Hoa đào có phải nở vì ta
Chương 62 : Đại hải địa
Địa hình ở vương quốc Miên Cương vốn chia thành hai nửa rõ rệt. Vùng đồng bằng trũng thấp phía đông và đồi núi phía tây. Miên Cương lại không có nhiều con sông lớn như Việt quốc. Nên cứ mỗi mùa nước đổ là toàn bộ vùng phía đông sẽ chìm ngập trong lũ lụt. Khu vực bị ngập này thường được gọi là Đại Hải Địa. So Với Đại Lâm Phong của Việt quốc thì Đại Hải Địa có diện tích không hề thua kém. Trong đó có sáu tỉnh thường bị ngập toàn bộ và tám tỉnh bị ngập một phần.
Kinh đô của của Miên Cương là Watt Nam nằm ở trung tâm đất nước. Một nửa kinh đô thuộc Đại Hải Địa, một nửa lại thuộc vùng đồi núi cao. Bên cạnh Watt Nam có một con sông là Sepoko, con sông mẹ của thành phố. Sepoko chảy từ tây sang đông đi ngang qua hoàng cung Miên vương.
Trong thời đại của các vua nhà Tang, đã gây chiến với Việt quốc rất nhiều lần. Nhưng bởi vì có Trường Lý sơn ngăn trở nên họ chưa từng chiếm được một tấc đất nào của Việt quốc. Cuộc chiến gần đây nhất của hai nước đã là chuyện một trăm năm trước. Nhà vua khi đó là Tang Mục Lân trẻ tuổi cũng phải bỏ mạng khi đụng độ với tướng quân Từ Tử Minh của nhà Lưu.
Con cháu đời sau của nhà họ Tang lấy đó làm bài học, mãi nhìn về Tân thành mà dặn lòng không được xâm phạm họ. Nhưng đối với Dương Bá Thiên thì đó chỉ là thái độ khiếp nhược của nhà vua hèn kém. Khi đã chiếm được ngai vàng, lên ngôi hoàng đế thì lòng tham của ông ta lại trỗi dậy. Thống nhất đất nước, bình định tứ phương, thiên hạ duy ngã độc tôn chính là mơ ước của kẻ xưng đế. Thái tử Lôi Ân khi trở về đã tức tốc hối thúc khai chiến. Bá Thiên như được gãi trúng chỗ ngứa, ngay lập tức ưng thuận gật đầu. Con trai bảo bối của lão quả nhiên là thiết huyết nam nhi. Muốn nuốt gọn Việt quốc ở phía đông, tham vọng của hắn cũng không thua gì cha mình.
Binh lực năm mươi vạn, xa pháo hơn mười ngàn. Lần phát động chiến tranh đầu tiên và lớn nhất của triều đại nhà Dương đã bắt đầu hơn nửa năm trước. Quân chủ lực họ vẫn còn đóng ở Đại Hải Địa, cách không xa biên giới Miên - Việt. Thái tử Lôi Ân dẫn quân tiên phong băng qua kênh đào Vong Xuyên chỉ là một phần năm binh lực thật sự mà thôi.
Vùng đất dưới chân Tân thành chính là tử địa đối với người Miên. Đã không biết bao máu xương chiến sĩ Miên quân chôn dưới lòng đất của Tân thành. Muốn công phá toà thành đó, gần như là tuyệt vọng vô nghĩa. Từ Tử Minh xây dựng Tân thành, chính là muốn tạo ra một pháo đài bất khả xâm phạm, không có bất kỳ đội quân nào có thể công phá nổi.
Độc Long khi nghiên cứu chiến lược, bàn thảo kế sách, cũng đã nhận ra vấn đề thật rõ ràng. Chẳng ai có thể đánh bại Việt quân ngay trên đất của họ cả.
“Vậy thì bên ngoài Đại Lâm Phong thì sao?” Hắn nhíu mày thầm nghĩ. “Đến Đại Hải Địa rồi thì chẳng còn cái gọi là pháo đài bất khả xâm phạm nữa. Việt quân sẽ chẳng còn lại bất cứ lợi thế nào, nếu đối mặt với Miên quân.”
Thời gian đó là đầu mùa hè năm Khai Nguyên tám mươi lăm. Lần đầu tiên Việt quốc dẫn binh phản công đánh qua biên giới Miên Cương. Trong vòng một tháng, chiếm được bốn tỉnh phía đông của đất nước này. Quân Miên đã rút sâu vào vùng trung tâm Đại Hải Địa, dự định chiến trường định mệnh mà đại quân hai bên đụng nhau sẽ là tỉnh Si Xem, khu vực trũng nhất của toàn bộ vùng đồng bằng.
Hoàng đế Việt quốc vốn vô cùng tức giận khi nghe biết Miên Cương xâm lăng. Ngay sau đó lại thở phào nhẹ nhõm khi nghe phiên vương đã đẩy lui đại địch. Và bây giờ triều đình lại đang sôi nổi bàn cãi về hành động của Phan Kiến Phong. Hắn dẫn quân thọc sâu vào Miên Cương như vậy, chẳng khác nào đang đánh chiếm nước người ta.
Đại thần trong triều chia thành hai phe rõ rệt. Bên chủ hoà thì hối thúc hoàng thượng nên viết lệnh triệu hồi phiên vương, giữ gìn hoà khí ở biên giới phía tây. Phe ủng hộ chiến tranh thì cực lực hào hứng, họ chỉ ra rằng đây là cơ hội quý để bắt Miên Cương thần phục Đại đô. Hai phe cứ như thế mà tranh cãi, còn Phan Kiến Phong ở tại Đại Hải Địa thì cứ làm việc theo ý hắn.
Sáu năm trước, khi nghe tin Y Na chết, hắn đã đau lòng như thế nào, cũng như tức giận bản thân như thế nào khi không thể làm gì được. Hiện nay, Kiến Phong muốn quyền có quyền, muốn binh có binh, dù không phải Y Na bị bắt cóc, hắn cũng đã muốn thay nàng trả hận.
Ngoại trừ loạn ‘Tam vương ngũ sứ’ trong thời kỳ lập quốc của Hàn gia, thì chưa bao giờ Miêu quân lại được điều động đi xa đến vậy. Quân tiên phong do Kiến Phong dẫn đầu bao gồm tám vạn người. Ở phía sau hậu cần, vận lương và quân chủ lực vẫn còn hơn mười vạn lính nữa. Hắn chọn lối tấn công đột kích, với tốc độ cao nhất, thọc sâu vào trái tim của Miên Cương. Không ham gì dàn quân trên mặt trận lớn hay chiếm đóng đất đai, Kiến Phong chỉ nóng lòng tiến đánh đến kinh đô Watt Nam để đòi cho bằng được Y Na lại. Càng mất nàng bao lâu, hắn lại càng buồn phiền hơn.
Không biết từ lúc nào, hắn đã yêu thương nàng sâu sắc đến như vậy. Cho dù mỗi ngày gặp gỡ vẫn nhớ nhung da diết. Dù được ôm Y Na trong lòng, vẫn không đủ thoả mãn tâm tình. Vì nàng là Y Na nên hắn có thể chấp nhận hết tất cả. Nếu Y Na muốn báo thù, Kiến Phong sẽ thay nàng làm việc đó. Nếu Y Na cho rằng bản thân xấu xa, hắn sẽ nhận hết cái xấu về mình. Nếu nàng yếu ớt, hắn sẽ che chở; nếu nàng đau đớn, hắn sẽ vỗ về. Lời hứa của phiên vương là không có gì thay đổi được. Hắn là trượng phu của nàng, nên Kiến Phong sẵn sàng hy sinh hết mọi thứ cho Tang Y Na.
Dù rằng trái tim nàng không chỉ dành cho mình hắn.
^_^
Mùa hè năm đó đang là mùa nước đổ, nhưng không hiểu tại sao vùng Đại Hải Địa lại tuyệt đối khô cằn. Lại nói về cái đại hoạ mà Lôi Ân thái tử ban cho dân chúng Miên Cương nữa chứ. Tự nhiên đi chọc giận người Miêu của Việt quốc, khiến bọn họ nổi điên lên, tiến quân đánh chiếm đến tận Si Xem. Dân chúng nghe có chiến tranh nên đã nhanh chóng bỏ chạy về phía tây bắc. Họ không hiểu sao Miên Cương binh hùng tướng mạnh, lại chẳng có lấy một đạo quân nào đủ thực lực ngăn quân Việt quốc lại, mặc họ giày xéo tổ quốc mình.
Nhưng chỉ có những người đã tới được Hồ Kỳ mới hiểu quân chủ lực của Miên Cương đang ở chỗ nào. Vấn đề là kinh đô của vương quốc này không phải ở phiá bắc mà là phía tây. Tại sao đại quân lại tập trung ở Quảng Xương mà không phải Watt Nam để bảo vệ quốc vương?
“Người Miên vĩnh viễn không thể đánh bại Việt quân tại Ma Cát. Nhưng nếu buộc họ phải rời khỏi địa lợi của mình, thì Việt quân còn được bao nhiêu phần bản lãnh đây?”
Thái tử Lôi Ân ngồi trên ngai cao cười ha hả. Đám thần tử quỳ bên dưới run rẩy sợ hãi. Thám tử hồi báo, quân Việt quốc chỉ còn cách kinh thành bốn trăm dặm, khí thế không suy, tốc độ không giảm, quyết tâm lấy cho được đầu cha con nhà họ Dương. Ngay lúc này, đại quân của Miên Cương lại vô cớ mất tăm mất tích. Đội quân bảo vệ kinh thành chỉ không tới ngàn người, lực lượng thật sự là quá mỏng và yếu rồi.
Ai nấy mang nghi ngờ này tới chất vấn thái tử thì chỉ được nhìn thấy vẻ ngạo nghễ, tự tin của y. Từ khi y trở về kinh thành, họ đã chẳng còn nhìn thấy hoàng đế đâu nữa, mà chỉ còn gặp thái tử chấp chính. Toàn cục ngày hôm nay, y là kẻ chủ mưu chịu trách nhiệm tối cao.
- Trở về nhà nghỉ ngơi, vui chơi đi. Ba ngày sau có kết quả, lúc ấy các ngươi sẽ có khối việc để làm.
Địch đánh đến nơi, thái tử còn muốn mọi người vui chơi, nghỉ ngơi sao? Thật là điên hết sức mà. Các đại thần lại lén lút nhìn thái tử, nhận ra y đã nhanh chóng làm gương, điệu bộ nghĩ ngơi vui chơi từ sớm rồi.
Phong thái cuồng ngạo, phục sức hoa lệ. Mái tóc dài không bới cột, chỉ đơn giản xoã ra tuỳ tiện. Cổ áo thả lỏng, để lộ bộ ngực trần đầy hình xăm. Hầu hạ hai bên là vô số cung tần mỹ nữ. Bên cạnh ngai vàng còn có xích một nữ nhân trang phục hở hang thiếu vải. Cô nương đó được thái tử coi như thú cưng, hết sờ rồi nắn, lúc nào cũng dẫn đi bên cạnh, ăn ngủ không rời.
Nhiều lão thần giật mình khi lần đầu nhìn thấy dung mạo cô gái. Tuyệt mỹ diễm lệ không khác Từ hoàng hậu khi xưa. Tang Y Na, nàng công chúa tiền triều đã trở lại, nay dưới một thân phận thật đặc biệt.
^_^
Nàng không phục tùng Độc Long, cũng không phản đối hắn. Bởi vì việc đầu tiên mà hắn làm khi trở lại hoàng cung chính là giết chết Dương Bá Thiên. Kẻ thù lớn nhất của nàng chỉ đơn giản bị một kiếm, đầu lìa khỏi cổ. Trước khi nhắm mắt, nhìn thấy kẻ ra tay chính là con trai bảo bối của mình, lão có bao nhiêu là kinh hoàng? Đối với Y Na, sự đau đớn trong giây phút cuối như vậy là đã đủ. Ân oán của hai dòng họ như thế đã nhẹ nhàng xoá bỏ.
Khi Dương Bá Thiên bị giết, Lôi Ân đã nổi loạn lần nữa. Y dùng nội tâm tranh đấu, hòng giành quyền điều khiển cơ thể với Độc Long. Nàng ở bên cạnh, chứng kiến kẻ trước mặt mình hết cười rồi lại khóc, lúc đắc thắng giễu võ dương oai, lúc la hét bi thống cực độ.
Có những lúc nàng tưởng chừng như Lôi Ân đã chiếm phần thắng, nhưng ngay sau đó Độc Long đã áp đảo. Một thân thể khoẻ mạnh đi kèm với tinh thần minh mẫn. Càng lúc Lôi Ân càng khiến Độc Long phải lo lắng, e dè. Dạo này khi Độc Long ngủ, Lôi Ân đã có thể vài lần tỉnh dậy. Nàng và y tâm sự với nhau rất nhiều chuyện nằm ngoài sự kiểm soát của Độc Long. Lôi Ân ở bên trong quan sát, đã nhận ra cách Độc Long sử dụng sức mạnh. Chân thân của hắn là cổ mẫu nằm trong ngực Lôi Ân, là nguồn năng lượng của tất cả phép thuật.
Lôi Ân đang ngày càng mạnh hơn, bởi y đang học cách ăn cắp năng lượng của Độc Long. Tuy chưa thể giành điều khiển cơ thể, nhưng Lôi Ân đã biết cách phong bế ký ức, không để Độc Long tác động vào tâm trí mình nữa. Y Na ở bên cạnh y lẳng lặng quan sát, âm thầm chờ đợi ngày phản kích. Nếu Lôi Ân đánh bại Độc Long, thế giới này sẽ không còn thứ gì ngăn cản bọn họ đến với nhau.
Truyện khác cùng thể loại
7 chương
755 chương
158 chương
204 chương