Hồ Nữ
Chương 139
Lệ Quân Hoa?
Hạ Lăng Vân mỉm cười nói: "thì ra là hiền chất Quân Hoa, quả nhiên là hài tử có phúc cơ duyên lơn." Lúc đệ tử nhỏ tuổi nhất của hắn được coi là thiên tài thì tốc độ tu luyện của Lệ Quân Hoa khiến hắn giật mình, khi đệ tử nhỏ tuổi của hắn gặp cơ duyên tu vi tăng mạnh không lâu sau tốc độ tăng trưởng tu vi của Lệ Quân Hoa khiến hắn nghẹn họng nhìn trân trối. Lệ QUân Hoa, từ xưa đến nay mới thực sự là thiên tài!
"Sư muội?" Lâm Vân Phàm kinh ngạc nói. Tốc độ tu luyện của sư muội thật là siêu việt, hắn tintuowngr chắc chắn nàng sẽ thành nữ tiên, chỉ không ngờ mới 60 năm mà tiểu sư muội đã trở thành nữ tiên rồi.
Lệ Nhi lập tức hung hăng nhéo bắp thịt hắn. Nếu hắn lại có một chút vương vấn nào với tiểu sư muội hắn, đừng trách nàng không khách khí.
Lâm Vân Phàm cười khổ nói khẽ: "Tiểu sư muội là ta và sư phụ cùng chăm sóc đấy." Vừa nói chuyện, bàn tay hắn lại nhẹ nhàng vỗ lên bàn tay của nàng hai cái.
Lệ Nhi lập tức hài lòng, lộ dáng vẻ tươi cười.
"Hạ Tiên Quân, Lâm tiên nhân, hai người biết nữ tiên quân Lệ Quân Hoa?" Quán trưởng phái Ngũ Hành kinh ngạc hỏi. Bên nước Tây Lăng không truyền tin tức thân phận sư môn của Lệ Quân Hoa.
Khóe miệng Hạ Lăng Vân khẽ cong vui vẻ nói: "Lệ Quân Hoa là đệ tử thân truyền của cung chủ đảo Hỏa Vân, cũng là tiểu sư muội của vị Lâm Vân Phàm Tiên Quân này."
Lệ Quân Hoa là người hắn phát hiện bên dãy núi Hăng Cổ, thấy nàng có thành tựu, hắn cảm giác lúc trước hắn đưa nàng tới bên cạnh Đạo Nguyên là đúng. hiện tại thế nhân khát vọng có Tiên Quân cường đại, hơn nữa số lượng càng nhiều càng tốt, nên hắn dứt khoát công khai thân phận và tu vi Lâm Vân Phàm.
Quả nhiên anh em liên khâm với Hạ Tiên Quân cũng là Tiên Quân. Phu nhân của người là Tiên Quân nên chắc chắn tiểu di tử của người cũng là nữ Tiên Quân rồi.
Chúng tu sĩ hâm mộ nhìn đôi phu thê Tiên Quân này. Bọn họ quá may mắn.
Ánh mắt chúng tu sĩ lại đảo qua Lâm Vân Phàm Tiên Quân. Đảo Hỏa Vân trước mắt có thầy trò ba người là Tiên QUân, thực lực tuyệt đối xếp đầu giới tu tiên.
Lâm Vân Phàm nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Lệ Nhi, thản nhiên tiếp nhận ánh mắt sùng bái của mọi người. hắn nhanh chóng có thành tựu như vậy tất cả là do công lao của Lệ Nhi.
Hạ Lăng Vân nhìn bốn phía, ho nhẹ một cái nói với quán trưởng: "Lệ Quân Hoa có một linh sung, các người biết tình hình của hắn không?" Nưowcs Tây Lăng có một bát phẩm thiên hồ bảo vệ dân chúng, vậy sẽ không bị tổn thất quá nhiều.
"Hạ tiên quân nói đến đại nhân Thanh Đồng?" Quán trưởng kích động nói: "Linh sủng của Lệ tiên quân chính là bát phẩm thiên hồ, thiên hồ có tu vi bát phẩm đó. Chuyện đó chính là việc xôn xao bên nước Tây Lăng."
"À, vậy ngươi nó rõ chuyện của Lệ Quân Hoa và Thanh Đồng xem." Hạ Lăng Vân nâng chung trà lên uống, bắt đầu nghe quán trưởng nói. hiện trường lặng ngắt như tờ, một số tu sĩ chưa biết chuyện cũng nhìn chăm chú vào quán trưởng, nghe tin tức của Lệ tiên quân và linh sủng bát vĩ thiên hồ.
Lệ Quân Hoa, sư thừa không rõ(giờ đã biết, là đệ tử thân truyền của cung chủ Hỏa Vân Cung), là nữ nhi của đệ tử Ly Hỏa Cung, mười một năm trước tới Ly Hỏa Cung điều tra thân thế của mình, sau đó giao thủ kịch liệt với mấy vị chủ sự Ly Hỏa Cung. Linh sủng của nàng, bát vĩ thiên hồ lúc giao thủ cùng nàng đã hiện nguyên hình phá tan Ly Hỏa Cung thành đống gạch vụn.
Ly Hỏa Cung trở thành đống hoang tàn, Lệ Quân Hoa cùng bát vĩ thiên hồ biến mất một thời gian dày, tới lúc yêu quái chủ động tấn công con người thì mới hiện thân, cùng tu sĩ khác bảo vệ người bình thường. Chỉ là nàng thần lòng thấy đầu không thấy đuôi, không ở lại lâu một chỗ, hơn nữa linh sủng của nàng dùng thân phận nam tử xuất hiện bên cạnh, cho nên nhiều tu sĩ nước Tây Lăng hầu như khôngliên hệ tới thân phận của nàng, lúc kiểm kê phẩm giai tu sĩ tạm thời thì liệt kê đồng bạn của nàng là Tiên Quân Vô Danh.
Danh tiếng của Lệ Quân Hoa cùng hòa với các tu sĩ khác cho tới một ngày... trên ngọn núi lửa lớn nhất nước Tây Lăng, bên ngoài nham thạch màu đỏ sẫm nên gọi là Sơn Mạch Hồng Nham.
Xung quanh sơn mạch hồng nham có nhiều nơi ở của con người, yêu quái xuất hiện nhiều lần công kích con người, thôn dân ngày đêm run sợ. Triều đình phái quân đội bảo hộ thôn dân, tu sĩ liên tục tới trảm yêu trừ ma, thôn dân vẫn dần rời xa nơi chôn rau cắt rốn tới các thành trì lớn mưu sinh.
Ánh trăng treo trên bầu trời, binh sĩ được cắt cử trực đêm, hai tu sĩ ngồi xếp bằng ở cửa thôn tu luyện. Tu sĩ lúc này rất ít, thôn nhỏ có hai tu sĩ bảo hộ là rất may mắn rồi.
Đột nhiên sơn mạch hồng nham nổ một tiếng rung trời, khắp nơi đều chấn động. Binh sĩ hoảng sợ nhìn, tu sĩ vội chạy ra, lo lắng ngự kiếm phi, đứng trên không xem xét tình huống. Thôn dân bị bừng tỉnh nhao nhao chạy ra khỏi phòng, sợ hãi chờ đợi. Nơi này có quân đội và tu sĩ đóng quân, coi như an toàn, nếu bọn họ chạy lung tung, nói không chừng sẽ bị yêu quái trốn trong rừng sâu ăn thịt.
Bên kia lửa ngập trời, nhưng không phải là núi lửa bộc phát. Trong ngọn lửa, một hồng y thiếu nữ và một nam tử hồng y tay ôm một người nhanh chóng bay về phía này.
Binh sĩ và thôn dân vô cùng sợ hãi, hai gã tu sĩ vẫn kiên trì nghênh đón.
"Ta là Lệ Quân Hoa, là người, không phải yêu quái." Thiếu nữ hồng y giới thiệu thân phận, sau đó nói, "Ta ở trong núi phát hiện bí mật lớn, phải công bố với toàn bộ giới tu tiên."
Nàng và bạn lữ đáp xuống thôn, nam tử bên cạnh nàng vứt một người xuống đất.
Binh sĩ và tu sĩ nghe nói nàng không phải yêu quái, tảng đá lớn trong lòng rớt xuống, lại nghe nói nàng phát hiện bí mật lớn, cần công bố cho toàn bộ giới tu tiên, nam tử đi cùng nàng còn vứt mộtngười...thật ra là cái xác xuống, rất giật mình, vội vàng hỏi thăm.
Thiếu nữ hồng y Lệ Quân Hoa nói: "Các vị, trong quá trình ta trảm yêu trừ ma vô tình phát hiện, có mộtgã tu sĩ nhị phẩm hành động khả nghi, liền tiếp tục theo dõi, sau đó tới ngọn núi này. Hóa ra trong nơi thâm sơn bố trí một pháp trận sai khiến tinh linh yêu quái ra khỏi rừng tổn hại con người. Pháp trận này tiêu tổn rất nhiều linh thạch, mà người này chính là đến để thay thế linh thạch mới đấy."
Binh sĩ và tu sĩ không thể tin được, tu sĩ nhân loại mặc dù tranh đoạt tài nguyên tu luyện, nhưng mê hoặc yêu quái giết người thật sự là tàn ác, chính là phản bội chủng tộc.
Lệ Quân Hoa tiếp tục nói: "Ta hiện thân bắt hắn, bắt đầu phá hư pháp trận, không nghĩ tới tu vi hắn cấp tốc tăng vọt, điên cuồng công kích ta, muốn giết ta giệt khẩu. Trải qua quá trình kịch liệt chiến đấu, ta đánh hắn bị thương nặng. Chỉ là lúc hắn gần chết mi tâm đột nhiên bay ra một vòng quang, sau đó cả người thay đổi, nói hắn là Tiếu Dật Vân, đệ tử Xích Dương Cốc, lúc thí luyện trong rừng sâu ở đỉnh núi Nam Tùng bị một linh hồn cường đại chiếm lấy thân thể, đồng thời khống chế toàn bộ con người hắn."
Nàng nghiêm túc nói: "Tiếu Dật Vân trước khi lâm chung nói, mục đích cuối cùng của linh hồn kia là tiêu diệt tu sĩ nhân loại khiến nhân loại biến thành gia súc dự trữ để nuôi dưỡng tinh linh yêu quái. Thi thể này chính là Tiếu Dật Vân, ta nghĩ các ngươi có cách nghiệm chứng thân phận hắn, thông tri tới sư môn của hắn."
Tu sĩ và binh sĩ không dám khinh thường, vội vàng lấy thiên lý truyền âm thạch khẩn cấp thông tri tới người trong sư môn.
Về sau, Lệ Quân Hoa và đồng bạn cùng tới nước Tây Lăng. Ở thủ đô đi vào hội quán tu sĩ, nàng còn nhắc tới một việc khác.
Nàng gặp một vu bà, bà ấy nói ở biên giới nước Kim Phượng và Tây Long có sơn mạch Xích Long phong ấn hung thú thượng cổ Giao Long. Trải qua thời gian dài đằng đặc, phong ấn kia dần mất hiệu lực, giao long đã chạy thoát.
Con giao long kia bị phong ấn lâu, nguyên khí tổn thương lớn, vì muốn nhanh chóng khôi phục nguyên khí cùng lực lượng, nó muốn ăn thịt tu sĩ, và tinh linh yêu quái.
Trong kinh thành nước Tây Lăng mấy quán trưởng của hội quán tu sĩ sau khi thông qua lời của nàng nhớ lại tình hình của đại lục Ngũ Nguyên, mơ hồ đoán liệu linh hồn cường đại kia và Giao Long có mối liên hệ, đồng thời khẩn cấp thông báo với toàn bộ giới tu tiên tin tức này, và để tu sĩ phẩm giai cao tiến sâu thâm sơn tìm kiếm pháp trận sau đó phá hủy, trước hết giải quyết tình trạng yêu quái chủ động tấn công con người.
Lệ Quân Hoa vì chuyện này được giới tu tiên chú ý, sau đó phát hiện nàng có thực lực Tiên Quân, và hồng y nam tử chính là linh sủng của nàng bát vĩ thiên hồ.
Bên trong hội quán phái Ngũ Hành kinh thành nước Kim Phượng, đám người Hạ Lăng Vân nghe xong tin tức có phần...khiếp sợ.
"Giao Long giống như rắn, bốn chân, thuộc long tộc, tại thời thượng cổ cũng phi thăng đến tiên giới rồi." Lệ Nhi kinh ngạc nói, bên trong Thái Hư Huyễn Cảnh cũng không có một đầu Giao Long.
Tuyết Hoa cau mày nói: "Muội muội, một Giao Long trưởng thành tu vi cao bao nhiêu?"
"Phụ thân lúc dạy ta nhận thưc linh tính quý hiếm đã từng nhắc tới." Lệ Nhi suy nghĩ chốc lát, nói: "mộtthú con từng bước tu luyện... ít nhất cũng thành thất phẩm, nếu tu luyện khắc khổ lại nắm bắt cơ duyên, thành cửu phẩm là bình thường." Tốc độ tu luyện của giao long còn mạnh mẽ hơn so với huyết thống thiên hồ!
Tuyết Hoa xoa xoa huyệt thái dương, cười khổ nói, "Tu sĩ thượng cổ phong ấn Giao Long này nhất định là vì nó là tai họa, mà bọn họ không có thực lực giết chết nó. hiện tại tốt rồi, phong ấn mất đi hiệu lực, đệ tử đời sau gặp tai kiếp rồi." Tuy nàng nói như vậy, nhưng nội tâm tin tưởng, Lệ Quân Hoa nhất định giết được con giao long này, bởi nàng là con ruột của thần sáng thế Dịch Ngũ. Dịch Ngũ này thật là thiếu đạo đức, vì bồi dưỡng nữ nhi mà phóng giao long ra gây tai họa cho dân chúng.
Đám tiên tôn thượng cổ không thể giết chết giao long, hiện tại tu sĩ làm sao giết được nó!
Chúng tu sĩ hai mặt nhìn nhau, có người mặt xám như tro.
Hạ Lăng Vân nhìn mọi người xung quanh lạnh lùng nói: "Giao long và linh hồn kia có thể là một, cũng có thể không. Nếu chúng ẩn núp trong bóng tối, điều này nói rõ lực lượng của bọn chúng vẫn chưa hồi phục. Mặc kệ mục đích của chúng là gì, chúng ta chỉ tìm được chúng trước khi chúng hồi phục, chưa hẳn không giết được chúng!"
"Ta và nội tử một đường, phu thê muội phu một đường, chi làm hai đường tìm kiếm pháp trận ở nước Kim Phượng, phá hủy nó. Quốc thổ nước Kim Phượng khá lớn, kính xin các vị liên hệ chưởng môn mời các Tiên Quân khác kết bạn triển khai tìm kiếm." hắn phân phó, giọng điệu nghiêm túc.
"Ta đã biết." Lâm Vân Phàm lập tức nói. Lệ Nhi và Tuyết Hoa đều có pháp khí đỉnh cấp nhạc phụ đại nhân ban cho, nên bọn họ không lo bị Giao Long tập kích. Các Tiên Quân khác, đoán chừng ba bốn người đồng hành mới có thể yên tâm.
Tuyết Hoa và Lệ Nhi nhìn nhau cười, vẻ mặt tự tin. Lệ Nhi tự tin vào pháp khí phụ thân cho, Tuyết Hoa tự tin vì hiểu rõ vận may của Lệ Quân Hoa.
Thấy bốn Tiên Quân bình thản không lo sợ, tinh thần chúng tu sĩ lập tức phấn chấn, có người thậm chí trước mặt mọi người lấy thiên lý truyền âm thạch liên hệ với người trong phái.
Thiên lý truyền âm thạch ngày thường rất trân quý, tu sĩ bình thường không nỡ dùng, nhưng mà thời kì hỗn loạn, tất cả các môn phái tu tiên vội chế nhanh truyefn âm thạch phân phát cho đệ tử, hi vọng mọi người bảo trì liên hệ.
"Hạ tiên quân, Hạ phu nhân, Lâm tiên quân, Lâm phu nhân, mọi người vất vả rồi, mời theo vãn bối ra sau viện nghỉ ngơi." Quán trưởng phái Ngũ Hành nói, tự mình đưa các vị Tiên Quân đi nghỉ.
Đám người Hạ Lăng Vân lập tức đứng dậy, cùng quán trưởng đi ra hậu viện. Mười ngày liền bọn họ không được nghỉ ngơi tốt.
Truyện khác cùng thể loại
11 chương
203 chương
153 chương
74 chương
123 chương
56 chương