Hủy Diệt Phong Bạo, uy lực rất mạnh, pháp môn công kích phạm vi lớn, không chỉ là công kích vật lý, hơn nữa còn là công kích linh hồn, cái này cực kỳ khủng bố. Trong đó mang theo hủy diệt pháp tắc, công kích của hủy diệt chi lực khủng bố cỡ nào, người tu vị thấp hơn Đại La Kim Tiên một khi gặp phải công kích mạnh mẽ như vậy, trừ phi là người trời sinh sinh cơ cường hãn, đối với hủy diệt chi lực có kháng tính tự nhiên bằng không một khi gặp phải lực lượng khủng bố như vậy, nếu như không có người trợ hắn khu trừ vậy thì hủy diệt chi lực sẽ khiến hắn triệt để hủy diệt, mặc dù một tia cũng đủ làm vậy rồi. Dương Lỗi tra nhìn xuống, phát hiện hủy diệt chi lực đã cường đại đến cực điểm, mà Hủy Diệt Phong Bạo càng là một đại chiêu cực kỳ khủng bố, tuy rằng không bằng Thiên Đao Nhị Thức của mình có thể vượt cấp giết địch nhưng Hủy Diệt Phong Bạo trong chiến đấu quần chiến chính là tuyệt hảo, hơn nữa đối với người tu vị thấp hơn Đại La Kim Tiên quả thật chính là đồ sát, vô luận bao nhiêu, chỉ cần ở trong phạm vi công kích của mình, một khi thi triển ra Hủy Diệt Phong Bạo, vậy thì kết quả có thể nghĩ được. Nghĩ tới đây, khóe miệng Dương Lỗi không khỏi nhếch lên nụ cười, hôm nay mình đã có được một kỹ năng cường đại như vậy, không chỉ lúc đối chiến với địch nhân cường đại có chiến lực được tuyệt cường, mà lúc đối phó với địch nhân số lượng lớn uy lực cũng cực kỳ khủng khiếp. Hơn nữa, hôm nay mình chẳng qua chỉ có cảnh giới Huyền Tiên, đánh chết người cảnh giới Kim Tiên mặc dù không đạt được quá nhiều điểm kinh nghiệm, nhưng bù lại số lượng nhiều a, nếu như ở trong chiến đấu quy mô lớn như Tiên Ma đại chiến, mình dùng ra một chiêu Hủy Diệt Phong Bạo, vậy thì sẽ giết chết bao nhiêu Kim Tiên, Huyền Tiên đây, như vậy mình một thoáng có thể đạt được bao nhiêu điểm kinh nghiệm, điểm hối đoái đây? Mà lúc này, Thí Thần Thương lần nữa truyền đến tin tức, Dương Lỗi cảm thụ được sự cấp bách của Thí Thần Thương, đã vậy thì mình sẽ trợ giúp Thí Thần Thương một phen, khiến vũ khí cường đại nhất thời gian này, không, phải nói là vũ khí cường đại nhất Huyền Hoàng đại vũ trụ này khôi phục lại bộ dáng như trước, trở thành Thí Thần Thương chính thức . Dương Lỗi tay cầm Thí Thần Thương, con mắt hiện lên một đạo tinh mang. Giờ khắc này, Dương Lỗi cảm giác mình giống như một Chiến Thần bất bại, có thể chiến thắng bất luận một địch nhân cường đại nào vậy, vô luận cái gì cũng không thể ngăn trở được mình, tất cả những thứ có ý đồ ngăn trở đường đi của mình, đều sẽ bị trường thương của mình hủy diệt. Đúng vậy, đây là một loại tự tin không gì sánh kịp, là tự tin cường đại do Thí Thần Thương mang đến. Trước kia, Dương Lỗi đối với đạo phong ấn này thúc thủ vô sách, một chút biện pháp cũng không có, mà bây giờ Dương Lỗi cảm giác, chỉ cần mình muốn, vậy thì liền có thể đơn giản phá nát đạo phong ấn này. Khí thế không ngừng đề thăng, khí thế Dương Lỗi chỉ sau ngắn ngủi vài hơi đã lên tới đỉnh điểm. Thí Thần Thương trong tay không ngừng run run, ánh mắt Dương Lỗi không ngừng lập loè. Bỗng nhiên, Dương Lỗi chợt quát một tiếng. - Ra, hủy diệt cho ta. Thí Thần Thương trong tay mạnh mẽ vung lên, mũi thương xoáy lên một đạo vòi rồng, năng lượng như thực chất đầy tính hủy diệt đột nhiên xoáy lên. - Hủy. . . Diệt. . . Phong. . . Bạo. . . Dương Lỗi mặc dù mới vừa mới lĩnh ngộ hủy diệt pháp tắc chi lực, đây cũng là lần đầu tiên thi triển ra kỹ năng Hủy Diệt Phong Bạo này, nhưng Dương Lỗi cảm giác giống như mình đã thi triển vô số lần vậy, rất thuận buồm xuôi gió. Hơn nữa Thí Thần Thương đối với hủy diệt pháp tắc chi lực có tác dụng tăng phúc rất lớn, nóicách khác, chiêu này của Dương Lỗi lực công kích là 100, vậy thì thông qua Thí Thần Thương tăng phúc thêm, uy lực một chiêu này ít nhất cũng gia tăng lên gấp đôi, như vậy nói cách khác, sau khi sử dụng Thí Thần Thương, lực công kích sẽ biến thành 200. Trên thực tế, Dương Lỗi thông qua Thí Thần Thương tăng phúc, bội số lực công kích gia tăng xa xa không chỉ gấp hai, ít nhất cũng đạt đến ngoài gấp năm lần. Lực công kích phóng đại gấp năm lần, uy lực như vậy, kinh khủng cở nào, khiến người khó có thể tưởng tượng. Răng rắc. . . Răng rắc. . . - Toái, toái cho ta. Dương Lỗi một kích đánh ra, không dừng lại như vậy, mà ngay sau đó hắn mạnh mẽ vung lên Thí Thần Thương, kích thứ hai cũng dánh lên trên đạo phong ấn. Ầm ầm. . . Một tiếng vang thật lớn, toàn bộ thạch thất cũng bắt đầu đung đưa, phảng phất như muốn sụp xuống vậy. Dương Lỗi nhướng mày, một tay nắm lấy Thí Thần Thương, tay còn lại mạnh mẽ vung lên, một đạo không gian pháp tắc chi lực bao phủ lấy toàn bộ thạch thất, khiến thạch thất vốn muốn sụp xuống lại ổn định lại. Vèo. . . Một đạo bóng đen bay ra. Nó giống như một phi tiêu vậy, phi tiêu hình thoi. Nhưng Dương Lỗi lại đại hỉ, đó không phải là phi tiêu gì cả, đó chính là mũi thương của Thí Thần Thương ah, mũi thương Thí Thần Thương xem ra cũng không có gì bất đồng, cùng giống đầu thương của trường thương vậy, , thậm chí càng bình thường hơn, hơn nữa nhìn qua cảm giác đùi đùi, không hề có chút sắc bén nào cả, hơn nữa màu sắc của nó giống như sắt vụn vậy, thoạt nhìn không có chút thu hút nào cả. Mà và thời khắc này, thân thương Thí Thần Thương trong tay Dương Lỗi cũng đang không ngừng run run. Đúng vậy, đang mãnh liệt run run, Dương Lỗi biết rõ lúc này Thí Thần Thương nhất định là không thể chờ được nữa, muốn trở thành Thí Thần Thương chính thức, lần nữa khôi phục lại hình thái mạnh mẽ nhất trước kia. Chỉ thấy thân thương Thí Thần Thương, còn có đầu thương mãnh liệt trùng kích cùng một chỗ, tạo thành một đạo vòng xoáy, tản mát ra ánh sáng mãnh liệt, khiến người không dám nhìn thẳng, khí thế kinh khủng kia khiến Dương Lỗi cũng cảm giác khó có thể đứng thẳng. Nếu như không phải mình đã sớm bày ra trận pháp ở trong và ngoài thạch thất này thì nơi này chỉ sợ rằng đã hoàn toàn bị phá hủy rồi. Khi Thí Thần Thương dung hợp, hủy diệt pháp tắc chi lực kinh khủng kia không ngừng trùng kích, toàn bộ thạch thất, mặc dù có trận pháp bảo hộ nhưng vẫn sinh sinh bị bóc đi một tầng. Răng rắc, răng rắc. Sau hai tiếng giòn vang, Thí Thần Thương rốt cục hoàn thành dung hợp, hào quang lóng lánh kia cũng biến mất không thấy gì nữa, vòng xoáy năng lượng khủng bố cũng lập tức tán đi, một thanh trường thương hoàn toàn mới lập tức rơi vào trong tay Dương Lỗi. - Chủ nhân. Một thanh âm thanh thúy vang lên trong đầu Dương Lỗi. - Thí Thần Thương? - Đúng vậy, chủ nhân, cám ơn ngươi đã khiến ta tỉnh lại. Ngữ khí Thí Thần Thương thập phần cảm kích. Dương Lỗi nghe vậy cười cười nói: - Cám ơn cái gì, ta là bằng hữu của ngươi, còn cần tạ sao? Mặt khác, ngươi cũng không cần gọi ta là chủ nhân đâu, ân, thanh âm của ngươi nghe giống như một tiểu hài tử mười mấy tuổi vậy, vậy thì gọi ta ca ca đi. - Vâng, chủ nhân, ca ca. Ngũ khí thập phần sung sướng của Thí Thần Thương lại vàng lên trong đầu Dương Lỗi.