Luồng khí lạnh trăm năm khó gặp một lần buông xuống khiến nhân loại nhớ đến mùa đông khủng bố năm nào. Thư sinh cả ngày ngồi cạnh bếp lửa cũng không thể làm mình ngừng run rẩy, ngay cả bút cũng không cầm được. Trình độ lạnh như này Hồ ly không sợ nhưng nhìn dáng vẻ thư sinh run run rẩy rẩy nó lại vô cùng đau lòng, vì thế nó nhảy vài cái lên bàn lại theo cánh tay thư sinh bò lên đầu vai. "Làm gì thế?" Thư sinh hỏi. Hồ ly nằm lên gáy hắn, cái đuôi vòng một vòng quanh cổ, vừa đúng đầu đuôi gặp nhau. " Làm khăn quàng cổ cho ngươi nha. " Sau đó tự cắn lấy đuôi của mình. Mùa đông năm đó, Thư sinh có thêm một cái khăn quàng cổ Hồ ly mặc áo choàng lông dê. .