Ngày mới lại bắt đầu với chút nắng nhẹ, những tia nắng yếu ớt chiếu xuyên qua cửa sổ, len lỏi vào căn phòng màu bạc hà của hắn. Đồng hồ điểm 6h sáng, hắn tỉnh dậy bước xuống giường , mở cửa đi ra ban công ngắm bình minh.Trời se lạnh, gió thoảng khẽ lay động hàng cây để lộ những giọt sương mai vắt trên lá. Cả thành phố dường như bồng bềnh trong biển sương sớm. Ở phía đông, mặt trời tròn xoe ửng hồng , còn nấp sau hàng cây, tỏa sáng lấp lánh như hình rẻ quạt nhiều màu rực rỡ . Bầu trời trong xanh và cao vút hơn bao giờ hết. Bình minh thật đẹp. Ngắm bình minh xong, hắn bước xuống đường để đi ăn sáng và tập thể dục , con đường vắng vẻ ít người qua lại. Hòa mình vào nắng mai hắn đeo tai nghe rồi bước tiếp. Hiện tại bây giờ là 7 giờ 30 phút, hắn đã về đến nhà còn nó thì vẫn đang trùm chăn kín đầu say giấc mộng ngàn thu, mặc kệ cho nó đắm chìm trong giấc mơ, hắn mở tivi lên xem. Trên phòng nó đồng hồ kêu inh ỏi, ức chế nó cầm đồng hồ lên ném ra cửa sổ làm một con chim đang đậu trên cây rơi *Đụp* phát xuống đất( thấy tội cho con chim quá). Uể oải nó mở điện thoại lên: - CÁI GÌ!!!!!!! Thế đéo nào mà đã 7rưỡi rồi. Chết tôi rồi, muộn học mất_ nó la hét om xòm, chạy vào nhà vệ sinh đáng răng, rửa mặt rồi thay đồ. Rồi nó vác cặp chạy xuống cầu thang vừa đi vừa lẩm bẩm một mình : - Chết rồi, mới ngày thứ hai đi học mà đã đi muộn kiểu gì cũng tạm biệt cuộc sống cho xem. Mà cái tên chết tiệt kia cũng không thèm kêu mình dậy, nhất định mình sẽ cho hắn biết tay....._tự kỷ. Xuống đếm nhà thì nó thấy hắn đang ngồi chễm chệ trên sofa xem tivi. - Cậu rảnh quá nhỉ không có việc gì làm à! Sao cậu không gọi tôi dậy, cậu có.... Ủa mà sao cậu lại mặc đồ ở nhà, muộn rồi sao...sao...cậu... Không đi..._ Nó ấp úng. Hắn quay ra nhìn cái con sinh vật lạ từ trên trời rơi xuống rồi ôm bụng cười ha hả: - Cô uống thuốc chưa vậy! Hôm nay là chủ nhật thưa má nội. Học cái đầu cô ý! Cái đồ não tôm._ hắn sung sướng cười vào mặt nó. Đây là lần đầu tiên nó thấy được nụ cười của hắn, lúc hắn cười nhìn thật đẹp, cái nụ cười ấy đã khiến cho biết bao nhiêu đứa con gái siêu lòng, quá đẹp. Hắn nói làm nó đơ luôn, mặt ngu trông thấy. Lấy lại tinh thần nó hậm hực đi lên phòng: - Ê cu, đi đâu vậy! _ hắn hỏi. - ĐI NGỦ !_ nó hét. - Đúng là đồ con heo giờ này rồi mà vẫn còn ngủ được! Sợ thật_ hắn nói nhỏ. - KHÔNG LIÊN QUAN TỚI CẬU NHÁ....!!!!_ không ngờ nó lại nghe thấy. Bước vào phòng nó đóng cửa cái *Rầm* và lăn lên giường ngủ tiếp, tốc độ ngủ của nó ngang với Nobita( Khủng khiếp thật). 11: 00am Nó đã dậy vì quá đói. Nó bước xuống nhà thì thấy hắn đang đọc sách, liền nhảy vào : - Ê tôi.... - Cô đang rất đói, và đang muốn hỏi tôi rằng có gì ăn không đúng chứ_ mặt hắn vẫn cắm vào quyển sách. - Chuẩn luôn!Ủa mà sao biết hay vậy! _ nó tí ta tí tởn. - Bởi vì đầu tôi có chứa não! - Đầu ai mà chẳng chứa não! Tôi cũng có não chứ bộ. - Óc con tôm! Đồ ăn trong tủ lạnh ý tự đi mà lấy. - Cảm ơn nhiều! Hí hí. Nó chạy xuống bếp ăn bữa sáng ( trưa) của mình. Lúc sau nó phi lên phòng khách với gói bim bim, nó nhảy lên sofa bật ti vi lên xem. Bắt đầu kế hoạch của mình hắn chạy đến hỏi: - Ê tôi hỏi cô cái này nha! - Ừ! Sủa đi chị nghe này! _ mắt nó tròn xeo dính vào cái tivi. - Cô sợ con gì nhất vậy! - Ồn ào quá biến ra cho tôi xem. Đang đến đoạn gay cấn_ Trở mặt nhanh khi khủng. - Nè mèo đuổi gián mà cũng gay cấn á! Cô mấy tuổi rồi mà vẫn còn xem cái thể loại hoạt hình này! - Kệ tôi! _ mắt nó vẫn dính chặt vào cái tivi, tay thì liên hồi đút bim bim vào mồm. - Nói đi cô sợ con gì nhất hả? - Con ma! Lắm mồm quá biến đi_ trả lời nhanh gọn lẹ. - Nếu tôi dọa ma cô thì sao?_ Thằng này hỏi ngu thật . Nó quay qua nhìn hắn với ánh mắt sắc lạnh: - Thì tôi sẽ phát điên, và đập chết cậu!_ nó xong nó lại quay ra xem tivi.là hắn nhuốt nước bọt sợ hãi. - Mà cậu hỏi để làm gì? - Để ...để biết_ trả lời thật thẳng thắn. - Ừ - Thôi cô xem tivi đi! Tôi đi đọc sách tiếp! Tầm 12h nó nhận được cuộc gọi của My, rủ nó đi chơi. Nó hớn hở chạy lên phòng thay đồ rồi nói với hắn vài câu: - Tôi đi chơi với My và Nhung, cậu ở nhà ăn cơm trước đi tối tôi mới về được bye! _ nó xong nó chạy khỏi cổng. Chỉ chờ có vậy, mặt hắn nhìn rất gian và cười rất đểu. Bắt đầu kế hoạch hắn bắt tay vào công việc dọa ma nó. Mở cửa nhà kho hắn tìm một tấm vải trắng và tóc giả sau một hồi thì cũng tìm được hai món đồ thần thánh. Mang tấm vải vào chế tác hắn đổ màu đỏ tùm lung lên tấm vải là máu giả hí hoáy một lúc là xong đạo cụ, hắn đắc chí: - Nếu con nhỏ đó mà biết trong nhà có ma thì chắc chắn sẽ sớm xách vali đi khỏi nơi đây thôi, mình thật thông minh quá đi. Thật là tự phục mình quá._ Hắn tự cười rồi nói một mình. Cuối cùng thì cũng đến tối,đã đến lúc thực hiện kế hoạch vĩ đại. Nó về đến nhà khung gian yên tĩnh đến đáng sợ. Nhà nó không bật đèn và rồi......