Ngạo Thiên xuất hiện khiến cho những người khách đến tham dự tiệc đều ngỡ ngàng. Chẳng phải Ngạo thiếu đang rất khỏe mạnh hay sao? Vì sao đột nhiên hai tay lại bị bó bột? Đã thế còn ngồi xe lăn nữa? Tất cả mọi người có mặt ở đại sảnh Ngạo gia liền lên tiếng xì xào to nhỏ và một lúc càng lớn hơn. Về Tống Lộ Khiết, cô vừa nghe giọng của Ngạo Thiên thì liền run bần bật, cô nàng cố kéo ghế ngồi sát lại gần bên Long Quân Dao. Cô nàng lúc đó chỉ hận không thể dính chặt rồi hòa thành làm một thể với Long Quân Dao cô. \-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\- Ngạo Thiên được quản gia đẩy đến bên cạnh Ngạo lão gia, hắn khi này bắt đầu đưa mắt nhìn sang nữ chính. Hôm nay cô ấy thật xinh đẹp a! Cô ấy còn xinh đẹp hơn ngày thường cả vạn lần. Hắn muốn có cô! Hắn muốn cô trở thành người của hắn! Ngạo Thiên dùng ánh mắt nóng rực nhìn Tống Lộ Khiết. Dường như cảm nhận được ánh mắt của tên đấy, Tống Lộ Khiết run một lúc một dữ dội hơn. Cô nàng lúc này gần như là muốn chui luôn vào ngực người con gái ngồi bên cạnh mình. Long Quân Dao cũng hết cách đành vỗ nhẹ tấm lưng của cô nàng. Ngạo Thiên, hắn nhìn cảnh tượng này có chút nhức mắt a. Nhưng rồi Ngạo Thiên chợt cảm thấy, hình như sau lưng có một luồng điện lạnh thấu xương chạy dọc theo đường sống lưng thì phải. Hắn lúc này dời mắt khỏi nữ chính thì ngay lập tức chạm mắt với Long Quân Dao. Vừa chạm mắt với cô, nam chính liền giật nảy người, cả sống lưng hắn đã lạnh toát, nhìn thấy cô làm cho hắn lại nhớ đến ngày hôm đó. Hắn thật không dám đối mặt với cô, mặc dù hắn thật sự muốn giết chết cô! Còn đối với Long lão gia cùng con trai và con dâu, khi nhìn thấy cảnh tưởng này giữa Long Quân Dao và Tống Lộ Khiết liền bắt đầu hơi nghi ngờ. Những người có mặt bên trong buổi tiệc cũng bắt đầu to nhỏ với nhau đủ điều. \-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\- Không chần chừ thêm, lão già họ Ngạo lấy từ đâu ra cái micro, rồi giọng nói của ông ta bắt đầu được khuếch đại lên nhiều lần và vang đến khắp mọi ngóc ngách của đại sảnh. “Các vị chắc còn nhớ sự kiện khiến cho Long gia đoạn tuyệt với Ngạo gia với lý do gì đúng chứ? Đúng vậy! Long gia đã tuyệt giao với Ngạo gia chúng tôi, vì Ngạo Thiên con trai tôi đã lỡ tay làm Long tiểu thư bị thương. Nhưng bây giờ mọi người cũng đã nhìn thấy rồi đấy! Cô ấy bây giờ đang đứng ở đây rất khỏe mạnh, và mọi người biết không? Sau khi Long tiểu thử tỉnh dậy, cô ấy đã từ bệnh viện liền chạy đến Ngạo gia chúng tôi trả thù. Mọi người hãy nhìn đi! Mọi người hãy nhìn Ngạo Thiên con trai của tôi đi! Hai tay của nó đã bị Long tiểu thư đánh đến tàn phế. Đã thế...” Nói đến đây lão hồ ly ấy liền ngập ngừng rồi đưa tay lên giả vờ gạt nước mắt. Sau đó lại tiếp tục nói: “Đã thế... đã thế, Long tiểu thư còn nhỏ nhưng lại quá độc ác. Cô ấy đã nhẫn tâm khiến cho Ngạo gia chúng tôi phải tuyệt hậu!” Nghe đến đây, những người kia liền ồ lên và tiếng thảo luận càng lúc càng dữ dội. Bắt đầu có nhiều kẻ lên tiếng chửi rủa Long Quân Dao là ác nữ. Còn Long Quân Dao cô cũng lười giải thích và nói nhiều cùng bọn người ngu xuẩn đấy, vì thế cố cứ mặc cho bọn họ muốn chửi như thế nào thì chửi. Long lão gia và Long cha cùng Long mẹ cũng chẳng biết phải giải thích như thế nào nên chỉ đành im lặng. Ngạo Thiên thấy trước mắt được thế liền xong lên. Hắn bắt đầu phụ họa cho những lời của cha hắn nói. “Đúng a! Long tiểu thư, tôi biết, mặc dù ngày trước là do tôi không đúng khi lỡ tay khiến cô bị thương. Nhưng cô cũng đâu cần ra tay tàn nhẫn đến thế!” “Ngạo Thiên, anh nói dối!” Tống Lộ Khiết vốn dĩ chẳng dám nhìn thẳng nam chính, nhưng khi nghe hắn đổ hết lỗi cho Long Quân Dao liền không nhịn được mà lên tiếng. Lão già Ngạo gia khi nghe Tống Lộ Khiết phản bác thì liền lo lắng sẽ bị lật ngược ván cờ. Lão khi này liền giành lấy micro trong tay Ngạo Thiên rồi nói chèn vào lời của nữ chính: “Thật ra, hôm nay tôi không chỉ đơn giản tổ chức sinh nhật cho bản thân. Ngoài ra, đây là còn là một buổi tiệc chúc mừng con trai tôi đã hồi phục tốt. Và tôi muốn dùng ngày hôm nay để cho mọi người nhìn thấy được bộ mặt thật của Long gia a.” Lão hồ ly vừa nói xong, Long Quân Dao đưa tay lên ngoáy ngoáy tai với biểu cảm ngứa đòn. Sau đó, cô hạ tay xuống rồi liếc mắt nhìn sang hai cha con họ Ngạo đang tự biên tự diễn kia. “Nói xong chưa? Nếu nói xong rồi thì hẹn gặp các người trên tòa. Ngày mai tôi sẽ cho luật sư đến gặp các người. Muốn thưa muốn kiện tùy các người. Long Quân Dao này hầu!” Cô lạnh nhạt quẳng một câu rồi trực tiếp nắm tay Tống Lộ Khiết rời đi. (À, hầu ở đây là có nghĩa hầu tòa đấy mọi người. Dành cho những ai thắc mắc hầu có nghĩa là gì.) \-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\- Long Quân Dao rời khỏi đại sảnh Ngạo gia. Cô vừa đi khỏi không bao lâu thì Long lão gia cùng Long cha vẫn còn ở lại liền nổi cơn phẫn nộ. Hai người khi đấy trực tiếp nói lời tuyệt giao một lần nữa trước mặt tất cả những người có mặt. Rõ ràng, Ngạo Thiên xem thường pháp luật trao đổi người bất hợp pháp nên mới bị con gái / cháu gái ông đánh cho một trận. Bọn họ chưa báo cảnh sát để bắt giam thằng nhóc Ngạo Thiên là đã rộng lượng lắm rồi. Nhưng thay vì biết lỗi và sửa lỗi thì lần này Ngạo Thiên hắn còn lên tiếng tố cáo ngược lại Long Quân Dao? Ngày trước, hai người nhìn đứa trẻ Ngạo Thiên này rất thuận mắt. Hắn vừa có tài, có khí chất mà bản tính cũng không tệ, nhưng giờ nghĩ lại thì hai người đúng là có mắt như mù mà. Bữa tiệc của Ngạo gia chưa kết thúc thì cả Long gia đều bỏ ra về giữa chừng khiến cho ngày hôm đó trở thành chủ đề cho nhiều người soi mói.