Hẹn hò với kẻ đào mỏ
Chương 7 : Nụ hôn?
Chúng tôi đến một trong số những nhà hàng ở khu phố Meatpacking. Tôi chưa bao giờ đến đây trước khi cân nhắc quá trình cư trú dài hạn của mình ở “Quả táo lớn”*. Zach rất biết cách gây ấn tượng trước một cô gái. Tôi công nhận điều đó, xét việc hắn ta đã hẹn hò với một đám con gái, hắn chắn chắn biết những thủ đoạn này.
Quả táo lớn* (Big Apple): là tên gọi khác của thành phố New York.
Chúng tôi hướng vào trong và một người phục vụ tiến đến gần, dẫn chúng tôi vào chỗ của mình. Cô chào, đưa cho chúng tôi menu và ấy là lúc tôi nhận ra có điều gì đó. Cô ta nói chuyện với Zach một cách nhẹ nhàng, cười khúc khích mỗi khi Zach gọi món cho chúng tôi. Tiếp tục tục hành động theo kiểu vén mái tóc mình ra đằng sau tai và chớp chớp hàng mi. Là đang tán tỉnh đấy!
Zach mặt khác đang bận chọn món. Hắn biết rất rõ về những món ở đây. Tôi tự hỏi liệu hắn có biết cô phục vụ bàn đang tán tỉnh mình không. Sau khi hắn gọi món xong, cô phục vụ nháy mắt với hắn và nhìn tôi với một gương mặt nham hiểm. Khi cô ta hoàn toàn biến mất, tôi khúc khích cười.
“Có chuyện gì vui vậy?” Zach hỏi.
“Không có gì. Em chỉ thấy nó rất buồn cười.” Tôi trả lời với sự thích thú.
“Tại sao? Cầu xin em đấy, nói đi!” Hắn yêu cầu.
“Chỉ là em thấy nó rất hài, cô hầu bàn đang tán tỉnh anh và anh thì hành động giống như thể chẳng có gì cả và cứ tiếp tục như vậy. Thậm chí cô ấy còn chớp mắt với anh. Tuyệt vọng làm sao!
Hắn tựa vào bàn và nhìn tôi. “Em không giận sao?”
“Em á? Giận ư? Tại sao? Rất thú vị mà.” Tôi đáp.
Giờ thì đến lượt hắn cười. “Em đúng là lạ lùng Tori. Đa số bạn gái của anh đều giận dữ mỗi lần Natalie làm điều đó.”
Vậy là cô phục vụ cũng có một cái tên. Tôi cược là hắn thường xuyên đến đây và luôn luôn đến cùng với mấy cô bạn gái cũ của mình. Một tên đáng ghét. Có phải thật sự là hắn đang tuyệt vọng khi cố làm cho tôi phát ghen? “Không có lý do gì để làm việc điên khùng đó cả. Vả lại, cô phục vụ rõ là đang ghen tị vì không được ngồi trong chiếc ghế này.” Tôi cho hắn biết một cách bình tĩnh.
“Em rất thú vị, Tori. Anh thường không làm sai đâu. Anh đoán đây sẽ là một trong những quyết định mà anh không bao giờ hối hận.” Hắn ta nói trong khi toe toét cười với tôi. Trái tim tôi đập dồn dập. Tại sao tôi luôn có cảm giác này mỗi khi hắn nói những lời tốt đẹp về mình? Thậm chí tôi còn chẳng thích hắn. Tôi quay đi và cảm thấy đôi má mình đang nóng dần.
“Em đang ngượng à?” Hắn ta trêu.
Tại sao lúc nào hắn cũng tự phụ vậy chứ! “Không, em không có. Tại sao em phải làm thế? Anh làm ơn đi.” Tôi vặn lại. Tôi không thể nhìn hắn ta.
“Zach? Có phải anh không? Vâng đúng anh rồi! Anh vẫn đẹp trai như mọi khi.” Khi nghe điều này, tôi ngước nhìn và bắt gặp một cô gái tuyệt đẹp đang đứng cạnh Zach. Cô ấy cao ráo, tóc vàng và có một thân hình như siêu mẫu. Tôi tự hỏi cô ấy có phải là một trong số bạn gái cũ của Zach. Và nếu đã làm như thế, hắn ta bị mất trí hay sao? Chơi đùa và làm tổn thương trái tim cô gái này! Hắn ta nghĩ gì vậy? Tôi tò mò những người còn lại trong số đó trông có ổn như vậy không.
“Stella? Em làm gì ở đây vậy?” Zach hỏi với giọng ngạc nhiên. Tôi ngoảnh mặt đi và tiếp tục yên lặng để họ không còn nhận ra tôi đang ở đây.
“Em đang dùng bữa trưa tại cái bàn đằng kia, em chỉ có một mình, ngồi cùng em chứ? Chúng ta đã lâu rồi không gặp.” Cô ấy đề nghị. Tuyệt, quá tuyệt vời. Một cô gái xinh đẹp như thế, ai dám trả lời không chứ? Tôi đoán là tôi sẽ ăn ở đây một mình. Tôi thì là ai mà lại nói cô phục vụ bàn tuyệt vọng chứ?
“Anh xin lỗi Stella, có lẽ là để lần sau. Anh đang ở đây với cô gái của mình. Nhân tiện đây là bạn gái của anh, Vitoria Peige.” Zach giới thiệu. Tôi đã bị sốc, có phải hắn ta vừa… và giờ họ chằm chằm nhìn tôi.
“Anh có bạn gái mới?” Cô ta cộc cằn hỏi. “Trước giờ anh có bao giờ giới thiệu cô gái nào là bạn gái của mình đâu.” Cô ta nói thêm. Cô chăm chú nhìn tôi và sau đó nhướng mày trái lên. Chuyện này nghĩa là sao?
“Chào.” Tôi chào và nở nụ cười yếu ớt. Cô ta quay mặt đi và hướng sự chú ý của mình trở lại Zach.
“Chỉ cần hứa với em là anh sẽ gặp em sớm được chứ? Chào anh.” Cô nghiêng người đến gần Zach và trao cho hắn một nụ hôn trên má. Ngay lập tức cô nhìn về hướng của tôi với một gương mặt nghiêm trọng nhưng tôi vẫn đáp lại với nụ cười và sau đó cô ta bỏ đi.
“Thôi nào! Em vẫn cười được ư? Sau… chuyện đó?” Zach rõ ràng đang cáu.
“Sao em phải tức chứ? Em nghĩ anh đâu cần một cô bạn gái hay cằn nhằn.” Tôi vặn lại hắn với một giọng thản nhiên.
“Có điều gì đó không ổn với óc khôi hài của em. Anh bắt đầu nghĩ rằng em không thức sự thích anh chút nào.”
Và đây không phải là dấu hiệu tốt. Có lẽ tôi phải nhiệt tình hơn một chút. Hắn có thể nhận ra rằng tôi chỉ giả vờ. “Xem nào Zach. Việc anh giới thiệu em là bạn gái của mình đủ để em bình tĩnh. Với em, đó giống như một cú tát dành cho cô ấy. Anh có thấy cách cô ấy nhìn khi anh nói em là bạn gái của anh?” Tôi chỉ mong sao hắn sẽ chấp nhận.
Có một khoảng lặng nhưng sau đó hắn ta dịu đi. “Thôi đủ rồi. Có thể là chỉ vì anh không quen với kiểu phản ứng đó.”
“Em đã nói là em khác biệt mà.” Tôi tươi cười. Hừ, thật là gay go!
Thế là món ăn của chúng tôi cuối cùng cũng được dọn ra. Tốt, tôi sắp chết đói luôn rồi. Khi người phục vụ bàn tiết lộ món của tôi, đó chỉ là một vườn salad! Tại sao Zach lại gọi salad cho tôi?
“Xin lỗi. Tôi nghĩ có một sự hiểu lầm ở đây, và không phải là tôi không thích salad, hãy tin tôi nó trông ngon, nhưng tôi nghĩ mình thích bít tết với một phần mỳ Ý trong sốt cà chua và tỏi hơn. Cảm ơn.” Tôi nói một cách nhã nhặn và đưa phần salad cho người bồi bàn. Anh ta lịch sự gật đầu và rời đi.
“Em đang gọi cái gì vậy?” Zach ngạc nhiên hỏi.
“Bít tết và mỳ Ý. Thì sao?”
“Một cô gái vứt đi salad để chọn bít tết và mỳ Ý ư? Em không sợ bị béo sao?” Zach hiếu kỳ hỏi.
Có điều gì đó trong những lời nói của hắn khiến tôi thống khổ. Kẻ này thật khó tin! “Một cô gái ăn bít tết và mì Ý thì có gì sai? Em đói đến phát điên! Đã quá giờ cho bữa trưa và em chẳng ăn thứ gì vào bữa sáng. Tại sao em phải bắt mình nhịn đói khi em có tiền để mua những thức ăn tươm tất? Và xin cho anh biết, em không béo, em đẹp hoàn hảo.”
Im lặng một chút và sau đó đột nhiên Zach bắt đầu cười phá lên, kéo sự chú ý của những người khác về phía chúng tôi.
“Đừng cười quá lớn Zach! Mọi người đang chăm chăm nhìn kìa.” Tôi thì thầm.
Hắn lau nước ở trên mắt trước khi quay sang tôi. “Em rất thú vị. Em tự hào về điều đó lắm sao? Em thật sự rất thú vị khi ở bên và… bình thường.”
“Và bình thường có nghĩa là gì?” Tôi tò mò hỏi.
“Bình thường. Em không giống những cô gái khác anh đã từng hẹn hò. Họ nhịn ăn đến chết. Cứ nói với anh rằng họ béo. Cố gắng quyến rũ anh với những câu chuyện và thành tích lặt vặt của họ. Anh ghét nhựng cô gái giả tạo đó. Nhưng em, em khác. Em không màng đến việc người khác có thể sẽ nghĩ gì về em hay hành động của em. Đó là điều bình thường và anh thích nó. Anh rất vui lòng với buổi hẹn ngày hôm nay.”
Có phải hắn vừa nói hắn thích tôi? Chà, hắn không nói thẳng ra nhưng hắn vẫn nói từ thích phải không? Tôi không thể không mỉm cười với hắn. Hắn thực sự rất thú vị. Người mà tôi ăn trưa cùng ngay lúc này thực sự khác cái kẻ bị các cô gái vây quanh mà tôi vẫn thường thấy trong căn tin, và cả những gì tôi luôn luôn nghe được từ tin đồn. Có phải đây là một trong những nước cờ của hắn ta? Tôi không biết. Tôi thật sự hoang mang.
“Chắc rồi em thực sự bình thường.” Đó là những từ duy nhất tôi có thể nghĩ được.
Món ăn của tôi cuối cùng cũng đến, chúng tôi bắt đầu ăn và nói chuyện về một số thứ như là sở thích hay công việc. Khi chúng tôi ăn xong, hắn trả tiền cho bữa ăn và chúng tôi tiến về phía xe ô tô của hắn. Hắn mở cửa cho tôi.
Tôi đã phát hiện ra được rất nhiều điều về Zach vào lần hẹn hò này. Hắn có thể vừa là một kẻ vênh váo và vừa là một quý ông lịch sự cùng một lúc. Hắn có thể hoàn toàn là một con người khác. Hắn cũng không quá tồi tệ.
“Cho đến lúc này em thấy ngày hôm nay thế nào?” Hắn hỏi trong khi bắt đầu lái xe.
“Em no nê rồi. Cảm ơn vì bữa ăn. Dù sao đi nữa cũng rất vui. Cảm ơn anh.” Tôi toàn tâm toàn ý trả lời.
“Anh cũng vui. Mặc dù đây nên là chuyện đầu tiên chúng ta làm trước khi em yêu cầu anh trở thành bạn trai của em phải không?” Hắn chọc.
Tôi cắn môi dưới của mình. Tôi cảm thấy xấy hổ về những gì hắn vừa nói. “Em biết mà. Cái gì xong thì cũng xong. Không quay đầu trở lại.” Tôi lắp bắp. Điều này thực khó xử. Một cô gái thổ lộ với một chàng trai trước khi hiểu về anh ta? Thực sự cực kỳ xấu hổ! Dù sao đi nữa, chúng tôi càng bên nhau sớm thì kế hoạch càng được tiến hành tốt.
Cuối cùng chúng tôi cũng về đến căn hộ của tôi. Hắn nhìn tôi và bước lại gần. Chờ đã, có phải hắn đang trông đợi một nụ hôn. Tôi vẫn chưa sẵn sàng cho chuyện đó!
“Này Tori, cảm ơn em vì hôm nay. Không đùa đâu, anh thật sự rất thích. Chúng ta sẽ lại làm điều đó lần nữa trong thời gian tới được chứ?” Hắn ta đề nghị. Vậy là hắn không định sẽ hôn tôi. Tôi đã nghĩ trong một giây rằng hắn sẽ hôn tôi và tôi thật sự lúng túng.
“Em thực sự vui Zach. Thật lòng cảm ơn rất nhiều.” Tôi bước đến gần và hôn lên má hắn. Tôi vừa làm gì vậy nhỉ? Có phải tôi đã bắt đầu một nụ hôn? Sau khi nhận ta những gì mình đã làm tôi chỉ mỉm cười với hắn, vội vã ra khỏi ô tô và hướng vào trong toà nhà có căn hộ của mình.
Tôi cố gắng khiến mỗi giây thần kinh trong cơ thể mình bình tĩnh trở lại. Tại sao một cô gái lại có ham muốn hôn lên má chàng trai một cách vô tình. Zach sẽ nghĩ gì? Hắn sẽ lại tự mãn và kiêu ngạo, hắn có thể sẽ nghĩ rằng tôi đang yêu hắn tha thiết.
Tôi là người đã thổ lộ với hắn ta và tệ nhất trong tất cả, tôi là người bắt đầu nụ hôn.
-Hết chương 7-
Truyện khác cùng thể loại
18 chương
46 chương
27 chương
50 chương
37 chương
68 chương
8 chương
81 chương