Quay lại về phần ở trong hang động cùng nhóm nam của Trình Ngũ.
Nhóm người này bị vây quanh bởi cả đàn thú dữ nên tự khắc yên phận mà ngồi khép nép một bên không dám động đậy quá nhiều.
Trong lúc cả nhóm người nam chính cùng nhóm dã thú đang chia ra hai bên rồi cùng nhau trừng mắt to nhỏ thì bỗng hang động khẽ rung lên nhưng không quá mạnh mẽ, rồi ngay sau đó truyền đến giọng nói quen thuộc của hắc lang.
“Kitty!”
Vừa nghe thấy lão đại gọi tên chính mình thì con hổ to lớn mà Tiểu Bạch đã đứng trên lưng liền nhanh chóng đứng phắt dậy rồi lao đi.
Chưa đến năm phút thì con thú được gọi là Kitty đã có mặt tại hồ Ngọc Lam Trai. Dừng lại trước mặt người đã gọi nó, đứng trước Long Quân Dao, con hổ được gọi là Kitty chợt cúi người xuống giống như đang hành lễ.
Nhìn xuống con mèo to xác một cái rồi nhanh chóng dời ánh mắt về hướng của nhóm người nữ chính Lục Tiểu Mỹ. Long Quân Dao giọng nói lạnh nhạt ra lệnh:
“Kitty, A Hắc, đưa bọn họ ra ngoài hang cho ta! Kẻ nào có hành vi chống lại thì giết!”
Vừa nghe thấy chỉ cần chống đối sẽ mất mạng nên cả nhóm nữ nhân kia đều sợ đến mất cả mật.
Tuy bị dọa cho trắng mặt nhưng ả Tiểu Đồng vẫn còn gan chán. Cô ta khi này với điệu bộ quen thuộc của bản thân khi muốn nói gì đó, hoặc khi muốn mắng người mà vênh mặt lên.
Thấy bộ dạng của Tiểu Đồng sắp nói gì đó thì Lục Tiểu Na đứng gần Long Quân Dao liền lo lắng không thôi. Lỡ như cô ấy nói sai gì đó sẽ toi mạng mất.
Nghĩ như thế nên Lục Tiểu Na cố ra tín hiệu cho người chị gái của chính mình để chị ấy ngăn Tiểu Đồng lại, thế nhưng Lục Tiểu Mỹ dường như không hề nhận ra được.
Sau một hồi hết hất cằm rồi nháy mắt đến mức độ cả mí mắt của cô nàng cũng muốn co giật luôn nhưng vẫn không được gì, thì chợt lúc đó Long Quân Dao quay sang nhìn cô nàng.
“Em đang làm gì đấy? Sau mắt lại giật không ngừng thế này? Em không sao chứ?” Long Quân Dao lo lắng cúi người xuống rồi đưa tay nhẹ nhàng chạm lên mắt của Lục Tiểu Na.
Vì hành động dịu dàng của đối phương dành cho mình, khi này Lục Tiểu Na tim đập nhanh đến mức đứng luôn cả hình và quên luôn cả sự sống còn của nhóm người Lục Tiểu Mỹ.
“Này, cô là cái quái gì mà có quyền ra lệnh ở đây? Bọn này là khách của hắc lang đại nhân, chủ nhân của nơi này. Thế nên, ai cho cô cái quyền ra mệnh lệnh như thế hả? Chưa kể là vì sao bọn này phải tắm hồ nước đục ngầu kia mà cô ta lại có thể tắm ở đây?” Ả Tiểu Đồng thật biết chọn lúc mà trách móc kêu ca.
Lục Tiểu Na trong lúc đang nhìn người trước mặt là Long Quân Dao một cách say đắm thì bị giọng nói chua chát của Tiểu Đồng khiến cho giật nảy người rồi quay mặt sang hướng khác.
Quay mặt đi nơi khác, Lục Tiểu Na âm thầm lấy ôm gương mặt đang dần nóng lên của bản thân.
Còn Lục Tiểu Mỹ sau khi nghe thấy giọng nói của Tiểu Đồng thì thầm than không xong, quả nhiên khi cô ta nói hết câu thì cô liền bất lực lấy tay đỡ trán lắc đầu. Đúng là tự tìm chết mà!
Thấy Lục Tiểu Na quay mặt đi không nhìn mình nữa thì giữa mi tâm của Long Quân Dao chợt nhíu lại.
“Kitty, cô ta nói muốn tắm ở Ngọc Lam Trai thế nên để cho cô ta tắm thật sạch!” Giọng nói của Long Quân Dao ban nãy đã lạnh thì bây giờ càng lạnh hơn.
Cô vừa dứt lời thì cùng lúc ấy con mèo lớn liền quay đầu lại nhìn kẻ vừa nói rồi tiến đến ngoạm lấy lưng áo quẳng cả thân thể người đó xuống hồ nước.
Sau khi quẳng người xuống hồ, Kitty nhanh nhẹn chạy đến chỗ của kẻ đó dưới nước rồi nó dùng chân nhấn đầu người đó xuống hồ không cho ngoi lên.
Bị dìm dưới nước, Tiểu Đồng cứ ngoi lên thì lại tiếp tục bị nhấn xuống nên vô cùng sợ hãi mà kêu lên không ngừng:
“T-tôi, tôi sai rồi! Tôi không nên nhiều lời.”
Mặc kệ lời nói của người nọ, Long Quân Dao bây giờ trong mắt chỉ có mỗi Lục Tiểu Na mà không quan tâm đến bất cứ ai, cũng như bất kỳ thứ gì khác.
Lục Tiểu Na thấy tình hình có chút không ổn nên nhanh chóng quay sang cầu xin giúp cho Tiểu Đồng:
“Cô có thể tha cho cô ấy một mạng không? Dù sao cô ấy cũng biết lỗi rồi. Tôi xin cô, Long Quân Dao!”
Vì nể mặt người yêu nên Long Quân Dao liền ra tín hiệu cho con mèo lớn dừng lại rồi kéo người dưới hồ lên.
Biết rằng nếu bản thân mà chống đối không đi sẽ mất mạng như chơi, vậy nên bọn họ cũng không dám nói nhiều mà chỉ ngoan ngoãn im lặng đi theo sau lưng Kitty cùng với đó là sự giám sát chặt chẽ của A Hắc.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Nhóm người của nữ chính Lục Tiểu Mỹ được sự hộ tống của Kitty và A Hắc trở về hang.
Vừa ra đến hang động, vừa nhìn thấy phao cứu sinh là Trình Ngũ thì bỗng Lục Tiểu Mỹ hai mắt rưng rưng như sắp khóc.
Cô đã chịu quá nhiều ủy khuất từ khi nãy đến giờ rồi, bây giờ có nam chính Trình Ngũ ở đây nên có thể ít nhiều cô sẽ được che chở.
Khi đám người của Lục Tiểu Mỹ đã ra đến ngoài hang thì rất nhanh theo sau đó là Long Quân Dao cùng Lục Tiểu Na.
Truyện khác cùng thể loại
53 chương
43 chương
7 chương
40 chương
91 chương
10 chương
8 chương
161 chương