Rời khỏi Ma giới, sau khi nói lời tạm biết với Ma Hoàng Phong, Long Quân Dao cùng với tiểu hệ thống lại tiếp tục đi đến Yêu giới.
Ở Yêu giới, nơi đó chính là vương quốc của tiểu tình nhân nam chính, nàng ta là nữ vương ở nơi này, nhưng cuối cùng vì người tình mà bán đứng cả tộc giới của mình, Yêu giới cũng vì nàng mà diệt vong dưới tay nam chính.
Thay vì oán hận, nàng ta lại cảm thấy vô cùng bình thản như đấy là một chuyện rất hiển nhiên.
Bây giờ để có thể đến được Yêu giới, thì cả hai người Long Quân Dao và tiểu hệ thống phải đi xuyên qua một hoang mạc rộng lớn kết nối giữa Ma giới và Yêu giới.
Trên hoang mạc này không có lấy một sự sống nào, nơi nơi đều nhuốm một màu xám xịt đen tối đầy chết chóc.
Băng qua chỗ này, cả hai đi thêm vài ngày đường thì cuối cùng cũng đến được Yêu giới.
Bước chân vào Yêu giới, ở nơi đây cũng không quá khác biệt với Ma giới, nhưng có một điều giữa hai nơi khác nhau chính là những người ở Yêu giới có vẻ ngoài hơi đáng sợ với hình dạng nửa người nửa thú.
Có người tay chân và thân thể đều là của con người nhưng gương mặt lại là của một con động vật nào đó, không thì họ có gương mặt y như con người như tứ chi lại là của thú, hoặc là tứ chi và gương mặt đều bình thường nhưng tai của họ lại là tai thú.
Rảo bước trên con đường tấp nập người qua lại, với vóc dáng khác lạ và cách ăn mặc không giống như những người sinh sống ở đây nên Long Quân Dao và Tiểu Thống Nhi rất nhanh thu hút ánh mắt của kẻ khác.
Có điều ánh mắt của bọn người này lại kỳ lạ vô cùng, nó làm cho Long Quân Dao cảm thấy hình như có gì đó hơi quái dị đang diễn ra.
Cả hai đang đi trên đường, Tiểu Thống Nhi như đứa trẻ lạ lẫm với mọi thứ mà thích thú đưa mắt nhìn xung quanh với sự hào hứng. Nhưng rồi bỗng cô nàng kêu lên một tiếng làm cho Long Quân Dao phải quay sang nhìn.
Tiểu Thống Nhi đưa tay ôm đầu la lên một tiếng biểu lộ cho cái ê đau.
[Ayda, ai đó? Ai lại không có gia giáo đến mức lại lấy đồ ném người khác thế hả?] Tiểu Thống Nhi bực mình vì bị ném đau nên cau có lên tiếng hỏi.
Đáp lại câu hỏi của tiểu hệ thống không có gì ngoài mấy ánh nhìn vừa kỳ lạ vừa chứa đầy sự căm ghét của những kẻ xung quanh.
Không có ai lên tiếng trả lời nhưng lại có thêm một thứ ném thẳng vào người Tiểu Thống Nhi.
Tiểu hệ thống né không kịp nên bị ném trúng đau hết cả người, và thứ dùng để ném cô nàng là một viên đá khá to.
[Các người bị điên à? Tại sao lại lấy đá ném vào tôi? Có biết nó nguy hiểm lắm không?] Tiểu Thống Nhi phát hỏa gào lên.
“Người của tam thượng giới mau cút!” Một kẻ nào đó phẫn nộ gào lên.
“Đúng vậy! Cút đi! Cút đi!”
“Ể!? Hình như ả bạch y kia chính là người trên bảng cáo thị.”
Tiếng xì xào bàn tán ồn ào bắt đầu vang lên, khi này xung quanh hai người đã bị đám đông vây hãm thành hình tròn, và cả hai đứng ở tâm.
“Ném chết ả ta! Ném chết ả bạch y đó đi!” Người nào đó bỗng khởi xứng hô lên.
Một hòn đá lớn hơn không biết từ đâu xuất hiện ném về phía Long Quân Dao.
Quét mắt nhìn về hướng hòn đá bay đến, Long Quân Dao đứng yên không động đậy, hòn đá bay đến gần cô, và chỉ cách vài phân nữa thôi là hòn đá đó đâm thẳng vào mắt cô, nhưng rồi tại ở khoảng cách gần ấy nó bỗng chốc vỡ nát bắn đầy mảnh đá nhỏ đi khắp nơi.
Chứng kiến sự việc vừa xảy ra, khung cảnh vẫn còn đang ồn ào phút chốc lại trở nên tĩnh lặng đến dị thường.
Bọn người đang vây quanh Long Quân Dao và tiểu hệ thống trố mắt nhìn hai người mất một lúc, rồi lại tiếp tục ném một thứ gì đó bay về phía hai người.
Lần này mục tiêu của kẻ ném không phải Long Quân Dao nữa mà vẫn là Tiểu Thống Nhi.
Thứ lần ném về hướng của tiểu hệ thống là một đoản đao.
Đao nhỏ lao vút trong không khí bay về hướng của Tiểu Thống Nhi, tiểu hệ thống như bị dọa mà chỉ biết đứng đơ người ra, đao lao đến chưa kịp chạm vào thân thể cô nàng đã bị đánh bật ra.
Đoản đao bị đánh văng ra đâm trúng một kẻ khác. Tên đó đau đớn rống lên một tiếng rồi ngã vật ra đất.
Lúc này như mới nhận thức được nguy hiểm, bọn người đang vây quanh hai người mới bắt đầu hoảng sợ, rồi dạt ra hai bên nhường đường cho Long Quân Dao và Tiểu Thống Nhi rời đi. Và cũng có người hoảng loạn bỏ chạy gây nên một cảnh tượng có chút náo nhiệt.
“Đổ máu rồi! Người của tam thượng giới lại đến gây loạn rồi!” Một kẻ nào đó vừa chạy vừa hô lên.
Long Quân Dao nhìn kẻ đó hơi nhíu mày lại, cô nhún người một cái đã xuất hiện trước mặt hắn chặn mất đường tẩu thoát của hắn.
Đứng đối diện với Long Quân Dao là một tên ngưu yêu, nửa người nửa trâu, hắn vẻ mặt sợ hãi run run lùi về sau:
“Ngươi, ngươi định làm gì?”
“Tại sao ngươi lại biết bọn ta là người của tam thượng giới?” Long Quân Dao mặt mày lạnh như tiền hỏi.
Ở tam địa giới, đa số là những kẻ học thức không cao, ngoài người của quý tộc hoàng gia ra thì người thường hoàn toàn không biết cách nhận biết được người của tam thượng giới.
Đôi khi, có thể cả người của hoàng gia còn chưa bao giờ gặp được người của tam thượng giới nữa là, nói chi đến việc biết đến nhân dáng của họ ra sao.
Long Quân Dao cảm thấy càng lúc càng quái lạ nên đành bắt lấy một tên mà hỏi.
Tên ngưu yêu bị cô túm được sợ sệt vừa run vừa nói:
“Là, là do, do Yêu Khuyết đại nhân chỉ dạy cho bọn ta.”
“Yêu Khuyết?” Cô hơi híp mắt hoài nghi nhìn người trước mắt.
“Đúng vậy, là Yêu Khuyết đại nhân.” Tên kia gật đầu lia lịa như gà mổ thóc đáp.
“Yêu Khuyết là ai? Nói!” Long Quân Dao bày ra bộ dáng dữ tợn lạnh giọng hỏi.
Có lẽ tên yêu nhân này đã thực sự bị cô dọa cho muốn són ra quần nên chỉ biết lấp ba lấp bấp khai hết ra mọi chuyện về kẻ tên Yêu Khuyết.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Theo lời của tên ngưu yêu nói, đã rất lâu về trước, chắc khoảng tầm mấy trăm năm hay gì đó, có một kẻ dáng vẻ thần thần bí bí đi đến Yêu giới. Sau đó hắn đã cùng với nữ vương của Yêu giới kết làm bằng hữu.
Hắn tự xưng là Yêu Khuyết, là một kẻ mang hai dòng máu giữa ma nhân và yêu nhân.
Người này thần thông quảng đại nên rất nhanh đã lấy được lòng tin của rất nhiều người ở Yêu giới.
Thậm chí, có nhiều người ở đây còn hâm mộ hắn như một thần tượng.
Yêu Khuyết đến Yêu giới được vài năm thì rời đi, trước khi kẻ này rời đi thì đã có một sự kiện đã xảy ra ở nơi này.
Một người thuộc tam thượng giới đã giả dạng trà trộn vào tam địa giới để thăm dò, và cuối cùng dẫn đến một cuộc chiến nhỏ kéo dài không bao lâu.
Tuy không có quá nhiều thiệt hại nhưng vẫn là không tránh khỏi thương vong.
Và cũng nhờ vào kẻ tên Yêu Khuyết nên nữ vương mới phát hiện ra có kẻ giả dạng yêu nhân trà trộn vào đây, cũng như là ngăn chặn kịp thời.
Cũng từ lúc đó, Yêu Khuyết rất được lòng của yêu nhân. Trước khi rời khỏi Yêu giới, hắn cũng không quên truyền lại bí quyết nhận dạng người của tam thượng giới cho tất cả mọi người ở Yêu giới này để tránh việc như lần trước xảy ra.
Nếu là tiên nhân, nữ thì thân hình nhỏ nhắn đáng yêu, nam nhân dáng người trung bình lãnh đạm, đồng tử của họ mang màu lục ngọc bảo.
Thần nhân, nữ vóc dáng quyến rũ xinh đẹp với làn da trắng muốt, nam nhân thì cao ráo dũng mãnh làn da hơi rám nắng, và thần nhân thường có đồng tử màu lam.
Còn thánh nhân thì càng dễ nhận biết, bọn họ từ nam đến nữ thân hình đều cao lớn hơn so với phàm nhân và thần nhân một bậc.
Nữ nhân của thánh giới cao hơn cả nam nhân ở thần giới nửa cái đầu, bọn họ từ nam đến nữ đều khí chất ngời ngời thoát tục, đôi mắt như phát kim quang, đồng tử của thánh nhân còn được biết đến như là một trong những thứ xinh đẹp nhất thất giới. Đồng tử của thánh nhân có một màu hoàng kim, khi họ đứng dưới ánh dương thì đôi mắt lấp lánh như một viên bảo ngọc quý giá.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Nghe hết những gì tên ngưu yêu nói thì Long Quân Dao cũng hơi lờ mờ đoán ra tên Yêu Khuyết kia là ai.
Cô khi này đảo mắt một vòng rồi hỏi cái tên trước mặt:
“Cái tên Yêu Khuyết đó vóc dáng ra sao ngươi biết không?”
“Cái này thì ta không biết. Dân thường như ta sao có thể gặp mặt Yêu Khuyết đại nhân được cơ chứ.” Tên ngưu yêu vội vàng xua tay đáp, nhưng rồi hắn nhìn thấy vẻ mặt của Long Quân Dao hơi đanh lại thì liền cuống quýt nói tiếp:
“Mặc, mặc dù ta chưa từng gặp qua Yêu Khuyết đại nhân, nhưng ta có nghe miêu tả sơ lược về ngài ấy rồi. Điều đó hầu như cả Yêu giới ai cũng biết, tuy là bọn họ chưa có ai từng gặp mặt ngài ấy.”
“Vậy sao, vậy hắn có phải dáng người cao khoảng chừng này, hơi gầy, mái tóc màu đỏ sẫm, trong đồng tử của hắn có chứa ấn đúng không?” Long Quân Dao mô tả lại dáng vẻ của người nọ như thể cô rất biết rõ hắn.
“Đúng rồi, đúng rồi!” Nghe cô miêu tả lại, tên ngưu yêu kinh ngạc gật đầu.
Thấy hắn đã không còn giá trị lợi dụng gì nữa nên Long Quân Dao liền thả hắn đi.
Được thả ra, tên đó liền chạy như bay rồi biến mất ở phía xa.
Tiểu Thống Nhi hơi kỳ lạ nhìn sang chỗ ký chủ. Cô bình thường mà tốt tính đến mức sẽ thả kẻ gây hại cho bản thân đi sao? Thật lạ lùng!
Trong lúc vẫn còn nhìn ký chủ nhà mình đắm đuối thì tiểu hệ thống bị giọng nói của cô kéo về.
“Này, mi có biết tên Yêu Khuyết đó là ai không?” Long Quân Dao hỏi.
[Để tôi kiểm tra lại.]
Tiểu Thống Nhi kiểm tra lại dữ liệu của thế giới này mất một lúc lâu rồi lại quay sang nhìn Long Quân Dao khẽ lắc đầu.
“Đúng là tiểu hệ thống vô năng!” Long Quân Dao nhỏ giọng không để hệ thống nghe được mà mắng một câu.
Cô khi này thở dài một cái rồi lại nhìn tiểu hệ thống bình thản nói:
“Tên Yêu Khuyết ấy chính là nam chính Vô Khuyết!”
Truyện khác cùng thể loại
54 chương
35 chương
22 chương
135 chương
15 chương
1205 chương