Hổ Lang Chi Sư

Chương 159 : Huyết chiến Hắc Phong Khẩu

Bên ngoài Hắc Phong Khẩu. Mắt thấy náo loạn ngày càng tăng lên khắp nơi, đội hình công kích vốn rất nghiêm chỉnh trở nên ngày càng hỗn loạn thất thần, hơn nữa lúc nào cũng có thể tan rã, Chiến Ưng đang vô cùng bối rối không biết phải làm gì để vãn hồi thế cục. Đột nhiên trong đầu hắn loé lên một ý nghĩ như tia chớp: nếu đổi lại là Mạnh Hổ, gặp phải tình huống như thế này hắn sẽ làm gì? Bỗng nhiên Chiến Ưng giơ cao trường thương trong tay, sau đó đề khí vào Đan điền thét lên một tiếng thật dài. Bọn quan quân các cấp xuất thân từ liên đội Mãnh Hổ hội ý rất nhanh, ai nấy đều ngửa mặt lên trời gào thét theo Chiến Ưng, vừa gào vừa lấy bề mặt chiến đao đập như điên cuồng vào mảnh giáp chắc chắn che trước ngực. Những âm thanh loảng xoảng phát ra, đám tân binh tinh thần sa sút đứng trước nguy cơ tan vỡ đã bị những tiếng gào thét của Chiến Ưng và đám quan quân các cấp hấp dẫn sự chú ý. Ngao… Chiến Ưng vừa thét dài vừa giơ trường thương chỉ vào quân địch bên trong sơn khẩu rung lên ba cái, làm ra một động tác cực kỳ khiêu khích mang tính hạ nhục. Đám quan quân các cấp trong sư đoàn Chiến Ưng càng ngày càng thét lên điên cuồng hơn, rất nhiều tên thậm chí còn vén chiến bào tiểu tiện về phía sơn khẩu ngay trước mặt. - Ha ha ha… Đám tân binh của sư đoàn Chiến Ưng ngẩn người ra trong thoáng chốc, sau đó cả bọn bật cười ầm ầm. Sau khi cười đã đời, bọn tân binh lập tức bắt chước gào thét điên cuồng theo Chiến Ưng và đám quan quân các cấp. Lúc này cả sư đoàn Chiến Ưng đều gào thét và gào thét, bọn tân binh bắt đầu cảm thấy không còn sợ hãi, cảnh tượng những chiến hữu mới vừa rồi trên người nở hoa máu, xương thịt lẫn lộn đã không còn khiến cho bọn chúng cảm thấy sợ sệt nữa, ngược lại đã khơi lên sát khí bạo ngược hung tàn trong lòng bọn chúng. Thấy thời cơ đã chín mùi, rốt cục Chiến Ưng cũng thôi không gào thét nữa, lớn tiếng quát: - Triển khai đội hình, triển khai đội hình nghiêm chỉnh trở lại! Bọn quan quân các cấp đang điên cuồng gào thét cũng lập tức ngừng lại, bắt đầu ra sức quát tháo điều chỉnh lại đội hình đang rối loạn của đám tân binh. Đội hình công kích vừa mới hỗn loạn vô cùng rất nhanh đã trở nên nghiêm chỉnh tràn đầy sát khí, hơn nữa lần này tốc độ chỉnh trang đội hình đã nhanh hơn lúc trước rất nhiều, quả thật thực chiến chính là cách huấn luyện tân binh tốt nhất! Những tiếng xé gió kinh khủng đột ngột vang lên, đợt công kích tầm xa thứ hai đã nối gót theo tới. Chiến Ưng vội giơ cao trường thương trong tay, hét to đến khàn cả giọng: - Dựng thuẫn, nhanh chóng dựng thuẫn! Đám quan quân các cấp đều ra lệnh, từng hàng trọng trang bộ binh nhanh chóng giơ cao trọng thuẫn lên khỏi đầu, kết thành những bức tường trọng thuẫn dày đặc và chắc chắn. Đám tân binh vừa mới chậm rãi tiến tới đã lập tức dừng lại, quỳ một gối xuống đất, tập trung núp bên dưới những bức tường trọng thuẫn. Sau đó những bức tường trọng thuẫn nhanh chóng di chuyển về phía trước, cuối cùng hợp thành một bức tường trọng thuẫn có bề mặt khổng lồ kéo dài không dứt… Vù vù vù… Hơn trăm mũi tên nỏ to bằng trường mâu của bộ binh đã bắn tới nhanh như chớp, những tiếng va chạm kim loại chói tai vang lên ở hàng trọng thuẫn đầu tiên. Tuy nhiên lần này đám trọng trang bộ binh núp sau trọng thuẫn đã rút kinh nghiệm, bọn họ không dùng thân thể để nâng trọng thuẫn mà là dùng trường mâu chống đỡ, cho nên cơ bản không ai bị thương vong gì.Ầm ầm ầm… Mười mấy khối đá lớn mang theo thanh thế kinh người từ trên trời rơi xuống ào ào, bức tường trọng thuẫn bị khối đá nặng nề rơi trúng thoáng chốc vỡ tan. Mấy chục tên tân binh đang núp dưới bức tường trọng thuẫn ấy bị chấn động đến mức đầu váng mắt hoa, khoé miệng trào máu, tuy nhiên rốt cục vẫn sống, chỉ là bức tường trọng thuẫn vốn kín mít không có khe hở giờ đây đã lộ ra mười mấy lỗ hổng. Lại một đợt tên từ trên trời bay xuống, những tiếng kêu phập phập vang lên, phần lớn tên đều cắm vào bức tường trọng thuẫn che trên đầu sư đoàn Chiến Ưng, tuy nhiên lần này đám tên kia chỉ gây ra thương vong cực kỳ nhỏ cho sư đoàn Chiến Ưng. Chỉ có mười mấy chỗ lỗ hổng do những khối đá gây ra khi nãy là gánh chịu thương vong, hơn trăm tên binh sĩ trúng tên bị thương, tuy nhiên chút thương vong không đáng kể ấy không đủ để làm cho bọn tân binh rối loạn. Trước trận của quân đoàn Tây Bộ, Tất Điêu Tử, Cổ Vô Đạo cùng bốn tên sư đoàn trưởng Hạ Khánh, Chu Tiến, Bạch Hỉ và Mã Tứ Phong đều thở ra một hơi dài nhẹ nhõm, tảng đá đè nặng trong lòng tự nãy giờ rốt cục đã được dỡ xuống. Chiến tranh là tàn khốc, may mắn là sư đoàn Chiến Ưng đã tiếp nhận khảo nghiệm rất tốt, đám tân binh này đang bước từng bước một đến danh hiệu "lão binh"! Vẻ mặt của Mạnh Hổ vẫn lạnh lùng như trước, chỉ là trong ánh mắt xuất hiện vẻ hoài niệm bi thương. Biểu hiện của Chiến Ưng vô cùng xuất sắc, bắt đầu từ lúc này, hắn đã lột cái vỏ con cháu thế gia ăn chơi trác táng trở thành chiến tướng thiết huyết. Nhưng Chiến Ưng còn xuất sắc ở điểm khác, hắn chính là chiến tướng thiết huyết của đế quốc Quang Huy, mà không phải là chiến tướng do Mạnh Hổ tự tay bồi dưỡng nên, về phần bọn Hạ Khánh, Chu Tiến, Bạch Hỉ, Mã Tứ Phong thì càng không cần phải nói. Nếu như Niễn Tử và Ngưu Độc còn sống, Mạnh Hổ tin rằng bọn chúng sẽ làm tốt hơn Chiến Ưng nhiều, bọn họ mới chính là chiến tướng do Mạnh Hổ tự tay bồi dưỡng mà thành, chỉ tiếc rằng bọn chúng đã chết trong trận chiến đột phá vòng vây ở pháo đài Hà Tây. Tuy nhiên dù sao bọn chúng cũng chỉ mới tham gia quân ngũ chưa đầy một năm, vẫn chưa thể nào gánh vác chuyện lớn. --------------Trong Hắc Phong Khẩu, trung quân của đế quốc Minh Nguyệt. Vẻ chế giễu trong ánh mắt Diêu Trường lúc này đã hoàn toàn tan biến, sư đoàn Chiến Ưng từ bên bờ vực tan rã đột nhiên tỉnh táo hoàn toàn, hơn nữa ý chí lại trở nên sôi sục trào dâng, sự chuyển biến này phải nói rằng vô cùng đột ngột. Nếu như trước mặt là một sư đoàn toàn là lão binh thân trải trăm trận, Diêu Trường cũng không cảm thấy bất ngờ, thế nhưng đối diện lại là một sư đoàn tân binh, chuyện này sao thể như vậy được? Chuyện làm cho Diêu Trường cảm thấy nặng nề hơn, chính là công kích tầm xa của quân đoàn Vân Châu đã không còn tạo nên uy hiếp gì đáng kể với quân địch nữa! --------------Trước trận của hai phe, đợt công kích tầm xa của quân đoàn Vân Châu vừa kết thúc, bức tường trọng thuẫn khổng lồ che trên đầu sư đoàn Chiến Ưng liền thu lại, hơn hai vạn tân binh lại gào thét ký hiệu rõ to, tiếp tục nghiêm chỉnh tiến bước. Sau khi chậm rãi tiến về phía sơn khẩu, trải qua đợt công kích thứ ba của sư đoàn Vân Châu, rốt cục đám cung tiễn thủ của sư đoàn Chiến Ưng cũng đã tiến vào tầm sát thương, có thể tiến hành phản kích! Chiến Ưng ra lệnh một tiếng, hơn hai ngàn tên cung tiễn thủ của sư đoàn Chiến Ưng lập tức giương cung lắp tên, bắn về phía sơn khẩu những mũi tên mang đầy cừu hận và sát ý phục thù. Hơn hai ngàn mũi trọng tiễn bay vọt lên không, bay ngược qua gió Bắc, sau đó hung hăng rơi xuống đầu sư đoàn Vân Châu bên trong Hắc Phong Khẩu. Đám cung tiễn thủ của sư đoàn Vân Châu còn chưa kịp giương cung lắp tên đã phải vội vàng trốn vào dưới những tấm trọng thuẫn do trọng trang bộ binh che chắn. Đến khi đám mưa tên từ trên trời rơi xuống đã kết thúc, bọn cung tiễn thủ mới vội vàng chui ra khỏi những tấm trọng thuẫn, nhanh chóng giương cung lắp tên bắn trả ra ngoài sơn khẩu. Sau ba vòng bắn qua bắn lại như vậy, hai phe đều thương vong mấy trăm tên binh sĩ, nhưng lúc này cuộc chiến đã bước vào giai đoạn giáp lá cà! Cuộc huyết chiến chân chính rốt cục cũng đã bắt đầu! Chiến Ưng làm gương trước tiên vọt thẳng vào đội hình quân địch, một tiếng rống to vang lên, trường thương trong tay Chiến Ưng đã quét ngang một vòng. Chỉ nghe hai tiếng chát chát vang lên, hai tấm trọng thuẫn ở hàng đầu đã bị trường thương nặng nề đập vỡ tan thành từng mảnh, hai tên trọng trang bộ binh của đế quốc Minh Nguyệt núp sau trọng thuẫn lập tức bị chấn động mạnh đến mức thất khiếu chảy máu, ngã quỵ xuống ngay tại chỗ. Vút vút vút… Những tiếng rít gió vang lên, một loạt lao sắc bén từ phía sau đội hình của quân thủ đế quốc Minh Nguyệt gào thét bay ra. Chiến Ưng điên cuồng múa trường thương trong tay, những mũi lao bắn tới đều bị hắn đánh rớt, nhưng vẫn có hai mũi thoát qua khỏi trường thương đâm trúng chiến mã mà hắn đang cỡi. Một tràng tiếng hí bi thương vang lên, chiến mã Chiến Ưng đang cỡi đã quỵ xuống, Chiến Ưng lập tức bị hất văng ra đất. Chiến Ưng chưa kịp xoay người ngồi dậy, một loạt trường mâu sắc bén đã nhanh chóng đâm tới. Chiến Ưng hét lớn một tiếng, hai chân khẽ co lại đạp mạnh trên đất, thân hình to lớn đã bay ngược về phía sau, đám trường mâu đâm tới lập tức bị trật mục tiêu đâm xuống đất, làm cho tuyết trên mặt đất bay lên tung toé. Đến lúc Chiến Ưng xoay người vọt lên, sư đoàn Chiến Ưng ở phía sau đã ào tới như đợt thuỷ triều. Năm trăm tên trọng trang bộ binh của sư đoàn Chiến Ưng ở hàng đầu nâng trọng thuẫn trong tay nhanh chóng sải bước tiến thẳng về phía trước, hung hăng lao thẳng vào hàng trọng trang bộ binh cầm trọng thuẫn ở hàng đầu của quân thủ đế quốc Minh Nguyệt. Hàng trăm hàng ngàn tấm trọng thuẫn va vào nhau thật mạnh, thoáng chốc phát ra những tiếng va chạm trầm đục. Tên binh sĩ nào thể chất yếu một chút hoặc là lực tay không đủ liền bị va chạm chấn động kịch liệt, hai mắt trợn trắng, miệng thổ máu tươi. Đám trọng trang bộ binh ở phía sau của sư đoàn Chiến Ưng nhanh chóng ập tới, xoay người khom gối tựa vào trọng thuẫn của đồng đội phía trước, tạo thành một bức tường vững chắc liều mạng ép mạnh về phía trước. Đám trọng trang bộ binh thủ bên trong sơn khẩu cũng không nhường bước, cũng mạnh mẽ tiến lên dùng bả vai chịu vào trọng thuẫn của phe mình hiện đang bị quân địch ép cho lung lay sắp đổ. Tướng sĩ hai bên lợi dụng hàng trọng thuẫn đầu tiên để bắt đầu cuộc đấu sức dã man, chỉ trong thoáng chốc, giới tuyến của hai bên vốn chỉnh tề đã bắt đầu trở nên so le, không đồng đều. Trong lúc đám trọng trang bộ binh mang trọng thuẫn của hai bên đang đấu sức với nhau, bọn trọng trang bộ binh sử dụng trường mâu và cung tiễn thủ của cả hai bên cũng đã bắt đầu tàn sát điên cuồng. Đám trọng trang bộ binh sử dụng trường mâu theo sát phía sau đám trọng trang bộ binh mang trọng thuẫn bắt đầu kiểng chân lên, dùng trường mâu sắc bén tìm những khe hở của trọng thuẫn đối phương đâm vào. Đám trọng trang bộ binh mang trọng thuẫn của cả hai phe lúc ấy đang liều mạng chống đỡ trọng thuẫn, hơn nữa lúc đó cũng đang chen chúc giữa đám đông chật chội, căn bản không thể trốn hay tránh né đi đâu được, chỉ có thể trơ mắt mà nhìn trường mâu của địch tuỳ ý đâm vào thân thể mình, đâm vào đầu mình thành những lỗ thủng máu phun ra như suối, sau đó ngã xuống kêu gào trong vũng máu. Rất nhanh đám trọng trang bộ binh mang trọng thuẫn phía sau đã tiến lên, điên cuồng giẫm đạp lên thân thể chiến hữu của mình, còn bọn trọng trang bộ binh sử dụng trường mâu vẫn tiếp tục cuộc tàn sát tàn nhẫn vô tình của chúng! Tuy nhiên, trong lúc đám trọng trang bộ binh sử dụng trường mâu của cả hai bên đang giết chóc người khác, lại có những người khác nữa cũng đang tàn sát bọn chúng! Đám trọng trang bộ binh cầm trường mâu giết đám trọng trang bộ binh mang trọng thuẫn của địch, chúng lại bị bọn cung tiễn thủ của địch giết lại! Trong lúc đám trọng trang bộ binh và khinh bộ binh của cả hai phe đang điên cuồng quấn lấy nhau chém giết, đám cung tiễn thủ ở phía sau cũng giương cung bắn tên, bắt đầu bắn tự do. Bởi vì đám cung tiễn thủ của cả hai phe đều ở phía sau của đội hình phe mình, cho nên khoảng cách giữa hai đám cung tiễn thủ quá xa, nếu như hai bên cùng bắn qua bắn lại thì xác suất trúng mục tiêu rất thấp, hiệu quả sát thương không lý tưởng. Cho nên đám cung tiễn thủ của cả hai phe vô cùng ăn ý, lấy đám trọng trang bộ binh sử dụng trường mâu của đối phương làm mục tiêu mà bắn! Đám cung tiễn thủ vẻ mặt lạnh lùng không ngừng giương cung, bắn tên rồi lại giương cung bắn tên. Từng đám trọng tiễn rít lên chói tai xẹt trên đỉnh đầu binh sĩ hai phe, sau đó hung hăng rơi xuống đội hình quân địch. Đám trọng trang bộ binh đang điên cuồng múa trường thương đâm vào đám trọng trang bộ binh mang trọng thuẫn của đối phương liền trúng tên ngã xuống từng đám một. Cuộc đấu sức của đám trọng trang bộ binh mang trọng thuẫn vẫn còn đang tiếp diễn, không ngừng có tiếng người kêu lên thảm thiết rồi ngã xuống, lại không ngừng có người khác xông lên lấp vào chỗ trống. Đám trọng trang bộ binh sử dụng trường mâu vẫn tiếp tục đâm tới không ngừng, gây đổ máu tử vong cho đối phương, cũng không ngừng bị cung tiễn thủ của đối phương bắn trúng mất mạng ngay tại chỗ. Trong giờ phút này, sinh mạng của binh sĩ hai phe ti tiện như cỏ rác, những sinh mạng đang sống mạnh khoẻ dần dần trở thành những con số thương vong vô nghĩa….