràng vật nóng cứng như sắt của anh đang để ngay bụng mỉnh ,cô hoảng hốt uống éo thân mình... \-" Chấn Vũ ..đừng..anh thả em ra ..Em không muốn...Á" BỐP Cô im bật ,mặt đỏ lên vừa thẹn vừa đau..anh vừa đánh cô đấy ,cô nghĩ cái mông mình chắc là đỏ lên rồi. Phương Chấn Vũ thấy Khiết Tâm miệng thì la ,người thì lộn xộn ,tay chân vung loạn xạ,không còn cách nào khác anh phải vỗ mạnh vô mông cô,cho cô im lặng,anh dùng lực vừa phải nhưng da thịt cô non mềm anh nghĩ chắc là cũng đau. Quả nhiên cô im lặng ngay lập tức ,ngoan ngoãn hai mắt mở to nước mắt lưng tròng chờ đợi để rơi ,nhìn anh,môi mím lại ,bộ dạng uất ức nhìn thương yêu muốn chết . Làm tim anh nhũng ra ,lấy tay xoa nhẹ qua lại chỗ mới bị anh đánh ,mũi cạ vào mũi cô,miệng dỗ dành . \-"Khiết Tâm ..anh xin lỗi ...có đau không em" \-" Oa..Huu...huhu anh là đồ xấu xa...huu" Thà không hỏi tới thì thôi một khi hỏi tới thì bao nhiêu đau khổ , sự tủi thân bao năm qua bùng phát ,nghe lời nói dịu dàng thấy cử chỉ dỗ dành ,yêu thương của anh,cô uất ức bật khóc nức nở,nước mắt như vỡ đê,tay được anh buông ra cô đánh bốp bốp lên ngực anh ,nước mắt chảy ra, được anh lau nhưng nước mắt rơi càng ngày càng nhiều. Phương Chấn Vũ chưa bao giờ biết cô nhóc này ăn vạ như vậy anh chỉ đánh nhẹ một cái mà cô đã khóc thương tâm như vậy ,anh áp xuống nuốt hết tiếng khóc của cô vào miệng ,anh hôn rất nhẹ nhàng ,môi mút nhẹ môi cô ,tay xoa nhè nhè ở mông cô,cảm giác non mềm làm anh rất thích,cách này rất hiệu nghiệm ,hôn một hồi cô cũng đã ngừng khóc,anh buông môi cô ra ,cả da thịt của cô giờ chuyển sang hồng nhạt,da thịt trắng hồng nổi bật trên Drap giường màu xanh đậm. Khiết Tâm nhìn lên khuôn mặt người đàn ông mà cô yêu thương sâu sắc, bao nhiêu đêm trong giấc mơ cô luôn mơ thấy anh ôm cô trong vòng tay yêu thương cô,mà đây không phải là mơ mả là sự thật, giờ đây anh đang ôm cô rất chặt,như sợ buông cô ra ,cô sẽ biến mất vậy,trong mắt anh giờ đây cô thấy được tình yêu anh dành cho cô. Không kìm lòng được cô lấy tay vuốt nhè nhẹ lên mặt anh ,ngón cái cô miết nhẹ gò má anh,vì khóc nên tiếng cô trở nên khàn khàn ,cô lẩm bẩm nói rất nhỏ ,nhưng anh nghe rất rõ ràng.. \-" Chấn Vũ..Chấn Vũ sao anh có thể xấu xa đến thế..sao anh đã có người khác ..nhưng lại ép buộc em..hicc..em không muốn làm người thứ ba ..hức" Cô nghẹn ngào nói trong nước mắt.Phương Chấn Vũ yêu thương hôn lên mí mắt rồi mũi ,cầm bàn tay xinh đẹp đưa lên miệng hôn nhẹ.Ánh mắt nhìn thẳng vào mắt cô một cách thâm tình . \-" Anh không có người khác ,cả cuộc đời anh chỉ có mình em ,anh yêu em Khiết Tâm" Ầm... Mọi thứ đều vỡ vụng vì câu anh yêu em của anh ,xin hãy thứ tha cho cô giờ đây cô không muốn mạnh mẽ ,hay suy nghĩ đạo lí gì nữa hãy cho cô một lần được yếu đuối bất chấp tất cả ,cô chấp nhận đầu hàng,sa lầy vào hố sâu tình yêu này. Khi lần đầu gặp lại anh cô biết mình xong rồi , không thể cứu chữa nữa vì cô quá yêu anh.Vì yêu! cô xin chịu mọi tội lỗi để anh yêu thương ngay lúc này.Khiết tâm khóc nấc lên tay vòng qua cổ anh ,áp môi mình lên trước khi môi chạm môi Phương Chấn Vũ nghe được cô nói \-" Em cũng yêu anh...yêu anh ...yêu anh rất nhiều " Từ bị động anh đổi thành chủ động ,không phải anh không muốn nói cho cô biết sự thật mà bây giờ không phải lúc ,chuyện đó để ngày mai tính vậy. Anh hôn mạnh bạo chuyển xuống ngậm lấy bầu ngực của cô . Hai cơ thể tiếp xúc,độ nóng toát ra , khiến Khiết Tâm há miệng hít thở. Mắt cô nheo nheo, lấp lánh gợi tình.Một tay xoa nắn bờ mông khít khao của cô, một tay nắm lấy bộ ngực trắng nõn. Nụ hôn của anh dần dần xuống tới trên bụng cô. Cảm giác không ngừng truyền vào đại não của Khiết Tâm cảm giác này vừa xa lạ vừa quen thuộc, toàn thân của cô cũng nóng lên, chỉ cảm thấy có một luồng nhiệt nóng theo bàn tay di động khắp cơ thể, muốn né ra lại cảm thấy không thoải mái, trong đôi mắt mông lung sương mù: \-"A, uhm, ...em khó chịu...em khó chịu." Tay anh bây giờ đang ở nơi ẩm ướt của cô, anh lấy ngón tay cho vào, nơi đó khít chặt, tuy cô không phải lần đầu, nhưng đã lâu không làm ,cô bây giờ như trang giấy trắng, anh còn nhớ lần đầu của hai người, lúc đó cô đau đớn khóc nấc nên bây giờ anh phải kiên nhẫn để không làm cô khó chịu.Anh thử di động, xoa nắn, vuốt ve, trêu chọc nhè nhẹ tạo nên từng đợt từng đợt tình triều, Khiết Tâm có cảm giác cơ thể mình càng lúc càng trở nên nóng, còn chỗ đó...cũng đã ướt át nhớp nháp.... Thậm chí, còn tràn ra dính ướt cả mông, chảy dài xuống giữa hai chân.... Cô khó chịu nhìn anh, trong ánh mắt đầy vẻ mong chờ van xin. \-" Nói anh nghe.Có muốn không? Hửm" Lưỡi anh không ngừng liếm láp để lại ấn kí trên da thịt cô , Khiết Tâm bật ra từng tiếng rên rỉ ,ngại ngùng gật đầu .Anh bật cười yêu thương hôn lên môi cô,hôn đến khi cô mơ mơ màng màng, Áp cơ thể mình xuống, để vật lớn của mình chìm sâu vào trong cơ thể chặt chẽ mềm mại kia. "Ưm..." Thể xác và tinh thần tương liên, khiến hai người đều há miệng hít thở sâu. Cảm giác được lấp đầy bay vọt đến tận tim của Khiết Tâm, có chút đau, nhưng đan xen chút ngọt ngào nói không nên lời...Khoái cảm vây quanh cùng cảm giác thỏa mãn gần như muốn bức Phương Chấn Vũ phát điên. Dù vậy nhưng anh vẫn không hề thô lỗ, anh ra vào nhẹ nhàng ,Khiết Tâm ngửa mặt ra sau miệng nhỏ không ngừng rên rỉ. Đôi chân thon thả của Khiết Tâm quấn lên vòng eo rắn chắn, mặc cho anh mạnh mẽ dùng sức chen chúc vào bên trong cơ thể cô. Người đàn ông bắt đầu buông thả dục vọng của mình, đánh chiếm địa phương thần bí hết lần này sang lần khác. Nương theo mỗi động tác của anh là tiếng rên rỉ đê mê của người con gái...đến khi anh ôm chặt cô ,hai người cùng nhau lên đỉnh, anh phun hết mầm móng vào cơ thể cô, thời gian như ngừng trôi với giây phút tuyệt vời này.