Hỏa Ca
Chương 133 : ⊗ Chương 133
Khác với tất cả tướng khác chỉ cần tiếp xúc thân thể để hút sinh lực, Cholex lại ăn thịt họ. Năng lượng hút của bọn chúng được 100 %, ả chỉ được 30%, nên muốn hút cạn toàn bộ chỉ có cách cắn xé thịt thành nhiều mảnh, nuốt trọn thể xác mới hấp thụ được. Dù sao trước đây ả chưa từng hối hận vì mình mang khả năng đặc biệt này, xác chết la liệt, máu tươi chảy vô miệng, nhìn từng tên một chết đau đớn cũng là khoái cảm của cuộc đời.
Ả sẽ cắn đứt đầu Ryvan sau đó xơi tái mọi bộ phận. Phút giây miệng ngoạm lấy đầu, bỗng chốc ả cảm thấy đau ở bụng. Cholex đờ người, trong não bỗng chốc loạn lên các nghi vấn chuẩn gì đang diễn ra. Đôi mắt màu tím đảo xuống phía dưới bụng mình. Chiếc váy đã thấm đẫm máu tươi, lan dần ở phần bụng không sao tả xiết. Tay đi qua luôn bụng sang cả phía bên kia, nguyên nhân trực tiếp gây nên.
Cholecx đau đớn thể xác cùng đờ người không thể nói được gì, ả bất động mặc cho cánh tay đó đâm xuyên qua. Không thể nào, chuyện này là không thể. Hắn ta rõ ràng đã mất hết ý thức về thế giới ngoài đời thực này rồi, sao thân thể lại tự nhiên hoạt động. Nguồn sức mạnh này nữa, là cái gì đủ để chỉ một đòn tấn công vật lí bằng tay đã dâm được.
Bàn tay từ từ rút ra, Cholex tận dụng chạy ra xa khỏi Ryvan. Mặt biểu lộ tức điên lên, cánh tay ôm lấy bụng che lấp. Mắt vẫn hướng về hung thủ đã tạo dựng mọi chuyện.
Khuôn mặt tối sầm, cơ thể đứng yên đó dần di chuyển, quay người về phía Cholex,. Ngẩng mặt lên ẩn sâu đằng sau mái tóc màu đen, đôi mắt vàng rực như tập trung mọi ánh sáng mặt trời chói chang đang nhuốm dần dư vị của âm phủ lộ ra nét đẫm máu, tỏa ra nguồn khí nuốt chửng toàn bộ thế giới của Cholex.
Bàn tay thấm máu vừa rồi, móng tay dài ra, sắc nhọn, vài giọt còn chảy xuống mặt đất, lượng nhiều vô hạn anh đã đâm ả. Khí tức xung quanh, luồng khí bóng tối bao quanh đằng đằng sát khí của bóng đêm nguyền rủa ở thế giới chết chóc tràn ngập tử thi chứa ngập oán hận dai dẳng, bám riết.
Cholex đang run, ả đang run lên cầm cập. Ả đang sợ, chuyện này có thể sao. Từ trước đến nay trừ đức vua và thống lĩnh, ả chưa bao giờ để lộ trạng thái này ra. Hắn đã sắp bại trận, đã chuẩn bị kết liễu được hắn, tại sao có thể vùng lên chống lại. Còn nguồn sức mạnh này nữa, rõ ràng chỉ có lãnh tụ cấp cao của Milquynus mới có tại sao một kẻ Vacrina lại có chứ. Tên này tột cùng là thứ gì?
Băng từ dưới đất trồi lên rầm rập thủng cả mặt đất, lỗ chỗ đầy có vẻ hoang tàn. Cholex không còn đủ sức để có thể sử dụng sức mạnh tan biến cùng làn khói.
Tiếng động náo loạn cả khu rừng, băng từ xanh chuyển hóa thành đen chứa đựng năng lượng cực đại công kích Cholex. Ả nhanh nhẹn chạy được mấy lần nhưng vẫn bị đả thương. Vết cứa trên da thịt tưới lên băng ngày một phấn khích đến điên cuồng chỉ mong sao giết được.
Lơ lửng trên không, sau lưng truyền đến bóng hình của Ryvan, cú đánh vừa nhanh vừa mạnh, ả đã chẳng thể tránh kịp. Cả thân hình phi như bay đâm đổ cả một thân cây chắc khỏe. Đạp trúng vào phần ở trước, ả đã cảm thấy thân thể tê dại, đau đến độ có hàng ngàn thanh đau đang lột tả toàn bộ lục phủ ngũ tạng ra ngoài.
Phụt máu ra từ miệng, ả lại một lần nữa chứng kiến bộ mặt còn hơn cả tử thần kia chuẩn bị lấy mạng mình. Khí tức tên này hoàn toàn thay đổi, thay đổi rõ rệt như một con người hoàn toàn khác.
Tiếp chiêu tích tụ trên tay Ryvan, quả cầu bóng tối chứa đựng tàn độc từ trong thâm tủy, đôi mắt màu vàng khát vọng chém giết ngày đạt tới vĩnh hằng. Quả cầu đó tối đen, như chính cái số phận của Cholex. Ryvan không chút thong thả, lập tức phi mạnh đến người Cholex, sử dụng chút sức lực còn sót lại, ả bắt ép cơ thể phải đứng dậy, để tránh được nó. Đã quá trễ khi gần như toàn bộ đã rời khỏi khu vực, cánh tay trái của ả vẫn bị trúng.
Quả cầu đó văng, văng xa tiêu diệt cả dãy rừng, diệt đến trở trọi, diệt đến không còn mống nào ngoài mặt đất đã bị xối tung lên tứ tung cùng hàng ngàn thân cây đổ rạp đến thương tàn, chỉ còn lại vết tích còn sót lại trên tảng đá khổng lồ đen rụi chứa chấp sức mạnh vừa được phóng ra.
Chưa kịp định hình, một cú đá thốc bụng hất lên cao khiến ả văng xa lết trên nền đất lăn một hồi đi đến đâu máu lưu lại đến đấy. Cố gắng bò bò tránh xa khỏi tên ác quỷ này, không tên này còn hơn cả ác quỷ. Chống tay cố vực dậy, ngoảnh đầu ra đằng sau.
Cholex quá hoảng sợ đến độ giọng nói đã nghẹn ở họng. Vết thương này đang ngấm dần qua não khiến nó bị tổn thương nghiêm trọng. Ánh mắt đó như sức mạnh vô hình dần chiếm lấy linh hồn này.
" Chuyện này....không thể.....sự thật....sao...có....thể.....một....tên...như...ngươi" Lời nói lắp bắp, nguồn sức mạnh này sao có thể để cho hắn nắm giữ được.
Thậm chí hắn còn không đụng đến vũ khí, tay không đã làm cho Cholex thảm hại như chưa bao giờ được sinh ra.
Ryvan đến gần, giơ tay định bóp chết cổ ả. Cánh tay nhuốm chính máu tươi của cô ta, đang ngày lại gần. Đến khi cánh tay đó dừng giữa trên cao, thể trạng của Ryvan dần thay đổi, cánh tay còn lại giữ chặt lấy ngăn không cho nó tiến tới. Cả thân thể run lên từng đợt, khuỵu xuống như đang muốn kiềm chế thứ gì đó. Cả khuôn mặt rũ xuống, chảy nhiều đợt mồ hôi như tắm.
Cholex thấy sự suy sụp đó, một con người hiếu thắng luôn tận dụng mọi thời cơ để giết chết kẻ thù, tuy nhiên hôm nay toàn bộ sự kiện diễn ra trên người, nếu còn đánh nữa, mạng sẽ không còn cách nào cứu vãn nổi nữa. Chút ý thức còn sót lại, chút sức mạnh có thể khai triển, mùi hương dày đặc đã che chắn tầm nhìn của Ryvan hồi lâu, khiến ả tận dụng mở lối đi tắt thông ra khỏi thế giới do chính ả tạo ra đến thẳng chỗ Rena.
Thoáng nghĩ, ngày trăng xanh phải làm ả chiếm được ưu thế. Ai ngờ lại bị đánh bại, nếu hôm nay không có nó, ả không nghĩ mình lại có thể còn đủ sức để ra chiêu cuối cùng giúp trốn thoát khỏi Ryvan.
Nhiệm vụ hôm nay chính là mang được hậu duệ của phượng hoàng về, chờ ả khỏe lại nhất định sẽ phục thù.
Tiến gần đến chỗ Rena dựa lưng vào tảng đá, còn là chắn băng đã biến mất từ thuở nào. Cố lết mỗi bước lại, đến bây giờ đến sức đi còn thảm hại thế này. Một tướng cấp cao trong hàng ngũ giỏi nhất Milquynus lại có ngày này.
Định dùng sức mạnh để nhốt Rena thì thân hình được cho là mất hết sức lực trong trạng thái bất tỉnh đột ngột cất giọng :" Ngươi chắc có muốn làm thế không?" Ngước đôi mắt màu tro tàn lên cao dù đã không còn màu phượng hoàng mạnh mẽ ban đầu nhưng lại có yếu tố sắc đâm thấu lòng người đến độ chấn động.
Nhìn lại ánh mắt này Cholex nhớ đến kẻ đã hãm hại mình thành thế này, nỗi ám ảnh còn đang chiếm hữu, ả cố gắng giữ tâm trạng ổn định :" Ngươi thì có thể làm được gì, thủ lĩnh Vacrina thiếu đi sức mạnh thì chỉ là sâu bọ để người ta giẫm đạp thôi."
" À, vậy sao." Ngữ khí bắt đầu chuyển sang giai đoạn khác :" Tướng của Milquynus bị đánh bại bởi tên thậm chí còn chẳng nằm trong hàng ngũ Vacirna còn đến mức thê thảm thế này. Đừng làm ta nực cười, mạnh miệng nhưng suy cho cùng số phận của ngươi còn tệ hơn cả ta."
Tên kia cũng coi thường ả, đến một con nhỏ yếu hơn cả mình cũng cười nhạo. Ả phút chốc không kiềm chế nổi cảm xúc, giơ tay có ý định khiến nó câm miệng mãi mãi.
Cánh tay trắng bệch chẳng thể giơ nổi lúc đầu kia vội bắt lấy cánh tay của ả trên không. Cholex định rút lại nhưng đã bị bóp chặt lấy. Rena từ từ đứng dậy, ngẩng đầu cao ngang hàng với ả. Thân hình có tàn tạ đến mức nào, Rena bây giờ dù vậy vẫn tràn ngập sự sống, tràn ngập sự sống đến độ tiếp thêm nghị lực để cô đứng dậy.
Cánh tay bị Rena nắm đó nóng như có lửa thiêu, ả vội giằng ra đỏ ửng hệt như miếng thịt bên trong. Khoảng khắc đó cả thân thể bốc cháy, quầng lửa bốc cháy lên đến tận trên đỉnh trời, cháy đến độ thiêu sống toàn bộ vạn vật, cháy đến độ tan chảy cả đất trời đó đến cuối cùng ngưng đọng lại rồi thu gọn trên thân hình đỏ rực của Rena.
Thanh kiếm mang ánh lửa đang cuốn theo hơi thở hùng mạnh sót lại sắc bén lừng lững xuất hiện. Mái tóc bạch kim dài phất phơ giữa ngọn lửa thoáng lên độ dũng mãnh, đôi mắt mang màu của phượng hoàng, màu của sự sống được trỗi dậy đang lan tỏa nóng rực không có điểm dừng.
Một thân hoa lửa dữ dội dần áp đảo Cholex, giơ thanh kiếm thẳng lên phía trước thách đấu, đôi mắt tràn ngập niềm tin.
Thời phút này, màn đêm đã hạ xuống, màu xanh của trăng xanh đã tàn dần theo dòng chảy bất tận của thời gian. Đến ngày mai tươi sáng đó, nhường chỗ cho hừng đông ló rạng trên nền trời sáng lạn tương lại. Thanh kiếm đem theo ý trí truyền đến sức mạnh tối cao không gì ngăn cản.
Tro tàn vương vấn ngày cũ đã hòa vào giọng ca của lửa thiêng. Phút giây huy hoàng chiếu rọi trên vị thủ lĩnh của Vacrina ngời ngợi toát lên vẻ mạnh mẽ qua từng cử chỉ hành động. Sự tái sinh của phượng hoàng chính thức trỗi dậy
Truyện khác cùng thể loại
15 chương
43 chương
8 chương
583 chương
110 chương
10 chương
148 chương
46 chương