Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng
Chương 966
Ngữ khí Dương Lỗi rất là bình tĩnh, nhưng trong lòng lại phẫn nộ tới cực điểm, lần này mình bị thương như vậy hoàn toàn là do Liễu Hàn và mấy tên Thiếu Lâm Tu Chân Giới kia, do tên Hòa thượng tóc dài kia nên mình mới bị thương như vậy.
- Còn nói không có việc gì, thiếu gia ngươi đã bị thương thành ra như vậy rồi còn nói nữa.
Tiểu Ngọc cảm thụ đạt được lúc này Dương Lỗi phi thường suy yếu, ngay cả thở cũng có chút khó khăn, Tiểu Ngọc thấy bộ dáng Dương Lỗi như vậy, nước mắt xoạch xoạch rơi xuống.
Đúng vào lúc này, chúng nữ cả đám đều lao đến.
- Làm sao vậy, các ngươi sao lại đều đến cả thế.
Thấy chúng nữ đều đến nơi này, Dương Lỗi có chút buồn bực, nguyên muốn gạt các nàng nhưng giờ xem ra không thể nào rồi.
- Phu quân, ngươi làm sao vậy? Tại sao có thể như vậy?
Trông thấy Dương Lỗi như vậy, nguyên một đám đều khóc nức nở.
- Thiếu gia, là ai khiến ngươi bị thương thành ra như vậy, ta báo thù cho ngươi.
Minh Nguyệt thấy Dương Lỗi bị trọng thương nên vô cùng phẫn nộ, cả người tràn đầy sát khí, Minh Châu ở bên người nàng cũng giống như vậy, hai tỷ muội có thể nói là người có tu vị cao nhất trong số chúng nữ ở bên người Dương Lỗi, hơn nữa hai người thân đã từng là ma tu, hôm nay tuy rằng đã thay đổi, nhưng sát khí trên thân vẫn còn giữ lại.
- Đúng vậy, chúng ta muốn báo thù cho phu quân.
Mục Niệm Từ gần đây ôn hòa cũng phẫn nộ rồi, khí thế không ngừng kéo lên, cũng tràn đầy sát khí nói.
Dương Lỗi phất phất tay, nói:
- Không, không có việc gì, chẳng qua chỉ là tu luyện xuất hiện chút vấn đề thôi, đang muốn điêu khắc cho mỗi người các ngươi một bức tượng, lại không nghĩ tới xảy ra chút ngoài ý muốn, cho nên mới bị thương.
- Còn nói không có việc gì, đã tổn thương thành ra như vậy vậy.
Tạ Ngữ Thanh đau lòng xoa thân thể cho Dương Lỗi.
- Không có việc gì, ta không yếu ớt vậy đâu, vừa rồi đã ăn vào đan dược chữa thương rồi, không bao lâu nữa là có thể khôi phục rồi, đúng rồi, các ngươi sao lại đột nhiên đều chạy đến thế?
Dương Lỗi có chút tò mò nhìn chúng nữ.
- Ta cảm giác lòng đau nhức.
- Ta cũng thế.
- Ta cũng thế.
- Các ngươi đều thế sao?
Dương Lỗi nhìn chúng nữ, cảm thấy vô cùng kinh ngạc, không nghĩ tới lại có tình huống như vậy, mình và chúng nữ đã thành lập nên mối liên hệ đặc thù, nhưng mình vừa rồi cũng không trải qua khảo nghiệm sinh tử, sao chúng nữ đều có cảm ứng chứ, cái này khiến Dương Lỗi cực kỳ kinh ngạc, ở trong đó có lẽ có nguyên nhân gì sao.
- Ân.
- Làm sao vậy, phu quân, có cái gì không đúng sao? "
Lý Tuyết Mai nhìn Dương Lỗi dò hỏi.
- Không có, như vậy rất tốt, nói như vậy, nếu như các ngươi có nguy hiểm gì ta liền có thể cảm ứng được ngay, đến lúc đó, liền có thể kịp thời cứu viện các ngươi rồi.
Dương Lỗi cười cười nói ra.
- Phu quân, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Có phải đã gặp phải địch nhân cường đại nào không? Ngươi không nên gạt chúng ta đất? Tuy rằng chúng ta bây giờ thực lực còn chưa đủ, nhưng ngươi tốt xấu gì cũng nên nói cho chúng ta biết rõ, bằng không thì chúng ta sẽ rất lo lắng, chúng ta là vợ chồng mà, vợ chồng là nhất thể, không thể chuyện gì cũng để một mình ngươi chống được.
Lý Tuyết mai nhìn Dương Lỗi, mang theo ngữ khí khẩn cầu nói.
Thấy biểu lộ của chúng nữ, Dương Lỗi biết rõ lúc này nếu không nói thì không được rồi, vì vậy nói:
- Kỳ thật, cũng không có gì, chẳng qua chỉ là con lừa trọc Liễu Hàn kia đã trở về, hơn nữa dẫn theo mấy lão lừa trọc thôi.
- Liễu Hàn? Là hắn đả thương ngươi sao?
- Liễu Hàn hòa thượng, cái này... Cái này... Hắn sao có thể như vậy?
Lý Thu Vận nghe vậy không khỏi giận dữ:
- Ta đi đốt Thiếu Lâm Tự.
- Không cần, hiện giờ bọn hắn còn chưa tiến vào Mộng Huyễn Thế Giới, đang đứng ở trong Tu Chân Giới, bất quá bọn hắn muốn đả thông thông đạo tiến vào đây, mà vừa rồi ta đang ngộ đạo, không nghĩ tới bị bọn hắn cắt đứt, cho nên mới chịu chút cắn trả, bất quá không có gì nghiêm trọng cả, giờ đã khôi phục lại không sai biệt lắm rồi.
Thương thế của Dương Lỗi kỳ thật đâu dễ dàng khôi phục, nói như vậy, chẳng qua chỉ là không muốn chúng nữ lo lắng thôi.
- Quả thực quá ghê tởm.
Hoàng Dung nắm chặc nắm đấm, có thể thấy được nàng cũng hết sức tức giận.
- Không có việc gì, Thiếu Lâm Tự, ta sớm muộn cũng sẽ thu thập, bất quá Thiếu Lâm Tự trong thế giới này của ta dù sao cũng không có bao nhiêu quan hệ với Thiếu Lâm Tự của Tu Chân Giới, lại nói tiếp, Thiếu Lâm Tự này đối với ta vẫn có trợ giúp không nhỏ, bất quá những lão hòa thượng của Tu Chân Giới kia, còn có Liễu Hàn, ta sẽ không dễ dàng buông tha bọn hắn đâu.
Dương Lỗi nói đến đây, ánh mắt lạnh lẽo, nếu như không phải bọn người Liễu Hàn cắt đứt thì lần này mình sẽ đạt được tiến bộ cực lớn ở mặt điêu khắc, không chỉ thế, lĩnh ngộ đối với pháp tắc chi lực, nhất là tánh mạng pháp tắc chi lực và đao chi pháp tắc sẽ có tiến bộ vượt bậc, nhưng lại bởi vì Liễu Hàn bọn hắn cắt đứt, khiến mình mất đi cơ hội tốt như vậy, tiếp theo, muốn tiến nhập vào trạng thái như trước không biết phải đợi thời gian dài bao lâu nữa.
- Lần này để cho ta đi, thiếu gia, có được không?
Minh Châu trơ mắt nhìn Dương Lỗi nói.
Hai người Minh Châu và Minh Nguyệt vốn đã bị đè nén quá lâu, lúc này nghe nói có thể đánh nhau, trong lòng chợt cảm thấy hưng phấn không thôi.
Dương Lỗi nhìn hai tỷ muội này trong mắt đều tràng đầy chờ mong, không khỏi cười khổ, hai tỷ muội này thật sự đã nghẹn quá lâu rồi.
- Đánh nhau, ta cũng đi, ta cũng đi báo thù cho phu quân.
Vừa nghe đến đánh nhau, Tiêu Tiêu cũng hoan hô không thôi.
- Ân, ta cũng đi.
Lý Thu Vận cũng là nhân vật thích náo nhiệt, nhìn nhìn các tỷ muội khác, nói:
- Nếu không, mọi người chúng ta cùng đi đi.
Nghe đến đó, Dương Lỗi thiếu chút nữa đã té xỉu, đây là sao đây, cho rằng đây là đi chơi sao? Nói đùa, những người kia tu vị cực cao, yếu nhất cũng đạt đến cấp độ Đại La Kim Tiên, không một ai dễ trêu cả, hôm nay Minh Nguyệt Minh Châu mạnh nhất cũng không đạt được đến trình độ kia, đi, có thể làm được gì chứ?
- Không được, các ngươi một người cũng không thể đi, đi cũng không giúp được ta cái gì đâu.
Dương Lỗi lắc đầu nói.
- Vì sao? Chẳng lẽ ngươi muốn bỏ lại tỷ muội chúng ta, một mình một người đi mạo hiểm sao?
Hoàng Dung nhìn Dương Lỗi bất mãn nói.
Dương Lỗi nghe vậy cười khổ không thôi, lắc đầu nói:
- Cái này tự nhiên không phải, ta tuy rằng muốn mang các ngươi đi, nhưng thật sự là không thích hợp.
- Vì sao lại không thích hợp chứ?
Tiêu Tiêu có chút không vừa ý nhìn Dương Lỗi nói:
- Phu quân, ngươi không nói ra rõ ràng, hừ hừ, bọn tỷ muội sẽ khong đáp ứng đâu.
Dương Lỗi nhìn nha đầu Tiêu Tiêu kia, chính là nàng huyên náo lớn nhất, lúc nào nàng cũng hoạt bát nhất, tuy rằng nàng tới giờ vẫn luôn gọi mình là phu quâ, hơn nữa danh phận đã định ra, chỉ còn kém hôn lễ thôi, bởi vì nàng tuổi còn nhỏ nên mình cũng chưa xử lý nàng, ngược lại nha đầu kia thỉnh thoảng lại dụ dỗ mình, khiến Dương Lỗi bất đắc dĩ không thôi, Tiêu Tiêu tuổi quá nhỏ, nếu mình làm thế với nàng, đoán chừng chúng nữ khác sẽ không tha cho mình mất.
Truyện khác cùng thể loại
159 chương
58 chương
144 chương
15 chương
466 chương