Họa quốc yêu cơ
Chương 111
Nói thật ra ở trước tiệc trà, thanh danh của vị Khương đại nhân này như rơi vào hố xí, không có cách nào thò tay vớt lên được.
Thế nhưng không nghĩ tới Thái tử điện hạ và đại nho đáng kính lại cùng nhau thò tay vớt thanh danh thối hoắc của người này lên.
Qua tay vàng của quý nhân thì sẽ không còn giống trước nữa, phân chó thối hoắc cũng chợt tỏa ra mùi thơm.
Thậm chí còn có người nói Khương Hòa Nhuận từng học bói toán ở Ba Quốc, rất biết nhìn phong thủy, trước đây Thái tử và Mộc Phong tiên sinh từng gặp kiếp nạn, cũng là người này xem phong thủy, thay đổi sắp xếp phòng ốc và viện mới có thể gặp dữ hóa lành.
Quân không thấy Mộc Phong tiên sinh lại đổi cửa phủ mới rồi sao?
Nghe nói là Khương chủ ti tự mình mang tới, cửa làm bằng gỗ sưa tốt nhất, bề ngoài chạm trổ tinh xảo nhìn qua rất bắt mắt. Nói không chừng cánh cửa đó cũng là tác phẩm phong thủy, nhằm mục đích đón cát lành và may mắn vào nhà tiên sinh.
Mà bây giờ Khương chủ ti còn xây dựng miếu Thổ Địa ở nông thôn như bày binh bố trận, có thể là ngăn chặn quái vật gây hạn hán trở về làm hại nông dân, giúp Đại Tề có mưa thuận gió hòa.
Khương Tú Nhuận không biết người nào lan truyền tin đồn này, nghe cứ như thật, tới nàng cũng có chút động lòng, muốn mời vị tài ba ấy tới xem phong thủy cho mình.
Ngày hôm đó là ngày nghỉ, mấy ngày nay nàng luôn mệt mỏi, rốt cuộc cũng có thể nghỉ ngơi, ngồi phịch trên giường nhỏ lẩm bẩm.
Thiển nhi đang ở bên cạnh viết chữ nghe thấy bèn ngẩng đầu lên, khó hiểu hỏi chủ tử muốn xem tướng cho người nào.
Khương Tú Nhuận cầm chuôi gậy ngọc như ý gãi gãi sau lưng, sau đó không đứng đắn liếc xéo Thiển nhi nói: "Đương nhiên muốn bày một Đào Hoa trận [*] cho ngươi! Nếu ngươi và Đậu Tư Võ không hợp nhau, ta sẽ tìm một người tài tuấn một chút cho ngươi. Nhưng mà Thiển nhi à, nếu ngươi quyết tâm muốn rũ sạch quan hệ với Đậu Tư Võ thì sao phải chép thay hắn hai cuốn Nho Kinh?”
[*] Nhưng vấn đề này có liên quan đến một hiện tượng tương tác gọi là Đào Hoa trong Tử Vi. Hay nói cách khác là cung Đào Hoa trong vận số của con người. Một người lớn tuổi mà vẫn chưa có cho mình một ai ưng ý để làm bạn đời, trong trường hợp này sử dụng "Đào Hoa trận".
Thiển nhi nghe vậy, sắc mặt vậy mà hơi đỏ ửng lên.
Hóa ra Mộc Phong tiên sinh phạt Đậu Tư Võ mười cuốn không bớt một quyển nào.
Tiên sinh cho rằng tuy rằng Đậu Tư Võ là người bộc trực nhưng hành sự quá lỗ mãng, chung quy phải chịu một chút dạy dỗ mới khá lên được.
Phạt viết Nho Kinh đối với người khác còn tốt. Đối với bạn học Đậu mà nói, có thể so với mười đại khổ hình.
Chỉ viết chưa tới một nửa hắn đã kêu khổ thấu trời, bây giờ hắn giữ chức dự bị bị khuyết ở Binh bộ, ngày nào cũng nhàn rỗi, tới giờ làm việc thì đi dạo hai ngõ nhỏ gần Nông ti một vòng, không có việc thì tới phòng gác cổng nói chuyện phiếm với Thiển nhi.
Qua lại thường xuyên, không biết thế nào, Thiển nhi đồng ý chép thay Đậu Tư Võ hai cuốn, cứu Đậu Tướng quân khỏi cơn nguy khốn.
Khương Tú Nhuận nhìn qua cuốn Thiển nhi chép, khoan hãy nói tới chuyện khác, chữ hai người này quả thật có tướng phu thê, chữ nghĩa cát bay đá chạy [*], rắn bơi dưới nước, cho dù là Mộc Phong tiên sinh e rằng cũng khó nhìn ra chỗ khác biệt.
[*] Thành ngữ Trung Quốc. Ý nói chữ xấu xiêu vẹo như có gió lớn thổi qua khiến cát bay đá chạy.
Thiển nhi thấy tiểu chủ tử trêu chọc mình, hiếm khi hơi đỏ mặt, sau khi khôi phục bình tĩnh nói: "Nếu không phải hắn vì ngài mà chọc tiên sinh tức giận, ta còn lâu mới giúp đỡ hắn. Không phải chủ nhân ngài nói rồi sao? Ta với hắn không thể."
Khương Tú Nhuận bỗng nhiên nhớ tới Đậu phu nhân hình như đã bắt đầu tìm kiếm hôn sự cho con trai, cũng không nói gì nữa.
Nhưng nói cho cùng ở trong lòng vẫn tiếc cho Thiển nhi, đồng thời cảm thấy bản thân có lỗi vì làm chậm trễ tiền đồ của Thiển nhi.
Cũng không biết bao giờ nàng ấy mới có thể bộc lộ hết tài năng, ở trước mặt người khác bày ra vẻ nữ nhân có chí có tài?
Ngay lúc chủ tớ hai người phiền muộn, Phượng Ly Ngô cũng trở về phủ sau khi giải quyết việc công.
Hôm nay hắn vốn bận công việc nhưng nhớ tới hôm nay là ngày nghỉ của tiểu Trắc phi nên cố ý dậy sớm, sau khi xử lý công sự xong liền trở lại phủ sớm, chuẩn bị kỹ càng cho việc bồi dưỡng tình cảm với tiểu Trắc phi.
Vài ngày trước nàng ham ngủ lười biếng, hắn còn mừng thầm, nghi ngờ nàng có.
Nhưng mời lang trung tới bắt mạch cho nàng, hắn ta lại nói mạch tượng của Khương Trắc phi không có tin mừng.
Phượng Ly Ngô rất thất vọng, cảm thấy thời gian gần đây mình bận rộn, Khương chủ ti cũng bận, thậm chí có lúc còn về phủ trễ hơn hắn, thời gian hắn ở chung với tiểu Tú Nhuận của hắn quá ít.
Vì thế hắn cố ý chờ tới ngày nghỉ của nàng, mang nàng tới núi Minh ở vùng lân cận du ngoạn một chuyến.
Núi Minh có suối nước nóng, ngâm nước nóng xong từng tấc da dẻ sẽ trơn trượt, trong núi còn có một loại ếch đặc sản.
Mùa thu ếch trong núi sắp ngủ đông, cả người đầy mỡ. Lúc này bắt rồi dùng hòn đá trong núi chồng lên làm bếp, sau đó lột da ếch rồi dùng than nướng lên, chất thịt sẽ cực kỳ tươi ngon. yếu nhất là, Phượng Ly Ngô từng nghe người ta nói, mỡ ếch mẹ rất bổ dưỡng, nếu cho phụ nhân ăn sẽ có tác dụng điều dưỡng thân thể, dễ dàng thụ thai.
Cho nên hôm nay Phượng Ly Ngô dẫn Khương Tú Nhuận đi ngâm suối nước nóng và nướng ếch ăn.
Bởi vì hiệu quả của loại ếch núi này rất nổi tiếng, mỗi khi tới mùa thu, vào dịp sau trung thu, lúc nào cũng có quý nhân ở kinh thành dẫn theo người thân thích tới ngâm suối nước nóng và ăn thịt ếch.
Trên đường lớn xe ngựa có mui chạy không ngừng, hai bên đường thậm chí còn có lều che mưa che nắng.
Đó là chỗ nghỉ ngơi của một vị quý nhân, khi rời đi thì để lại cho người tới sau tiếp tục dùng, một đường vừa đi vừa nghỉ, rất có ý vị thanh thản dạo chơi ở ngoại thành.
Chuyến này Khương Tú Nhuận mặc lại nữ trang, cũng không cài trâm lộng lẫy đầy đầu, mà là bảo Đào Hoa chải búi tóc té ngựa [*], chỉ dùng dây buộc tóc nạm trâu châu phối hợp với váy dài có hoa văn hoa lan màu lam nhạt, ở nơi núi trải lá đỏ rực rỡ nàng trông vô cùng đẹp mắt.
[*] Một loại búi tóc của nữ tử cổ đại. Tạo hình búi tóc giống như tóc vô ý rơi xuống cổ khi cưỡi ngựa.
Khương Tú Nhuận trang điểm luôn đi theo con đường lộng lẫy lẳng lơ, bây giờ lại trang điểm giống như thiếu nữ dịu dàng, vậy mà lại lộ ra vẻ phong tình giống như thiếu nữ, trên người tỏa ra mùi hương thơm ngát của nụ hoa mới nở, khiến cho Phượng Ly Ngô phải yên lặng nhìn vài lần.
Nếu không nói, ai có thể nhận ra thiếu nữ ngọt ngào làm động lòng cả một đám thiếu niên này là người gần đây tung hoành chốn quan trường, ứng phó với công trình thủy lợi không ngừng nghỉ - Khương chủ ti?
Chờ tới chân núi Minh, ở cửa chùa cao lớn làm bằng đá đã có không ít xe ngựa.
Tiểu quan lại phụ trách công việc tuần núi ở nơi này chạy một mạch tới, nói trời vừa sáng đã chuẩn bị cho Thái tử điện hạ một con đường núi đẹp nhất ở phía Nam.
Chỉ là ếch quý trong núi chỉ mới sản mỡ mấy ngày, một khi bỏ qua thì phải chờ thêm một năm. Gia quyến quý nhân sốt ruột cầu con trai, tuy rằng nghe nói Thái tử cũng dẫn theo phi tử trong phủ tới, cần mọi người tránh né một hai nhưng người tới vẫn không ít.
Phượng Ly Ngô không muốn bày ra dáng vẻ cao cao tại thượng của Thái tử, trong núi có suối, trong rừng có ếch, tất nhiên muốn cùng chia sẻ với chúng khanh.
Cho nên cũng từ chối ý tốt quét sạch đường núi là có thể tránh né mọi người của quan lại địa phương.
Có điều, đúng là một mình ở một chỗ yên tĩnh tới gần thác suối nước nóng trong núi, tới lúc đó có thể thưởng thức cảnh núi, ngâm mình rất thoải mái.
Bởi vì núi Minh thường xuyên có quý nhân tới nên đường núi được xây dựng rất thấp, cho dù là phụ nhân, chống gậy làm bằng trúc trong núi, trên đường có thể vừa đi vừa nghỉ, cũng có thể leo lên núi luôn. Huống chi ven đường còn có chòi đá nghỉ mát, còn có tranh vẽ của người đại tài các đời để lại cho mọi người thưởng thức nên đi đường núi rất thú vị.
Ngay lúc Phượng Ly Ngô vừa xuống xe, đã có công hầu quen biết tới chào hỏi.
Bởi vì lúc này không ở trong triều, không nói chuyện công việc, nam nhân tụ tập một chỗ, hiển nhiên có những chủ đề khác.
Còn những phu nhân phủ trạch cũng gom lại một chỗ với nhau, đi sau nam tử vừa đi đường vừa cười nói như oanh ca yến hót.
Khương Tú Nhuận tuy rằng không phải nội ứng Thái tử nuôi dưỡng trong bóng tối đi thu thập hành động của các vị công khanh trong triều.
Nhưng nàng luôn cho rằng, những tôi tớ hoặc nữ tử hậu viện mới là người giỏi nghe ngóng nhất.
Cho nên còn chưa đi tới giữa sườn núi, Khương Tú Nhuận đã a dua nịnh hót phu nhân của phó chủ ti Hộ bộ, từ trong miệng nàng ta biết được: Chủ ti Thủy Công ti Mạnh Hiến bởi vì bị yếu thế trước mặt điện hạ khi tranh giành việc xây dựng kênh nước ở Hoài Nam với “huynh trưởng” Khương Hòa Nhuận của nàng, mắt thấy miếng thịt mỡ tới miệng không thể nuốt xuống nên tức giận về phủ nổi giận với ái thiếp của hắn.
Nghe nói ái rất xinh đẹp lại bị đánh cho sưng mặt trở thành đầu heo, khiến cho Đại phu nhân luôn ghen ghét thị thiếp tranh giành tình cảm của mình cảm thấy hả dạ, nói chuyện cười này ra ngoài với phu nhân quý phủ có quen biết.
Khương Tú Nhuận xấu hổ cười, nói bản thân mình không biết những việc trên triều đình của “ca ca”. Có điều, Mạnh đại nhân đánh nữ nhân như thế, thật không phải phải bậc trượng phu gì, nghe nói bình thường ở trên chuyện phòng the cũng không thích mềm mỏng, rất thích đánh nữ nhân. Không biết hôm nay Mạnh đại nhân có tới núi Minh bắt ếch bồi bổ dương khí thiếu hụt cho bản thân hay không.
Khương Trắc phi tính tình thật là, nói một lời trắng trợn như vậy chọc cho đám phu nhân hậu viện cười tới nỗi run hết cả người.
Thật ra cũng khó trách Mạnh Hiến đại nhân tức giận như vậy. Thủy Công ti luôn thích tranh giành việc với Nông ti. Cân đo xem bên trong công trình này mỡ nhiều hay ít, dễ làm thì giữ lại cho Thủy Công ti, khó làm hoặc làm không có kết quả tốt thì ném trả lại cho Nông ti.
Mà xây dựng kênh nước liên quan tới việc tính toán các khoản tiền ở thôn quận, nếu triển khai hoạt động tốt thì chỉ cần đào mấy nhánh mương máng cho đủ số, còn lại có thể bỏ túi.
Công việc béo bở như vậy thì sao Mạnh Hiến chịu buông tha? Bèn dốc hết sức tranh giành ở trên triều, nói đây cũng là công việc Thủy Công ti cần làm.
Thủy Công ti bắt nạt Nông ti quả thật thành thói quen rồi. Lúc trước chủ ti cũ chẳng phải cũng bị chọc tức tới nỗi bỏ đi đó sao?
Bây giờ thay tiểu tử Khương Hòa Nhuận miệng còn hôi sữa, làm mà không nghĩ tới kết quả, còn không bằng lão chủ ti, chưa từng tới Thủy Công ti đòi lại số tiền bị cắt xén trước đó.
Mạnh Hiến cảm thấy Khương Hòa Nhận này dễ bắt nạt, tất nhiên không để vào trong mắt.
Nhưng ai ngờ, hắn vừa mới tấu lên bệ hạ, đề nghị muốn tiếp nhận công trình xây dựng kênh nước của Nông ti. Khương Hòa Nhuận kia lập tức liếc xéo hắn, châm chọc mỉa mai hắn là Tỳ Hưu, mắt to bụng tròn, không sợ ăn no rồi ỉa không ra!
Mạnh Hiến chưa từng bị sỉ nhục ở trước mặt người khác như thế. Lập tức không chịu yếu thế, quát mắng hắn không giữ mồm giữ miệng, ở trước mặt bệ hạ mà dám nói lời vô lễ.
Thế nhưng Khương Tú Nhuận lại lấy ra chiêu thức lúc hùng biện trong thư viện, sai người mang sổ sách ghi chép công trình Thủy Công ti tiếp nhận trong mấy năm qua lên.
Sổ sách đơn giản nhưng rất tỉ mỉ xác thực, nghe nói là trên dưới Nông ti bỏ nửa tháng trời chỉnh lí để trình lên.
Khi Thủy Công ti bẩm tấu lên triều, bao nhiêu vật liệu gỗ đá đặt ở trên đường thủy, nhưng thực tế là đặt bao nhiêu, so sánh đo đạc độ dài tất nhiên có thể biết chính xác.
Hơn nữa mỗi đoạn đo đạc xong, Nông ti và Hàn Lâm cùng nhau đóng dấu, chứng tỏ công bằng hợp lí.
Mạnh Hiến ở bộ phận Thủy Công, công việc tiếp nhận lúc nào cũng là hàm lượng nước với thủy lâm, sao có khả năng tinh thông đong đo như vậy?
Con số chênh lệch quá lớn, quả thật khiến người nghe thay đổi sắc mặt.
Khương Tú Nhuận cho người đọc xong, bèn hỏi Mạnh Hiến đại nhân, lần này tiếp nhận kênh nước chuẩn bị tấu lên triều đình bao nhiêu vàng, trên thực tế có thể đào mấy kênh nước?
Mạnh Hiến nhất thời bị bắt bí, chỉ có thể ngoài mạnh trong yếu, gọi thẳng Khương gia là thằng nhãi ranh, ngậm máu phun người.
Còn Khương Tú Nhuận hô to, mời Mạnh đại nhân trở về dùng mấy lạng bã đậu, tránh cho ăn nhiều quá ỉa không ra, thối rữa ở trong bụng.
Nếu không phải đám quan chức ngăn cản, Mạnh đại nhân muốn lao vào đánh Khương chủ ti rồi.
Sau đó Đoan Khánh đế và Thái tử phân công nhau giận tái mặt, cắt bổng lộc của hai người ba tháng mới xem như khiến mọi người thôi làm ầm ĩ.
Tuy rằng bị bắt lỗi nhưng Mạnh Hiến không sợ, phía sau Mạnh gia hắn là Đoan Khánh đế ngồi trên ngôi vị Hoàng đế. Chỉ cần Đoan Khánh đế vẫn là Hoàng đế, cho dù có mười Khương Tú Nhuận kết tội hắn thì hắn cũng không sợ!
Nhưng Đoan Khánh đế dẫu sao cũng phải ra vẻ giả dối với bên ngoài giữ mặt mũi Đế vương, sử quan ngồi ở trên triều, rõ ràng hôm nay đã ghi chép lại một năm một mười chuyện này.
Số tiền xây dựng kênh nước Mạnh Hiến báo lên khá lớn, nhất thời quốc khố quay vòng không ra. Mà con số Nông ti trình lên quả thật ít tới kinh người, cho nên dù hắn không muốn hỏi tội trạng tham ô lúc trước của Mạnh Hiến nhưng việc kênh nước này, cuối cũng vẫn rơi vào chỗ Nông ti.
Mạnh đại nhân xưa nay chưa từng mất mặt trên điện như vậy, lại còn mất đi miếng thịt mỡ sắp tới tay, cũng khó trách hắn trở về nhà đánh đập thị thiếp mới xả được tức giận.
Truyện khác cùng thể loại
71 chương
266 chương
57 chương
18 chương
11 chương
53 chương