Cả đám Tiên nhân sắc mặt thay đổi liên tục, có kẻ nhịn không được mà nuốt xuống một ngụm nước bọt.
Tuy trong lòng vẫn còn rất khiếp sợ trước sức mạnh kinh khủng của Long Quân Dao, nhưng bọn họ dù sao cũng là người của Tiên giới, thế nên bọn họ không thể nào đứng yên cho cô bắt nạt được.
Lúc này, có một hai người tay run run cầm chặt tiên khí rồi hít một hơi sâu, sau đó là hét lớn lên như muốn lấy dũng khí.
Đám người Tiên giới cầm theo vũ khí xông về hướng của Long Quân Dao cùng một lúc nhằm mong có thể dùng số lượng mà áp chế được cô.
Nhưng bọn họ ngàn tính vạn tính cũng không thể ngờ được người này lại có một luồng sức mạnh vừa kỳ quái vừa khủng khiếp đến thế.
Long Quân Dao ánh mắt vừa u ám vừa lạnh nhạt nhìn về một nhóm người không biết sống chết đang lao đến mà mặc kệ lời của cô đã cảnh báo trước đó.
Cô không nóng không lạnh đưa tay gạt nhẹ một cái trong không khí thì cả đám Tiên nhân liền bị một lực vô hình quét bay lệch sang một hướng khác.
Kỷ Quân nằm bên dưới chân cô run lên bần bật đầy sợ hãi, lần này hắn chơi dại rồi, khi không lại chọc trúng một ả điên.
Hắn vừa nghĩ như vậy thì chợt sống lưng của hắn cũng hơi rờn rợn như có ai đó đang nhìn chòng chọc vào hắn.
Kỷ Quân chậm chạp cố đưa mắt nhìn lên, hắn khi đó bị dọa cho xém nữa là ngất xỉu khi trông thấy Long Quân Dao đang nhìn hắn với ánh mắt lạnh hơn cả núi băng.
Đôi môi của Kỷ Quân lúc đó hơi mấp máy như muốn nói gì đó, hắn thều thào nói không ra hơi, cả khoang miệng hắn không ngừng xộc lên mùi tanh tưởi của máu.
“Đừng...”
Âm lượng của người nằm bên dưới tuy rất nhỏ nhưng Long Quân Dao vẫn lờ mờ nghe được, cô không để mắt đến hắn nữa mà dời tầm nhìn đi hướng khác.
Thấy cô đã quay đi phía khác thì Kỷ Quân trong lòng cũng mừng thầm.
Long Quân Dao khi này nhìn sang phía trên cao kia, hình như vẫn còn một tên Tiên nhân đứng ở đấy.
Trong khi ban nãy cả nhóm người lao đến động thủ với cô thì người đó vẫn một mực đứng nguyên tại chỗ, có lẽ là do bị dọa đến mức thân thể cứng đờ cũng nên.
Trông thấy cô đang nhìn mình, tên Tiên nhân kia run lên một cái muốn quay đầu bỏ chạy về Tiên giới để cầu cứu xin thêm chi viện từ các Tiên nhân có mang tiên quang ấn mạnh mẽ khác.
Vừa trông thấy người nọ muốn chạy thì Long Quân Dao liền nhảy một cái đã túm lấy được cổ của hắn.
Bàn tay của cô tóm lấy cái cổ của tên Tiên nhân khiến cho hắn ho khan vài tiếng.
“Ngươi, một là đưa ta đến Tiên giới, hai là ngươi mãi mãi yên giấc tại đây. Lựa chọn đi!” Ngữ điệu sắc bén cùng với âm lượng lí nhí chỉ vừa đủ cho hắn ta nghe thấy cứ thấp thoáng bên tai khiến cho người ta rợn người.
Người nọ lúc đó bị hù cho điên loạn gật đầu mà không cần biết Long Quân Dao vừa rồi đã nói gì.
Nhận được cái gật đầu của hắn ta, Long Quân Dao hài lòng buông lỏng tay khỏi cổ của hắn.
“Đi thôi...”
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Bị ép buộc phải đưa Long Quân Dao đến Tiên giới, mặc dù không muốn nhưng người nọ vẫn không có cách nào kháng cự nên đành đưa cô rời đi.
Hai người vừa rời khỏi chỗ này thì ngay lập tức luồng khí thế nặng nề vẫn luôn đè nặng lên mọi thứ bỗng chốc tan biến.
Kỷ Quân thân thể mệt mỏi rã rời nằm dưới nền đất không chút sức lực, hắn khi đó yếu ớt thở nhè nhẹ.
Mấy Tiên nhân khác khi này cũng lấy lại được một ít sức mạnh, tuy đã bị Long Quân Dao làm cho trông có chút tơi tả, nhưng với khí chất hơn hẳn người phàm thì bọn họ cũng miễn cưỡng xem như không quá mức khó coi.
Cả nhóm người khi này lật đật chạy đến chỗ của Kỷ Quân rồi dìu hắn đứng dậy.
Vừa đứng dậy, Kỷ Quân bị một cơn ho khan làm cho thổ huyết. Lục phũ ngũ tạng của hắn có lẽ bị trọng thương mất rồi.
Nhìn thấy hắn phun ra một ngụm máu lớn, mấy kẻ khác bị cảnh tưởng này làm cho cuống cuồng lên.
Không được, bọn họ phải đưa Kỷ Quân điện hạ quay về Tiên giới, nếu không e rằng...
Lúc này, cả nhóm Tiên nhân, nam lẫn nữ đều cố gắng dùng sức mạnh của ấn để giúp Kỷ Quân ổn định khí tức. Ai có tiên ấn thì dùng tiên ấn, ai mạnh hơn có được tiên quang ấn thì liền dùng nó để giúp Kỷ Quân hắn ta.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Long Quân Dao cùng người nọ quay về Tiên giới.
Cả hai người khi này có mặt trên phi tiên đài, Long Quân Dao đảo mắt quan sát xung quanh một lần.
“Tam thượng giới, ta về đây!” Long Quân Dao nhỏ giọng nói.
Đã đạt được mục đích, Long Quân Dao mặc kệ người nọ đang đứng đờ người ra trên phi tiên đài, cô khi đó như rất quen thuộc nơi này mà đi thẳng về hướng đại điện của Tiên giới.
Không mất quá nhiều thời gian Long Quân Dao đã đứng trước cổng đại điện Tiên giới, cô khi ấy rất nhanh đã bị các binh lính gác cổng chặn lại.
Chẳng thèm đoái hoài đến bọn người này, Long Quân Dao hờ hững nhìn qua bọn họ một cái rồi lại gõ nhẹ gậy xuống đất.
Gậy vừa chạm đất thì bỗng từ nơi Long Quân Dao đứng làm trung tâm phát động mà cỗ lực lượng màu tía rồi rất nhanh lan rộng ra rồi đẩy lùi đám người đang cản đường cô.
Khi đã dọn dẹp xong các hòn sỏi cản đường, Long Quân Dao lưng thẳng tắp đi vào đại diện của Tiên giới.
Cô gây ra động tĩnh lớn đến vậy, thế nên rất nhanh cái đại tiên và các tiên tướng cùng vị Tiên Thượng đã xuất hiện.
Cả nhóm người láo nháo nhìn về phía Long Quân Dao không ngừng bàn tán.
“Là ả ta...”
“Chẳng phải... chẳng phải ả đã bại dưới tay Vô Khuyết đại thánh rồi ư?”
“Không thể nào...”
“Lẽ nào... ả ta quay về trả thù?”
Mỗi người một câu như muốn hù dọa lẫn nhau khiến cho cả đám người tâm loạn cào cào lên.
Có kẻ bày ra vẻ mặt sợ sệt e dè khi nhìn Long Quân Dao, nhưng cũng có kẻ thì can đảm ưỡn ngực như là có thể nghênh chiến bất cứ lúc nào.
Long Quân Dao nhìn cả đám Tiên nhân đứng tụ năm tụ bảy trước đại điện, cô lại trưng ra gương mặt tươi cười thân thiện.
“Các vị Tiên nhân bằng hữu, có thể cho ta mượn phi tiên đài đến Thần giới hay không? À, còn nữa, để đến được Thần giới ta nhớ không lầm thì phải cần đến sự giúp sức của Tiên Thượng đây. Không biết Tiên Thượng có thể giúp ta?”
Người được gọi là Tiên Thượng vẻ mặt âm trầm cùng với ánh mắt dò xét nhìn Long Quân Dao.
Không biết tên Tiên Thượng ấy đang suy nghĩ cái gì, nhưng rồi câu trả cuối cùng của hắn vẫn là...
“Được! Ta giúp ngươi!”
Truyện khác cùng thể loại
53 chương
43 chương
7 chương
40 chương
91 chương
10 chương
8 chương
161 chương