Hỏa Ca
Chương 130 : ⊗ Chương 130
Dòng nước sắc nhọn dần trồi lên cuốn chặt lấy thanh đao như những vòng xoắn làm tăng lên sức mạnh dồi dào nơi anh. Đôi mắt lấp ló sau đó dần lộ diện, tiếp theo đó một cú chạy thần tốc lên phía trên như tốc độ thủy triều trào dâng đang muốn làm con mồi chìm nghỉm. Bên cạnh thân thể vài hình nước được tạo thành nhỏ bé như giọt nước đang dần bao quanh cơ thể Leon. Theo đó cùng tiến về phía trên.
Virgal há mồm to để lộ cả một tấn nọc độc chảy dài bắn liên hồi vào Leon. Cánh tay chắc khỏe như kìm cầm thanh đao vung mạnh. Dòng nước bảo vệ tăng thêm sát thương, tầm rộng được nâng cao vượt trội dễ dàng đỡ đòn. Kết hợp với cơ thể nhẹ nhàng lả lướt trên mặt đất, ánh mắt chỉ còn trọng tâm rõ rằng như thể đây là mục đích sống duy nhất tồn tại bây giờ. Hàng nước vượt lên trên xuyên qua lớp nọc độc đó để tấn công Virgal.
Với tốc độ nhanh hơn bất cứ thứ gì trên đời này, Virgal dễ dàng tránh được. Bóng hình xoẹt trong bóng tối như ma đó chỉ dừng lại đến khi đòn nước đó đã rơi trên nền đất không còn dấu vết gì hòa vào với mặt đất. Thì ngay bên đó, đằng sau lưng bóng hình còn hơn cả ma đó bất thình lình chém một phát dã man đằng sau lưng con rắn.
Máu bắt đầu phụt ra từ đó, dòng màu đỏ bốc mùi y chang như nọc độc kia. Đôi mắt đầy hưng phấn cực đỉnh cùng với gương mặt trắng đã có vài giọt dính trên càng tăng thêm độ sát nhân tàn bạo ngấm dần qua từng giây phút lặng thinh để nín thở chờ đợi kết cục.
Hạ thân mình xuống nhẹ nhàng, anh lại cười. Quả nhiên không dễ dàng gì, nơi anh vừa tránh đó, Viral đã kịp thời di chuyển sang chỗ khác. Cô ta đứng đó với vết thương nhẹ chưa đi qua nửa người, chỉ chiếm được 1/2 toàn thân. Khuôn mặt chịu đựng vậy rồi còn bình thản, bình tĩnh như đây chỉ thuộc về một vết xước cỏn con có mặt.
Ngắm nghía thanh đao cầm trên tay, vòng xoáy nước đầu tiên đã tàn lụi dần. Một phát chém anh gần như đã phải chém rất mạnh, rất nhanh mới có thể tạo nên được vết thương đến nỗi chảy máu kia. Cái giá phải trả, lớp lá chắn đã hỏng.
Lớp da của con rắn này như tập hợp mọi chất rắn cứng cáp nhất trên thế gian này tạo nên một vòng bảo vệ cơ thể vững trãi, Khe vuốt mái lên cao, để lộ vầng trán đã có tầng mồ hôi nhẹ ẩn mình trong đó, dính lên trên cả tóc khẽ chảy xuống nền đất. Đôi mắt chưa hề có sự suy yếu vì sợ hãi trước kẻ thù. Chỉ cần tinh thần còn chưa chết thì thể xác này sẽ còn trụ vững đến cùng.
Chờ đợi việc làm tiếp theo của con rắn. Đứng yên như pho tượng, mới đầu anh còn tưởng nó đang tập trung sức mạnh để đánh lại anh nhưng không. Leon thấy lớp da của nó như đang có gì đó chuyển đổi. kĩ càng hơn với việc quan sát, nó xỉn màu đi nhạt dần trở thành như màu gỗ khô. Một giât chốc lát hình dáng màu xanh lè đã biến đổi. Toàn bộ từ đầu đến cuối, không sót một bộ phận nào kể cả đôi mắt cũng hóa thành.
Cái miệng ngoác rộng dần có một cái đầu lòi ra giống y chang Virgal, như một bản sao. Chất dịch màu trắng nhớt nhớt trơn tuộc đi qua mỗi lần con đó chui ra khỏi lớp vỏ cũ. Quá trình đó giống với việc loài rắn bình thường thay lớp vỏ mới. Khác ở điểm đó chính là lột vỏ rồi, khi có một cơ thể mới hiện có thì vết thương, còn chưa đến một phút đã lành lặn trở lại. Lớp da cũ giờ nằm đấy vô tri vô giác, chỉ cần một cú đập nhẹ sẽ nát tươm.
" Một vết thương vậy coi bộ chỉ như gió tạt qua đối với ngươi thôi phải không nhỉ ?" Leon hỏi đối thủ vì thật sự cũng hơi thất vọng bởi một cú đánh thế kia nó chẳng hề hấn gì. Hại anh chuẩn bị biết bao sức mạnh dồn vào.
" Mỗi lần bị hứng chịu thương tổn, vết thương của ta sẽ tự tái tạo lại. Ngươi chém ta bao nhiêu lần cũng như nhau thôi."
" Vậy chỉ cần giết chết ngươi trước khi kịp triển khai là được chứ gì? "Leon tự tin với phán đoán của mình. Vậy trận chiến mới hấp dẫn được.
" Để xem ngươi có bản lĩnh đấy không đã."
Tốc độ nhanh chạy một vòng tròn xung quanh lan rộng, quay đến chóng mặt khiến đầu óc quay cuồng trong cơn say. Mù mờ xác định vị trí, vì lướt nhanh như thế thứ anh nhận ra chỉ có màu sắc trên cơ thể nó, còn đâu cơ hội bây giờ để tìm ra chỗ hiểm cũng quá khó.
Chưa hết, được hồi, nọc độc từ miệng ả lại được phun ra. Cả một vòng tròn tràn ngập bắn còn nhiều hơn gấp vạn lần mấy lần trước. Leon lần này lại phải vừa tránh vừa đỡ trong một phạm vi nhỏ hẹp, càng phải cố quan sát cho kĩ đâu mới có thể tìm được vị trí của con mắt. Phần đấy có thể coi như đỡ chắc nhất để anh có thể công phá, làm nó dừng cái hành động quay cuồng cuồng này lại.
Trên cao dần tích tụ lại thành một quả cầu to phải tầm một nửa cái khoảng không con rắn đang thu hẹp anh lại. Dừng tại một điểm, bắt đầu từ trong bắn ra những khối nước có sức công phá cực đại cộng thêm với tốc độ ngang ngửa với nọc độc kia được bắn ra. Hai luồng sức mạnh va đập vào nhau đều tiêu hủy cùng nhau, không để sót lại, tan chảy vào hư không.
Một cơn mưa dày đặc một cơn mưa như trút bão đích thực đang ồ ạt tiến công tàn phá đến hủy diệt mọi thứ mới thôi. Nền đất như một bãi hoang tàn đầy tàn dư của những phát đạn vừa rồi cảm tưởng người ta liên tưởng đến một cuộc chiến tranh lớn đã xảy ra liên miên, đến độ biến dạng đến tột cùng.
Leon đứng yên tạo thành một lớp lá chắn bao bọc xung quanh mình để đỡ được vài đòn chạm tới, câu thời gian để có thể để không gian lắng đọng lại trong vài phút. Từ từ nhắm đôi mắt lại, con dao cắm chống xuống đất, hay tay chống lên bắt đầu tập trung.
Trong đầu Leon, mọi thứ như chậm lại, tất cả đều chậm lại đến khi biến mất hẳn. Âm thanh cũng bắt đầu lụi đi, trống vắng. Kể cả Virgal nữa, cơ thể ả ta bỗng chốc chỉ còn dịch chuyển chậm rãi, sau đó cùng bắt đầu tan đi. Nhưng không phải hết, còn một thứ sót lại. Tia sáng màu cam lóe sáng nổi bật cả một vùng trời tối đen.
Ngay lúc đó, trực giác mách bảo đột ngột kích thích tâm trí Leon. lập tức mở mắt, rút thanh đao lên, bất chấp tất cả mọi thứ để tiến công. Cơn mưa đó quá nhiều nên ngay cả anh cũng không thể tránh được hết. Nọc độc bắt đầu trúng lấy cơ thể anh, tan chảy qua lớp áo thẩm thấu vào bên trong da thịt khiến nó bỏng rộp lên nhìn vô cùng đáng sợ.
Cơn đau như cả mảng da bị bóc đó, đôi lông mày đã phải nhíu lại, cắn răng chịu đựng nhưng anh vẫn không thấy đau trái lại còn cười, bởi vì phút giây tiếp theo đó, Nhị Thủy Long của Leon đã thực hiện một cút chém ngang mạnh bạo vào đúng điểm sáng anh cảm nhận đó. Không sai một cự li nào trúng ngay gang tốc. Máu dính lên thanh đao vẩy ra giữa không trung như một chiến thắng hùng mạnh dàng cho anh.
Virgal bị bất ngờ tấn công vội vã, một bên mắt bị chém dứt, tròng bị vỡ ra máu chảy xuống dưới chưa ngớt :" Không thể nào, sao ngươi có thể nhìn ra nhanh được."
Chống đỡ thanh đao xuống dưới để đỡ lấy người, phần bị đánh trúng trên cơ thể phải tầm ba bốn cái còn đang bốc khói nghi ngút lên cao. Áo bị rách lỗ chỗ, còn vết thương thì đã nặng thêm. Đến đây Leon còn cảm nhận được nỗi đau âm ỉ hơn vừa nãy thế mà bỗng chốc khuôn mặt thì hí hửng vô cùng, mặc kệ tất cả :" Ta đã nói rồi, thần Vacrina không dễ dàng để các ngươi lấy mạng thế được đâu, kể cả người đứng đầu hay những người khác. Mấy đòn tấn công yếu ớt này chẳng là gì hết."
Thương tích đầy mình thế này anh còn thấy may chán. Lớp quần áo này được các vị thần làm nên có thể chống chọi được với nọc độc đủ sức tan chảy mọi thứ kia. Nếu nó không có hiệu nghiệm đó, bây giờ trên tay anh chắc chỉ còn đang có khúc xương trơi trọi.
Virgal bị thương nặng thế kia, chắc hẳn anh chỉ cần dứt điểm nữa là xong. Giơ thanh đao kia nên tiến công bất chợt dừng lại trước khoảng không. Như có thứ gì đã ngăn chặn lại nhưng đó không phải một vật cụ thể mà do tác động đến cảm giác từ phía đằng kia.
Tại một bộ phận cuộc chiến khác, đám quân lính đang ra sức chiến đấu với đám còn lại . Lí Minh Triệt dẫn đầu một toán quân, sát cánh trợ giúp, ứng cứu cho nhau kip thời. Bên Lăng Tần Vũ cũng đang rất hiệu quả, như đã được an bài sẵn để có thể hạ gục được đối thủ.
Nhờ có lớp lá chắn bảo vê, sức mạnh đến từ những viên đạn công việc ngày càng trôi chảy hơn. Đòn tấn công của đối thủ lên người, thân thủ cũng đã dần được cải thiện tránh né nhiều hơn, giảm thiểu lên lá chắn.
Mọi thứ đều hoàn hảo cho đến khi nhận thấy rằng sự chênh lệch giữa đôi bên càng cao. Họ có vũ khí tốt hơn, không thể phủ nhận, phòng bị cộng sức mạnh lớn, không thể phủ nhận. Chỉ có điều số lượng quá đông lên đến chục con. Hôm nay còn thuộc ngày trăng xanh, sinh khí còn tăng nữa. Chẳng mấy chốc khi đến được hơn nửa thì đã có số phần kiệt sức đến nơi. Chặn được đến cùng, chặn được đến khi lớp lá chắn tan vỡ hoàn toàn.
Lá chắn của một người bị vỡ ngay sau đó, bất lực ngồi bệt xuống đất ngắm nhìn con cấp B đến để giết. Súng trong tay đã hết đạn. Vung kiếm lên định chém thì lúc đó bên cạnh xuất hiện hàng nước bắn tóe tung lên như lá chắn bị vỡ của người đó lúc này. Đằng trước mặt, Lí Minh Triệt đứng trước, mặt đối mặt với tên cao hơn mình mấy cái đầu đó, giơ súng lên cao bắn ngay lập tức.
Thở dốc như chưa boa giờ được thở, ngắm nhìn cái mình vừa bắn chết, sau đó quay lại hỏi han người đồng đội còn đang sợ chết khiếp kia. Ngay tức thì mặt người đó còn tái xanh hơn.
Truyện khác cùng thể loại
15 chương
43 chương
8 chương
583 chương
110 chương
10 chương
148 chương
46 chương